Hòn Đảo Ngủ Say

Chương 40:

Bách Nhật Phi Dạ

24/08/2024

*

Ngày hôm sau khi cô đến trường, vừa ngồi xuống giáo viên chủ nhiệm đã gọi cô ra ngoài.

Còn chưa đến giờ tự học buổi sáng, ở hành lang có người đi vệ sinh đi ngang qua, ai nấy cũng đều đang lờ mờ, thậm chí còn không mở mắt.

Trần Miên đi theo giáo viên chủ nhiệm đến văn phòng, sau đó giáo viên chủ nhiệm đưa cho cô một tờ giấy đăng ký khác.

Ai cũng bảo trường học là tháp ngà voi của cuộc đời.

*Tháp ngà voi: Dùng ngà voi điêu khắc thành tháp nghệ thuật, có ý chỉ thoát khỏi thế giới hiện thực xã hội.

Nhưng trong tháp ngà voi cũng có ẩn giấu những kim tự tháp vô hình.

Giống như, một số quy tắc thực sự khác nhau tùy theo từng người.

Ví dụ, nội quy của trường nói rằng không được phép mang theo điện thoại di động, nhưng thực tế nói là học sinh bình thường không được phép mang theo điện thoại di động.

Trên thực tế, lời nói của khối trưởng cũng không có uy quyền đến như vậy, tư cách tham gia đã bị hủy bỏ cũng vì một câu nói của người khác mà quay ngược trở lại vào tay cô.

Khi Trần Miên cầm tờ đăng ký đi ra, cô nhìn thấy Kiều Chi Vãn đang đứng ở hành lang, tay bám vào lan can, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, khi nghe thấy tiếng bước chân phía sau, cô ta quay người lại mỉm cười và nói với Trần Miên: "Xin chào, tôi tên là Kiều Chi Vãn."

Kiều Chi Vãn là một kiểu con gái khác hẳn Trần Nhân, từ trong xương tủy của cô ta đã toát ra vẻ dịu dàng, khi ở bên cạnh cô ta như được tắm trong gió xuân.

Lớp học của họ ở tầng trên lớp của Trần Miên, Trần Miên ở tầng bốn, Kiều Chi Vãn ở tầng sáu, ban mỹ thuật nằm rải rác ở các tòa nhà dạy học khác nhau.



Trần Miên tưởng rằng Kiều Chi Vãn tìm cô là vì chuyện của Thẩm Vực, nhưng hóa ra không phải vậy.

Kiều Chi Vãn dường như chỉ đơn thuần là muốn làm bạn với cô, cô ta mỉm cười và trò chuyện với cô vài câu cuộc thi viết văn rồi đi lên cầu thang.

Lâm Lâm từ nhà vệ sinh bước ra, tình cờ nhìn thấy khung cảnh Kiều Chi Vãn đang nói chuyện với Trần Miên, cô ta cảnh giác bước đến bên cạnh Trần Miên: "Cậu ấy tìm cậu làm gì?"

Trần Miên suy nghĩ một chút rồi nói: "Chúng tôi đều đã đăng ký tham gia cuộc thi viết văn rồi."

"Không phải Trần Kha nói là cậu sẽ không tham gia sao?"

Trần Miên mỉm cười không trả lời.

Lâm Lâm thở dài và nói với Trần Miên: "Cậu không hiểu con người của Kiều Chi Vãn. Cậu ta trông rất dịu dàng, nhưng thực ra rất là trà xanh. Cậu ta không có nhiều bạn bè, nhóm Trần Nhân cũng không muốn chơi cùng với cậu ta."

Trần Miên nhìn cô ta, nhớ lại lời Triệu Lị Lị đã nói về việc Lâm Lâm lẻn vào trong nhóm của Thẩm Vực, hỏi cô ta: "Cậu cũng chơi với nhóm người của Trần Nhân à?"

Trần Miên thường hiếm khi quan tâm đến những chuyện này.

Người bạn có quan hệ tốt duy nhất mà cô có chính là Triệu Lị Lị, còn Lâm Lâm là bạn học ngồi cùng hàng phía trước sau khi đổi chỗ mới xem như là thân quen được đôi chút.

Hai người bọn họ nhiều nhất là giúp nhau ghi chép số liệu trong giờ thể dục, Trần Miên không hứng thú với chuyện buôn dưa nên hai người không thể trò chuyện được với nhau.

Bây giờ Trần Miên nói ra câu này, khiến Lâm Lâm có chút không hài lòng.

Cô ta có cảm giác như Trần Miên đang nhắc nhở cô ta, cô ta và nhóm người của Trần Nhân không phải là cùng một loại người.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hòn Đảo Ngủ Say

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook