Chương 24: Bức rứt 2
Hạ Ngân Hoàng
04/01/2021
Sáng hôm sau, trên báo đài đều đăng tải thông tin về vụ án giết người ở một ngôi nhà hoang cách thành phố Hải Thành và hiện tại họ đã bắt đầu điều tra.
Nạn nhân là Tố Lâm Lâm, bốn mươi hai tuổi sống tại thành phố B cách Hải Thành không xa. Lí do chết là bị siết cổ ngột thở cho tới chết.
Lạc Tư Nhiên tắt tivi quay người ra phía cửa sổ ngẫm nghĩ gì đó rồi quyết định ra ngoài.
Lúc này tại tập đoàn Bắc Á \- Lạc Thị, Lạc Gia Xuyên tức giận quát lớn với Hướng Thiệu Sương.
"Sao lại như vậy...rõ ràng đã tính toán kĩ càng như thế sao nó lại không có ở đó..giờ cảnh sát đã nhập cuộc rồi mẹ tính sao đây". Lạc Gia Xuyên đập bàn bức xúc nói.
Hướng Thiệu Sương khá bình tĩnh: "chẳng phải ở đầu đường đi vào khu nhà đó có camera sao..mẹ đã xem và thấy chính Lạc Tư Nhiên chạy ra từ khu nhà đó sau khi cảnh sát rời đi...".
Lạc Gia Xuyên có chút bình tĩnh lại nói: "bao nhiêu đó không đủ kết án nó giết người đâu..nhưng ít nhất cũng giam nó lại một thời gian vì là nghi phạm".
Cả hai nhìn nhau gật đầu mỉm cười, bên ngoài gõ cửa đi vào báo cáo cho hắn "Lạc tiên sinh..Đổng tổng đến rồi".
Hắn gật đầu rồi nhìn sang Hướng Thiệu Sương rồi từ từ rời đi ra ngoài, bà ta nhanh chóng gọi điện ngay cho hệ thống an ninh con đường đó.
Trong phòng chờ, Đổng Thiết Chương trầm lạnh từ tốn cất giọng: "Lạc Gia Xuyên, chúng ta thoả thuận là trừ khử Lạc Tư Nhiên chứ không phải làm ảnh hưởng đến uy tính cả hai công ty...cảnh sát đã nhập cuộc rồi sớm muộn cũng tìm ra hung thủ thôi".
Lạc Gia Xuyên có chút không thoải mái cười nói: "chú à..yên tâm đi con có cách mà, sớm muộn tập đoàn này cũng vào tay chúng ta...lúc đó chú sẽ là cổ đông lớn nhất ở đây rồi..".
Đổng Thiết Chương cười lạnh không nói gì chỉ gật gật đầu nói vài điều khác một lúc sau rồi mới rời đi. Lạc Gia Xuyên tiễn ông ta ra cổng, khuôn mặt thay đổi ngay lập tức khi xe ông ta vừa lái đi.
*"R**ồ**i t**ừ từ sẽ đến lượt ông"* hắn cười lạnh rồi quay đi.
Lạc Tư Nhiên đi vào khu vực giám sát camera ở đó thì lại gặp Lý Hàn Dư một lần nữa. Cô quên mất hắn là cảnh sát đương nhiên sẽ thường ở đây để điều tra rồi cô vội vàng quay người định rời đi, thì y như rằng hắn gọi tên cô.
"Cô Lạc Tư Nhiên" Lý Hàn Dư nghiêm nghị giọng nói khàn lạnh gọi cô.
Lạc Tư Nhiên cười gượng: "chào..chào anh trùng hợp quá..".
Lý Hàn Dư đi lại chậm chạp nói: "phải đó..tôi đến coi lại camera nhưng nó lại bị xoá mất rồi thật tức mà".
Lạc Tư Nhiên không bất ngờ vì cô dường như đã biết được điều này rồi nên không nói nhiều mà nhanh vội rời đi: "xin lỗi tôi có chuyện gấp".
Không thể để clip đó phát tán ra được nếu không thì sẽ cực kì rắc rối, cô lái xe với mức độ đáng ghê sợ đi thẳng đến dinh thự Lạc Gia.
Tại tập đoàn Q.M lúc này, Lục Dạ Thần trầm lạnh như một tản băng lạnh khiến ai cũng sợ đến nỗi không dám thở mạnh nói chuyện cũng không dám nhiều. Một lúc sau Lưu Quốc đi vào nói nhỏ gì đó cho Lục Dạ Thần thì ngay lập tức hắn cho ngừng cuộc họp rời đi ngay.
Mọi người ai nấy như đơ ra nhưng cũng không khỏi nhẹ người thầm mừng.
Lục Dạ Thần vẫn bình thường nhưng sát khí thì bình thường cũng có thể thấy rõ hắn tức giận đến mức nào sau khi nghe Lưu Quốc nói về Lạc Tư Nhiên liên quan đến vụ giết người gần đây.
"Sao lại như vậy?" Hắn lạnh giọng.
Lưu Quốc cũng run run cố bình thường để trả lời: "có người nói là cô Lạc Tư Nhiên đã rời công ty ngay lúc vụ án xảy ra, còn có cả tài xế nói là đưa cô ấy đến nơi hiện trường vụ án vào ngay thời điểm đó".
