Chương 39: biết rõ
ThuuuNgaan
22/07/2023
Đợi đến trưa bên ngoài im hắn đi, Nghiêm Tác liền chắc rằng Tô Ni Hinh đã ngủ say rồi. Hắn mở cửa sổ leo xuống theo đường ống nước, dù sao đây cũng chỉ được xem là việc nhỏ so với công việc mà hắn đang làm.
Vừa thoát được ra ngoài Nghiêm Tác đã nhanh chóng vào nhà xem Tô Ni Hinh cũng muốn xem nên xử lý vị Nghiêm phu nhân này của hắn như thế nào.
Tô Ni Hinh quả thật là đang ngủ say rồi, nhưng mà tính hay đề phòng của cô vẫn không khỏi, tay cần cán lăn bột bằng sắt trên tay hơn nữa còn cầm rất chặt.
Cô chuẩn bị kỹ như vậy nhưng bây giờ lại trở thành công cóc, có chuẩn bị cũng không đánh lại, lại càng không dám đánh.
Nghiêm Tác cũng chỉ biết lắc đầu, vừa định bế cô vào phòng ngủ cùng mình thì đã thấy trước cửa phòng là mấy cái tủ rất to cùng cái bàn ăn để cạnh, xem ra trong nhà có vật gì nặng đều bị cô lôi ra hết.
Bây giờ hắn biết tại sao Tô Ni Hinh lại tự tin mà ở bên ngoài cười to như vậy rồi. Hắn quả thật không đẩy nổi ba bốn cái tủ như vậy. Nhưng không phải chỉ duy nhất một lối này, thuốc hết tác dụng rồi, não hắn cũng trở lại bình thường.
Bây giờ gây tiếng động Tô Ni Hinh liền sẽ thức dậy, hắn liền dẹp thanh sắt kia đi rồi nằm bên dưới còn cố thay thanh sắt kia bằng tay mình, chính là để Tô Ni Hinh nắm lấy tay hắn. Cô ngủ say rồi, cứ như vậy mà cầm tay Nghiêm Tác ngủ đến kém 12 giờ thì thức dậy.
Chỉ là Tô Ni Hinh biết rõ sao một người có cái sức quái vật như Nghiêm Tác bị nhốt trong căn phòng kia lâu được.
Còn nghĩ hắn sẽ đập tan cửa ra ngoài nên thủ thêm vũ khí, cũng chưa nghĩ đến việc Nghiêm Tác trèo cửa sổ ra ngoài để chuẩn bị.
Thấy hắn nằm dưới sàn nhà ngủ ngon như vậy cô liền không muốn gọi dậy, buông tay hắn ra rồi ra ngoài. Nghiêm Tác bị bỏ ở nhà một mình nhưng vẫn chưa biết.
Tô Ni Hinh đến nhà Chu Tứ Quỳ, vốn định đến để hỏi tại sao hôm trước Nghiêm Tác lại ở bên ngoài cả đêm còn hắn thì lại không có nhà, nhưng mấy hôm nay lại bị Nghiêm Tác quấn lấy không thể đi được.
Chỉ là thật sự quá trùng hợp, lúc cô vừa đến cũng là lúc Chu Tứ Quỳ đưa Mã Nhược Na về. Thấy xe Tô Ni Hinh đậu trước nhà hắn liền cuốn lên, vì sợ cô gặp được Mã Nhược Na sẽ hiểu lầm nên hắn liền nói Mã Nhược Na ngồi im không được xuống xe.
Cô nàng thấy biểu hiện của Chu Tứ Quỳ dường như cũng đã đoán ra được phần nào, cũng chỉ mỉm cười với hắn rồi gật đầu đồng ý.
Trong lòng Mã Nhược Na có chút rối bời, bao nhiêu biểu cảm của hắn ta tất cả đều lọt vào mắt cô nàng. Chỉ là bản thân không thể nói ra, không biết nên nói cái gì. Cũng không thể mở miệng khuyên hắn bình tĩnh lại. Như vậy không phải sẽ rất ngượng sau.
Đành phải ngoan ngoãn nghe lời của hắn.
Thấy đã thỏa thuận xong với Mã Nhược Na hắn mới yên tâm bước đến chỗ Tô Ni Hinh, chủ động mở lời với cô. Tâm trạng hiện tại hắn điều khiển rất nhanh, lại là giương mặt vui vẻ hoà thuận nhất, mỗi lần gặp cô hắn đều cười.
- Đến tìm anh sao ?
- Ừm.
Tô Ni Hinh vừa bước xuống xe thì Chu Tứ Quỳ đã tiến đến hỏi còn đóng cửa xe giúp cô. Chu Tứ Quỳ hắn là gặp người phụ nữ nào cũng sẽ đối xử như vậy sau ?
