Chương 68
Celestial Cheon
11/07/2023
Rõ ràng là Khuê Giới đã tỉnh từ lâu mà giấu em, giờ còn mặt dày bảo Thứ
Lang lợi dụng hắn. Biết vậy em mặc cho hắn chết luôn rồi, giúp chi rồi
giờ bị mang tiếng.
- Lợi dụng cái đầu mày, mày ngủ như heo ý, đút bao nhiêu thuốc đều nôn ra hết. Bất quá tao mới phải làm vậy thôi.
- Vậy mà tao còn tưởng mày muốn hôn tao.
Khuê Giới có chút hụt hẫng nói. Thật ra hắn đã tỉnh lại từ sáng rồi, lúc phát hiện phu nhân cũng mừng dữ lắm, muốn báo cho Thứ Lang thì liền bị Khuê Giới ngăn lại. Tuy hắn hôn mê nhưng mọi thứ vẫn cảm nhận được và nghe thấy được, cộng với những gì nghe mẹ mình kể lại hắn càng muốn tạo bất ngờ cho Thứ Lang hơn. Với cả hắn muốn tiếp tục được Thứ Lang đút thuốc cho mình bằng cách truyền miệng.
Tất nhiên Tràng Địa phu nhân hiểu con mình nên cũng hợp tác, lúc thấy Thứ Lang vừa đi tới cửa bà đã nhanh chóng giục Khuê Giới nằm xuống giả hôn mê tiếp, đến khi em tiếp tục đút thuốc cho hắn thì Khuê Giới mới nhân cơ hội mà hôn em.
- Mày tỉnh bao giờ đấy?
- Vừa mới tỉnh thôi, lúc mày đưa lưỡi vào đấy.
- Im đi
Nghe Khuê Giới nói không biết giảm, biết tránh, mặt Thứ Lang từ bao giờ đã đỏ lên hết rồi đánh nhẹ vào Khuê Giới nói.
- Ah...tao còn bị thương mà, mày kêu tao mới trả lời thôi. Tốn thương quá đó Thứ Lang à.
- Mày đau hả, tao xin lỗi, có sao không?
Thấy Khuê Giới than đau, Thứ Lang lúc này mới chợt nhận ra hắn còn bị thương chưa khỏi liền hoảng loạn thổi vào vết thương của hắn coi như hối lỗi.
- Mà hôn mê mấy ngày ngoài thuốc ra mày không có gì trong bụng, để tao kêu dì vào với mày tao đi nấu cháo cho.
- Nhà có gia đinh mày kêu bọn nó làm.
- Vậy cũng nên để tao đi báo tin với dì chứ.
Giờ mà níu kéo nữa kiểu gì cũng bị Thứ Lang phát hiện hắn lừa em việc mới tỉnh, thôi thì đành miễn cưỡng rồi ngồi đó nhìn Thứ Lang rời đi.
Lúc có người vào thì chỉ có mẹ hắn thôi, không thấy Thứ Lang Khuê Giới còn tưởng em về rồi nên mặt bí xị hết lên.
- Sao rồi, mãn nguyện rồi chứ? sao nhìn mặt con bí xị vậy, thất bại rồi à?
- Thành công cưỡng hôn được Thứ Lang, nhưng Thứ Lang bảo ra kêu mẹ xong đi đâu rồi?
- Cái thằng này làm mẹ sợ hết hồn, nghe tin con tỉnh nên nó đích thân muốn nấu cháo cho con, xíu mang cháo lên ngay.
Hóa ra là đi nấu cháo cho hắn, làm tưởng đâu em bỏ hắn về nhà. Ý là nãy bảo cứ để gia đinh làm rồi đấy, mà thôi kệ đi, dù sao được ăn đồ ăn do Thứ Lang nấu cũng là phước mấy đời của hắn rồi.
- Vừa nhắc đã tới, để dì phụ cho.
