Chương 43: Điều tra 1
Hạ Ngân Hoàng
04/01/2021
Lục Dạ Thần đứng dậy rời đi, không gian tĩnh lặng và điềm đạm hơn bao giờ hết. Lục phu nhân bất ngờ lớn giọng nhìn về hướng của Lục Dạ Thần nói.
"Mẹ không cần biết giữa con và cô gái đó có mối quan hệ như thế nào..nhưng mẹ mong con sẽ tự có suy nghĩ và quyết định đúng nhất".
Hắn không quay người lại im lặng đi thẳng ra ngoài.
Lục phu nhân thở dài chán nãn vô cùng, lúc này quản gia mang lại cho bà một tách trà nóng nhẹ nhàng nói.
"Phu nhân..uống vào sẽ thoải mái đầu óc một chút".
Lục phu nhân cầm lấy tách trà từ tốn uống một ít, đột ngột bà hỏi tiếp người quản gia.
Lục phu nhân: "Lạc Tư Nhiên sống ở đây lâu chưa ?".
Quản gia: "thưa phu nhân..cũng khá lâu ạ".
Lục phu nhân tò mò hỏi tiếp: "cô ta như thế nào ?".
Quản gia thành thật trả lời ngay: "cô Lạc là người thật sự rất kiên cường..hoàn toàn không xấu xa như người nghĩ đâu thưa phu nhân".
Lục phu nhân để tách trà lên bàn, chậm rãi đứng dậy rời đi. Khuôn mặt bà vẫn lạnh lùng không một chút đổi sắc.
Ở một nơi khác, Cổ Lập Minh ở cạnh Lạc Tư Nhiên đối diện với cô là một người phụ nữ đầu óc rối bời và cả thần trí cũng không được bình thường.
Bà ta là Đỗ Phù \- ba mưới sáu tuổi một năm trước tại vụ hoả hoạn bà ta đã có mặt ở đó. Sau hai ngày bà ta bị tai nạn giao thông và thần kinh bị tác động dẫn đến hành động điên khùng không tỉnh táo.
Lạc Tư Nhiên nhíu mày nhìn bà ta: "đúng là có vấn đề mà..nhóc nói thử xem bà ta có phải bị điên thật không hay là cố ý bị điên".
Cổ Lập Minh lắc lắc đầu không hiểu vì sao, khuôn mặt bà ta bị biến sắc ngay lập tức khi thấy tấm ảnh của Cổ Diên Ly đặt trên bàn.
Lạc Tư Nhiên nhẹ giọng: "bà biết cô gái trong hình ?".
Đỗ Phù nhanh chóng lắc đầu phản ứng mạnh mẽ: "tôi không biết..không biết gì cả..".
Lạc Tư Nhiên không thể hỏi thêm gì nữa nên lên tiếng nhìn về hướng người đàn ông to lớn nói: "canh chừng bà ta cho kĩ...nếu trong vòng ba ngày không có tiến triển gì thì thả bà ta ra vậy".
Cô dứt lời rồi chuẩn bị rời đi, Cổ Lập Minh vội nói.
"Chị định đi đâu vậy"
Lạc Tư Nhiên cười lạnh: "gặp một người cần gặp".
Tại quán trà giữa thành phố Hải Thành.
Thẩm Tương Tuyền che kín mặt lén lút ngồi nói gì đó với người đàn ông đối diện, khuôn mặt cô ta vô cùng kích động.
Lạc Tư Nhiên tình cờ đi gặp Lý Hàn Dư nhưng lại gặp phải Thẩm Tương Tuyền ở đây. Khi cô ta thấy Lạc Tư Nhiên thì lập tức đứng bật dậy tìm đường rời đi nhanh chóng.
"Cô vội đi đâu vậy..Thẩm đại tiểu thư ?".
Lạc Tư Nhiên cười sắc xảo yêu kiều nhìn cô ta, Thẩm Tương Tuyền khàn giọng tránh né ánh mắt của cô.
"Cô nói gì thế hả..đường này của Lạc Gia cô mua sao tôi đi đâu cũng phải báo cáo à".
Lạc Tư Nhiên cười lạnh nói tiếp: "cũng phải...tôi thấy cô mang thai nặng nề nên quan tâm chút thôi".