- Vào nhà đi.
- Được rồi, em đến chỉ hỏi vài câu rồi đi.
Lần này Chu Tứ Quỳ nhìn chằm Tô Ni Hinh, hắn cũng đã đoán được cô đang muốn hỏi chuyện gì. Bản thân cũng không muốn trốn tránh, dù sao cô cũng sẽ biết, giấu cũng không được bao lâu.
- Mấy hôm nay anh không ở nhà sao ?
Tô Ni Hinh gương mặt nghiêm nghị nhìn hắn mà hỏi, ánh mắt chờ đợi câu trả lời hợp lý nhất của hắn.
- Đúng. Nghiêm Tác nói gì với em sau ?
- Không có ! Em chỉ thấy thắc mắc sao mấy hôm trước anh ta lại ngủ ở ngoài.
Tô Ni Hinh nhìn chằm vào Chu Tứ Quỳ, còn trả lời rất nhanh. Chu Tứ Quỳ trong lòng biết rõ Tô Ni Hinh vẫn là không quên được Nghiêm Tác. Chỉ là hắn thấy không phục, hắn có cái gì không bằng Nghiêm Tác đâu chứ. Cũng chưa từng đối xử tệ với Tô Ni Hinh như Nghiêm Tác đã làm.
Bây giờ hắn thật sự nói ra rồi, câu hỏi muốn nói mấy hôm nay liền được nói ra. Hắn vẫn là sợ đáp án tiếp theo.
- Hinh có phải em quên được đang làm rồi không, em muốn bỏ qua cho anh ta à ?
- Không phải, chỉ là em muốn việc nào ra việc đó.
Tô Ni Hinh có chút gấp rút trả lời, còn lớn tiếng với hắn một chút. Cuối cùng Chu Tứ Quỳ cũng chỉ có thể tươi cười mà nói tiếp.
- Anh hiểu rồi .
- Không còn việc gì thì em đi trước.
- Được.
Tay Chu Tứ Quỳ ở sau đã nắm chặt lại rồi, hắn chính là đang rất tức giận. Mã Nhược Na ngồi ở trong xe cái gì cũng nhìn thấy hết rồi, trước nay chỉ thấy qua con người Chu Tứ Quỳ điềm đạm lại nhẹ nhàng lần này thấy hắn tức giận như vậy cô cũng đoán được Tô Ni Hinh chính là người mà hắn thích.
Cô nàng bây giờ vẫn chưa giám thừa nhận tình cảm của mình, lại thêm chuyện hôm nay cô lại sợ mất cả mối quan hệ như hiện tại.
Vừa thoát được ra ngoài Nghiêm Tác đã nhanh chóng vào nhà xem Tô Ni Hinh cũng muốn xem nên xử lý vị Nghiêm phu nhân này của hắn như thế nào.
Tô Ni Hinh quả thật là đang ngủ say rồi, nhưng mà tính hay đề phòng của cô vẫn không khỏi, tay cần cán lăn bột bằng sắt trên tay hơn nữa còn cầm rất chặt.
Cô chuẩn bị kỹ như vậy nhưng bây giờ lại trở thành công cóc, có chuẩn bị cũng không đánh lại, lại càng không dám đánh.
Nghiêm Tác cũng chỉ biết lắc đầu, vừa định bế cô vào phòng ngủ cùng mình thì đã thấy trước cửa phòng là mấy cái tủ rất to cùng cái bàn ăn để cạnh, xem ra trong nhà có vật gì nặng đều bị cô lôi ra hết.
Bây giờ hắn biết tại sao Tô Ni Hinh lại tự tin mà ở bên ngoài cười to như vậy rồi. Hắn quả thật không đẩy nổi ba bốn cái tủ như vậy. Nhưng không phải chỉ duy nhất một lối này, thuốc hết tác dụng rồi, não hắn cũng trở lại bình thường.
Bây giờ gây tiếng động Tô Ni Hinh liền sẽ thức dậy, hắn liền dẹp thanh sắt kia đi rồi nằm bên dưới còn cố thay thanh sắt kia bằng tay mình, chính là để Tô Ni Hinh nắm lấy tay hắn. Cô ngủ say rồi, cứ như vậy mà cầm tay Nghiêm Tác ngủ đến kém 12 giờ thì thức dậy.
Chỉ là Tô Ni Hinh biết rõ sao một người có cái sức quái vật như Nghiêm Tác bị nhốt trong căn phòng kia lâu được.
Còn nghĩ hắn sẽ đập tan cửa ra ngoài nên thủ thêm vũ khí, cũng chưa nghĩ đến việc Nghiêm Tác trèo cửa sổ ra ngoài để chuẩn bị.
Thấy hắn nằm dưới sàn nhà ngủ ngon như vậy cô liền không muốn gọi dậy, buông tay hắn ra rồi ra ngoài. Nghiêm Tác bị bỏ ở nhà một mình nhưng vẫn chưa biết.
Tô Ni Hinh đến nhà Chu Tứ Quỳ, vốn định đến để hỏi tại sao hôm trước Nghiêm Tác lại ở bên ngoài cả đêm còn hắn thì lại không có nhà, nhưng mấy hôm nay lại bị Nghiêm Tác quấn lấy không thể đi được.
Chỉ là thật sự quá trùng hợp, lúc cô vừa đến cũng là lúc Chu Tứ Quỳ đưa Mã Nhược Na về. Thấy xe Tô Ni Hinh đậu trước nhà hắn liền cuốn lên, vì sợ cô gặp được Mã Nhược Na sẽ hiểu lầm nên hắn liền nói Mã Nhược Na ngồi im không được xuống xe.
Cô nàng thấy biểu hiện của Chu Tứ Quỳ dường như cũng đã đoán ra được phần nào, cũng chỉ mỉm cười với hắn rồi gật đầu đồng ý.
Trong lòng Mã Nhược Na có chút rối bời, bao nhiêu biểu cảm của hắn ta tất cả đều lọt vào mắt cô nàng. Chỉ là bản thân không thể nói ra, không biết nên nói cái gì. Cũng không thể mở miệng khuyên hắn bình tĩnh lại. Như vậy không phải sẽ rất ngượng sau.
Đành phải ngoan ngoãn nghe lời của hắn.
Thấy đã thỏa thuận xong với Mã Nhược Na hắn mới yên tâm bước đến chỗ Tô Ni Hinh, chủ động mở lời với cô. Tâm trạng hiện tại hắn điều khiển rất nhanh, lại là giương mặt vui vẻ hoà thuận nhất, mỗi lần gặp cô hắn đều cười.
- Đến tìm anh sao ?
- Ừm.
Tô Ni Hinh vừa bước xuống xe thì Chu Tứ Quỳ đã tiến đến hỏi còn đóng cửa xe giúp cô. Chu Tứ Quỳ hắn là gặp người phụ nữ nào cũng sẽ đối xử như vậy sau ?
- Vào nhà đi.
- Được rồi, em đến chỉ hỏi vài câu rồi đi.
Lần này Chu Tứ Quỳ nhìn chằm Tô Ni Hinh, hắn cũng đã đoán được cô đang muốn hỏi chuyện gì. Bản thân cũng không muốn trốn tránh, dù sao cô cũng sẽ biết, giấu cũng không được bao lâu.
- Mấy hôm nay anh không ở nhà sao ?
Tô Ni Hinh gương mặt nghiêm nghị nhìn hắn mà hỏi, ánh mắt chờ đợi câu trả lời hợp lý nhất của hắn.
- Đúng. Nghiêm Tác nói gì với em sau ?
- Không có ! Em chỉ thấy thắc mắc sao mấy hôm trước anh ta lại ngủ ở ngoài.
Tô Ni Hinh nhìn chằm vào Chu Tứ Quỳ, còn trả lời rất nhanh. Chu Tứ Quỳ trong lòng biết rõ Tô Ni Hinh vẫn là không quên được Nghiêm Tác. Chỉ là hắn thấy không phục, hắn có cái gì không bằng Nghiêm Tác đâu chứ. Cũng chưa từng đối xử tệ với Tô Ni Hinh như Nghiêm Tác đã làm.
Bây giờ hắn thật sự nói ra rồi, câu hỏi muốn nói mấy hôm nay liền được nói ra. Hắn vẫn là sợ đáp án tiếp theo.
- Hinh có phải em quên được đang làm rồi không, em muốn bỏ qua cho anh ta à ?
- Không phải, chỉ là em muốn việc nào ra việc đó.
Tô Ni Hinh có chút gấp rút trả lời, còn lớn tiếng với hắn một chút. Cuối cùng Chu Tứ Quỳ cũng chỉ có thể tươi cười mà nói tiếp.
- Anh hiểu rồi .
- Không còn việc gì thì em đi trước.
- Được.
Tay Chu Tứ Quỳ ở sau đã nắm chặt lại rồi, hắn chính là đang rất tức giận. Mã Nhược Na ngồi ở trong xe cái gì cũng nhìn thấy hết rồi, trước nay chỉ thấy qua con người Chu Tứ Quỳ điềm đạm lại nhẹ nhàng lần này thấy hắn tức giận như vậy cô cũng đoán được Tô Ni Hinh chính là người mà hắn thích.
Cô nàng bây giờ vẫn chưa giám thừa nhận tình cảm của mình, lại thêm chuyện hôm nay cô lại sợ mất cả mối quan hệ như hiện tại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.