Chương 360: ĐỪNG LỢI DỤNG CÔ ẤY NỮA
Thanh Thu
07/04/2021
“Anh, hai người đang làm gì.”
Lý Thế Nhiên lạnh lùng thấu xương, cong môi mỏng lên, không nói gì cả.
Lý Thế Nhiên như thế này, khiến Lý Tú Tú có chút sợ hãi.
Nhưng, cô ta nghi hoặc mà nhìn chân của anh mình: “Không phải anh sắp ra viện sao? Sao có vẻ giống như càng ngày càng nghiêm trọng, có phải là Lý Hằng ra tay?”
“Không cần lo lắng, anh không có việc gì.” Thật lâu, sắc mặt của Lý Thế Nhiên mới ôn hòa lại.
Rời khỏi bệnh viện, trong lòng của Hứa Như vẫn rất hỗn loạn.
Câu nói kết hôn lại kia của Lý Thế Nhiên có lẽ chỉ là nói đùa, nhưng cô lại không thể bình tĩnh được.
Vừa mới lên xe buýt, điện thoại di động kêu lên, là Lâm Vy gọi điện, bảo cô về nhà họ Kỳ một chuyến.
Buổi tối Hứa Như không có lớp, vốn muốn từ chối, nhưng cô lại nghĩ, cũng đã hơn nửa tháng không gặp Lâm Vy.
Từ bến xe đến biệt thự ít nhất phải hơn nửa tiếng, là Kỳ Chiến lái xe đến đón cô.
Khuôn mặt của người đàn ông rất căng thẳng, nhìn ra được là tâm tình không tốt.
Hứa Như cũng không nói chuyện, hai người đều mang tâm sự riêng.
Mãi cho đến khi xuống xe, Kỳ Chiến mới mở miệng: “Gần đây đi lại rất gần với Lý Thế Nhiên?”
“Không có quan hệ gì với anh, không phải sao?” Hứa Như cũng không muốn trả lời.
“Kỳ Thị sắp phá sản.” Kỳ Chiến bỗng nhiên nói.
Gần đây bị liên lụy bởi chuyện Tần thị phá sản, tình hình của Kỳ Thị cũng không tốt, thuốc mới của Lý thị chiếm hữu thị trường rất cao, trước mắt đến cả thị trường định mức mà Kỳ Thị có được đều bị Lý Thị chiếm mất.
Số lượng thuốc ế lớn ở trên thị trường, đều là của Kỳ Thị.
Thủ đoạn của Lý Thế Nhiên, từ sớm mấy năm trước đã nhằm vào Kỳ Thị.
Chỉ là hiện tại anh ta mới phát hiện.
Nghe vậy, Hứa Như lại cảm thấy ngoài ý muốn.
Dưới cái nhìn của cô, Kỳ Thị cũng là xí nghiệp lớn có tiếng tăm lừng lẫy, Tần thị phá sản là chuyện trong dự liệu, tại sao đến cả Kỳ Thị cũng chịu ảnh hưởng lớn như thế.
“Mẹ hiện tại đã ngồi không yên, bảo cô trở về để hỗ trợ, cô có tin hay không.” Lúc này Kỳ Chiến lại bật cười.
Khoảng thời gian này anh ta vội vàng xử lý cục diện rắc rối của Kỳ Thị, nhưng dường như là không có tác dụng, Lâm Vy cũng đã điều động thế lực khác để hỗ trợ, nhưng một đòn của Lý Thế Nhiên, không kịp đề phòng.
Hứa Như im lặng, trực tiếp đi đến biệt thự.
Lâm Vy ngồi ở trên ghế sa lon, giống như lần thứ nhất hai người gặp mặt, bà ta đang ưu nhã ngồi uống trà.
“Mẹ.”
“Như, con đến đây, ngồi đi, Kỳ Chiến, con đi lên trước đi.”
“Vâng, con ở thư phòng.”
