Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Chương 44:

Tiểu Tam Bàn Tử

27/10/2024

Không biết là ai lên tiếng, lập tức gây ra sự bàn tán trong quán, thiệt vậy, bao gồm cả Mạc Lão Tứ thì đã là người thứ ba mất tích, tất nhiên nói đúng ra thì là hai người, bởi·vì một đứa trẻ trong số đó đã quay về.

Người cảnh sát kia nhìn thấy mọi người bàn tán nhưng không thu thập được thông tin hữu ích thì sắc mặt rất khó coi, hai ngày mất ba người, điều này gây ra rắc rối lớn cho anh ta, trẻ em mất tích có thể là do kẻ buôn người, nhưng nếu cả người lớn mất tích thì có thể sẽ là án mạng.

Tôi cúi xuống nhìn tờ thông báo tìm người, trong lòng dậy sóng, vì tôi nhận ra người trên tờ thông báo, chính là người đàn ông hôm qua đã dùng rìu chặt tay mình, tôi nhớ rất rõ.

Tôi rùng mình, cúi đầu xuống, tiếp tục ăn phở, không dám ngẩng đầu lên nhìn.

May là cảnh sát đến nhanh mà đi cũng nhanh, họ đã đến quán tiếp theo để thông báo nên không phát hiện ra sự khác thường của tôi.

Nhưng khi tôi ngẩng đầu lên thì thấy người mặc áo Tôn Trung Sơn đang nhìn chằm chằm vào tôi, khóe miệng như đang nở một nụ cười.

“Ăn xong chưa?” Anh ta hỏi tôi.

Tôi gật đầu, mới ăn được một nửa tô phở, nhưng tôi chẳng còn tâm trạng để ăn tiếp nữa, tôi nhanh chóng đi thanh toán rồi bước ra khỏi quán, anh ta cũng đi theo sau tôi.

“Được rồi đấy, nơi này không còn ai nữa, giờ thì cậu nói cho tôi biết, vết hoen tử thi trên người cậu là sao? Theo lý mà nói, vết hoen tử thi chỉ xuất hiện trên người chết, dù cậu có bị trúng tà thì giờ này cũng phải nằm trên giường chờ chầu trời mới đúng, sao mà còn sống khỏe mạnh như vậy? Còn nữa, Mạc Lão Tứ mà cảnh sát vừa tìm kiếm, chắc hẳn cậu biết chuyện gì đã xảy ra đúng không?"

Khi đến một nơi vắng người, anh ta lập tức hỏi dồn dập, khí thế có phần hùng hổ dọa người.

Tôi hít một hơi sâu rồi trả lời: “Trước tiên, anh nói cho tôi biết, anh từ đâu đến, tên gì, là ai mời anh tới đây?”



“Tôi đến từ đền Xích Công Quán trên núi Xích Công, là một ông lão tên Trần Nhất Phát mời tôi đến. Còn tôi, tên là Lý Nhất Huyền, nhưng cậu có thể gọi tôi là võ giả Nhất Huyền."

Anh ta nói xong thì vung chiếc ô đen làm ra một động tác võ thuật, trông có vẻ rất khoa trương.

Tên Lý Nhất Huyền bất ngờ xuất hiện này khiến tôi có cảm giác hoảng loạn, không thể giải thích được nhưng tôi cứ có cảm giác bất an vô cớ, mặc dù anh ta tỏ ra như một kẻ ngốc, nhưng anh ta lại nói trúng phóc mọi việc.

Tôi không biết liệu mình có thể tin tưởng anh ta hay không, tuy rằng anh ta là người mà ông Lục nhờ đến để giúp, nhưng phải biết rằng, sau khi ông Lục đi thì có rất nhiều chuyện xảy ra mà chúng tôi không thể lường trước được.

Ông nội đã mang về một đứa trẻ giả mạo, nhưng bị ông già hôm qua phát hiện, còn bị ông ta ra lệnh trong vòng hai ngày phải tìm ra đứa trẻ thật, nếu không tìm thấy, cả tôi và ông nội đều sẽ chết.

Nếu tôi nói chuyện này cho Lý Nhất Huyền, tức là đối đầu với ông ta và ông Thổ Địa, tôi không biết bản lĩnh của người này ra sao, nhưng nếu như anh ta không địch lại được ông ta thì sao, vậy tôi và ông nội sẽ mất cả chì lẫn chài, hoàn toàn chết chắc.

“Ông nội tôi tìm cho tôi một viên thuốc, sau khi uống xong tôi có thể hoạt động lại, anh xem bao giờ vết hoen tử thi trên người tôi mới biến mất.”

Sau khi cẩn thận suy nghĩ, tôi vẫn không hoàn toàn tin tưởng anh ta, chỉ dám nói những điều có thể nói được.

“Thuốc sao, thuốc gì vậy, có thể cho tôi xem không, lợi hại như vậy sao?” Lý Nhất Huyền nghe thấy liền hứng thú.

Theo anh ta biết, bị thương do âm sát thì không phải ai cũng có thể cứu được, dù cho thầy của anh ta ra tay cũng không chắc chắn mười phần.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Tuyền Quỷ Cục

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook