Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ
Chương 19: Nhân vật bí ẩn
Lazy~~~y
08/01/2025
Lưu Ninh đáp '' Tôi không sao, tôi cũng chỉ là đẩy hắn ra nếu mọi người không đến kịp e là cũng không giúp được ''
'' Em vừa cứu chị một mạng lỡ họ đến không kịp chị cũng không biết mình còn đứng ở đây được không nữa '' người phụ nữ ôm chầm lấy Lưu Ninh.
Cô có chút bất ngờ '' Vân...g, chị không bị sao là tốt rồi ''
'' À đúng rồi, em có bận gì không, em là ân nhân của chị, chị phải cảm ơn em cho đàng hoàng '' cô ấy buông cô ra.
Lưu Ninh cười đáp '' Em không có việc gì ''
'' Vậy đi với chị, chúng ta trò chuyện cùng nhau em không phiền chứ ''
Người đàn ông nói '' Phu nhân người không phải chuẩn bị về thăm...''
Người phụ nữ nhanh chóng đáp '' Có thêm người về chơi sẽ càng vui...không sao không sao '' rồi kéo tay cô cùng đi.
Cô cũng không còn muốn níu kéo gì ở nơi này nên đồng ý, bỏ mặc mẹ và Lưu Yên tại trung tâm thương mại với những câu chuyện phiếm của họ.
Chiếc xe sang trọng lăn bánh nhanh chóng, cô không nghĩ có ngày mình lại lên xe cùng một người lạ như vậy.
Người phụ nữ xinh đẹp vẫn nhìn cô chăm chú, ánh mắt chạm nhau khiến cô ấy không khỏi bật cười.
'' Lâu rồi chị mới gặp được người tốt như em, em không sợ chị lừa em đi đâu sao ''
'' Em chỉ là muốn rời khỏi nơi đó, nhưng thâm tâm em bảo rằng chị không phải người xấu '' cô đáp.
'' A\~\~\~\~em dễ thương ghê, họ đều nói chị lúc nào cũng khó gần, nên chị cũng chẳng có mấy bạn bè. Gặp được em có phải là do chúng ta có duyên không...''
'' Họ chỉ toàn là người nhìn vẻ ngoài đánh giá bên trong thôi, phu nhân đừng bận tâm đến những câu chuyện phiếm ấy '' người vệ sĩ đang lái xe nói xen.
'' Chợt quên mất, nói chuyện nãy giờ nhưng không biết em tên là gì, thất trách quá '' cô đưa tay lên trán.
'' Em tên là Lưu Ninh ạ, còn chị ''
'' Chị là Mộc Miên, cho chị số của em nhé ''
Lưu Ninh nhìn Mộc Miên lấy điện thoại mà phì cười '' Có vẻ chị ấy thiếu tình bạn quá rồi '' cô nghĩ.
Chiếc xe rẽ vào tuyến đường quen thuộc đối với cô, cô bất giác hỏi '' Chúng ta đang đi đâu vậy ạ ''
Mộc Miên đáp '' Tới nhà chị, chị có một cuộc hẹn ở nhà...''
Cô ngại ngùng '' Chị có hẹn mà đưa em về thế này....không hợp lí cho lắm ''
'' Không sao, càng nhiều người càng vui mà người đó cũng sẽ không thấy phiền đâu ''
Nghe vậy Lưu Ninh vẫn chưa thể yên lòng, ánh mắt cô hướng ra ngoài cửa sổ có chút bất an.
Đến hồi xe dừng lại, trước mắt là cảnh tượng khiến cô không thể không kinh ngạc '' Đây...đây..là nhà Bắc Hàn mà, chị ấy nói về nhà vậy chị ấy là ai không phải nhà họ Bắc có ba người con thôi sao ''
Trong lúc Lưu Ninh còn đang bị những suy nghĩ bủa vây, Mộc Miên nắm tay cô kéo nhanh vào bên trong khuân viên.
