Chương 67
Celestial Cheon
10/07/2023
Được anh trai chấp thuận, Thứ Lang vui mừng vô cùng nhanh chóng chạy đến nhà Tràng Địa. Nhưng mà Nhất Lang còn chưa nói hết câu mà, nếu Long
Kiên chịu anh mới có thể giữ Thứ Lang ở lại được, bởi dù sao giờ em cũng là vợ người ta mà.
Thôi vậy, nếu chiều nay Long Kiên không đồng ý để Thứ Lang ở lại thì anh sẽ dẫn Long Kiên đến chỗ của Thứ Lang luôn vậy, còn tùy thuộc vào đối phương nữa chứ.
- Dì ơi, Khuê Giới có dấu hiệu tỉnh lại chưa ạ?
Vừa đến cổng nhà Tràng Địa, Thứ Lang đã nhanh giọng hỏi thăm tình hình của Khuê Giới rồi. Mà không thấy tiếng Khuê Giới đâu thì chắc vẫn chưa chịu tỉnh rồi chứ đâu
Tên heo này ngủ gì mà lắm thế không biết, đến lúc Thứ Lang sắp về rồi mà chẳng chịu tỉnh.
- Vẫn chưa, mà chẳng phải chiều nay con về sao Thứ Lang? không ở nhà chuẩn bị còn qua đây làm gì?
- Tại con lo cho Khuê Giới ạ, con xin anh trai ở lại thêm vài hôm nữa. Con sợ mình đi rồi không ai bón thuốc cho Khuê Giới nữa.
Tràng Địa phu nhân nghe Thứ Lang nói thì chỉ cười nhẹ một cái rồi xoa đầu em, giá mà Thứ Lang không có hôn ước với nhà ông hội đồng Vạn thì bà đã bắt em về làm dâu rồi, mà cũng trách thằng con bà nó khờ. Thích người ta rồi ngại ngại ngùng ngùng xong mất vợ luôn, cũng đáng đời.
- Lúc nãy Thiết Thái có ghé khám cho Khuê Giới lần cuối rồi về, cậu ta có bảo trưa nay không cần uống thuốc chiều mới uống, Khuê Giới cũng gần tỉnh rồi.
- Vậy thì hay quá, mà đến giờ vẫn chưa tìm được kê đánh Khuê Giới ạ?
Nói đến chuyện này thì Tràng Địa phu nhân lại rầu, không biết cái quân ác ôn nào lại ra tay tàn nhẫn như vậy chứ, bà cũng ra lệnh luôn rồi, ai mà tìm ra hung thủ là bả thưởng tiền liền. Động vào thằng con trai bà là không có yên đâu, mặc dù Khuê Giới nó báo nhưng dù sao cũng là quý tử, đứa cháu trai duy nhất của nhà Tràng Địa không thương sao được.
- Không biết cái quân ác nhơn nào đánh thằng nhỏ ra vậy nữa.
Thứ Lang cũng thề nếu em gặp được kẻ đã làm Khuê Giới thành ra như thế em nhất định sẽ không tha cho bọn nó đâu, dù có nguyên nhân gì đi nữa mà đáng con người ta ra thế thì không thể tha thứ mà.
- Phải rồi con lại dùng cơm luôn nhé, dù sao mấy ngày nay cũng nhờ có con mà Khuê Giới nhà dì mới đỡ hơn phần nào.
- Vậy thì phiền mà
- Phiền gì đâu, Thứ Lang là bạn thân Khuê Giới, dì xem Thứ Lang như con trong nhà mình vậy.
Mà nói chính xác thì là con dâu hụt, mà thôi kệ đi, dù sao em cũng còn thường xuyên qua đây, không phải kiểu lấy chồng xong quên hết bạn bè.
Nghe Tràng Địa phu nhân nói vậy, Thứ Lang cũng có chút ngại ngùng gãi gãi đầu mình nhưng cũng đồng ý ở lại dùng bữa. Chứ mới qua mà về nữa thì em cũng thấy hơi mệt.
Ăn cơm xong hai dì cháu ngồi nói chuyện với nhau một chút vậy mà cũng tới chiều, Tràng Địa phu nhân liền kêu đám người làm đi sắc thuốc cho Khuê Giới.
Hai ngày nữa là đúng một tuần, thuốc cũng còn vài thang. Nếu Khuê Giới còn không tỉnh thì lại phải mua thuốc mới, vì thế nên bây giờ ai cũng cầu mong hắn mau chóng tỉnh lại hết.
- Con ở đây đút thuốc cho Khuê Giới đi, dì ra ngoài.
Lúc nãy em ở nhà sau coi đám gia đinh nấu thuốc cho Khuê Giới nên để mẹ hắn ở lại với hắn, lúc đem thuốc lên không biết cho chuyện gì mà nhìn Tràng Địa phu nhân có chút mờ mờ ám ám. Mà chắc do em đa nghi quá thôi, không phải là phu nhân mờ ám mà do mắt bà buồn nên mới mang theo nét đó thôi.
- Vâng
Thứ Lang vẫn còn chút lo trong người nhìn theo bóng lưng của phu nhân, nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại vẻ ban đầu mà đến đút thuốc cho Khuê Giới.
