Hôn Nhân Mỏng Manh, Chồng Trước Quá Ngang Tàng
Chương 41: Hợp tác
Thiền Tâm Nguyệt
08/11/2016
Trong một quán cà phê được thiết kế lịch sự tao nhã
Diêu Hữu Thiên ngồi nhìn người phụ nữ xinh đẹp có thai trước mặt
Một đầu tóc nâu dài gợn sóng, mặt mày phấn chấn. Ngũ quan tinh xảo diễm lệ, tùy ý giơ tay nhấc chân cũng mang theo mấy phần ưu nhã
Hấp dẫn nhất là ánh mắt của cô ta, bên trong tản ra ánh sáng hạnh phúc, muốn giấu cũng giấu không được
Tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, Cố Tĩnh Đình, cũng là con gái rượu của chủ tịch tập đoàn Cố Thị
Một người có xuất thân tốt, dù bất kỳ phương diện nào cũng làm cho các cô gái khác ghen tỵ
Diêu Hữu Thiên thấy đối phương đứng dậy đồng thời đưa tay ra.
“Xin chào.” Khóe môi khẽ giơ lên, mỉm cười đúng chuẩn, cử chỉ đúng mực, thái độ không thân cận cũng không lấy lòng: “Tôi là Diêu Hữu Thiên”
Cô chú ý quan sát Cố Tĩnh Đình, Cố Tĩnh Đình cũng quan sát con gái của nhà giàu mới nổi này một lần
Ừ, ánh mắt yên tĩnh, không hốt hoảng
Mặc dù không quá xinh đẹp, nhưng thắng ở cái khí chất
Bình tĩnh thong dong, hoàn toàn không giống như một cô gái trẻ tuổi. Quan trọng hơn là, trên người không có một chút nào khoe khoang
Rõ ràng là nhà có rất nhiều tiền, nhưng cách ăn mặc nhìn cũng không ra một chút dấu vết của hàng hiệu
Áo khoác nỉ màu trắng tinh xảo, phối hợp với váy ngang gối cùng màu. Phong cách quy cũ nhưng khi mặc trên người cô lại có một nét đặc biệt
Lần đầu tiên nhìn thấy, cô đã thích Diêu Hữu Thiên này
“Tôi là Cố Tĩnh Đình.” Cố Tĩnh Đình khẽ mỉm cười, thu tay của mình lại. Ngồi xuống đối diện với cô: “Xin thứ lỗi cho tôi mạo muội. Hôm nay hẹn Diêu tiểu thư ra ngoài, tôi nghĩ cô đã biết là chuyện gì.”
“Tôi biết.” Ngày đó lúc Diêu Hữu Thiên nhận được điện thoại, cũng đã biết là liên quan đến công việc: “Vì mảnh đất của tập đoàn Chính Phát ở thành phố Y.”
"Diêu tiểu thư thật sự là một người thông minh. Nếu là như vậy, tôi sẽ nói thẳng, dự án làng du lịch lần này, công ty chúng tôi thiết kế có thể nói là tương đối hoàn mỹ. Tôi thật sự hi vọng chúng ta có cơ hội hợp tác.”
Cố Tĩnh Đình vào thẳng vấn đề, cô tin rằng Diêu Hữu Thiên cũng là một người sảng khoái: “Kính xin Diêu tiểu thư có thể tuyết phục ba mình, để ông đồng ý cho chúng tôi phát triển dự án.”
Diêu Hữu Thiên cũng không vội vã xem xét lời nói của Cố Tĩnh Đình, mà lấy một phẩn tài liệu mình đã chuẩn bị sẵn ra
“Chuyện này không phải chúng tôi không đồng ý, mà là có một vấn đề các người không biết.”
Công ty Chính Phát có một khối đất diện tích vô cùng lớn ở thành phố Y, nhưng mà mảnh đất trống này lại có một khối không phải của nhà họ Diêu
"Công ty chúng tôi có mảnh đất này. Diện tích 3000 mẫu. Nhưng ở giữa có một khối, không nhiều lắm, diện tích 150 mét vuông, không phải của công ty chúng tôi. Đây là nguyên nhân chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của các người.”
". . . . . ." Cái này Cố Tĩnh Đình quả thật không biết, cô nhất thời kinh ngạc: “Hóa ra là như vậy? Tôi còn tưởng rằng ông không đồng ý là vì ông muốn để mảnh đất này làm của hồi môn cho cô.”
Ba của Diêu Hữu Thiên là Diêu Đại Phát nói điều kiện, nếu như muốn hợp tác thì tìm Diêu Hữu Thiên
Bởi vì này mảnh đất, là quà cưới của Diêu Hữu Thiên
Chuyện cô và Triệu Nhân Uyên chia tay, trong nhà đã biết.
Diêu Đại Phát sốt ruột con gái, hận Triệu Nhân Uyên vô tình vô nghĩa. Nói sau này người nào lấy cô, ông liền đem mảnh đất ở thành phố Y làm của hồi môn
Lần trước, là tổng giám đốc Cố Thừa Kỳ đi thành phố Y khảo sát nghiệp vụ. Diêu Đại Phát vừa nhìn thấy Cố Thừa Kỳ đã hài lòng, cảm thấy anh tốt hơn Triệu Nhân Uyên nhiều
Trong lòng muốn anh làm con rể, cho nên mới nói ra yêu cầu này
Diêu Hữu Thiên cười cười, vẻ mặt không có một chút nhăn nhó: “Ba tôi hay nói giỡn.”
Diêu Hữu Thiên sảng khoái cũng không ngoài suy nghĩ và dự đoán của Cố Tĩnh Đình
Dự án hợp tác này, có lợi nhuận rất lớn. Chỉ là lần gặp này, liền phát sinh quá nhiều chi tiết
Trong lúc nói chuyện với nhau, Cố Tĩnh Đình càng thấy Diêu Hữu Thiên thích hợp. Trong lòng thực sự hi vọng Diêu Hữu Thiên và Cố Thừa Kỳ ở chung một chỗ
Phải biết rằng, kề từ khi Tống Vân Hi chết, Cố Thừa Kỳ vẫn không luôn sa sút
"Thiên Thiên. Tôi có thể hỏi cô vấn đề riêng không? Cố Tĩnh Đình là một người sảng khoái, Diêu Hữu Thiên cũng thế. Nửa ngày trao đổi, liền trực tiếp gọi tên của đối phương.
"Cô cứ hỏi."
"Cô có bạn trai chưa?"
Diêu Hữu Thiên ngồi nhìn người phụ nữ xinh đẹp có thai trước mặt
Một đầu tóc nâu dài gợn sóng, mặt mày phấn chấn. Ngũ quan tinh xảo diễm lệ, tùy ý giơ tay nhấc chân cũng mang theo mấy phần ưu nhã
Hấp dẫn nhất là ánh mắt của cô ta, bên trong tản ra ánh sáng hạnh phúc, muốn giấu cũng giấu không được
Tổng giám đốc tập đoàn Cố Thị, Cố Tĩnh Đình, cũng là con gái rượu của chủ tịch tập đoàn Cố Thị
Một người có xuất thân tốt, dù bất kỳ phương diện nào cũng làm cho các cô gái khác ghen tỵ
Diêu Hữu Thiên thấy đối phương đứng dậy đồng thời đưa tay ra.
“Xin chào.” Khóe môi khẽ giơ lên, mỉm cười đúng chuẩn, cử chỉ đúng mực, thái độ không thân cận cũng không lấy lòng: “Tôi là Diêu Hữu Thiên”
Cô chú ý quan sát Cố Tĩnh Đình, Cố Tĩnh Đình cũng quan sát con gái của nhà giàu mới nổi này một lần
Ừ, ánh mắt yên tĩnh, không hốt hoảng
Mặc dù không quá xinh đẹp, nhưng thắng ở cái khí chất
Bình tĩnh thong dong, hoàn toàn không giống như một cô gái trẻ tuổi. Quan trọng hơn là, trên người không có một chút nào khoe khoang
Rõ ràng là nhà có rất nhiều tiền, nhưng cách ăn mặc nhìn cũng không ra một chút dấu vết của hàng hiệu
Áo khoác nỉ màu trắng tinh xảo, phối hợp với váy ngang gối cùng màu. Phong cách quy cũ nhưng khi mặc trên người cô lại có một nét đặc biệt
Lần đầu tiên nhìn thấy, cô đã thích Diêu Hữu Thiên này
“Tôi là Cố Tĩnh Đình.” Cố Tĩnh Đình khẽ mỉm cười, thu tay của mình lại. Ngồi xuống đối diện với cô: “Xin thứ lỗi cho tôi mạo muội. Hôm nay hẹn Diêu tiểu thư ra ngoài, tôi nghĩ cô đã biết là chuyện gì.”