Thấy Thứ Lang bê lên tô cháo nóng hổi, Tràng Địa phu nhân liền nhanh chóng ngồi dậy giúp em cầm cho bót nóng rồi quay sang nháy mắt với Khuê Giới một cái.
- Dị 2 đứa ở đây chơi đi nhá, mẹ đi qua bà ngoại báo tin.
Dù là một gia đình lớn giàu có, nhưng từ khi còn trẻ phu nhân lại muốn sống riêng nên mới chuyên sang một gia trang khác cùng chồng mình, ổn định xong mới sinh ra Khuê Giới. Nhưng dù vậy từ nhà bà đi đến chỗ bà ngoại Khuê Giới cũng gần chứ không xa. Kiểu như người đầu thôn kẻ cuối xóm.
- Vâng, dì đi đi ạ, để Khuê Giới con lo cho
Thứ Lang đã nói vậy thì sao bà không an tâm giao thằng con trời đánh của mình cho em được, mà không biết thằng con ngốc nghếch, khờ khạo này có hiểu ý bà không nữa.
- Mày thấy đỡ hơn chưa?
- Cả người chỗ nào cũng đau nhứt như chẳng còn chút sức lực.
Dị mà hồi nãy đè em ra cưỡng hôn ghê lắm, nhìn phát là biết xạo. Nhưng thôi, dù sao cũng là người bệnh, Thứ Lang chiều hắn chút vậy.
- Há miệng ra tao đút cho ăn.
Thứ Lang cẩn thận múc một muỗng cháo xong thổi thổi cho nguội bớt rồi đút cho Khuê Giới ăn cứ như kiểu mẹ dỗ con vậy. Dù sao trước đây em bệnh nó cũng qua chăm nên giờ coi như đền đáp đi.
- Ê Thứ Lang, hay bây giờ mày đút cháo cho tao giống lúc mày đút thuốc đi.
Tự nhiên Khuê Giới nảy ra một ý tưởng vô cùng điên khùng, nhìn Thứ Lang mong đợi nói. Nhưng hắn chỉ đùa thôi chứ Khuê Giới biết Thứ Lang ngại mà, em không chửi hắn thì mừng chứ làm thật là có vấn đề nha.
- Mày muốn à?
Khuê Giới lúc này còn hí ha hí hửng gật đầu lia lịa xem coi tiếp theo Thứ Lang sẽ làm gì. Nào ngờ em nhỏ nói chơi làm thật múc một muỗng cháo đưa vào miệng mình xong áp sát mặt mình gần với Khuê Giới chỉ còn vài cm nữa là môi sẽ chạm nhau.
Lúc này thì Khuê Giới kinh ngạc vô cùng nên chỉ có bất động trơ mắt nhìn Thứ Lang, ai có ngờ em nói chơi mà làm thiệt đâu chứ. Giờ sao đây? phóng lao rồi theo lao hay né tránh?
- Hì...mặt mày đỏ quá chừng luôn kìa.
Nếu nói Khuê Giới nhây 1 thì Thứ Lang nhây 10 nha. Em nuốt hết cháo vào trong lùi về sau cười lớn nói, đúng là gậy ông đập lưng ông, ban nãy còn đòi chọc em ha, giờ bị Thứ Lang ghẹo cho đỏ hết cả mặt rồi.
- Đỏ gì chứ, do tao còn mệt thôi
- Bộ chứ mày tưởng tao sẽ làm thật à?
- Ai biết được, mày cái gì chẳng dám làm.
Thì đúng là vậy, nhưng em cũng biết điểm dừng chứ có đi quá giới hạn bao giờ. Dù biết là Thứ Lang chỉ giỡn nhưng Khuê Giới vẫn thấy luyến tiếc vô cùng, giá mà ban nãy em hôn hắn thật.
- Này Thứ Lang, bao giờ mày về?