Kỳ Chiến lúc này, thu lại rất nhiều sư gai góc, trên mặt thể hiện rõ vẻ mệt mỏi.
Hứa Như thu tầm mắt lại.
“Mẹ rất nhớ con, liền bảo con đến ở bên mẹ, không quấy rầy con chứ?” Lâm Vy dịu dàng hỏi.
Hứa Như lắc đầu: “Hôm nay con cũng không có lớp.”
“Vậy là tốt rồi, bình thường con cũng để ý tin tức đi, Tần thị phá sản, hiện tại Kỳ Thị nhận sự ảnh hưởng, tình cảnh của đứa nhỏ Kỳ Chiến này có chút gian nan.” Lâm Vy thở dài nói.
Trong lúc nhất thời Hứa Như không biết nói cái gì.
Cô và Lâm Vy mặc dù là quan hệ mẹ con, nhưng với nhà họ Kỳ, đối với cô mà nói là quan hệ xa lạ.
“Mẹ, con không hiểu rõ những chuyện này lắm.”
“Cũng phải, bình thường con cũng bận rộn học tập.”
“Mẹ, mẹ muốn nói gì thì cứ nói thẳng.”
Lâm Vy vẫn luôn muốn nói lại thôi, Hứa Như đương nhiên là nhìn ra được.
Nghe vậy, Lâm Vy gầm mặt lại: “Mẹ biết gần đây con đi lại rất gần với Lý Thế Nhiên, mỗi ngày đều đi bệnh viện thăm anh ta.”
Sắc mặt Hứa Như thay đổi: “Mẹ phái người theo dõi con?”
“Là khi đứa trẻ Lăng Thuần đến thăm mẹ, trò chuyện với mẹ, chúng ta đều không theo dõi con.” Lâm Vy nhíu mày.
Giọng điệu vừa rồi của Hứa Như có chút cực đoan, lúc này bầu không khí có chút xấu hổ.
“Thật có lỗi.” Giọng nói của Hứa Như thản nhiên.
“Không sao, mẹ chỉ muốn hỏi, có phải con còn muốn ở cùng một chỗ với anh ta?”
“Không có, chúng con sẽ không ở cùng một chỗ.” Hứa Như lạnh lùng nói.
Lâm Vy nhíu mày: “Anh ta đang nhắm vào nhà họ Kỳ, chỉ sợ về sau, người nhà họ Lý sẽ không bỏ qua Lâm thị.”
Ân oán quá khứ giữa nhà họ Lâm và nhà họ Lý, Hứa Như trước đó đã biết đến.
Thủ đoạn của Lý Thế Nhiên, gần đây cô đã thấy rõ ràng, đánh vào Tần thị đồng thời cũng có thể để Kỳ thị lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm như thế, hiển nhiên rất có mưu lược.
Người đàn ông này, luôn có một mặt khiến cô cảm thấy ngoài ý muốn.
“Nếu như anh ấy thật sự muốn làm như vậy, con cũng không thể ngăn cản được.”
“Mẹ chỉ muốn quan tâm con, mẹ không hi vọng con lại tiếp xúc với anh ta, tâm tư của Lý Thế Nhiên, rất đáng sợ.” Lâm Vy trầm giọng nói.
Không chỉ bởi vì anh ta là người họ Lý, mà anh ta đã sắp xếp trả thù nhà họ Kỳ trong nhiều năm như vậy, tâm tư quả thật quá thâm trầm, làm sao bà ta có thể yên tâm gả con gái mình cho người đàn ông như vậy.
Sợ nhất chính là, Lý Thế Nhiên cũng tính toán cả Hứa Như rồi.
“Mẹ, chúng con đã ly hôn, liền không có quan hệ gì.”
“Con có thể nghĩ như vậy thì tốt.”
Ban đêm, Hứa Như đã ăn xong cơm tối, trở về trường học.
Kỳ Chiến đưa cô trở về.
Nhưng Kỳ Chiến nhận điện thoại, lại thay đổi phương hướng.
