Hôn Nhân Hợp Đồng: Tổng Tài Bá Đạo Cực Sủng Vợ Yêu
Chương 100: Ngoại Truyện: Kết Quả Tình Yêu Chúng Ta!
Ngọc Thùy
30/06/2023
1 Tháng sau kết hôn, Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân cũng quay lại với
công việc như ban đầu. Nguyệt Hương Lan lần này được chính Cao Anh Quân
đưa đến trước quán thịt nướng.
Chiếc xe sang trọng dừng trước cửa, mọi người trong quán nhìn Nguyệt Hương Lan bước xuống mà mỉm cười chạy đến chào hỏi, từ lúc ăn cưới cô đến giờ thì hôm nay họ mới gặp lại nhau, cứ tưởng cô đã nghỉ việc rồi.
Nguyệt Hương Lan được mọi người chào đón thì rất vui, cô nhanh chóng đi vào trong quán mà bắt đầu dọn dẹp mọi người. Mọi thứ đều rất bình thường như chưa có gì thay đổi.
Những món ăn lần lượt được đưa ra, Nguyệt Hương Lan vừa định đi đến bưng ra ngoài thì cơ thể liền cảm thấy khó chịu, bụng cồn cào rồi vội bịt miệng chạy vào nhà vệ sinh mà bỏ lại Hi Nhã đứng ngơ ngác nhìn theo.
"Chị ấy sao vậy?"
Nguyệt Hương Lan chạy xuống chống tay mà nôn liên tục không ngừng, cảm giác khó chịu cứ dâng lên khi cô ngửi thấy mùi thức ăn đó dù trước đó cô đã rất thích những mùi thơm đó nhưng giờ lại thấy nó khó ngửi đến mức muốn nôn.
"Chị không sao chứ ạ?". Kiếm Hiệp Hay
Hi Nhã sau khi bưng đồ ăn xong cũng vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, thấy Nguyệt Hương Lan đứng thở dốc mà không khỏi lo lắng.
"Không sao, chỉ là chị thấy hơi khó chịu thôi!"
Nguyệt Hương Lan vừa che miệng vừa lắc đầu lên tiếng, khuôn mặt đỏ ửng vì đã dùng hết sức để nôn ra.
"Chị thấy khó chịu hả, vậy hay chị ngồi nghỉ ngơi một chút đi ạ!"
Hi Nhã thấy vậy thì liền dẫn cô đến chỗ ghế trống mà ngồi xuống, Nguyệt Hương Lan khẽ gật đầu rồi ngồi xuống, tay vuốt nhẹ lòng ngực, hơi thở dần đều trở lại.
Nhưng chưa đầy 2 phút sau khi quay lại làm việc, Nguyệt Hương Lan một lần nữa người thấy mùi khó chịu từ thức ăn khiến ai cũng khó hiểu, cũng vì tình trạng của cô mà Đức Huy đã cho phép cô về nghỉ ngơi sớm hơn.
Nguyệt Hương Lan vừa về nhà liền ngồi xuống ghế mà suy nghĩ, thường ngày không bị như thế mà hôm nay khi ngửi thấy lại cực kỳ khó chịu, cơ thể không kiềm chế được mà nôn ói liên tục, mặt xanh mặt đỏ.
Đến giờ cơm chiều, mọi người trong nhà đầy đủ có mặt trên bàn ăn, Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân ngồi cạnh nhau vô cùng hạnh phúc, anh theo thói quen mà gắp những món thịt mà cô thích nhất.
Nhưng Nguyệt Hương Lan chỉ vừa ngửi thấy thì bụng lại tiếp tục cồn cào, cảm giác muốn ói lại dâng lên, cô liền bịt miệng chạy nhanh vào nhà vệ sinh trước ánh mắt nghi hoặc của gia đình anh.
Cao Anh Quân cũng lo lắng mà buông đũa đi theo, nhìn Nguyệt Hương Lan nôn liên tục không ngừng anh vừa lo vừa khó hiểu. Đợi đến khi cô đã không còn nôn nữa, anh mới đỡ cô về lại bàn ăn với mọi người.
