Chương 44: Điều tra 2
Hạ Ngân Hoàng
04/01/2021
Thẩm Tương Tuyền đẩy Lạc Tư Nhiên qua một bên vội vàng rời đi.
Lý Hàn Dư lúc này gọi đến, cô cũng không quan tâm đến Thẩm Tương Tuyền nữa rồi cũng rời đi sang bàn khác gần đó.
Lý Hàn Dư: "xin lỗi cô..ở sở cảnh sát có chút chuyện tôi không thể đến gặp cô được rồi".
Lạc Tư Nhiên điềm đạm trả lời: "không sao...".
Cô cúp máy và ngồi ở đó một lát, trà tiên minh ở nơi này rất ngon có tiếng nếu không thử một tách thì hơi tiếc.
Đột nhiên từ phía sau lưng cô bị vỗ nhẹ lên vai một cái khiến cô giật mình xoay người lại nhìn.
Đổng Trác mỉm cười nhìn cô: "lâu rồi không gặp..".
Lạc Tư Nhiên lấy tay hắn ra, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như băng chậm rãi uống trà không lên tiếng.
"Tôi ngồi được chứ ?" Đổng Trác vừa hỏi vừa kéo ghế ra ngồi xuống đối diện với cô.
Lạc Tư Nhiên: "tôi và anh từ khi nào mà thân thiết đến mức này vậy ?".
Đáp lại sự thờ ơ của Lạc Tư Nhiên thì hắn mỉm cười gian xảo, hai tay chống cằm nhìn cô nhẹ nhàng nói.
"Cô đúng là không biết làm người khác buồn chán".
Lạc Tư Nhiên cười mỉa mai đặt tách trà lên bàn định đứng dậy rời đi. Khi cô vừa đứng lên thì hắn đã nhanh chóng lên tiếng.
"Lạc Gia Xuyên đã trốn khỏi trại giam..cô nhất định phải cẩn thận" Đổng Trác nghiêm túc lạ thường nói.
Lạc Tư Nhiên có chút sững người, cô nhanh chóng rời đi, khuôn mặt vẫn lạnh lẽo như thế im lặng rời đi.
Tập đoàn Q.M \- Lục Thị.
Lục Dạ Thần trong căn phòng họp với sát khí lạnh đến nỗi không ai dám động đậy, ai nấy đều bị ra mồ hôi lạnh ướt trán, dù chỉ là một cuộc họp nhỏ nhưng dường như vị tổ tông này đang không vui thậm chí còn đang rất bực mình thì phải.
Lục Dạ Thần: "các người làm việc ở đây đều có lương tháng đầy đủ, một chút chuyện vặt đó cũng giải quyết không xong..tôi có nên lọc lại nhân viên Q.M một lần không nhỉ".
Giọng nói của hắn lạnh lùng và sắc xảo đến đáng sợ.
Một vị giám đốc đứng dậy lau lau mồ hôi cẩn thận nói với hắn: "Lục tổng..hiện tại các chi nhánh đều có thu nhập rất ổn định, việc xây dựng thêm một trung tâm thương mại không phải là chuyện nhỏ..tôi nghĩ nên hỏi ý của Lục lão tiên sinh thì sẽ..".
"Rầm" tất cả ngay lập tức cuối mặt không dám nói gì nữa, vị giám đốc kia sợ đến mức xanh mặt.
Hắn định nói gì đó thì đột nhiên di động reo lên, dãy số gọi đến khiến hắn ngay lập tức thay đổi sắc mặt.
"Alo ?"
Lý Hàn Dư lúc này gọi đến, cô cũng không quan tâm đến Thẩm Tương Tuyền nữa rồi cũng rời đi sang bàn khác gần đó.
Lý Hàn Dư: "xin lỗi cô..ở sở cảnh sát có chút chuyện tôi không thể đến gặp cô được rồi".
Lạc Tư Nhiên điềm đạm trả lời: "không sao...".
Cô cúp máy và ngồi ở đó một lát, trà tiên minh ở nơi này rất ngon có tiếng nếu không thử một tách thì hơi tiếc.
Đột nhiên từ phía sau lưng cô bị vỗ nhẹ lên vai một cái khiến cô giật mình xoay người lại nhìn.
Đổng Trác mỉm cười nhìn cô: "lâu rồi không gặp..".
Lạc Tư Nhiên lấy tay hắn ra, khuôn mặt vẫn lạnh lùng như băng chậm rãi uống trà không lên tiếng.
"Tôi ngồi được chứ ?" Đổng Trác vừa hỏi vừa kéo ghế ra ngồi xuống đối diện với cô.
Lạc Tư Nhiên: "tôi và anh từ khi nào mà thân thiết đến mức này vậy ?".
Đáp lại sự thờ ơ của Lạc Tư Nhiên thì hắn mỉm cười gian xảo, hai tay chống cằm nhìn cô nhẹ nhàng nói.
"Cô đúng là không biết làm người khác buồn chán".
Lạc Tư Nhiên cười mỉa mai đặt tách trà lên bàn định đứng dậy rời đi. Khi cô vừa đứng lên thì hắn đã nhanh chóng lên tiếng.
"Lạc Gia Xuyên đã trốn khỏi trại giam..cô nhất định phải cẩn thận" Đổng Trác nghiêm túc lạ thường nói.
Lạc Tư Nhiên có chút sững người, cô nhanh chóng rời đi, khuôn mặt vẫn lạnh lẽo như thế im lặng rời đi.
Tập đoàn Q.M \- Lục Thị.
Lục Dạ Thần trong căn phòng họp với sát khí lạnh đến nỗi không ai dám động đậy, ai nấy đều bị ra mồ hôi lạnh ướt trán, dù chỉ là một cuộc họp nhỏ nhưng dường như vị tổ tông này đang không vui thậm chí còn đang rất bực mình thì phải.
Lục Dạ Thần: "các người làm việc ở đây đều có lương tháng đầy đủ, một chút chuyện vặt đó cũng giải quyết không xong..tôi có nên lọc lại nhân viên Q.M một lần không nhỉ".
Giọng nói của hắn lạnh lùng và sắc xảo đến đáng sợ.
Một vị giám đốc đứng dậy lau lau mồ hôi cẩn thận nói với hắn: "Lục tổng..hiện tại các chi nhánh đều có thu nhập rất ổn định, việc xây dựng thêm một trung tâm thương mại không phải là chuyện nhỏ..tôi nghĩ nên hỏi ý của Lục lão tiên sinh thì sẽ..".
"Rầm" tất cả ngay lập tức cuối mặt không dám nói gì nữa, vị giám đốc kia sợ đến mức xanh mặt.
Hắn định nói gì đó thì đột nhiên di động reo lên, dãy số gọi đến khiến hắn ngay lập tức thay đổi sắc mặt.
"Alo ?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.