Hôn Nhân Hợp Đồng: Tổng Tài Bá Đạo Cực Sủng Vợ Yêu
Chương 99: Wedding
Ngọc Thùy
29/06/2023
Thời gian trôi qua tích tắc cũng đã đến ngày tổ chức hôn lễ linh đình
của đôi uyên ương. Mọi người gần xa họp mặt đông đủ trong một nhà hàng
lớn, những chiếc xe ô tô lần lượt dừng trước cửa nhà hàng.
Bạn bè hai bên cũng tranh thủ thời gian mà đến chung vui với cô dâu và chú rể. Nguyệt Hương Lan ngồi trong phòng riêng dành cho cô dâu, khuôn mặt nhẹ nhàng thêm vài nét phấn xinh tạo điểm nhấn.
Đôi mắt long lanh nhìn kim đồng hồ trôi qua bên cạnh là Nguyệt Hương Ánh cùng chiếc váy nhẹ nhàng làm phù dâu, cả hai ngồi đợi đến giờ sẽ cùng nhau đi ra.
Nguyệt Hương Ánh đứng nhìn Nguyệt Hương Lan trong chiếc váy cô dâu trắng tinh khôi, khuôn mặt hiền dịu khẽ mỉm cười.
"Hôm nay chị đẹp thật đó!"
"Vậy sao? Cảm ơn em!"
Nguyệt Hương Lan nhận được lời khen thì rất vui, ngày trọng đại mà có em gái ở bên cạnh chúc phúc thì cô thật sự rất hạnh phúc.
Rồi mọi thứ bắt đầu khởi hành, giờ lành tháng tốt, theo hiệu lệnh mà Nguyệt Hương Ánh cùng Nguyệt Hương Lan đi đến trước cánh cửa màu gỗ, mọi người hai bên cũng chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ Nguyệt Hương Ánh chỉnh lại đuôi váy nữa là hoàn thành.
Tiếng nhạc êm ái vang lên cùng cánh cửa gỗ mở ra, người con gái xinh đẹp là nhân vật chính chậm rãi bước vào với khuôn mặt tươi tắn, nụ cười rạng rỡ trên môi, đôi mắt ngước nhìn chú rể đứng phía trước.
Cao Anh Quân nhất thời cứng đơ người trước Nguyệt Hương Lan, cô trong chiếc váy cưới áo xoá khiến anh bị cuốn vào nhan sắc đó, ánh mắt đắm đuối nhìn cô rồi đỏ hoe, rưng rưng những giọt nước mắt.
Nhìn Nguyệt Hương Lan xinh đẹp đến mức nước mắt anh cũng không tự chủ được mà rơi xuống, thường ngày cô tuy đơn giản nhưng lại rất xinh đẹp, giờ đây lại càng xinh đẹp hơn trong chiếc váy tuyệt vời đó.
Cao Anh Quân không thể kiềm chế được mà tiến đến bên cạnh cô, bàn tay vươn ra ý muốn nắm tay cô bước đến trên lễ đường. Nguyệt Hương Lan nhìn anh bật khóc thì khẽ cười nhẹ, bàn tay trắng nõn đặt lên lòng bàn tay anh.
Cả hai cùng nhau bước trên lễ đường đầy hoa hồng cùng tiếng hô vang của quan viên hai họ, bạn bè quan khách hai bên.
Lăng Khôi nhìn hành động đó của Cao Anh Quân mà cười nhẹ, đúng là cậu đã không nhìn sai người khi chọn cách rút lui mà nhường lại Nguyệt Hương Lan cho anh.
Chỉ cần nhìn qua thôi cũng biết Cao Anh Quân yêu Nguyệt Hương Lan như thế nào, mọi thứ diễn ra theo tiếng nhạc êm tai, Lăng Khôi cũng đã yên tâm cho cô bạn thân này rồi, lòng cậu cũng không còn suy nghĩ thêm gì nữa.
Một bước cùng nhau đứng trên lễ đường, bốn mắt nhìn nhau nói lời tuyên thệ, những cảm xúc lẫn lời nói ngọt ngào từ hai bên, chiếc nhẫn cưới sáng giá lấp lánh trên tay như đã khẳng định chủ quyền.
Và việc tiếp theo của họ là cùng trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào, làm cầu nối cho một cuộc hôn nhân tươi đẹp, hạnh phúc và ngọt ngào như tình yêu lúc ban đầu và về sau cũng không phai.
Nguyệt Hương Lan tuy rất ngại đứng trước đám đông mà hôn Cao Anh Quân nhưng anh lại không thấy vậy, sau lời người dẫn nói anh liền ôm eo cô mà hôn xuống, đôi mắt long lanh mở to vì bất ngờ.
Cao Anh Quân nhẹ xoay người cô về phía mình, tấm lưng vững chãi che đi khuôn mặt nhỏ của cô dâu. Nguyệt Hương Lan cũng vì thế mà tự nhiên hơn một chút.
Tiếng vỗ tay hoan hô như lời chúc cho đôi uyên ương về một cuộc hôn nhân hạnh phúc, cô dâu chú rể đẹp trai xinh gái. Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân nắm tay nhau suốt quá trình không rời một bước.
Chỉ qua hành động nhỏ của hai người họ nhưng lại khiến bao trái tim phải rung động, Lăng Khôi cũng bật cười trước hành động đó của cả hai. Hôm nay là ngày vui của Nguyệt Hương Lan, cậu cũng phải thật vui như lời đã nói với cô lúc trước.
Những ly rượu dâng lên liên tục khiến Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân phải chia nhau uống giúp, suốt một ngày hôn lễ đầy niềm vui và hạnh phúc, tuy có chút men say trong người nhưng Nguyệt Hương Lan vẫn rất vui.
Tình đầu là chồng của mình thì còn gì tuyệt hơn như thế nữa.
Sau lễ cưới thì tiệc cũng tàn, Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân bụng dạ ăn cũng chưa được bao nhiêu nên phải cùng nhau đi ăn riêng bên ngoài, giữa cả hai bây giờ đã là vợ chồng nên khoảng cách đối với anh cũng không còn tác dụng nữa.
Từng hành động cử chỉ đều ngọt ngào, trêu đùa cô đến ửng đỏ mặt. Nguyệt Hương Lan ăn cũng rất vội vàng vì bụng đã đói meo, Cao Anh Quân tuy rất đói nhưng lại vô thức nhìn ngắm cô lúc đang ăn, đôi má phồng to vì thức ăn đã quá tải trong rất đáng yêu.
Tiếng bật cười của anh khiến cô bừng tỉnh giữa cơn đói bụng, cô nghiêng đầu lên tiếng.
"Sao anh không ăn đi? Nhìn em cười làm gì, bộ mặt em dính gì sao?"
Cao Anh Quân nghe vậy liền lên tiếng đáp lời, một phần là vì cô dễ thương còn phần khác là anh đang rất hạnh phúc vì đã có thể cưới cô về nhà mà không có chông gai bão tố nào xảy ra. Tưởng chừng như rất khó nhưng lại dễ dàng hơn anh tưởng rất nhiều.
"Không, anh đang tự nghĩ xem anh có phải đã quá tài giỏi khi cưới em mà không gặp khó khăn gì không thôi!"
"Thế anh muốn khó khăn lắm sao?"
"Nếu giải thưởng là em thì dù thử thách có khó thế nào thì anh cũng sẽ hoàn thành cho bằng được. Chỉ là anh thấy mọi thứ thuận lợi hơn anh nghĩ rất nhiều, cô được em từ đầu đến cuối đều rất nhẹ nhàng."
Nguyệt Hương Lan nghe vậy thì mỉm cười, nghĩ cũng phải khi mà từ lúc cả hai gặp nhau đều không to tiếng cũng không làm khó nhau, từ đầu đến cuối đều rất dịu dàng và ấm áp với nhau.
Bản hợp đồng tuy là giả nhưng kết quả cho ra cũng rất hoàn hảo, Cao Anh Quân không vì bản hợp đồng là giả mà bỏ bê cô một mình trong ngôi nhà xa lạ chưa quen, Nguyệt Hương Lan cũng không mang danh vợ giám đốc ra mà tùy hướng.
Mọi thứ như chỉ đang nghĩ về đối phương, muốn đối phương ở bên cạnh mình một cách tốt nhất. Nghĩ lại mà cả hai bất giác bật cười, chiếc nhẫn cưới tỏa sáng trong ánh đèn như tình yêu của hai người lúc này và sau này, vẫn không thay đổi.
"Em cũng không nghĩ mình sẽ cưới được anh nữa, anh tài giỏi như vậy còn em cũng chỉ là đứa đi làm thuê cho người khác mà thôi, ngày mặc váy cưới em đã rất vui!"
Nguyệt Hương Lan cũng chưa từng nghĩ đến một ngày cô sẽ khoác lên mình chiếc váy cưới đắt đỏ và sánh bước cùng Cao Anh Quân trên một lễ đường lớn như vậy nhưng anh như biết được cô nghĩ gì.
Mọi thứ trong hôn lễ khiến cô cứ cỡ mình đang lạc vào chốn vườn hoa xinh đẹp.
Cao Anh Quân nghe vậy thì nhẹ xoa đầu cô theo thói quen 1 năm qua, anh đáp.
"Em đã khiến anh phải khóc trong hôm nay quá nhiều rồi, anh thật sự rất hạnh phúc khi người em chọn là anh."
"Chúng ta đều hạnh phúc khi ở bên cạnh nhau mà, hôm nay chắc chắn sẽ là ngày hạnh phúc nhất đời em, một ngày khó quên.."
Nguyệt Hương Lan sẽ không bao giờ quên đi ngày hôm nay vì nó rất đặc biệt. Mọi thứ một giấc mơ tuyệt vời khiến cô đắm chìm trong hạnh phúc mà Cao Anh Quân mang lại.
Cô đã chẳng cần phải suy nghĩ hay lo lắng khi ở bên cạnh anh nữa vì hôm nay, cô đã là vợ của anh rồi.
Bạn bè hai bên cũng tranh thủ thời gian mà đến chung vui với cô dâu và chú rể. Nguyệt Hương Lan ngồi trong phòng riêng dành cho cô dâu, khuôn mặt nhẹ nhàng thêm vài nét phấn xinh tạo điểm nhấn.
Đôi mắt long lanh nhìn kim đồng hồ trôi qua bên cạnh là Nguyệt Hương Ánh cùng chiếc váy nhẹ nhàng làm phù dâu, cả hai ngồi đợi đến giờ sẽ cùng nhau đi ra.
Nguyệt Hương Ánh đứng nhìn Nguyệt Hương Lan trong chiếc váy cô dâu trắng tinh khôi, khuôn mặt hiền dịu khẽ mỉm cười.
"Hôm nay chị đẹp thật đó!"
"Vậy sao? Cảm ơn em!"
Nguyệt Hương Lan nhận được lời khen thì rất vui, ngày trọng đại mà có em gái ở bên cạnh chúc phúc thì cô thật sự rất hạnh phúc.
Rồi mọi thứ bắt đầu khởi hành, giờ lành tháng tốt, theo hiệu lệnh mà Nguyệt Hương Ánh cùng Nguyệt Hương Lan đi đến trước cánh cửa màu gỗ, mọi người hai bên cũng chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ Nguyệt Hương Ánh chỉnh lại đuôi váy nữa là hoàn thành.
Tiếng nhạc êm ái vang lên cùng cánh cửa gỗ mở ra, người con gái xinh đẹp là nhân vật chính chậm rãi bước vào với khuôn mặt tươi tắn, nụ cười rạng rỡ trên môi, đôi mắt ngước nhìn chú rể đứng phía trước.
Cao Anh Quân nhất thời cứng đơ người trước Nguyệt Hương Lan, cô trong chiếc váy cưới áo xoá khiến anh bị cuốn vào nhan sắc đó, ánh mắt đắm đuối nhìn cô rồi đỏ hoe, rưng rưng những giọt nước mắt.
Nhìn Nguyệt Hương Lan xinh đẹp đến mức nước mắt anh cũng không tự chủ được mà rơi xuống, thường ngày cô tuy đơn giản nhưng lại rất xinh đẹp, giờ đây lại càng xinh đẹp hơn trong chiếc váy tuyệt vời đó.
Cao Anh Quân không thể kiềm chế được mà tiến đến bên cạnh cô, bàn tay vươn ra ý muốn nắm tay cô bước đến trên lễ đường. Nguyệt Hương Lan nhìn anh bật khóc thì khẽ cười nhẹ, bàn tay trắng nõn đặt lên lòng bàn tay anh.
Cả hai cùng nhau bước trên lễ đường đầy hoa hồng cùng tiếng hô vang của quan viên hai họ, bạn bè quan khách hai bên.
Lăng Khôi nhìn hành động đó của Cao Anh Quân mà cười nhẹ, đúng là cậu đã không nhìn sai người khi chọn cách rút lui mà nhường lại Nguyệt Hương Lan cho anh.
Chỉ cần nhìn qua thôi cũng biết Cao Anh Quân yêu Nguyệt Hương Lan như thế nào, mọi thứ diễn ra theo tiếng nhạc êm tai, Lăng Khôi cũng đã yên tâm cho cô bạn thân này rồi, lòng cậu cũng không còn suy nghĩ thêm gì nữa.
Một bước cùng nhau đứng trên lễ đường, bốn mắt nhìn nhau nói lời tuyên thệ, những cảm xúc lẫn lời nói ngọt ngào từ hai bên, chiếc nhẫn cưới sáng giá lấp lánh trên tay như đã khẳng định chủ quyền.
Và việc tiếp theo của họ là cùng trao cho nhau một nụ hôn ngọt ngào, làm cầu nối cho một cuộc hôn nhân tươi đẹp, hạnh phúc và ngọt ngào như tình yêu lúc ban đầu và về sau cũng không phai.
Nguyệt Hương Lan tuy rất ngại đứng trước đám đông mà hôn Cao Anh Quân nhưng anh lại không thấy vậy, sau lời người dẫn nói anh liền ôm eo cô mà hôn xuống, đôi mắt long lanh mở to vì bất ngờ.
Cao Anh Quân nhẹ xoay người cô về phía mình, tấm lưng vững chãi che đi khuôn mặt nhỏ của cô dâu. Nguyệt Hương Lan cũng vì thế mà tự nhiên hơn một chút.
Tiếng vỗ tay hoan hô như lời chúc cho đôi uyên ương về một cuộc hôn nhân hạnh phúc, cô dâu chú rể đẹp trai xinh gái. Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân nắm tay nhau suốt quá trình không rời một bước.
Chỉ qua hành động nhỏ của hai người họ nhưng lại khiến bao trái tim phải rung động, Lăng Khôi cũng bật cười trước hành động đó của cả hai. Hôm nay là ngày vui của Nguyệt Hương Lan, cậu cũng phải thật vui như lời đã nói với cô lúc trước.
Những ly rượu dâng lên liên tục khiến Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân phải chia nhau uống giúp, suốt một ngày hôn lễ đầy niềm vui và hạnh phúc, tuy có chút men say trong người nhưng Nguyệt Hương Lan vẫn rất vui.
Tình đầu là chồng của mình thì còn gì tuyệt hơn như thế nữa.
Sau lễ cưới thì tiệc cũng tàn, Nguyệt Hương Lan và Cao Anh Quân bụng dạ ăn cũng chưa được bao nhiêu nên phải cùng nhau đi ăn riêng bên ngoài, giữa cả hai bây giờ đã là vợ chồng nên khoảng cách đối với anh cũng không còn tác dụng nữa.
Từng hành động cử chỉ đều ngọt ngào, trêu đùa cô đến ửng đỏ mặt. Nguyệt Hương Lan ăn cũng rất vội vàng vì bụng đã đói meo, Cao Anh Quân tuy rất đói nhưng lại vô thức nhìn ngắm cô lúc đang ăn, đôi má phồng to vì thức ăn đã quá tải trong rất đáng yêu.
Tiếng bật cười của anh khiến cô bừng tỉnh giữa cơn đói bụng, cô nghiêng đầu lên tiếng.
"Sao anh không ăn đi? Nhìn em cười làm gì, bộ mặt em dính gì sao?"
Cao Anh Quân nghe vậy liền lên tiếng đáp lời, một phần là vì cô dễ thương còn phần khác là anh đang rất hạnh phúc vì đã có thể cưới cô về nhà mà không có chông gai bão tố nào xảy ra. Tưởng chừng như rất khó nhưng lại dễ dàng hơn anh tưởng rất nhiều.
"Không, anh đang tự nghĩ xem anh có phải đã quá tài giỏi khi cưới em mà không gặp khó khăn gì không thôi!"
"Thế anh muốn khó khăn lắm sao?"
"Nếu giải thưởng là em thì dù thử thách có khó thế nào thì anh cũng sẽ hoàn thành cho bằng được. Chỉ là anh thấy mọi thứ thuận lợi hơn anh nghĩ rất nhiều, cô được em từ đầu đến cuối đều rất nhẹ nhàng."
Nguyệt Hương Lan nghe vậy thì mỉm cười, nghĩ cũng phải khi mà từ lúc cả hai gặp nhau đều không to tiếng cũng không làm khó nhau, từ đầu đến cuối đều rất dịu dàng và ấm áp với nhau.
Bản hợp đồng tuy là giả nhưng kết quả cho ra cũng rất hoàn hảo, Cao Anh Quân không vì bản hợp đồng là giả mà bỏ bê cô một mình trong ngôi nhà xa lạ chưa quen, Nguyệt Hương Lan cũng không mang danh vợ giám đốc ra mà tùy hướng.
Mọi thứ như chỉ đang nghĩ về đối phương, muốn đối phương ở bên cạnh mình một cách tốt nhất. Nghĩ lại mà cả hai bất giác bật cười, chiếc nhẫn cưới tỏa sáng trong ánh đèn như tình yêu của hai người lúc này và sau này, vẫn không thay đổi.
"Em cũng không nghĩ mình sẽ cưới được anh nữa, anh tài giỏi như vậy còn em cũng chỉ là đứa đi làm thuê cho người khác mà thôi, ngày mặc váy cưới em đã rất vui!"
Nguyệt Hương Lan cũng chưa từng nghĩ đến một ngày cô sẽ khoác lên mình chiếc váy cưới đắt đỏ và sánh bước cùng Cao Anh Quân trên một lễ đường lớn như vậy nhưng anh như biết được cô nghĩ gì.
Mọi thứ trong hôn lễ khiến cô cứ cỡ mình đang lạc vào chốn vườn hoa xinh đẹp.
Cao Anh Quân nghe vậy thì nhẹ xoa đầu cô theo thói quen 1 năm qua, anh đáp.
"Em đã khiến anh phải khóc trong hôm nay quá nhiều rồi, anh thật sự rất hạnh phúc khi người em chọn là anh."
"Chúng ta đều hạnh phúc khi ở bên cạnh nhau mà, hôm nay chắc chắn sẽ là ngày hạnh phúc nhất đời em, một ngày khó quên.."
Nguyệt Hương Lan sẽ không bao giờ quên đi ngày hôm nay vì nó rất đặc biệt. Mọi thứ một giấc mơ tuyệt vời khiến cô đắm chìm trong hạnh phúc mà Cao Anh Quân mang lại.
Cô đã chẳng cần phải suy nghĩ hay lo lắng khi ở bên cạnh anh nữa vì hôm nay, cô đã là vợ của anh rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.