Khuê Giới có chút buồn bả cuối mặt xuống nói, hắn vẫn chưa dẫn Thứ Lang đi chơi nữa vậy mà đã đến lúc em nhỏ phải về. Chỉ tức là hắn bị đánh lén hôn mê mấy tuần, lúc tỉnh dậy thì thời gian hắn và em đã ngắn nay còn ngắn hơn. Đáng tiếc thật.
- Tao nói với anh trai là đợi khi mày tỉnh lại tao sẽ đi, giờ mày tỉnh rồi thì chắc sáng mai Long Kiên sẽ đến rước tao. Đừng buồn, tao sẽ về thường xuyên mà.
Biết là em sẽ về thăm nhà, nhưng Khuê Giới có cảm giác như đây sẽ là lần cuối hắn và Thứ Lang có thể nói chuyện thân thiết với nhau như thế này, hắn có thể nói chuyện với một Thứ Lang hoạt bát, hồn nhiên lương thiện như bây giờ.
- Hứa với tao, lần sau trở về mày vẫn lành lận, bình an vô sự đó.
- Mày làm cái gì như tao đi đánh giặc vậy.
Thứ Lang cười bất lực với độ lo lắng thái quá này của Khuê Giới nhưng cũng đành miễn cưỡng gật gật đầu cho hắn vui vậy.
- Mày hứa đi, móc ngoéo.
- Rồi rồi hứa, tao sẽ bình an vô sự
Giờ thì ngoài lý do không lấy được người mình thích ra Thứ Lang biết tại sao Khuê Giới vẫn chưa có vợ rồi. Hắn trẻ con thế này lấy về tội người ta. Nhưng nói thì nói em vẫn móc ngoéo với Khuê Giới cho hắn yên lòng.
Tuy hành động của 2 người vô cùng trong sáng chỉ là lời hứa thôi nhưng từ bên ngoài nãy đến giờ đều có người đứng im đó nhìn thấy hết. Ghen thì ghen, giận thì giận, nhưng cũng chẳng thể xông vào bắt ghen được vì hành động đó có gì là quá mức tình bạn đâu chứ, ban nãy cả hai giỡn xém hôn chứ cũng chưa hôn....
- Lợi dụng cái đầu mày, mày ngủ như heo ý, đút bao nhiêu thuốc đều nôn ra hết. Bất quá tao mới phải làm vậy thôi.
- Vậy mà tao còn tưởng mày muốn hôn tao.
Khuê Giới có chút hụt hẫng nói. Thật ra hắn đã tỉnh lại từ sáng rồi, lúc phát hiện phu nhân cũng mừng dữ lắm, muốn báo cho Thứ Lang thì liền bị Khuê Giới ngăn lại. Tuy hắn hôn mê nhưng mọi thứ vẫn cảm nhận được và nghe thấy được, cộng với những gì nghe mẹ mình kể lại hắn càng muốn tạo bất ngờ cho Thứ Lang hơn. Với cả hắn muốn tiếp tục được Thứ Lang đút thuốc cho mình bằng cách truyền miệng.
Tất nhiên Tràng Địa phu nhân hiểu con mình nên cũng hợp tác, lúc thấy Thứ Lang vừa đi tới cửa bà đã nhanh chóng giục Khuê Giới nằm xuống giả hôn mê tiếp, đến khi em tiếp tục đút thuốc cho hắn thì Khuê Giới mới nhân cơ hội mà hôn em.
- Mày tỉnh bao giờ đấy?
- Vừa mới tỉnh thôi, lúc mày đưa lưỡi vào đấy.
- Im đi
Nghe Khuê Giới nói không biết giảm, biết tránh, mặt Thứ Lang từ bao giờ đã đỏ lên hết rồi đánh nhẹ vào Khuê Giới nói.
- Ah...tao còn bị thương mà, mày kêu tao mới trả lời thôi. Tốn thương quá đó Thứ Lang à.
- Mày đau hả, tao xin lỗi, có sao không?
Thấy Khuê Giới than đau, Thứ Lang lúc này mới chợt nhận ra hắn còn bị thương chưa khỏi liền hoảng loạn thổi vào vết thương của hắn coi như hối lỗi.
- Mà hôn mê mấy ngày ngoài thuốc ra mày không có gì trong bụng, để tao kêu dì vào với mày tao đi nấu cháo cho.
- Nhà có gia đinh mày kêu bọn nó làm.
- Vậy cũng nên để tao đi báo tin với dì chứ.
Giờ mà níu kéo nữa kiểu gì cũng bị Thứ Lang phát hiện hắn lừa em việc mới tỉnh, thôi thì đành miễn cưỡng rồi ngồi đó nhìn Thứ Lang rời đi.
Lúc có người vào thì chỉ có mẹ hắn thôi, không thấy Thứ Lang Khuê Giới còn tưởng em về rồi nên mặt bí xị hết lên.
- Sao rồi, mãn nguyện rồi chứ? sao nhìn mặt con bí xị vậy, thất bại rồi à?
- Thành công cưỡng hôn được Thứ Lang, nhưng Thứ Lang bảo ra kêu mẹ xong đi đâu rồi?
- Cái thằng này làm mẹ sợ hết hồn, nghe tin con tỉnh nên nó đích thân muốn nấu cháo cho con, xíu mang cháo lên ngay.
Hóa ra là đi nấu cháo cho hắn, làm tưởng đâu em bỏ hắn về nhà. Ý là nãy bảo cứ để gia đinh làm rồi đấy, mà thôi kệ đi, dù sao được ăn đồ ăn do Thứ Lang nấu cũng là phước mấy đời của hắn rồi.
- Vừa nhắc đã tới, để dì phụ cho.
Thấy Thứ Lang bê lên tô cháo nóng hổi, Tràng Địa phu nhân liền nhanh chóng ngồi dậy giúp em cầm cho bót nóng rồi quay sang nháy mắt với Khuê Giới một cái.
- Dị 2 đứa ở đây chơi đi nhá, mẹ đi qua bà ngoại báo tin.
Dù là một gia đình lớn giàu có, nhưng từ khi còn trẻ phu nhân lại muốn sống riêng nên mới chuyên sang một gia trang khác cùng chồng mình, ổn định xong mới sinh ra Khuê Giới. Nhưng dù vậy từ nhà bà đi đến chỗ bà ngoại Khuê Giới cũng gần chứ không xa. Kiểu như người đầu thôn kẻ cuối xóm.
- Vâng, dì đi đi ạ, để Khuê Giới con lo cho
Thứ Lang đã nói vậy thì sao bà không an tâm giao thằng con trời đánh của mình cho em được, mà không biết thằng con ngốc nghếch, khờ khạo này có hiểu ý bà không nữa.
- Mày thấy đỡ hơn chưa?
- Cả người chỗ nào cũng đau nhứt như chẳng còn chút sức lực.
Dị mà hồi nãy đè em ra cưỡng hôn ghê lắm, nhìn phát là biết xạo. Nhưng thôi, dù sao cũng là người bệnh, Thứ Lang chiều hắn chút vậy.
- Há miệng ra tao đút cho ăn.
Thứ Lang cẩn thận múc một muỗng cháo xong thổi thổi cho nguội bớt rồi đút cho Khuê Giới ăn cứ như kiểu mẹ dỗ con vậy. Dù sao trước đây em bệnh nó cũng qua chăm nên giờ coi như đền đáp đi.
- Ê Thứ Lang, hay bây giờ mày đút cháo cho tao giống lúc mày đút thuốc đi.
Tự nhiên Khuê Giới nảy ra một ý tưởng vô cùng điên khùng, nhìn Thứ Lang mong đợi nói. Nhưng hắn chỉ đùa thôi chứ Khuê Giới biết Thứ Lang ngại mà, em không chửi hắn thì mừng chứ làm thật là có vấn đề nha.