Thẩm Tương Tuyền hất tay cô ra lớn giọng chán ghét nói: "trước mặt tôi đừng giả nhân giả nghĩa nữa".
"Mẹ không cần biết giữa con và cô gái đó có mối quan hệ như thế nào..nhưng mẹ mong con sẽ tự có suy nghĩ và quyết định đúng nhất".
Hắn không quay người lại im lặng đi thẳng ra ngoài.
Lục phu nhân thở dài chán nãn vô cùng, lúc này quản gia mang lại cho bà một tách trà nóng nhẹ nhàng nói.
"Phu nhân..uống vào sẽ thoải mái đầu óc một chút".
Lục phu nhân cầm lấy tách trà từ tốn uống một ít, đột ngột bà hỏi tiếp người quản gia.
Lục phu nhân: "Lạc Tư Nhiên sống ở đây lâu chưa ?".
Quản gia: "thưa phu nhân..cũng khá lâu ạ".
Lục phu nhân tò mò hỏi tiếp: "cô ta như thế nào ?".
Quản gia thành thật trả lời ngay: "cô Lạc là người thật sự rất kiên cường..hoàn toàn không xấu xa như người nghĩ đâu thưa phu nhân".
Lục phu nhân để tách trà lên bàn, chậm rãi đứng dậy rời đi. Khuôn mặt bà vẫn lạnh lùng không một chút đổi sắc.
Ở một nơi khác, Cổ Lập Minh ở cạnh Lạc Tư Nhiên đối diện với cô là một người phụ nữ đầu óc rối bời và cả thần trí cũng không được bình thường.
Bà ta là Đỗ Phù \- ba mưới sáu tuổi một năm trước tại vụ hoả hoạn bà ta đã có mặt ở đó. Sau hai ngày bà ta bị tai nạn giao thông và thần kinh bị tác động dẫn đến hành động điên khùng không tỉnh táo.
Lạc Tư Nhiên nhíu mày nhìn bà ta: "đúng là có vấn đề mà..nhóc nói thử xem bà ta có phải bị điên thật không hay là cố ý bị điên".
Cổ Lập Minh lắc lắc đầu không hiểu vì sao, khuôn mặt bà ta bị biến sắc ngay lập tức khi thấy tấm ảnh của Cổ Diên Ly đặt trên bàn.
Lạc Tư Nhiên nhẹ giọng: "bà biết cô gái trong hình ?".
Đỗ Phù nhanh chóng lắc đầu phản ứng mạnh mẽ: "tôi không biết..không biết gì cả..".
Lạc Tư Nhiên không thể hỏi thêm gì nữa nên lên tiếng nhìn về hướng người đàn ông to lớn nói: "canh chừng bà ta cho kĩ...nếu trong vòng ba ngày không có tiến triển gì thì thả bà ta ra vậy".
Cô dứt lời rồi chuẩn bị rời đi, Cổ Lập Minh vội nói.
"Chị định đi đâu vậy"
Lạc Tư Nhiên cười lạnh: "gặp một người cần gặp".
Tại quán trà giữa thành phố Hải Thành.
Thẩm Tương Tuyền che kín mặt lén lút ngồi nói gì đó với người đàn ông đối diện, khuôn mặt cô ta vô cùng kích động.
Lạc Tư Nhiên tình cờ đi gặp Lý Hàn Dư nhưng lại gặp phải Thẩm Tương Tuyền ở đây. Khi cô ta thấy Lạc Tư Nhiên thì lập tức đứng bật dậy tìm đường rời đi nhanh chóng.
"Cô vội đi đâu vậy..Thẩm đại tiểu thư ?".
Lạc Tư Nhiên cười sắc xảo yêu kiều nhìn cô ta, Thẩm Tương Tuyền khàn giọng tránh né ánh mắt của cô.
"Cô nói gì thế hả..đường này của Lạc Gia cô mua sao tôi đi đâu cũng phải báo cáo à".
Lạc Tư Nhiên cười lạnh nói tiếp: "cũng phải...tôi thấy cô mang thai nặng nề nên quan tâm chút thôi".
Thẩm Tương Tuyền hất tay cô ra lớn giọng chán ghét nói: "trước mặt tôi đừng giả nhân giả nghĩa nữa".
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.