Lục Dạ Thần không ngừng gọi điện cho Lạc Tư Nhiên nhưng đều bị tắt máy, Lục Dạ Thần lúc này đáng sợ ngay cả Lưu Quốc cũng chưa từng thấy hắn nóng giận đến mức này.
Nạn nhân là Tố Lâm Lâm, bốn mươi hai tuổi sống tại thành phố B cách Hải Thành không xa. Lí do chết là bị siết cổ ngột thở cho tới chết.
Lạc Tư Nhiên tắt tivi quay người ra phía cửa sổ ngẫm nghĩ gì đó rồi quyết định ra ngoài.
Lúc này tại tập đoàn Bắc Á \- Lạc Thị, Lạc Gia Xuyên tức giận quát lớn với Hướng Thiệu Sương.
"Sao lại như vậy...rõ ràng đã tính toán kĩ càng như thế sao nó lại không có ở đó..giờ cảnh sát đã nhập cuộc rồi mẹ tính sao đây". Lạc Gia Xuyên đập bàn bức xúc nói.
Hướng Thiệu Sương khá bình tĩnh: "chẳng phải ở đầu đường đi vào khu nhà đó có camera sao..mẹ đã xem và thấy chính Lạc Tư Nhiên chạy ra từ khu nhà đó sau khi cảnh sát rời đi...".
Lạc Gia Xuyên có chút bình tĩnh lại nói: "bao nhiêu đó không đủ kết án nó giết người đâu..nhưng ít nhất cũng giam nó lại một thời gian vì là nghi phạm".
Cả hai nhìn nhau gật đầu mỉm cười, bên ngoài gõ cửa đi vào báo cáo cho hắn "Lạc tiên sinh..Đổng tổng đến rồi".
Hắn gật đầu rồi nhìn sang Hướng Thiệu Sương rồi từ từ rời đi ra ngoài, bà ta nhanh chóng gọi điện ngay cho hệ thống an ninh con đường đó.
Trong phòng chờ, Đổng Thiết Chương trầm lạnh từ tốn cất giọng: "Lạc Gia Xuyên, chúng ta thoả thuận là trừ khử Lạc Tư Nhiên chứ không phải làm ảnh hưởng đến uy tính cả hai công ty...cảnh sát đã nhập cuộc rồi sớm muộn cũng tìm ra hung thủ thôi".
Lạc Gia Xuyên có chút không thoải mái cười nói: "chú à..yên tâm đi con có cách mà, sớm muộn tập đoàn này cũng vào tay chúng ta...lúc đó chú sẽ là cổ đông lớn nhất ở đây rồi..".
Đổng Thiết Chương cười lạnh không nói gì chỉ gật gật đầu nói vài điều khác một lúc sau rồi mới rời đi. Lạc Gia Xuyên tiễn ông ta ra cổng, khuôn mặt thay đổi ngay lập tức khi xe ông ta vừa lái đi.
*"R**ồ**i t**ừ từ sẽ đến lượt ông"* hắn cười lạnh rồi quay đi.
Lạc Tư Nhiên đi vào khu vực giám sát camera ở đó thì lại gặp Lý Hàn Dư một lần nữa. Cô quên mất hắn là cảnh sát đương nhiên sẽ thường ở đây để điều tra rồi cô vội vàng quay người định rời đi, thì y như rằng hắn gọi tên cô.
"Cô Lạc Tư Nhiên" Lý Hàn Dư nghiêm nghị giọng nói khàn lạnh gọi cô.
Lạc Tư Nhiên cười gượng: "chào..chào anh trùng hợp quá..".
Lý Hàn Dư đi lại chậm chạp nói: "phải đó..tôi đến coi lại camera nhưng nó lại bị xoá mất rồi thật tức mà".
Lạc Tư Nhiên không bất ngờ vì cô dường như đã biết được điều này rồi nên không nói nhiều mà nhanh vội rời đi: "xin lỗi tôi có chuyện gấp".
Không thể để clip đó phát tán ra được nếu không thì sẽ cực kì rắc rối, cô lái xe với mức độ đáng ghê sợ đi thẳng đến dinh thự Lạc Gia.
Tại tập đoàn Q.M lúc này, Lục Dạ Thần trầm lạnh như một tản băng lạnh khiến ai cũng sợ đến nỗi không dám thở mạnh nói chuyện cũng không dám nhiều. Một lúc sau Lưu Quốc đi vào nói nhỏ gì đó cho Lục Dạ Thần thì ngay lập tức hắn cho ngừng cuộc họp rời đi ngay.
Mọi người ai nấy như đơ ra nhưng cũng không khỏi nhẹ người thầm mừng.
Lục Dạ Thần vẫn bình thường nhưng sát khí thì bình thường cũng có thể thấy rõ hắn tức giận đến mức nào sau khi nghe Lưu Quốc nói về Lạc Tư Nhiên liên quan đến vụ giết người gần đây.
"Sao lại như vậy?" Hắn lạnh giọng.
Lưu Quốc cũng run run cố bình thường để trả lời: "có người nói là cô Lạc Tư Nhiên đã rời công ty ngay lúc vụ án xảy ra, còn có cả tài xế nói là đưa cô ấy đến nơi hiện trường vụ án vào ngay thời điểm đó".
Lục Dạ Thần không ngừng gọi điện cho Lạc Tư Nhiên nhưng đều bị tắt máy, Lục Dạ Thần lúc này đáng sợ ngay cả Lưu Quốc cũng chưa từng thấy hắn nóng giận đến mức này.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.