- Mày muốn à?
Khuê Giới lúc này còn hí ha hí hửng gật đầu lia lịa xem coi tiếp theo Thứ Lang sẽ làm gì. Nào ngờ em nhỏ nói chơi làm thật múc một muỗng cháo đưa vào miệng mình xong áp sát mặt mình gần với Khuê Giới chỉ còn vài cm nữa là môi sẽ chạm nhau.
Lúc này thì Khuê Giới kinh ngạc vô cùng nên chỉ có bất động trơ mắt nhìn Thứ Lang, ai có ngờ em nói chơi mà làm thiệt đâu chứ. Giờ sao đây? phóng lao rồi theo lao hay né tránh?
- Hì...mặt mày đỏ quá chừng luôn kìa.
Nếu nói Khuê Giới nhây 1 thì Thứ Lang nhây 10 nha. Em nuốt hết cháo vào trong lùi về sau cười lớn nói, đúng là gậy ông đập lưng ông, ban nãy còn đòi chọc em ha, giờ bị Thứ Lang ghẹo cho đỏ hết cả mặt rồi.
- Đỏ gì chứ, do tao còn mệt thôi
- Bộ chứ mày tưởng tao sẽ làm thật à?
- Ai biết được, mày cái gì chẳng dám làm.
Thì đúng là vậy, nhưng em cũng biết điểm dừng chứ có đi quá giới hạn bao giờ. Dù biết là Thứ Lang chỉ giỡn nhưng Khuê Giới vẫn thấy luyến tiếc vô cùng, giá mà ban nãy em hôn hắn thật.
- Này Thứ Lang, bao giờ mày về?
Khuê Giới có chút buồn bả cuối mặt xuống nói, hắn vẫn chưa dẫn Thứ Lang đi chơi nữa vậy mà đã đến lúc em nhỏ phải về. Chỉ tức là hắn bị đánh lén hôn mê mấy tuần, lúc tỉnh dậy thì thời gian hắn và em đã ngắn nay còn ngắn hơn. Đáng tiếc thật.
- Tao nói với anh trai là đợi khi mày tỉnh lại tao sẽ đi, giờ mày tỉnh rồi thì chắc sáng mai Long Kiên sẽ đến rước tao. Đừng buồn, tao sẽ về thường xuyên mà.
Biết là em sẽ về thăm nhà, nhưng Khuê Giới có cảm giác như đây sẽ là lần cuối hắn và Thứ Lang có thể nói chuyện thân thiết với nhau như thế này, hắn có thể nói chuyện với một Thứ Lang hoạt bát, hồn nhiên lương thiện như bây giờ.
- Hứa với tao, lần sau trở về mày vẫn lành lận, bình an vô sự đó.
- Mày làm cái gì như tao đi đánh giặc vậy.
Thứ Lang cười bất lực với độ lo lắng thái quá này của Khuê Giới nhưng cũng đành miễn cưỡng gật gật đầu cho hắn vui vậy.
- Mày hứa đi, móc ngoéo.
- Rồi rồi hứa, tao sẽ bình an vô sự
Giờ thì ngoài lý do không lấy được người mình thích ra Thứ Lang biết tại sao Khuê Giới vẫn chưa có vợ rồi. Hắn trẻ con thế này lấy về tội người ta. Nhưng nói thì nói em vẫn móc ngoéo với Khuê Giới cho hắn yên lòng.
Tuy hành động của 2 người vô cùng trong sáng chỉ là lời hứa thôi nhưng từ bên ngoài nãy đến giờ đều có người đứng im đó nhìn thấy hết. Ghen thì ghen, giận thì giận, nhưng cũng chẳng thể xông vào bắt ghen được vì hành động đó có gì là quá mức tình bạn đâu chứ, ban nãy cả hai giỡn xém hôn chứ cũng chưa hôn....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.