Cao phu nhân là người có kinh nghiệm thì liền nhìn ra điểm bất thường, thường ngày Nguyệt Hương Lan là người rất thích thịt ai cũng biết nhưng hôm nay lại một mực từ chối những miếng thịt mà Cao Anh Quân gắp vào chén.
Ngửi thấy liền muốn ói, những hành động đó của cô khiến bà nghi ngờ mà lên tiếng dò hỏi.
"Hương Lan, dạo này con thấy trong người như thế nào? Có gì thay đổi không con?"
Nguyệt Hương Lan được bà hỏi thì rất nhanh liền trả lời lại, cô vừa gọt táo vừa đáp.
"Dạ cũng không có gì khác, chỉ là dạo gần đây con không thích ăn thịt nữa, với cả ngửi mùi thịt cũng khiến con thấy khó chịu."
"Vậy sao?"
"Dạ!"
Cao phu nhân nghe vậy thì gật đầu.
"Cao Anh Quân, con đi mua cho ta 2 cây que thử thai đi!"
Bà đột nhiên lên tiếng sau một khoảng im lặng khiến Cao Anh Quân và Nguyệt Hương Lan giật mình, que thử thai bỗng nhiên được nhắc đến khiến ông Cao cũng phải để ý đến Nguyệt Hương Lan.
Cao Anh Quân vẫn chưa hiểu chuyện gì nhưng vẫn lái xe ra ngoài mua que thử thai. Nguyệt Hương Lan ngơ ngác nhìn bà, bà chỉ cười nhẹ chứ không lên tiếng.
Tầm khoảng 10 phút thì Cao Anh Quân cũng mang que thử thai về, Cao phu nhân nhận lấy rồi đưa cho Nguyệt Hương Lan, cô ngờ vực cầm lấy rồi nhìn anh.
"Con vào thử cho ta xem đi!"
"Dạ.."
Nguyệt Hương Lan cũng không phản đối mà chậm rãi đi vào nhà vệ sinh, thời gian trôi qua trong sự hồi hộp của nhiều người. Nguyệt Hương Lan ngồi trong nhà vệ sinh tay run bần bật, 2 cây que thử thai đều hiện lại hai dấu gạch đỏ chói mắt.
"Vậy là mang thai rồi sao?"
Chỉ mới cưới nhau được 1 tháng mà trong bụng cô đã có một sinh linh rồi ư?
Nguyệt Hương Lan mang theo tâm trạng bối rối đi ra ngoài, Cao phu nhân liền nhanh chóng chạy đến nhìn vào que thử thai, nụ cười trên môi liền nở ra, bà hô lớn mừng rỡ.
"Haha! Ta có cháu nội rồi!!"
Ông Cao và mọi người lập tức chạy đến kiểm tra sau khi nghe được câu nói của bà, Cao Anh Quân chạy đến chỗ Nguyệt Hương Lan rồi ôm cô vào lòng, nhìn biểu cảm bối rối của cô, anh nhẹ nhàng vỗ về.
"Vợ, em mang thai rồi!"
Trong lòng anh mừng rỡ khi cuối cùng anh cũng đã làm tròn được vai con, đúng vai chồng mà Cao phu nhân đã mong chờ từ rất lâu.
Nguyệt Hương Lan vẫn chưa thoát khỏi cú sốc này mà mặc cho anh ôm vào lòng, chưa gì đã có em bé khiến người mẹ trẻ như cô ngơ ngác, chưa hiểu gì cả.
"Chị hai! Chúc mừng chị nhé!"
Mộng Lệ Hoa cũng rất vui khi cuối cùng gia đình này cũng sắp có tiếng trẻ con. Nhìn Nguyệt Hương Lan mà ai cũng bật cười, Cao phu nhân là người vui nhất vì vừa có được một người con dâu tốt lại còn tặng thêm một đứa cháu nữa.
Thứ bà mong chờ cuối cùng cũng đã có được, lòng vui như mở hội, vui như mở hội thì bà liền mở tiệc tùng ăn mừng ngày có cháu nội. Đối với người yêu thích các bữa tiệc như bà thì chuyện này là hiển nhiên.
