Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 636: Ai Là Kẻ Thay Thế 10
kiều mạch
28/08/2024
Đông Phương Mặc hiển nhiên không bị những lời của ông ta dọa, anh lạnh lùng nhìn hai cha con họ nói: "Tôi cũng khuyên hai người mọi chuyện nên có chừng mực, tôi hy vọng việc bắt cóc Nhan Như lần này không liên quan gì đến hai người, nếu không thì đừng trách sao Đông Phương Mặc này không nể tình."
Đông Phương Mặc nói xong lặp tức quay người đi về phía cổng khách sạn Vân Thiên, đối với anh lúc này việc cứu Nhan Như là quan trong nhất, anh không có kiên nhẫn mà đứng nói những lời giả dối với Phương Kim Hâm và Phương Tử Ngưng.
“Nhan Như, Nhan Như, trong tim anh chỉ có mình Nhan Như thôi sao?” Phương Tử Ngưng vừa khóc vừa hét lên từ phía sau: “Cô ta chỉ là người phụ nữ từ sinh con cho Đông Phương gia, cô ta hoàn toàn không xứng với anh.… ”
“Đừng nói là cô ấy sinh con cho Đông Phương gia,” Đông Phương Mặc xoay người nhanh chóng cắt ngang lời nói của Phương Tử Ngưng, lạnh lùng nói, “Cho dù cô ấy chỉ là một con chó của Nhất Thốn Mặc thì các người cũng không được phép động vào cô ấy, tôi không cho phép bất kì một ai động vào đồ của Đông Phương Mặc này.”
Đông Phương Mộ bỏ lại câu này, liền quay người bước nhanh về phía chiếc Ferrari đã đậu sẵn ngoài cổng khách sạn Vân Thiên, lúc này, không có gì quan trọng hơn là cứu Nhan Như.
Nhìn bóng lưng Đông Phương Mặc biến mất trong chiếc Ferrari, khuôn mặt Phương Tử Ngưng lập tức trở nên méo mó, cô ta nắm chặt bàn tay khiến móng tay dài đâm xâu vào lòng bàn tay, cơn đau khiến cô ta nhớ về mùa hè năm năm trước.
Lúc đó cô ta và Tịch Mộ Như cùng bị Nam Cùng Tần bắt cóc, vậy mà người Nam Cung Tần nhấm tới không phải cô ta mà là Tịch Mộ Như xấu xí kia.
Nhưng Đông Phương Mặc, một tên BT kinh tởm, lại đi đua xe với Nam Cung Tần chỉ vì cứu Tịch Mộ Như, trong cuộc đua đó, Đông Phương Mặc đã suýt phải mất mạng.
Năm năm sau, cô ta không còn là chính mình nữa mà đã trở thành mối tình đầu của Đông Phương Mặc, cô ta cho rằng với thân phận như vậy, cô ta có thể thắng được Tịch Mộ Như xấu xí kia.
Nhưng mà, ai có thể ngờ được, Tịch Mộ Như xấu xí kia lại trở nên xinh đẹp, còn sinh cho Đông Phương Mặc một cô con gái, cô ta đương nhiên không dám động đến đứa con gái đó, vì dù sao Đông Phương Vân Hà vẫn luôn ở bên đứa bé đó.
Nhưng Nhan Như cũng là Tịch Mộ Như chính là cái gai trong mắt cô ta, vậy nên cô ta muốn nhân cơ hội này khiến cô đau khổ một chút, để cô có thể tự động rời khỏi Đông Phương Mặc.
Chỉ là cô ta không ngờ rằng mọi chuyện sẽ nhanh chóng bị lộ như vậy, điều cô ta không ngờ nhất là Đông Phương Mặc lại tuyên bố hủy hôn trước mặt nhiều khách như vậy, chỉ vì anh muốn nhanh chóng đi tìm Nhan Như,
Tất cả khách khứa đều nhìn về phía cha con cô ta, trong mắt đám người đó đều là giễu cợt cùng thương cảm, cha con cô ta không thèm để ý đến ánh mắt của họ, trong mắt cô ta hiện tại chỉ có ghen tỵ và câm hận.
Nhan Như, Tịch Mộ Như, người phụ nữ chết tiệt này, lần này, cô ta sẽ không tha cho cô nữa, cô ta muốn cô phải trở về đúng với những gì cô vốn phải có.
Tịch Mộ Như sinh ra đã xấu xí, vậy nên lần này, cô ta sẽ khiến cô trở lại dáng vẻ xấu xí như ban đầu, thậm chí là xấu hơn thế để cô không bao giờ trở lại dáng vẻ xinh đẹp được nữa.
Nghĩ vậy, cô ta nhanh chóng liếc mắt với cha mình là Phương Kim Hâm, đương nhiên, Phương Kim Hâm hiểu ý trong mắt Phương Tử Ngưng, lập tức quay đầu, dửng dưng gật đầu với Đông Phương Vân Hà, rồi nắm tay Phương Tử Ngưng bước ra khỏi cửa.
Phương Tử Ngưng tràn đầy tức giận, nhưng lúc này trong lòng cô ta lại tràn đầy oán hận đối với Nhan Như, bởi vì năm năm trước cô ta thua cô, năm năm sau cô ta vẫn thua cô.
