Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo
Chương 9: Tôi chợt nhận ra, cô là...
Junny Hwang
03/06/2014
-Ê! Có hot boy rồi thì quên tui hả pà?
Tiểu My My sán lấy nó như kiểu nó sắp bị tuột khỏi tay. Nó cười khề khề như kiểu con điên (Nó: Đừng có lợi dụng mà xuyên tạc- T/g: Đúng sự thật mà).
-Rồi, đến lúc tập xong tui đền cho pà. OK?
Nói rồi, hai đứa dắt tay nhau(đúng hơn là túm tay nhau) đến phòng nhạc họa khu B diễn thử phần 1 và thử đồ.
Nó ngáp ngắn ngáp dài nhìn 3 bộ đồ nó phải thay.
Kelvin vỗ vai nó:
-Nhóc này! Đến hồi kết thì anh với nhóc và vợ chồng rồi! Hê hê
Kelvin cười, điệu cười rất là tợn. Nó véo tai Kelvin:
-Cấm anh nói tiếp, nếu không chết với em.
Kelvin chắp hai tay lại, van van:
-Hix... anh biết nhóc sinh ra để theo học karatedo rồi. Tha cho anh.
Nó cười hì hì. Cùng lúc ấy, hắn bước vào kịp lúc chứng kiến được cảnh tượng vừa rồi. Hắn không nói gì, ném cho nó bộ quần áo rách rưới, cũ kĩ màu nâu sẫm. Nó biết ý, bực dọc vào thay đồ.
Bước ra, đứa nào trong phòng cũng chỉ trỏ:
-Con quỷ đó chỉ hợp với thứ quần áo như thế thôi.
Bộ thứ hai là bộ do các loài vật may cho nó. Ôi chao! Mặc bộ này trong nó cũng lộng lẫy. Kelvin trầm trồ:
-Càng ngày càng xinh, nhóc nhỉ?
Nó lùi lũi vào thay bộ thứ 3 kèm theo tóc.
1h sau, cả lũ đứng hóng nó. Nó được trang điểm kĩ càng.
-Rồi, em ra ngoài đi.
Cô Ngọc Thúy vừa trang điểm cho nó xong, giục nó ra. Nó bẽn lẽn bước ra.
Cả lũ đồng thanh tập 1: -Ồh!
Tóc nó được nhuộm tạm thời bằng màu vàng hạt dẻ, búi bồng lên, đính một chiếc vương miện pha lê(hàng nhái đấy ạ) màu trắng ngọc, tinh tuyền. Khuôn mặt khong tỳ vết được \chát\ phấn nhìn càng cute.
Chiếc váy công chúa màu trắng tinh khiết, pha chút hoa nhỏ.
Phần dưới váy bồng lên, dài tận chấm chân, phần trên xòe ra hai vai, bó sát càng tôn lên vẻ kiêu sa của nó.
Nó gãi đầu gãi tai:
-Thế có kì lắm không?
Hắn đang chuẩn bị định nói: \Ừ, đẹp đấy!\
Thì Kelvin chạy xốc tới, ôm nó. Thật sự nó đã quen rồi, nó đỏ mặt:
-Bỏ ra nào.
Kelvin bỏ nó ra, véo má nó:
-Nhìn vợ dễ thương thế!
Nó cười khì khì.
Mấy đứa đang vui đùa, hắn bước ra, cầm điện thoại bấm bấm:
-Phong hả?
-Ừm, rồi, tao biết.
-Mày biết gì?
-Mày định nhờ tao điều tra con nhóc con bị đồn là \gấu\ mày ý gì.
-Ờkm.
Công nhận Minh Phong điều tra nhanh dzữ.
Có 10 phút đã thu thập bộ hồ sơ của nó, những 10 trang giấy.
Những phần hắn đã biết, hắn bỏ qua luôn.
1 trang
2 trang
3 trang
...
7 trang
8 trang
9 trang
Hắn khẽ thở dài:
-Thật sự cô không phải là người đó sao?
Hắn lật trang cuối cùng. Trời không phụ lòng, đợi chờ sẽ có kết quả.
Trang 10: [...]Khi 10 tuổi thì bị mất trí nhớ. Khi ấy tên thật là Kemi...\.Hắn chợt nhắm mắt lại. Trút ra một câu:
-Tại sao em lại mất trí nhớ!