9 tháng 10 ngày là khoảng thời gian khó khăn xen lẫn hạnh phúc của bà bầu và Nguyệt Hương Lan cũng đã trải qua cảm giác đó. Trong đêm khuya tiếng rên của cô vang lên, vùng bụng đau đến mức bật khóc mà bấu víu vào người Cao Anh Quân.
Anh vội vàng đỡ cô rời khỏi phòng, Nguyệt Hương Lan vừa đi vừa cắn răng vì quá đau, nước mắt cũng không kiềm chế được mà túa ra như mưa, tay đỡ bụng bầu đã to hơn trái dưa hấu rồi vào ghế phụ của xe.
"Đau quá.. em đau quá anh ơi!"
"Ráng lên, để anh đưa em đến bệnh viện!"
Cao Anh Quân tăng tốc mà mặc kệ những chiếc xe phía trước như thế nào, vợ anh đang đau đẻ thì anh nào quan tâm đến chuyện gì khác, trên trán cũng toát hết mồ hôi vì cô không ngừng rên la, tay bấu víu đại vào một thứ gì đó đến ửng đỏ.
Lúc Nguyệt Hương Lan được đưa vào phòng sinh thì cũng là lúc mọi người trong nhà chạy đến trong đêm, nhà ngoại cũng nhận được tin những gì là ban đêm nên vé đã bán hết mà không thể về ngay trong đêm.
Mọi người ai ai cũng hồi hộp chờ đợi, Cao Anh Quân lo lắng đừng ngồi không yên muốn đi vào trong xem tình hình cũng bị từ chối và buộc phải ở ngoài. Mộng Lệ Hoa trên tay cầm điện thoại của Nguyệt Hương Lan mà gọi cho gia đình nhà cô.
Thời gian trôi qua trong sự lo lắng, hồi hộp của những người đang chờ đợi bên ngoài. Bên trong Nguyệt Hương Lan đã toát hết mồ hôi, đau đến xé tim gan, da thịt như bị xé ra mệt đến không thể tha nổi.
Tay nắm chặt tay người y tá, cố gắng dùng sức liên tục không ngừng, dù rất mệt nhưng cô lại không thể nghỉ ngơi trong lúc này. Một khoảng im lặng bao trùm cả một không khí.
"Oa oa!!"
Tiếng khóc của trẻ con trước mọi người như vỡ òa trong mừng rỡ, người đỡ đẻ bế em bé đi ra ngoài rồi đưa đến trước mặt Cao Anh Quân, anh nhìn bé một lúc rồi mỉm cười.
"Tôi có thể vào trong được rồi chứ?"
"Vâng!"
Lời đáp vừa được vang lên Cao Anh Quân liền lách người sang một bên mà chạy thẳng vào phòng sinh, dù Nguyệt Hương Lan đang rất mệt nhưng khi nghe tiếng khóc của bé thì cô đã hạnh phúc mà bật khóc, cơn đau từ phía dưới cô cũng cảm thấy không còn đau đớn như trước nữa.
Cao Anh Quân đi đến bên cạnh cô rồi xoa nhẹ mái tóc đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.
"Em giỏi lắm!"
Nguyệt Hương Lan khẽ mỉm cười.
Giây phút này Cao Anh Quân ở bên cạnh cô khiến cô cảm thấy rất vui, dù cơn đau vẫn chưa hết hẳn nhưng cô đã không còn cảm giác đau nữa mà thay vào đó là cảm giác hạnh phúc.
Cuộc tình của hai người hệt như một giấc mơ, mọi thứ vô cùng nhẹ nhàng, không vội vàng cũng không quá chậm những khoảnh khắc tuyệt vời trong cô anh đều xuất hiện, những lúc đau buồn nhất anh cũng có mặt, luôn khiến cô cảm thấy an toàn mỗi khi ở bên.
Anh không phải là người hoàn hảo, anh là người ham công tiếc việc, không hiểu biết gì về tình yêu nhưng anh lại có thể cho cô cảm nhận được tình yêu là như thế nào, bỏ những công việc quan trọng để ở bên cạnh cô dù con người anh không phải như vậy.
Giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống, sinh linh bé nhỏ đó sẽ là kết quả cho cuộc tình này, Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân đều vỡ òa trong hạnh phúc. Ngày hôm nay là ngày tuyệt nhất..
Chiếc xe sang trọng dừng trước cửa, mọi người trong quán nhìn Nguyệt Hương Lan bước xuống mà mỉm cười chạy đến chào hỏi, từ lúc ăn cưới cô đến giờ thì hôm nay họ mới gặp lại nhau, cứ tưởng cô đã nghỉ việc rồi.
Nguyệt Hương Lan được mọi người chào đón thì rất vui, cô nhanh chóng đi vào trong quán mà bắt đầu dọn dẹp mọi người. Mọi thứ đều rất bình thường như chưa có gì thay đổi.
Những món ăn lần lượt được đưa ra, Nguyệt Hương Lan vừa định đi đến bưng ra ngoài thì cơ thể liền cảm thấy khó chịu, bụng cồn cào rồi vội bịt miệng chạy vào nhà vệ sinh mà bỏ lại Hi Nhã đứng ngơ ngác nhìn theo.
"Chị ấy sao vậy?"
Nguyệt Hương Lan chạy xuống chống tay mà nôn liên tục không ngừng, cảm giác khó chịu cứ dâng lên khi cô ngửi thấy mùi thức ăn đó dù trước đó cô đã rất thích những mùi thơm đó nhưng giờ lại thấy nó khó ngửi đến mức muốn nôn.
"Chị không sao chứ ạ?". Kiếm Hiệp Hay
Hi Nhã sau khi bưng đồ ăn xong cũng vội vàng chạy vào nhà vệ sinh, thấy Nguyệt Hương Lan đứng thở dốc mà không khỏi lo lắng.
"Không sao, chỉ là chị thấy hơi khó chịu thôi!"
Nguyệt Hương Lan vừa che miệng vừa lắc đầu lên tiếng, khuôn mặt đỏ ửng vì đã dùng hết sức để nôn ra.
"Chị thấy khó chịu hả, vậy hay chị ngồi nghỉ ngơi một chút đi ạ!"
Hi Nhã thấy vậy thì liền dẫn cô đến chỗ ghế trống mà ngồi xuống, Nguyệt Hương Lan khẽ gật đầu rồi ngồi xuống, tay vuốt nhẹ lòng ngực, hơi thở dần đều trở lại.
Nhưng chưa đầy 2 phút sau khi quay lại làm việc, Nguyệt Hương Lan một lần nữa người thấy mùi khó chịu từ thức ăn khiến ai cũng khó hiểu, cũng vì tình trạng của cô mà Đức Huy đã cho phép cô về nghỉ ngơi sớm hơn.
Nguyệt Hương Lan vừa về nhà liền ngồi xuống ghế mà suy nghĩ, thường ngày không bị như thế mà hôm nay khi ngửi thấy lại cực kỳ khó chịu, cơ thể không kiềm chế được mà nôn ói liên tục, mặt xanh mặt đỏ.
Đến giờ cơm chiều, mọi người trong nhà đầy đủ có mặt trên bàn ăn, Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân ngồi cạnh nhau vô cùng hạnh phúc, anh theo thói quen mà gắp những món thịt mà cô thích nhất.
Nhưng Nguyệt Hương Lan chỉ vừa ngửi thấy thì bụng lại tiếp tục cồn cào, cảm giác muốn ói lại dâng lên, cô liền bịt miệng chạy nhanh vào nhà vệ sinh trước ánh mắt nghi hoặc của gia đình anh.
Cao Anh Quân cũng lo lắng mà buông đũa đi theo, nhìn Nguyệt Hương Lan nôn liên tục không ngừng anh vừa lo vừa khó hiểu. Đợi đến khi cô đã không còn nôn nữa, anh mới đỡ cô về lại bàn ăn với mọi người.
Cao phu nhân là người có kinh nghiệm thì liền nhìn ra điểm bất thường, thường ngày Nguyệt Hương Lan là người rất thích thịt ai cũng biết nhưng hôm nay lại một mực từ chối những miếng thịt mà Cao Anh Quân gắp vào chén.