“Tự tôi đón xe về là được rồi.” Hứa Như nói.
“Không cần, đi cùng tôi đến một nơi, tôi sẽ đưa cô về.”
“Quá muộn rồi,”
Hứa Như xụ mặt, hơn nữa, cô cũng không muốn ở bên cạnh Kỳ Chiến nhiều.
Nhưng Kỳ Chiến không để ý đến, chiếc xe trực tiếp lái đến một câu lạc bộ.
Hứa Như đối với nơi này rất quen thuộc, trước kia Kỳ Chiến cố ý vây cô và Lăng Thuần ở phòng riêng của câu lạc bộ này.
“Kỳ Chiến, tôi quay về.” Hứa Như xuống xe, quay đầu bước đi.
Nhưng Kỳ Chiến lại nắm chặt tay cô , trực tiếp đưa cô vào trong câu lạc bộ.
“Kỳ Chiến!”
“Hứa Như, chỉ là ở bên cạnh tôi một lúc, tôi không có ác ý.” Giọng điệu của Kỳ Chiến ôn hòa hơn.
Nhưng Hứa Như đối với anh ta rất phản cảm, đưa tay hung hăng đẩy anh ta ra.
Quay người vừa chạy mấy bước, lại là không chú ý, đụng phải một vòng tay ấm áp.
Lăng Thuần nhíu mày, nhìn xem người phụ nữ ở trong ngực.
Nhưng Hứa Như căn bản không có nhìn anh ta, nói xin lỗi liền đi tới cửa.
Lăng Thuần ngước mắt, trông thấy Kỳ Chiến đuổi theo.
Anh ta chặn Kỳ Chiến lại: “Kỳ Chiến, anh đang làm gì.”
“Không liên quan đến anh!”
“Chuyện của Hứa Như chính là chuyện của tôi, đừng lợi dụng cô ấy nữa.” Lời nói của Lăng Thuần lạnh lùng, anh ta nói xong, quay người liền đuổi theo.
Sắc mặt của Kỳ Chiến lạnh lùng đến đáng sợ, tức giận đánh một cú vào vách tường.
Bên ngoài, Hứa Như đang định gọi xe taxi, Lăng Thuần đã nhanh chóng lái xe đến.
“Hiện tại đón xe trở về không an toàn.” Anh ta trầm giọng nói.
“Kỳ Chiến vừa rồi muốn làm cái gì?” Lăng Thuần hỏi.
Nhìn dáng vẻ uất ức của Hứa Như, trong lòng anh ta rất đau.
“Tôi không biết.” Hứa Như lắc đầu.
Vừa rồi Kỳ Chiến muốn dẫn cô đi đâu, làm cái gì, cô hoàn toàn không biết.
Cô cũng căn bản không muốn tiếp xúc một chút gì với anh ta cả.
“Về sau có việc, tùy thời đều có thể tìm tôi, có được hay không?” Ánh mắt của Lăng Thuần sáng lên.
Nếu như đêm nay không phải anh ta vừa vặn đi qua đây, anh ta rất lo lắng Hứa Như sẽ có nguy hiểm.
Nhưng anh ta cũng biết, Hứa Như chống lại anh ta, cho nên khoảng thời gian này, anh ta cũng không chủ động tìm cô.
“Lăng Thuần, đêm nay cám ơn anh.” Hứa Như không đáp lời.
Cô biết tâm ý của Lăng Thuần, nhưng quan hệ của hai người, cũng chỉ có thể dừng ở bước này mà thôi.
Trở lại ký túc xá, Lăng Diệu cũng vừa vặn trở về.
Nhìn thấy Hứa Như đi xuống từ trên xe của Lăng Thuần, cô ta đi tới: “Sao hai người lại ở cùng một chỗ?”
Sắc mặt của Hứa Như cũng không tốt, không nói nhiều lời.
Lăng Diệu nhìn thấy sắc mặt của cô ầm trầm, lại nhìn anh trai.