Cánh cửa mở ra, cô mới nhận ra rốc cuộc mình đang ở trong tình huống nào, đến đột ngột thế này cô khiến cô có chút ngại ngùng nhưng không thể ngăn Mộc Miên dừng bước.
'' Mẹ ơi con tới rồi đây '' Mộc Miên nói lớn.
'' Mẹ...không lẽ '' trong đầu Lưu Ninh là những suy nghĩ chồng chéo lên nhau.
Mẹ Bắc Hàn thấy Mộc Miên mặt phấn khởi '' Đến rồi à, lâu không về thăm mẹ thế, mau chuẩn bị trà ''
Mộc Miên lễ phép '' Vâng, hôm nay con dẫn theo cả ân nhân của mình tới em ấy đã giúp con thoát khỏi tên cướp ở trung tâm thương mại ''
Khuân mặt mẹ anh tràn đầy lo lắng '' Cướp con không sao chứ, không phải nói là đừng đi một mình nơi đông người sao ''
'' Nhờ có em ấy nên con không sao, vào đây nào '' cô kéo tay Lưu Ninh bước vào.
Ngay khoảnh khắc ấy mẹ anh đã thốt lên '' Lưu Ninh, là con sao ''
Lưu Ninh vội vúi đầu '' Dạ, con xin lỗi vì đến không báo trước ''
Mộc Miên bất ngờ '' Hai người quen nhau sao ạ '' cô nhìn sang Lưu Ninh.
Mẹ anh cười nói '' Được rồi hai đứa ngồi xuống đã ''
Những tách trà ấm áp được mang đến, bà nhấp một ngụm trà rồi nhìn Mộc Miên nói '' Bắc Phong chưa nói gì với con sao ? Chắc thằng bé bận quá nên quên vậy mẹ giới thiệu luôn. Đây là Lưu Ninh, con bé là vợ sắp cưới của Bắc Hàn ''
Mộc Miên không giấu được cảm xúc bất ngờ của mình '' Thật sao ạ, anh ấy không nói gì với con cả...chuyện lớn thế này ''
Mẹ anh quay sang cô nhẹ nhàng nói '' Lưu Ninh, Mộc Miên chính là vợ của Bắc Phong và là chị dâu tương lai của con đấy ''
Lưu Ninh hoàn toàn bị điều này làm cho kinh ngạc vội nói '' Em chưa biết điều này, lúc nãy em có làm gì sai trái xin chị bỏ qua cho ''
Mộc Miên xen lời '' Sai trái gì chứ, chị cảm ơn em còn không hết, không ngờ chúng ta lại có thể cùng trong một gia đình sau này sẽ được gặp em nhiều rồi '' cô cười hiền hậu.
'' Nhìn hai đứa như vậy thật yên lòng ''
Mộc Miên nhìn vào cô nói '' Chắc em đang có thắc mắc sao chị không ở nhà lúc em tới phải không, thật ra anh chị đang ly thân nên chị cũng không ở đây nhiều nhưng em yên tâm nếu em cần giúp đỡ chị sẽ luôn sẵn sàng ''
Lưu Ninh cuối cùng cũng tháo gỡ được những khúc mắc trong lòng, cô cười nhẹ đáp '' Vâng, sau này làm phiền chị rồi ''
'' Chị con được cái thẳng tính, dễ gần thế mà ngoài kia nó đồn khó gần với khó tính thật không thể hiểu nổi miệng lưỡi thế gian '' giọng điệu của bà chứa đầy sự bức xúc.
Lưu Ninh cười nói '' Cuộc sống luôn vậy, họ chỉ là nhìn bề ngoài đoán bên trong cũng không có gì bắt họ tìm hiểu bên trong người khác có lẽ họ chỉ nói về những gì họ thấy ''
Mộc Miên gật đầu đồng ý với cô '' Nói hay lắm ''
Cuộc trò chuyện kéo dài rồi kết thúc khi buổi chiều đến, Lưu Ninh xin phép về nhà trước khi bố mẹ cô nổi giận cho người đi lôi cô về.