- Tao không còn được ở đây lâu nữa đâu nên mày phải mau chóng tỉnh lại đó nha Khuê Giới, mày là người phải uống thuốc mà tao thì ngán lắm rồi đây nè. Mày biết tao rất ghét vị thuốc mà đúng không.
Nhìn chén thuốc trên tay mình, Thứ Lang vừa trách lại vừa mong Khuê Giới có thể nghe được những gì mình nói. Tuy người phải uống thuốc là hắn, nhưng mỗi lần bón thuốc cho Khuê Giới em đều phải uống trước rồi mới chuyền qua cho hắn được. Mặc dù là không nuốt nước vị đắng vẫn trong miệng nên khiến Thứ Lang ngán lắm rồi.
Tất nhiên bạn thân với nhau Khuê Giới biết rõ Thứ Lang hảo ngọt và ghét đắng, ấy vậy mà em lại vì hắn mà ngậm thuốc. Như vậy có thể thấy Khuê Giới quan trọng với Thứ Lang biết nhường nào.
- Con heo nhà mày ngủ như chết ấy, nói có biết nghe gì đâu.
Cho dù có nói Khuê Giới đang hôn mê cũng chẳng nghe được, bực quá nên Thứ Lang nhắm chặt mắt uống cạn chén thuốc xong cúi xuống áp môi mình vào môi hắn rồi truyền thuốc như mọi khi luôn.
Nhưng tự nhiên hôm nay có chút lạ, lúc em đưa lưỡi vào kiểm tra xem thuốc còn không thì hình như lưỡi của Khuê Giới có hoạt động lại thì phải, nó đang quắn lấy lưỡi của Thứ Lang hút hết mật đắng trong khoan miệng em lúc bấy giờ.
Như kịp nhận ra gì đó Thứ Lang nhanh chóng đẩy Khuê Giới ra thì không biết hắn đã tỉnh lại từ bao giờ, mạnh bạo ấn đầu Thứ Lang xuống gần với mình hơn rồi tiếp tục hôn lấy em.
Đến khi cảm thấy bản thân đang dần thiếu oxi, Thứ Lang quên mất Khuê Giới vẫn đang bị thương đánh mạnh vào ngực hắn một cái rồi đẩy Khuê Giới ra. Vì vết thương chưa khỏi nên bị đánh nhẹ hắn cũng thấy hơi nhói, tuy luyến tiếc nhưng em hết oxi rồi thì cũng đành buông ra.
- Ha...Khuê Giới, mày tỉnh bao giờ vậy?
- Nếu tao không sớm tỉnh lại thì mày còn lợi dụng hôn tao đến bao giờ nữa hả...?
Thôi vậy, nếu chiều nay Long Kiên không đồng ý để Thứ Lang ở lại thì anh sẽ dẫn Long Kiên đến chỗ của Thứ Lang luôn vậy, còn tùy thuộc vào đối phương nữa chứ.
- Dì ơi, Khuê Giới có dấu hiệu tỉnh lại chưa ạ?
Vừa đến cổng nhà Tràng Địa, Thứ Lang đã nhanh giọng hỏi thăm tình hình của Khuê Giới rồi. Mà không thấy tiếng Khuê Giới đâu thì chắc vẫn chưa chịu tỉnh rồi chứ đâu
Tên heo này ngủ gì mà lắm thế không biết, đến lúc Thứ Lang sắp về rồi mà chẳng chịu tỉnh.
- Vẫn chưa, mà chẳng phải chiều nay con về sao Thứ Lang? không ở nhà chuẩn bị còn qua đây làm gì?
- Tại con lo cho Khuê Giới ạ, con xin anh trai ở lại thêm vài hôm nữa. Con sợ mình đi rồi không ai bón thuốc cho Khuê Giới nữa.
Tràng Địa phu nhân nghe Thứ Lang nói thì chỉ cười nhẹ một cái rồi xoa đầu em, giá mà Thứ Lang không có hôn ước với nhà ông hội đồng Vạn thì bà đã bắt em về làm dâu rồi, mà cũng trách thằng con bà nó khờ. Thích người ta rồi ngại ngại ngùng ngùng xong mất vợ luôn, cũng đáng đời.
- Lúc nãy Thiết Thái có ghé khám cho Khuê Giới lần cuối rồi về, cậu ta có bảo trưa nay không cần uống thuốc chiều mới uống, Khuê Giới cũng gần tỉnh rồi.
- Vậy thì hay quá, mà đến giờ vẫn chưa tìm được kê đánh Khuê Giới ạ?
Nói đến chuyện này thì Tràng Địa phu nhân lại rầu, không biết cái quân ác ôn nào lại ra tay tàn nhẫn như vậy chứ, bà cũng ra lệnh luôn rồi, ai mà tìm ra hung thủ là bả thưởng tiền liền. Động vào thằng con trai bà là không có yên đâu, mặc dù Khuê Giới nó báo nhưng dù sao cũng là quý tử, đứa cháu trai duy nhất của nhà Tràng Địa không thương sao được.