Nhưng Lăng Thuần không nói một câu nào cả, lái xe đi.
Lý Thế Nhiên lạnh lùng thấu xương, cong môi mỏng lên, không nói gì cả.
Lý Thế Nhiên như thế này, khiến Lý Tú Tú có chút sợ hãi.
Nhưng, cô ta nghi hoặc mà nhìn chân của anh mình: “Không phải anh sắp ra viện sao? Sao có vẻ giống như càng ngày càng nghiêm trọng, có phải là Lý Hằng ra tay?”
“Không cần lo lắng, anh không có việc gì.” Thật lâu, sắc mặt của Lý Thế Nhiên mới ôn hòa lại.
Rời khỏi bệnh viện, trong lòng của Hứa Như vẫn rất hỗn loạn.
Câu nói kết hôn lại kia của Lý Thế Nhiên có lẽ chỉ là nói đùa, nhưng cô lại không thể bình tĩnh được.
Vừa mới lên xe buýt, điện thoại di động kêu lên, là Lâm Vy gọi điện, bảo cô về nhà họ Kỳ một chuyến.
Buổi tối Hứa Như không có lớp, vốn muốn từ chối, nhưng cô lại nghĩ, cũng đã hơn nửa tháng không gặp Lâm Vy.
Từ bến xe đến biệt thự ít nhất phải hơn nửa tiếng, là Kỳ Chiến lái xe đến đón cô.
Khuôn mặt của người đàn ông rất căng thẳng, nhìn ra được là tâm tình không tốt.
Hứa Như cũng không nói chuyện, hai người đều mang tâm sự riêng.
Mãi cho đến khi xuống xe, Kỳ Chiến mới mở miệng: “Gần đây đi lại rất gần với Lý Thế Nhiên?”
“Không có quan hệ gì với anh, không phải sao?” Hứa Như cũng không muốn trả lời.
“Kỳ Thị sắp phá sản.” Kỳ Chiến bỗng nhiên nói.
Gần đây bị liên lụy bởi chuyện Tần thị phá sản, tình hình của Kỳ Thị cũng không tốt, thuốc mới của Lý thị chiếm hữu thị trường rất cao, trước mắt đến cả thị trường định mức mà Kỳ Thị có được đều bị Lý Thị chiếm mất.
Số lượng thuốc ế lớn ở trên thị trường, đều là của Kỳ Thị.
Thủ đoạn của Lý Thế Nhiên, từ sớm mấy năm trước đã nhằm vào Kỳ Thị.
Chỉ là hiện tại anh ta mới phát hiện.
Nghe vậy, Hứa Như lại cảm thấy ngoài ý muốn.
Dưới cái nhìn của cô, Kỳ Thị cũng là xí nghiệp lớn có tiếng tăm lừng lẫy, Tần thị phá sản là chuyện trong dự liệu, tại sao đến cả Kỳ Thị cũng chịu ảnh hưởng lớn như thế.
“Mẹ hiện tại đã ngồi không yên, bảo cô trở về để hỗ trợ, cô có tin hay không.” Lúc này Kỳ Chiến lại bật cười.
Khoảng thời gian này anh ta vội vàng xử lý cục diện rắc rối của Kỳ Thị, nhưng dường như là không có tác dụng, Lâm Vy cũng đã điều động thế lực khác để hỗ trợ, nhưng một đòn của Lý Thế Nhiên, không kịp đề phòng.
Hứa Như im lặng, trực tiếp đi đến biệt thự.
Lâm Vy ngồi ở trên ghế sa lon, giống như lần thứ nhất hai người gặp mặt, bà ta đang ưu nhã ngồi uống trà.
“Mẹ.”
“Như, con đến đây, ngồi đi, Kỳ Chiến, con đi lên trước đi.”
“Vâng, con ở thư phòng.”
Kỳ Chiến lúc này, thu lại rất nhiều sư gai góc, trên mặt thể hiện rõ vẻ mệt mỏi.