“Tôi biết.” Ngày đó lúc Diêu Hữu Thiên nhận được điện thoại, cũng đã biết là liên quan đến công việc: “Vì mảnh đất của tập đoàn Chính Phát ở thành phố Y.”
"Diêu tiểu thư thật sự là một người thông minh. Nếu là như vậy, tôi sẽ nói thẳng, dự án làng du lịch lần này, công ty chúng tôi thiết kế có thể nói là tương đối hoàn mỹ. Tôi thật sự hi vọng chúng ta có cơ hội hợp tác.”
Cố Tĩnh Đình vào thẳng vấn đề, cô tin rằng Diêu Hữu Thiên cũng là một người sảng khoái: “Kính xin Diêu tiểu thư có thể tuyết phục ba mình, để ông đồng ý cho chúng tôi phát triển dự án.”
Diêu Hữu Thiên cũng không vội vã xem xét lời nói của Cố Tĩnh Đình, mà lấy một phẩn tài liệu mình đã chuẩn bị sẵn ra
“Chuyện này không phải chúng tôi không đồng ý, mà là có một vấn đề các người không biết.”
Công ty Chính Phát có một khối đất diện tích vô cùng lớn ở thành phố Y, nhưng mà mảnh đất trống này lại có một khối không phải của nhà họ Diêu
"Công ty chúng tôi có mảnh đất này. Diện tích 3000 mẫu. Nhưng ở giữa có một khối, không nhiều lắm, diện tích 150 mét vuông, không phải của công ty chúng tôi. Đây là nguyên nhân chúng tôi không thể đáp ứng yêu cầu của các người.”
". . . . . ." Cái này Cố Tĩnh Đình quả thật không biết, cô nhất thời kinh ngạc: “Hóa ra là như vậy? Tôi còn tưởng rằng ông không đồng ý là vì ông muốn để mảnh đất này làm của hồi môn cho cô.”
Ba của Diêu Hữu Thiên là Diêu Đại Phát nói điều kiện, nếu như muốn hợp tác thì tìm Diêu Hữu Thiên
Bởi vì này mảnh đất, là quà cưới của Diêu Hữu Thiên
Chuyện cô và Triệu Nhân Uyên chia tay, trong nhà đã biết.
Diêu Đại Phát sốt ruột con gái, hận Triệu Nhân Uyên vô tình vô nghĩa. Nói sau này người nào lấy cô, ông liền đem mảnh đất ở thành phố Y làm của hồi môn
Lần trước, là tổng giám đốc Cố Thừa Kỳ đi thành phố Y khảo sát nghiệp vụ. Diêu Đại Phát vừa nhìn thấy Cố Thừa Kỳ đã hài lòng, cảm thấy anh tốt hơn Triệu Nhân Uyên nhiều
Trong lòng muốn anh làm con rể, cho nên mới nói ra yêu cầu này
Diêu Hữu Thiên cười cười, vẻ mặt không có một chút nhăn nhó: “Ba tôi hay nói giỡn.”
Diêu Hữu Thiên sảng khoái cũng không ngoài suy nghĩ và dự đoán của Cố Tĩnh Đình
Dự án hợp tác này, có lợi nhuận rất lớn. Chỉ là lần gặp này, liền phát sinh quá nhiều chi tiết
Trong lúc nói chuyện với nhau, Cố Tĩnh Đình càng thấy Diêu Hữu Thiên thích hợp. Trong lòng thực sự hi vọng Diêu Hữu Thiên và Cố Thừa Kỳ ở chung một chỗ
Phải biết rằng, kề từ khi Tống Vân Hi chết, Cố Thừa Kỳ vẫn không luôn sa sút
"Thiên Thiên. Tôi có thể hỏi cô vấn đề riêng không? Cố Tĩnh Đình là một người sảng khoái, Diêu Hữu Thiên cũng thế. Nửa ngày trao đổi, liền trực tiếp gọi tên của đối phương.
"Cô cứ hỏi."
"Cô có bạn trai chưa?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.