Vì vậy, sau khi lên xe cô ta nhanh chóng cầm điện thoại di động lên, điên cuồng hét vào điện thoại di động: "Tôi không chỉ muốn anh bắt cóc Nhan Như, mà tôi còn muốn khuôn mặt quyến rũ đàn ông đó cả cô ta hoàn toàn biến mất, để cho cô ta phải sống với khuôn mặt xấu xí đó đến hết phần đời còn lại."
Đông Phương Mặc nói xong lặp tức quay người đi về phía cổng khách sạn Vân Thiên, đối với anh lúc này việc cứu Nhan Như là quan trong nhất, anh không có kiên nhẫn mà đứng nói những lời giả dối với Phương Kim Hâm và Phương Tử Ngưng.
“Nhan Như, Nhan Như, trong tim anh chỉ có mình Nhan Như thôi sao?” Phương Tử Ngưng vừa khóc vừa hét lên từ phía sau: “Cô ta chỉ là người phụ nữ từ sinh con cho Đông Phương gia, cô ta hoàn toàn không xứng với anh.… ”
“Đừng nói là cô ấy sinh con cho Đông Phương gia,” Đông Phương Mặc xoay người nhanh chóng cắt ngang lời nói của Phương Tử Ngưng, lạnh lùng nói, “Cho dù cô ấy chỉ là một con chó của Nhất Thốn Mặc thì các người cũng không được phép động vào cô ấy, tôi không cho phép bất kì một ai động vào đồ của Đông Phương Mặc này.”
Đông Phương Mộ bỏ lại câu này, liền quay người bước nhanh về phía chiếc Ferrari đã đậu sẵn ngoài cổng khách sạn Vân Thiên, lúc này, không có gì quan trọng hơn là cứu Nhan Như.
Nhìn bóng lưng Đông Phương Mặc biến mất trong chiếc Ferrari, khuôn mặt Phương Tử Ngưng lập tức trở nên méo mó, cô ta nắm chặt bàn tay khiến móng tay dài đâm xâu vào lòng bàn tay, cơn đau khiến cô ta nhớ về mùa hè năm năm trước.
Lúc đó cô ta và Tịch Mộ Như cùng bị Nam Cùng Tần bắt cóc, vậy mà người Nam Cung Tần nhấm tới không phải cô ta mà là Tịch Mộ Như xấu xí kia.
Nhưng Đông Phương Mặc, một tên BT kinh tởm, lại đi đua xe với Nam Cung Tần chỉ vì cứu Tịch Mộ Như, trong cuộc đua đó, Đông Phương Mặc đã suýt phải mất mạng.
Năm năm sau, cô ta không còn là chính mình nữa mà đã trở thành mối tình đầu của Đông Phương Mặc, cô ta cho rằng với thân phận như vậy, cô ta có thể thắng được Tịch Mộ Như xấu xí kia.
Nhưng mà, ai có thể ngờ được, Tịch Mộ Như xấu xí kia lại trở nên xinh đẹp, còn sinh cho Đông Phương Mặc một cô con gái, cô ta đương nhiên không dám động đến đứa con gái đó, vì dù sao Đông Phương Vân Hà vẫn luôn ở bên đứa bé đó.
Nhưng Nhan Như cũng là Tịch Mộ Như chính là cái gai trong mắt cô ta, vậy nên cô ta muốn nhân cơ hội này khiến cô đau khổ một chút, để cô có thể tự động rời khỏi Đông Phương Mặc.
Chỉ là cô ta không ngờ rằng mọi chuyện sẽ nhanh chóng bị lộ như vậy, điều cô ta không ngờ nhất là Đông Phương Mặc lại tuyên bố hủy hôn trước mặt nhiều khách như vậy, chỉ vì anh muốn nhanh chóng đi tìm Nhan Như,
Tất cả khách khứa đều nhìn về phía cha con cô ta, trong mắt đám người đó đều là giễu cợt cùng thương cảm, cha con cô ta không thèm để ý đến ánh mắt của họ, trong mắt cô ta hiện tại chỉ có ghen tỵ và câm hận.
Nhan Như, Tịch Mộ Như, người phụ nữ chết tiệt này, lần này, cô ta sẽ không tha cho cô nữa, cô ta muốn cô phải trở về đúng với những gì cô vốn phải có.
Tịch Mộ Như sinh ra đã xấu xí, vậy nên lần này, cô ta sẽ khiến cô trở lại dáng vẻ xấu xí như ban đầu, thậm chí là xấu hơn thế để cô không bao giờ trở lại dáng vẻ xinh đẹp được nữa.
Nghĩ vậy, cô ta nhanh chóng liếc mắt với cha mình là Phương Kim Hâm, đương nhiên, Phương Kim Hâm hiểu ý trong mắt Phương Tử Ngưng, lập tức quay đầu, dửng dưng gật đầu với Đông Phương Vân Hà, rồi nắm tay Phương Tử Ngưng bước ra khỏi cửa.
Phương Tử Ngưng tràn đầy tức giận, nhưng lúc này trong lòng cô ta lại tràn đầy oán hận đối với Nhan Như, bởi vì năm năm trước cô ta thua cô, năm năm sau cô ta vẫn thua cô.
Vì vậy, sau khi lên xe cô ta nhanh chóng cầm điện thoại di động lên, điên cuồng hét vào điện thoại di động: "Tôi không chỉ muốn anh bắt cóc Nhan Như, mà tôi còn muốn khuôn mặt quyến rũ đàn ông đó cả cô ta hoàn toàn biến mất, để cho cô ta phải sống với khuôn mặt xấu xí đó đến hết phần đời còn lại."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.