Hứa Như thu tầm mắt lại.
“Mẹ rất nhớ con, liền bảo con đến ở bên mẹ, không quấy rầy con chứ?” Lâm Vy dịu dàng hỏi.
Hứa Như lắc đầu: “Hôm nay con cũng không có lớp.”
“Vậy là tốt rồi, bình thường con cũng để ý tin tức đi, Tần thị phá sản, hiện tại Kỳ Thị nhận sự ảnh hưởng, tình cảnh của đứa nhỏ Kỳ Chiến này có chút gian nan.” Lâm Vy thở dài nói.
Trong lúc nhất thời Hứa Như không biết nói cái gì.
Cô và Lâm Vy mặc dù là quan hệ mẹ con, nhưng với nhà họ Kỳ, đối với cô mà nói là quan hệ xa lạ.
“Mẹ, con không hiểu rõ những chuyện này lắm.”
“Cũng phải, bình thường con cũng bận rộn học tập.”
“Mẹ, mẹ muốn nói gì thì cứ nói thẳng.”
Lâm Vy vẫn luôn muốn nói lại thôi, Hứa Như đương nhiên là nhìn ra được.
Nghe vậy, Lâm Vy gầm mặt lại: “Mẹ biết gần đây con đi lại rất gần với Lý Thế Nhiên, mỗi ngày đều đi bệnh viện thăm anh ta.”
Sắc mặt Hứa Như thay đổi: “Mẹ phái người theo dõi con?”
“Là khi đứa trẻ Lăng Thuần đến thăm mẹ, trò chuyện với mẹ, chúng ta đều không theo dõi con.” Lâm Vy nhíu mày.
Giọng điệu vừa rồi của Hứa Như có chút cực đoan, lúc này bầu không khí có chút xấu hổ.
“Thật có lỗi.” Giọng nói của Hứa Như thản nhiên.
“Không sao, mẹ chỉ muốn hỏi, có phải con còn muốn ở cùng một chỗ với anh ta?”
“Không có, chúng con sẽ không ở cùng một chỗ.” Hứa Như lạnh lùng nói.
Lâm Vy nhíu mày: “Anh ta đang nhắm vào nhà họ Kỳ, chỉ sợ về sau, người nhà họ Lý sẽ không bỏ qua Lâm thị.”
Ân oán quá khứ giữa nhà họ Lâm và nhà họ Lý, Hứa Như trước đó đã biết đến.
Thủ đoạn của Lý Thế Nhiên, gần đây cô đã thấy rõ ràng, đánh vào Tần thị đồng thời cũng có thể để Kỳ thị lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm như thế, hiển nhiên rất có mưu lược.
Người đàn ông này, luôn có một mặt khiến cô cảm thấy ngoài ý muốn.
“Nếu như anh ấy thật sự muốn làm như vậy, con cũng không thể ngăn cản được.”
“Mẹ chỉ muốn quan tâm con, mẹ không hi vọng con lại tiếp xúc với anh ta, tâm tư của Lý Thế Nhiên, rất đáng sợ.” Lâm Vy trầm giọng nói.
Không chỉ bởi vì anh ta là người họ Lý, mà anh ta đã sắp xếp trả thù nhà họ Kỳ trong nhiều năm như vậy, tâm tư quả thật quá thâm trầm, làm sao bà ta có thể yên tâm gả con gái mình cho người đàn ông như vậy.
Sợ nhất chính là, Lý Thế Nhiên cũng tính toán cả Hứa Như rồi.
“Mẹ, chúng con đã ly hôn, liền không có quan hệ gì.”
“Con có thể nghĩ như vậy thì tốt.”
Ban đêm, Hứa Như đã ăn xong cơm tối, trở về trường học.
Kỳ Chiến đưa cô trở về.
Nhưng Kỳ Chiến nhận điện thoại, lại thay đổi phương hướng.
“Tự tôi đón xe về là được rồi.” Hứa Như nói.