'' Em vừa cứu chị một mạng lỡ họ đến không kịp chị cũng không biết mình còn đứng ở đây được không nữa '' người phụ nữ ôm chầm lấy Lưu Ninh.
Cô có chút bất ngờ '' Vân...g, chị không bị sao là tốt rồi ''
'' À đúng rồi, em có bận gì không, em là ân nhân của chị, chị phải cảm ơn em cho đàng hoàng '' cô ấy buông cô ra.
Lưu Ninh cười đáp '' Em không có việc gì ''
'' Vậy đi với chị, chúng ta trò chuyện cùng nhau em không phiền chứ ''
Người đàn ông nói '' Phu nhân người không phải chuẩn bị về thăm...''
Người phụ nữ nhanh chóng đáp '' Có thêm người về chơi sẽ càng vui...không sao không sao '' rồi kéo tay cô cùng đi.
Cô cũng không còn muốn níu kéo gì ở nơi này nên đồng ý, bỏ mặc mẹ và Lưu Yên tại trung tâm thương mại với những câu chuyện phiếm của họ.
Chiếc xe sang trọng lăn bánh nhanh chóng, cô không nghĩ có ngày mình lại lên xe cùng một người lạ như vậy.
Người phụ nữ xinh đẹp vẫn nhìn cô chăm chú, ánh mắt chạm nhau khiến cô ấy không khỏi bật cười.
'' Lâu rồi chị mới gặp được người tốt như em, em không sợ chị lừa em đi đâu sao ''
'' Em chỉ là muốn rời khỏi nơi đó, nhưng thâm tâm em bảo rằng chị không phải người xấu '' cô đáp.
'' A\~\~\~\~em dễ thương ghê, họ đều nói chị lúc nào cũng khó gần, nên chị cũng chẳng có mấy bạn bè. Gặp được em có phải là do chúng ta có duyên không...''
'' Họ chỉ toàn là người nhìn vẻ ngoài đánh giá bên trong thôi, phu nhân đừng bận tâm đến những câu chuyện phiếm ấy '' người vệ sĩ đang lái xe nói xen.
'' Chợt quên mất, nói chuyện nãy giờ nhưng không biết em tên là gì, thất trách quá '' cô đưa tay lên trán.
'' Em tên là Lưu Ninh ạ, còn chị ''
'' Chị là Mộc Miên, cho chị số của em nhé ''
Lưu Ninh nhìn Mộc Miên lấy điện thoại mà phì cười '' Có vẻ chị ấy thiếu tình bạn quá rồi '' cô nghĩ.
Chiếc xe rẽ vào tuyến đường quen thuộc đối với cô, cô bất giác hỏi '' Chúng ta đang đi đâu vậy ạ ''
Mộc Miên đáp '' Tới nhà chị, chị có một cuộc hẹn ở nhà...''
Cô ngại ngùng '' Chị có hẹn mà đưa em về thế này....không hợp lí cho lắm ''
'' Không sao, càng nhiều người càng vui mà người đó cũng sẽ không thấy phiền đâu ''
Nghe vậy Lưu Ninh vẫn chưa thể yên lòng, ánh mắt cô hướng ra ngoài cửa sổ có chút bất an.
Đến hồi xe dừng lại, trước mắt là cảnh tượng khiến cô không thể không kinh ngạc '' Đây...đây..là nhà Bắc Hàn mà, chị ấy nói về nhà vậy chị ấy là ai không phải nhà họ Bắc có ba người con thôi sao ''
Trong lúc Lưu Ninh còn đang bị những suy nghĩ bủa vây, Mộc Miên nắm tay cô kéo nhanh vào bên trong khuân viên.
Cánh cửa mở ra, cô mới nhận ra rốc cuộc mình đang ở trong tình huống nào, đến đột ngột thế này cô khiến cô có chút ngại ngùng nhưng không thể ngăn Mộc Miên dừng bước.
