Hôn Nhân Bạc Tỉ

Chương 25: Anh sẽ không để em đi

Hạ Ngân Hoàng

04/01/2021

Dinh thự Lạc Gia.

Lạc Tư Nhiên đỗ xe trước đó rồi nhanh chóng đi vào.

Hướng Thiệu Sương không hề biết cô sẽ đến tận đây nhanh như vậy nên bà ta thản nhiên cầm đoạn băng đó chuẩn bị đi ra ngoài.

Lạc Tư Nhiên đứng trước cửa khuôn mặt sắc lạnh đến đáng sợ nhìn thẳng vào mắt bà ta: "dì đi đâu vậy ?".

Hướng Thiệu Sương lùi lại hai bước cười như không cười nói cũng không dám nhìn thẳng vào mắt cô: "tôi đi đâu cần phải báo cáo cho cô à".

Lạc Tư Nhiên thở dài một hơi rồi chậm rãi tiến về cất giọng chán nãn: "đưa đoạn băng đó cho tôi".

Đột nhiên Hướng Thiệu Sương cười một cách đê tiện nhìn cô rồi nói: "đoạn băng chứng minh mày là kẻ giết người đó hả..thật nực cười sao tao phải đưa cho mày".

Lạc Tư Nhiên kiên nhẫn: "ai là kẻ giết người..bà rất rõ mà không phải sao".

Hướng Thiệu Sương nhanh vội định bỏ đi thì bị cô kéo lại, giằng co một lúc thì cuộn băng từ trên lầu rơi nhẹ xuống nền thảm ở phía dưới.

Lý Hàn Dư đột ngột đi vào không hiểu gì cầm lên rồi nhìn lên Lạc Tư Nhiên: "cô Lạc..".



Hướng Thiệu Sương đầu tóc rối bời mặt trắng bệt vội vàng nói ngay: "cảnh sát Lý..đó là thứ tôi muốn đưa cho cậu..".

Lý Hàn Dư nhìn vào cuộn băng trên tay: "được rồi tôi sẽ đem về đồn thu thập chứng cứ..rất cảm ơn sự hợp tác của bà".

Hắn vừa định nói gì đó với Lạc Tư Nhiên thì quản gia đã đứng cạnh chờ tiễn hắn về.

Sau một lúc Lý Hàn Dư rời đi, cô bất lực cũng đi về mặc kệ Hướng Thiệu Sương kích động ra sao.

Khu chung cư cao cấp Hải Thành.

Cách cửa phòng bị mở toang ra cô giật mình đi nhanh vào nhưng khi đến lúc gặp người đàn ông trước mặt thì cô lại càng trở nên nặng nề, khó chịu hơn.

"Anh đến đây làm gì ?" Lạc Tư Nhiên cười lạnh.

Lục Dạ Thần lạnh lùng đi lại ôm cô khiến cô sững sờ không hiểu: "sao em không nói cho tôi biết..dù em có giết người tôi cũng sẽ giúp được em".

Lạc Tư Nhiên nhẹ nhàng đẩy hắn ra: "giúp tôi ?".

Lục Dạ Thần khuôn mặt ảm đạm lạnh lẽo nhìn cô: "tôi tin em không giết người".

Ngay vào giờ phút tĩnh lặng ảm đạm này thì chuông điện thoại của cả hai reo lên "rinh..rinh..".



Lục Dạ Thần nhìn qua dãy số thậm chí không nghe mà còn tắt cả nguồn điện thoại. Thẩm Tương Tuyền điện liên tục năm cuộc nhưng đều vô ích, hắn tắt nguồn di động luôn mất rồi.

Lạc Tư Nhiên khi nghe xong thì khuôn mặt sầm tối ảm đạm định rời đi thì bị Lục Dạ Thần nắm tay lại: "em đi đâu vậy..".

Lạc Tư Nhiên lạnh lùng mỉm cười nhìn hắn: "Lục Dạ Thần anh từ khi nào lại thích quản chuyện của tôi vậy hả..anh có nhớ rằng..ưm..".

Nụ hôn áp sát vào môi khi cô còn chưa dứt câu người cũng bị hắn đè lên giường không thể kháng cự.

"Anh sẽ không để em đi.." Lục Dạ Thần nhìn cô hoàn toàn nghiêm túc nói, phút chốc tim cô như đập loạn xạ cả lên một chút rung động cũng có thể cảm giác được ngay vào thời gian này.

Nhưng không, cô phải đi vì người gọi điện khi nãy là một nhân vật không thể không đến gặp được.

"Tôi phải đi..lát nữa tôi sẽ quay về" cô vuốt ve khuôn mặt sắc lạnh đó rồi từ từ ngồi dậy đi ra ngoài.

Ở tại một quán trà chỉ dành cho giới thượng lưu nên không gian vô cùng ảm đạm nhẹ nhàng, Lạc Tư Nhiên đi vào chậm rãi bước đến bàn của Lục lão gia gia nói nhẹ nhàng: "Lục lão tiên sinh..chào ông".

Lục lão gia gia trầm mặc một lúc rồi nói: "ngồi đi..tôi gọi cô đến cũng chỉ nói về một vấn đề đó là đứa cháu trai của tôi Lục Dạ Thần".

Lạc Tư Nhiên bắt đầu cảm giác không lành về người này trong ánh mắt tràn đầy ác cảm đối với cô: "được rồi..ông nói đi".

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Nhân Bạc Tỉ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook