Hôn Nhân Cuối Cùng: Vợ Xin Đừng Ly Hôn
Chương 196: Đỗ Tâm Duyệt Chết
kiều mạch
25/04/2021
Đỗ Tâm Duyệt cuối cùng cũng không qua khỏi mà chết trong phòng cấp cứu, Trịnh Nhất Phàm nói bà bị đá vào tim, khiến tim chảy nhiều máu mà lên cơn đau tim.
Cứ như vậy mà Đỗ Tâm Duyệt chết, trước khi chết bà và Mộ Như không nói được với nhau lời nào, Mộ Như chỉ nhớ ánh mắt bà khi ngồi trên xe cấp cứu, có vẻ như đầy hối hận.
Đỗ Tâm Duyêth đã chết, cuộc hôn nhân của cô với Bàng Đại Hải cũng chấm dứt nhờ có sự can thiệp của cảnh sát. Việc nhà họ Bàng yêu cầu cô bồi thường 300.000 NDT cũng bị cảnh sát cho là vô lý. Đồng thời, Đỗ Tâm Duyệt bị đánh chết, nhưng những người đó lại đổ tội cho Bàng Đại Hải, nố anh ta bị ngu nên đã ra tay.
Mộ Như không nhờ luật sư đấu kiện vì cô không có một xu dính túi cũng không đủ khả năng để kiện, trong khi trưởng làng Bàng là người có quyền lực cao, thậm chí nếu cô thực sự đi kiện, cô cũng không thể thắng kiện.
Mẹ cô mất cũng không lập tang, vì nhà họ Tịch đã phá sản, không còn ai nhớ đến bà Tịch, cũng không có ai đến chia buồn nên làm tang lễ để làm gì.
Cô đã sử dụng 3.000 nhân dân tệ từ chiếc vòng ngọc của mẹ cô để hỏa táng mẹ. Có một buổi lễ tiễn biệt vào đêm trước ngày hỏa táng. Ban đầu sẽ là để người thân của người mất đến vĩnh biệt, nhưng người thân duy nhất của Đỗ Tâm Duyệt cũng chỉ có cô, vì vậy cô đã đi xung quanh thi thể của mẹ.
Sau khi quay về, cô nhìn thấy Trịnh Nhất Phàm đến, trong lòng không khỏi ấm áp, tuy Trịnh Nhất Phàm và cô chỉ là có duyên nhưng cô cảm thấy vị bác sĩ này thực sự rất tốt, ít nhất anh ta cũng có y đức, lúc trước anh còn bảo cho mẹ cô mượn tiền phẫu thuật.
Chính Trịnh Nhất Phàm đã đi cùng cô đến lễ hỏa táng của mẹ, sau đó cô đã bỏ ra hơn 1.000 NDT để mua một chiếc bình sang trọng, sau đó đặt tro cốt của ba mẹ cô cùng một chỗ. Như vậy họ có thể đoàn tụ.
Trịnh Nhất Phàm sợ cô gặp vấn đề khi mang một hộp tro lớn như vậy, vì vậy anh đã vay 20.000 NDT để mua một nơi ở nghĩa trang có vị trí tương đối xa để có thể chôn cất ba mẹ cô.
Đỗ Tâm Duyệt qua đời, Mộ Như không thể sống ở ngôi làng trong thành phố mà cô thuê ban đầu. Trịnh Nhất Phàm cũng không cho cô tiếp tục thuê nhà ở ngôi làng trong thành phố. Cuối cùng, anh nói nhà của anh rất rộng, có hai phòng và một phòng khách, hiện tại nếu Mộ Như chưa tìm được chỗ ở, thì trước tiên có thể ở nhờ nhà của anh.
Mộ Nhue vốn dĩ cũng không muốn sống trong nhà của Trình Nhất Phàm, bởi vì Trình Nhất Phàm cũng là đàn ông, cô lại là một người phụ nữ, cho dù giữa hai người không có chuyện gì, cô cũng sợ người khác đàm tiếu.
Vì vậy, cô đã gọi cho Trình Phi Nhi và muốn đến sống ở nhà của cô ấy, nhưng Trình Phi Nhi rất tiếc nói với cô qua điện thoại rằng hai ngày trước anh họ của cô ấy đã đến ở, và hiện tại anh ta đang ở nhà của cô ấy để tìm việc làm. Vậy nên một khoảng thời gian vẫn chưa thể dọn ra ngoài cho đến khi anh ta tìm được việc.
Vậy nên Mộ Như quyết định đến nhà Trịnh Nhất Phàm ở mấy ngày vì cô giện tại không có chỗ ở, nghĩ đến việc cô sẽ tìm một công ty có thể cung cấp ký túc xá cho nhân viên mà xin việc.
Dù Mộ Như có muốn tìm việc làm càng sớm càng tốt, thì cơ thể của cô cũng không thể thỏa mãn mong muốn của cô.
Đỗ Tâm Duyệt chết, cuộc sống của Mộ Như dường như mất quỹ đạo ngay lập tức, chưa kịp tìm việc thì cô đã ngã xuống.
Bạn thử nghĩ xem, nhà họ Tịch phá sản, cô lại bị Đông Phương Mặc đuổi ra khỏi Đông Phương gia chỉ vài ngày sau khi phẫu thuật nạo thai, sau đó cô đã đưa người mẹ điên loạn mắc bệnh tim của mình sống không được một bữa ăn no.
Áp lực về tinh thần, áp lực trong cuộc sống, sức khỏe của cơ thể đều chống đỡ đến mức cực hạn, Đỗ Tâm Duyệt khi còn sống, thì cơ thể cô như căng ra, tự nhắc nhở bản thân không được gục ngã, vì luôn có mẹ ở bên và cần cô chăm sóc.