'' Mẹ ơi con tới rồi đây '' Mộc Miên nói lớn.
'' Mẹ...không lẽ '' trong đầu Lưu Ninh là những suy nghĩ chồng chéo lên nhau.
Mẹ Bắc Hàn thấy Mộc Miên mặt phấn khởi '' Đến rồi à, lâu không về thăm mẹ thế, mau chuẩn bị trà ''
Mộc Miên lễ phép '' Vâng, hôm nay con dẫn theo cả ân nhân của mình tới em ấy đã giúp con thoát khỏi tên cướp ở trung tâm thương mại ''
Khuân mặt mẹ anh tràn đầy lo lắng '' Cướp con không sao chứ, không phải nói là đừng đi một mình nơi đông người sao ''
'' Nhờ có em ấy nên con không sao, vào đây nào '' cô kéo tay Lưu Ninh bước vào.
Ngay khoảnh khắc ấy mẹ anh đã thốt lên '' Lưu Ninh, là con sao ''
Lưu Ninh vội vúi đầu '' Dạ, con xin lỗi vì đến không báo trước ''
Mộc Miên bất ngờ '' Hai người quen nhau sao ạ '' cô nhìn sang Lưu Ninh.
Mẹ anh cười nói '' Được rồi hai đứa ngồi xuống đã ''
Những tách trà ấm áp được mang đến, bà nhấp một ngụm trà rồi nhìn Mộc Miên nói '' Bắc Phong chưa nói gì với con sao ? Chắc thằng bé bận quá nên quên vậy mẹ giới thiệu luôn. Đây là Lưu Ninh, con bé là vợ sắp cưới của Bắc Hàn ''
Mộc Miên không giấu được cảm xúc bất ngờ của mình '' Thật sao ạ, anh ấy không nói gì với con cả...chuyện lớn thế này ''
Mẹ anh quay sang cô nhẹ nhàng nói '' Lưu Ninh, Mộc Miên chính là vợ của Bắc Phong và là chị dâu tương lai của con đấy ''
Lưu Ninh hoàn toàn bị điều này làm cho kinh ngạc vội nói '' Em chưa biết điều này, lúc nãy em có làm gì sai trái xin chị bỏ qua cho ''
Mộc Miên xen lời '' Sai trái gì chứ, chị cảm ơn em còn không hết, không ngờ chúng ta lại có thể cùng trong một gia đình sau này sẽ được gặp em nhiều rồi '' cô cười hiền hậu.
'' Nhìn hai đứa như vậy thật yên lòng ''
Mộc Miên nhìn vào cô nói '' Chắc em đang có thắc mắc sao chị không ở nhà lúc em tới phải không, thật ra anh chị đang ly thân nên chị cũng không ở đây nhiều nhưng em yên tâm nếu em cần giúp đỡ chị sẽ luôn sẵn sàng ''
Lưu Ninh cuối cùng cũng tháo gỡ được những khúc mắc trong lòng, cô cười nhẹ đáp '' Vâng, sau này làm phiền chị rồi ''
'' Chị con được cái thẳng tính, dễ gần thế mà ngoài kia nó đồn khó gần với khó tính thật không thể hiểu nổi miệng lưỡi thế gian '' giọng điệu của bà chứa đầy sự bức xúc.
Lưu Ninh cười nói '' Cuộc sống luôn vậy, họ chỉ là nhìn bề ngoài đoán bên trong cũng không có gì bắt họ tìm hiểu bên trong người khác có lẽ họ chỉ nói về những gì họ thấy ''
Mộc Miên gật đầu đồng ý với cô '' Nói hay lắm ''
Cuộc trò chuyện kéo dài rồi kết thúc khi buổi chiều đến, Lưu Ninh xin phép về nhà trước khi bố mẹ cô nổi giận cho người đi lôi cô về.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.