Tiểu My My sán lấy nó như kiểu nó sắp bị tuột khỏi tay. Nó cười khề khề như kiểu con điên (Nó: Đừng có lợi dụng mà xuyên tạc- T/g: Đúng sự thật mà).
-Rồi, đến lúc tập xong tui đền cho pà. OK?
Nói rồi, hai đứa dắt tay nhau(đúng hơn là túm tay nhau) đến phòng nhạc họa khu B diễn thử phần 1 và thử đồ.
Nó ngáp ngắn ngáp dài nhìn 3 bộ đồ nó phải thay.
Kelvin vỗ vai nó:
-Nhóc này! Đến hồi kết thì anh với nhóc và vợ chồng rồi! Hê hê
Kelvin cười, điệu cười rất là tợn. Nó véo tai Kelvin:
-Cấm anh nói tiếp, nếu không chết với em.
Kelvin chắp hai tay lại, van van:
-Hix... anh biết nhóc sinh ra để theo học karatedo rồi. Tha cho anh.
Nó cười hì hì. Cùng lúc ấy, hắn bước vào kịp lúc chứng kiến được cảnh tượng vừa rồi. Hắn không nói gì, ném cho nó bộ quần áo rách rưới, cũ kĩ màu nâu sẫm. Nó biết ý, bực dọc vào thay đồ.
Bước ra, đứa nào trong phòng cũng chỉ trỏ:
-Con quỷ đó chỉ hợp với thứ quần áo như thế thôi.
Bộ thứ hai là bộ do các loài vật may cho nó. Ôi chao! Mặc bộ này trong nó cũng lộng lẫy. Kelvin trầm trồ:
-Càng ngày càng xinh, nhóc nhỉ?
Nó lùi lũi vào thay bộ thứ 3 kèm theo tóc.
1h sau, cả lũ đứng hóng nó. Nó được trang điểm kĩ càng.
-Rồi, em ra ngoài đi.
Cô Ngọc Thúy vừa trang điểm cho nó xong, giục nó ra. Nó bẽn lẽn bước ra.
Cả lũ đồng thanh tập 1: -Ồh!
Tóc nó được nhuộm tạm thời bằng màu vàng hạt dẻ, búi bồng lên, đính một chiếc vương miện pha lê(hàng nhái đấy ạ) màu trắng ngọc, tinh tuyền. Khuôn mặt khong tỳ vết được \chát\ phấn nhìn càng cute.
Chiếc váy công chúa màu trắng tinh khiết, pha chút hoa nhỏ.
Phần dưới váy bồng lên, dài tận chấm chân, phần trên xòe ra hai vai, bó sát càng tôn lên vẻ kiêu sa của nó.
Nó gãi đầu gãi tai:
-Thế có kì lắm không?
Hắn đang chuẩn bị định nói: \Ừ, đẹp đấy!\
Thì Kelvin chạy xốc tới, ôm nó. Thật sự nó đã quen rồi, nó đỏ mặt:
-Bỏ ra nào.
Kelvin bỏ nó ra, véo má nó:
-Nhìn vợ dễ thương thế!
Nó cười khì khì.
Mấy đứa đang vui đùa, hắn bước ra, cầm điện thoại bấm bấm:
-Phong hả?
-Ừm, rồi, tao biết.
-Mày biết gì?
-Mày định nhờ tao điều tra con nhóc con bị đồn là \gấu\ mày ý gì.
-Ờkm.
Công nhận Minh Phong điều tra nhanh dzữ.
Có 10 phút đã thu thập bộ hồ sơ của nó, những 10 trang giấy.
Những phần hắn đã biết, hắn bỏ qua luôn.
1 trang
2 trang
3 trang
...
7 trang
8 trang
9 trang
Hắn khẽ thở dài:
-Thật sự cô không phải là người đó sao?
Hắn lật trang cuối cùng. Trời không phụ lòng, đợi chờ sẽ có kết quả.
Trang 10: [...]Khi 10 tuổi thì bị mất trí nhớ. Khi ấy tên thật là Kemi...\.Hắn chợt nhắm mắt lại. Trút ra một câu:
-Tại sao em lại mất trí nhớ!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.