“Không cần, đi cùng tôi đến một nơi, tôi sẽ đưa cô về.”
“Quá muộn rồi,”
Hứa Như xụ mặt, hơn nữa, cô cũng không muốn ở bên cạnh Kỳ Chiến nhiều.
Nhưng Kỳ Chiến không để ý đến, chiếc xe trực tiếp lái đến một câu lạc bộ.
Hứa Như đối với nơi này rất quen thuộc, trước kia Kỳ Chiến cố ý vây cô và Lăng Thuần ở phòng riêng của câu lạc bộ này.
“Kỳ Chiến, tôi quay về.” Hứa Như xuống xe, quay đầu bước đi.
Nhưng Kỳ Chiến lại nắm chặt tay cô , trực tiếp đưa cô vào trong câu lạc bộ.
“Kỳ Chiến!”
“Hứa Như, chỉ là ở bên cạnh tôi một lúc, tôi không có ác ý.” Giọng điệu của Kỳ Chiến ôn hòa hơn.
Nhưng Hứa Như đối với anh ta rất phản cảm, đưa tay hung hăng đẩy anh ta ra.
Quay người vừa chạy mấy bước, lại là không chú ý, đụng phải một vòng tay ấm áp.
Lăng Thuần nhíu mày, nhìn xem người phụ nữ ở trong ngực.
Nhưng Hứa Như căn bản không có nhìn anh ta, nói xin lỗi liền đi tới cửa.
Lăng Thuần ngước mắt, trông thấy Kỳ Chiến đuổi theo.
Anh ta chặn Kỳ Chiến lại: “Kỳ Chiến, anh đang làm gì.”
“Không liên quan đến anh!”
“Chuyện của Hứa Như chính là chuyện của tôi, đừng lợi dụng cô ấy nữa.” Lời nói của Lăng Thuần lạnh lùng, anh ta nói xong, quay người liền đuổi theo.
Sắc mặt của Kỳ Chiến lạnh lùng đến đáng sợ, tức giận đánh một cú vào vách tường.
Bên ngoài, Hứa Như đang định gọi xe taxi, Lăng Thuần đã nhanh chóng lái xe đến.
“Hiện tại đón xe trở về không an toàn.” Anh ta trầm giọng nói.
“Kỳ Chiến vừa rồi muốn làm cái gì?” Lăng Thuần hỏi.
Nhìn dáng vẻ uất ức của Hứa Như, trong lòng anh ta rất đau.
“Tôi không biết.” Hứa Như lắc đầu.
Vừa rồi Kỳ Chiến muốn dẫn cô đi đâu, làm cái gì, cô hoàn toàn không biết.
Cô cũng căn bản không muốn tiếp xúc một chút gì với anh ta cả.
“Về sau có việc, tùy thời đều có thể tìm tôi, có được hay không?” Ánh mắt của Lăng Thuần sáng lên.
Nếu như đêm nay không phải anh ta vừa vặn đi qua đây, anh ta rất lo lắng Hứa Như sẽ có nguy hiểm.
Nhưng anh ta cũng biết, Hứa Như chống lại anh ta, cho nên khoảng thời gian này, anh ta cũng không chủ động tìm cô.
“Lăng Thuần, đêm nay cám ơn anh.” Hứa Như không đáp lời.
Cô biết tâm ý của Lăng Thuần, nhưng quan hệ của hai người, cũng chỉ có thể dừng ở bước này mà thôi.
Trở lại ký túc xá, Lăng Diệu cũng vừa vặn trở về.
Nhìn thấy Hứa Như đi xuống từ trên xe của Lăng Thuần, cô ta đi tới: “Sao hai người lại ở cùng một chỗ?”
Sắc mặt của Hứa Như cũng không tốt, không nói nhiều lời.
Lăng Diệu nhìn thấy sắc mặt của cô ầm trầm, lại nhìn anh trai.
Nhưng Lăng Thuần không nói một câu nào cả, lái xe đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.