- Không biết cái quân ác nhơn nào đánh thằng nhỏ ra vậy nữa.
Thứ Lang cũng thề nếu em gặp được kẻ đã làm Khuê Giới thành ra như thế em nhất định sẽ không tha cho bọn nó đâu, dù có nguyên nhân gì đi nữa mà đáng con người ta ra thế thì không thể tha thứ mà.
- Phải rồi con lại dùng cơm luôn nhé, dù sao mấy ngày nay cũng nhờ có con mà Khuê Giới nhà dì mới đỡ hơn phần nào.
- Vậy thì phiền mà
- Phiền gì đâu, Thứ Lang là bạn thân Khuê Giới, dì xem Thứ Lang như con trong nhà mình vậy.
Mà nói chính xác thì là con dâu hụt, mà thôi kệ đi, dù sao em cũng còn thường xuyên qua đây, không phải kiểu lấy chồng xong quên hết bạn bè.
Nghe Tràng Địa phu nhân nói vậy, Thứ Lang cũng có chút ngại ngùng gãi gãi đầu mình nhưng cũng đồng ý ở lại dùng bữa. Chứ mới qua mà về nữa thì em cũng thấy hơi mệt.
Ăn cơm xong hai dì cháu ngồi nói chuyện với nhau một chút vậy mà cũng tới chiều, Tràng Địa phu nhân liền kêu đám người làm đi sắc thuốc cho Khuê Giới.
Hai ngày nữa là đúng một tuần, thuốc cũng còn vài thang. Nếu Khuê Giới còn không tỉnh thì lại phải mua thuốc mới, vì thế nên bây giờ ai cũng cầu mong hắn mau chóng tỉnh lại hết.
- Con ở đây đút thuốc cho Khuê Giới đi, dì ra ngoài.
Lúc nãy em ở nhà sau coi đám gia đinh nấu thuốc cho Khuê Giới nên để mẹ hắn ở lại với hắn, lúc đem thuốc lên không biết cho chuyện gì mà nhìn Tràng Địa phu nhân có chút mờ mờ ám ám. Mà chắc do em đa nghi quá thôi, không phải là phu nhân mờ ám mà do mắt bà buồn nên mới mang theo nét đó thôi.
- Vâng
Thứ Lang vẫn còn chút lo trong người nhìn theo bóng lưng của phu nhân, nhưng rồi cũng nhanh chóng lấy lại vẻ ban đầu mà đến đút thuốc cho Khuê Giới.
- Tao không còn được ở đây lâu nữa đâu nên mày phải mau chóng tỉnh lại đó nha Khuê Giới, mày là người phải uống thuốc mà tao thì ngán lắm rồi đây nè. Mày biết tao rất ghét vị thuốc mà đúng không.
Nhìn chén thuốc trên tay mình, Thứ Lang vừa trách lại vừa mong Khuê Giới có thể nghe được những gì mình nói. Tuy người phải uống thuốc là hắn, nhưng mỗi lần bón thuốc cho Khuê Giới em đều phải uống trước rồi mới chuyền qua cho hắn được. Mặc dù là không nuốt nước vị đắng vẫn trong miệng nên khiến Thứ Lang ngán lắm rồi.
Tất nhiên bạn thân với nhau Khuê Giới biết rõ Thứ Lang hảo ngọt và ghét đắng, ấy vậy mà em lại vì hắn mà ngậm thuốc. Như vậy có thể thấy Khuê Giới quan trọng với Thứ Lang biết nhường nào.
- Con heo nhà mày ngủ như chết ấy, nói có biết nghe gì đâu.
Cho dù có nói Khuê Giới đang hôn mê cũng chẳng nghe được, bực quá nên Thứ Lang nhắm chặt mắt uống cạn chén thuốc xong cúi xuống áp môi mình vào môi hắn rồi truyền thuốc như mọi khi luôn.
Nhưng tự nhiên hôm nay có chút lạ, lúc em đưa lưỡi vào kiểm tra xem thuốc còn không thì hình như lưỡi của Khuê Giới có hoạt động lại thì phải, nó đang quắn lấy lưỡi của Thứ Lang hút hết mật đắng trong khoan miệng em lúc bấy giờ.
Như kịp nhận ra gì đó Thứ Lang nhanh chóng đẩy Khuê Giới ra thì không biết hắn đã tỉnh lại từ bao giờ, mạnh bạo ấn đầu Thứ Lang xuống gần với mình hơn rồi tiếp tục hôn lấy em.
Đến khi cảm thấy bản thân đang dần thiếu oxi, Thứ Lang quên mất Khuê Giới vẫn đang bị thương đánh mạnh vào ngực hắn một cái rồi đẩy Khuê Giới ra. Vì vết thương chưa khỏi nên bị đánh nhẹ hắn cũng thấy hơi nhói, tuy luyến tiếc nhưng em hết oxi rồi thì cũng đành buông ra.
- Ha...Khuê Giới, mày tỉnh bao giờ vậy?
- Nếu tao không sớm tỉnh lại thì mày còn lợi dụng hôn tao đến bao giờ nữa hả...?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.