Ngửi thấy liền muốn ói, những hành động đó của cô khiến bà nghi ngờ mà lên tiếng dò hỏi.
"Hương Lan, dạo này con thấy trong người như thế nào? Có gì thay đổi không con?"
Nguyệt Hương Lan được bà hỏi thì rất nhanh liền trả lời lại, cô vừa gọt táo vừa đáp.
"Dạ cũng không có gì khác, chỉ là dạo gần đây con không thích ăn thịt nữa, với cả ngửi mùi thịt cũng khiến con thấy khó chịu."
"Vậy sao?"
"Dạ!"
Cao phu nhân nghe vậy thì gật đầu.
"Cao Anh Quân, con đi mua cho ta 2 cây que thử thai đi!"
Bà đột nhiên lên tiếng sau một khoảng im lặng khiến Cao Anh Quân và Nguyệt Hương Lan giật mình, que thử thai bỗng nhiên được nhắc đến khiến ông Cao cũng phải để ý đến Nguyệt Hương Lan.
Cao Anh Quân vẫn chưa hiểu chuyện gì nhưng vẫn lái xe ra ngoài mua que thử thai. Nguyệt Hương Lan ngơ ngác nhìn bà, bà chỉ cười nhẹ chứ không lên tiếng.
Tầm khoảng 10 phút thì Cao Anh Quân cũng mang que thử thai về, Cao phu nhân nhận lấy rồi đưa cho Nguyệt Hương Lan, cô ngờ vực cầm lấy rồi nhìn anh.
"Con vào thử cho ta xem đi!"
"Dạ.."
Nguyệt Hương Lan cũng không phản đối mà chậm rãi đi vào nhà vệ sinh, thời gian trôi qua trong sự hồi hộp của nhiều người. Nguyệt Hương Lan ngồi trong nhà vệ sinh tay run bần bật, 2 cây que thử thai đều hiện lại hai dấu gạch đỏ chói mắt.
"Vậy là mang thai rồi sao?"
Chỉ mới cưới nhau được 1 tháng mà trong bụng cô đã có một sinh linh rồi ư?
Nguyệt Hương Lan mang theo tâm trạng bối rối đi ra ngoài, Cao phu nhân liền nhanh chóng chạy đến nhìn vào que thử thai, nụ cười trên môi liền nở ra, bà hô lớn mừng rỡ.
"Haha! Ta có cháu nội rồi!!"
Ông Cao và mọi người lập tức chạy đến kiểm tra sau khi nghe được câu nói của bà, Cao Anh Quân chạy đến chỗ Nguyệt Hương Lan rồi ôm cô vào lòng, nhìn biểu cảm bối rối của cô, anh nhẹ nhàng vỗ về.
"Vợ, em mang thai rồi!"
Trong lòng anh mừng rỡ khi cuối cùng anh cũng đã làm tròn được vai con, đúng vai chồng mà Cao phu nhân đã mong chờ từ rất lâu.
Nguyệt Hương Lan vẫn chưa thoát khỏi cú sốc này mà mặc cho anh ôm vào lòng, chưa gì đã có em bé khiến người mẹ trẻ như cô ngơ ngác, chưa hiểu gì cả.
"Chị hai! Chúc mừng chị nhé!"
Mộng Lệ Hoa cũng rất vui khi cuối cùng gia đình này cũng sắp có tiếng trẻ con. Nhìn Nguyệt Hương Lan mà ai cũng bật cười, Cao phu nhân là người vui nhất vì vừa có được một người con dâu tốt lại còn tặng thêm một đứa cháu nữa.
Thứ bà mong chờ cuối cùng cũng đã có được, lòng vui như mở hội, vui như mở hội thì bà liền mở tiệc tùng ăn mừng ngày có cháu nội. Đối với người yêu thích các bữa tiệc như bà thì chuyện này là hiển nhiên.
9 tháng 10 ngày là khoảng thời gian khó khăn xen lẫn hạnh phúc của bà bầu và Nguyệt Hương Lan cũng đã trải qua cảm giác đó. Trong đêm khuya tiếng rên của cô vang lên, vùng bụng đau đến mức bật khóc mà bấu víu vào người Cao Anh Quân.