Giờ đây, người cần cô chăm sóc đã ra đi, tinh thần của cô dường như đột nhiên mất đi điểm tựa nên cô mới không chịu được mà ngã xuống.
Cứ như vậy mà Đỗ Tâm Duyệt chết, trước khi chết bà và Mộ Như không nói được với nhau lời nào, Mộ Như chỉ nhớ ánh mắt bà khi ngồi trên xe cấp cứu, có vẻ như đầy hối hận.
Đỗ Tâm Duyêth đã chết, cuộc hôn nhân của cô với Bàng Đại Hải cũng chấm dứt nhờ có sự can thiệp của cảnh sát. Việc nhà họ Bàng yêu cầu cô bồi thường 300.000 NDT cũng bị cảnh sát cho là vô lý. Đồng thời, Đỗ Tâm Duyệt bị đánh chết, nhưng những người đó lại đổ tội cho Bàng Đại Hải, nố anh ta bị ngu nên đã ra tay.
Mộ Như không nhờ luật sư đấu kiện vì cô không có một xu dính túi cũng không đủ khả năng để kiện, trong khi trưởng làng Bàng là người có quyền lực cao, thậm chí nếu cô thực sự đi kiện, cô cũng không thể thắng kiện.
Mẹ cô mất cũng không lập tang, vì nhà họ Tịch đã phá sản, không còn ai nhớ đến bà Tịch, cũng không có ai đến chia buồn nên làm tang lễ để làm gì.
Cô đã sử dụng 3.000 nhân dân tệ từ chiếc vòng ngọc của mẹ cô để hỏa táng mẹ. Có một buổi lễ tiễn biệt vào đêm trước ngày hỏa táng. Ban đầu sẽ là để người thân của người mất đến vĩnh biệt, nhưng người thân duy nhất của Đỗ Tâm Duyệt cũng chỉ có cô, vì vậy cô đã đi xung quanh thi thể của mẹ.
Sau khi quay về, cô nhìn thấy Trịnh Nhất Phàm đến, trong lòng không khỏi ấm áp, tuy Trịnh Nhất Phàm và cô chỉ là có duyên nhưng cô cảm thấy vị bác sĩ này thực sự rất tốt, ít nhất anh ta cũng có y đức, lúc trước anh còn bảo cho mẹ cô mượn tiền phẫu thuật.
Chính Trịnh Nhất Phàm đã đi cùng cô đến lễ hỏa táng của mẹ, sau đó cô đã bỏ ra hơn 1.000 NDT để mua một chiếc bình sang trọng, sau đó đặt tro cốt của ba mẹ cô cùng một chỗ. Như vậy họ có thể đoàn tụ.
Trịnh Nhất Phàm sợ cô gặp vấn đề khi mang một hộp tro lớn như vậy, vì vậy anh đã vay 20.000 NDT để mua một nơi ở nghĩa trang có vị trí tương đối xa để có thể chôn cất ba mẹ cô.
Đỗ Tâm Duyệt qua đời, Mộ Như không thể sống ở ngôi làng trong thành phố mà cô thuê ban đầu. Trịnh Nhất Phàm cũng không cho cô tiếp tục thuê nhà ở ngôi làng trong thành phố. Cuối cùng, anh nói nhà của anh rất rộng, có hai phòng và một phòng khách, hiện tại nếu Mộ Như chưa tìm được chỗ ở, thì trước tiên có thể ở nhờ nhà của anh.
Mộ Nhue vốn dĩ cũng không muốn sống trong nhà của Trình Nhất Phàm, bởi vì Trình Nhất Phàm cũng là đàn ông, cô lại là một người phụ nữ, cho dù giữa hai người không có chuyện gì, cô cũng sợ người khác đàm tiếu.
Vì vậy, cô đã gọi cho Trình Phi Nhi và muốn đến sống ở nhà của cô ấy, nhưng Trình Phi Nhi rất tiếc nói với cô qua điện thoại rằng hai ngày trước anh họ của cô ấy đã đến ở, và hiện tại anh ta đang ở nhà của cô ấy để tìm việc làm. Vậy nên một khoảng thời gian vẫn chưa thể dọn ra ngoài cho đến khi anh ta tìm được việc.
Vậy nên Mộ Như quyết định đến nhà Trịnh Nhất Phàm ở mấy ngày vì cô giện tại không có chỗ ở, nghĩ đến việc cô sẽ tìm một công ty có thể cung cấp ký túc xá cho nhân viên mà xin việc.
Dù Mộ Như có muốn tìm việc làm càng sớm càng tốt, thì cơ thể của cô cũng không thể thỏa mãn mong muốn của cô.
Đỗ Tâm Duyệt chết, cuộc sống của Mộ Như dường như mất quỹ đạo ngay lập tức, chưa kịp tìm việc thì cô đã ngã xuống.
Bạn thử nghĩ xem, nhà họ Tịch phá sản, cô lại bị Đông Phương Mặc đuổi ra khỏi Đông Phương gia chỉ vài ngày sau khi phẫu thuật nạo thai, sau đó cô đã đưa người mẹ điên loạn mắc bệnh tim của mình sống không được một bữa ăn no.
Áp lực về tinh thần, áp lực trong cuộc sống, sức khỏe của cơ thể đều chống đỡ đến mức cực hạn, Đỗ Tâm Duyệt khi còn sống, thì cơ thể cô như căng ra, tự nhắc nhở bản thân không được gục ngã, vì luôn có mẹ ở bên và cần cô chăm sóc.
Giờ đây, người cần cô chăm sóc đã ra đi, tinh thần của cô dường như đột nhiên mất đi điểm tựa nên cô mới không chịu được mà ngã xuống.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.