Anh vội vàng đỡ cô rời khỏi phòng, Nguyệt Hương Lan vừa đi vừa cắn răng vì quá đau, nước mắt cũng không kiềm chế được mà túa ra như mưa, tay đỡ bụng bầu đã to hơn trái dưa hấu rồi vào ghế phụ của xe.
"Đau quá.. em đau quá anh ơi!"
"Ráng lên, để anh đưa em đến bệnh viện!"
Cao Anh Quân tăng tốc mà mặc kệ những chiếc xe phía trước như thế nào, vợ anh đang đau đẻ thì anh nào quan tâm đến chuyện gì khác, trên trán cũng toát hết mồ hôi vì cô không ngừng rên la, tay bấu víu đại vào một thứ gì đó đến ửng đỏ.
Lúc Nguyệt Hương Lan được đưa vào phòng sinh thì cũng là lúc mọi người trong nhà chạy đến trong đêm, nhà ngoại cũng nhận được tin những gì là ban đêm nên vé đã bán hết mà không thể về ngay trong đêm.
Mọi người ai ai cũng hồi hộp chờ đợi, Cao Anh Quân lo lắng đừng ngồi không yên muốn đi vào trong xem tình hình cũng bị từ chối và buộc phải ở ngoài. Mộng Lệ Hoa trên tay cầm điện thoại của Nguyệt Hương Lan mà gọi cho gia đình nhà cô.
Thời gian trôi qua trong sự lo lắng, hồi hộp của những người đang chờ đợi bên ngoài. Bên trong Nguyệt Hương Lan đã toát hết mồ hôi, đau đến xé tim gan, da thịt như bị xé ra mệt đến không thể tha nổi.
Tay nắm chặt tay người y tá, cố gắng dùng sức liên tục không ngừng, dù rất mệt nhưng cô lại không thể nghỉ ngơi trong lúc này. Một khoảng im lặng bao trùm cả một không khí.
"Oa oa!!"
Tiếng khóc của trẻ con trước mọi người như vỡ òa trong mừng rỡ, người đỡ đẻ bế em bé đi ra ngoài rồi đưa đến trước mặt Cao Anh Quân, anh nhìn bé một lúc rồi mỉm cười.
"Tôi có thể vào trong được rồi chứ?"
"Vâng!"
Lời đáp vừa được vang lên Cao Anh Quân liền lách người sang một bên mà chạy thẳng vào phòng sinh, dù Nguyệt Hương Lan đang rất mệt nhưng khi nghe tiếng khóc của bé thì cô đã hạnh phúc mà bật khóc, cơn đau từ phía dưới cô cũng cảm thấy không còn đau đớn như trước nữa.
Cao Anh Quân đi đến bên cạnh cô rồi xoa nhẹ mái tóc đã bị mồ hôi làm cho ướt sũng, anh cúi xuống hôn nhẹ lên trán cô.
"Em giỏi lắm!"
Nguyệt Hương Lan khẽ mỉm cười.
Giây phút này Cao Anh Quân ở bên cạnh cô khiến cô cảm thấy rất vui, dù cơn đau vẫn chưa hết hẳn nhưng cô đã không còn cảm giác đau nữa mà thay vào đó là cảm giác hạnh phúc.
Cuộc tình của hai người hệt như một giấc mơ, mọi thứ vô cùng nhẹ nhàng, không vội vàng cũng không quá chậm những khoảnh khắc tuyệt vời trong cô anh đều xuất hiện, những lúc đau buồn nhất anh cũng có mặt, luôn khiến cô cảm thấy an toàn mỗi khi ở bên.
Anh không phải là người hoàn hảo, anh là người ham công tiếc việc, không hiểu biết gì về tình yêu nhưng anh lại có thể cho cô cảm nhận được tình yêu là như thế nào, bỏ những công việc quan trọng để ở bên cạnh cô dù con người anh không phải như vậy.
Giọt nước mắt hạnh phúc rơi xuống, sinh linh bé nhỏ đó sẽ là kết quả cho cuộc tình này, Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân đều vỡ òa trong hạnh phúc. Ngày hôm nay là ngày tuyệt nhất..
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.