Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ

Chương 18: Cuộc hẹn phiền phức

Lazy~~~y

08/01/2025

Hôm nay là ngày cuối cùng đi làm trong tuần cô mệt mỏi bước vào nhà sau một ngày tăng ca.

'' Về rồi à, làm không được việc nên mãi cũng chỉ tăng ca như thế trông mà thảm hại, chưa thấy tiểu thư nhà nào mà tàn tạ đến vậy '' bà ngước lên nhìn cô.

Lưu Ninh cúi đầu '' Mẹ ạ...''

Bà hướng mắt sang phía khác lạnh giọng nói '' Ngày mai mẹ có cuộc hẹn với mấy người bạn, họ tò mò về con đòi dẫn con đi, biết phải cư xử thế nào rồi chứ gì ''

Cả người cô đau nhức, mỏi đến rã rời chỉ muốn có một ngày nghỉ cho trọn vẹn '' Gần đây bận nhiều việc mãi mới có một ngày nghỉ, con cũng không quen đi như vậy, mẹ với em đi vẫn là tốt nhất ''

Bà ngay lập tức cau mày '' Không nhưng nhị gì cả, sáng mai dù có làm sao cũng phải đi ''

Cô nhìn sâu thẳm vào ánh mắt lạnh lùng của bà, thở hắt '' Vâng....''

Những cuộc gặp của mẹ cô không nói về tiền bạc cũng là con cái, bình thường bà không muốn gọi cô đi cùng vì xấu hổ hôm nay lại nói như vậy chắc lại vì cái danh phu nhân của Bắc Hàn.

Lưu Ninh ngả lưng xuống chiếc giường của mình, đưa ánh mắt ra ngoài chiếc cửa sổ '' Bầu trời thật tối tăm nhưng chúng có những vì sao tô điểm '' cô nghĩ ngợi rồi thiếp đi tự lúc nào không hay.

Cô chợt tỉnh giấc bởi tiếng quát xen lẫn tiếng đập cửa bên ngoài '' Mau dậy chuẩn bị đi, giờ này rồi còn ngủ nữa ''

Ánh sáng từ cửa sổ khiến cô khó chịu mà tỉnh dậy, mệt mỏi chỗng đỡ cơ thể rời khỏi chiếc giường êm ái.

Thời gian trôi nhanh lúc Lưu Ninh tỉnh hẳn cũng đã ngồi trên xe cùng mẹ và Lưu Yên.

Cô nhìn bộ trang phục mà hai người mặc rồi nhìn lại chính mình đúng là thật thảm hại.

'' Biết vậy hôm qua đi mua đồ mới '' cô nghĩ ngợi.

Vì ít ra ngoài giao lưu và công việc thường xuyên phải tăng ca nên từ lâu cô đã quen với việc hiếm khi mua thêm quần áo ra ngoài.

Lưu Ninh vô tình nhìn trúng ánh mắt của em gái, cô ta nhìn cô với vẻ lạnh nhạt, sâu bên trong là sự khinh thường đến tận cùng.



Xe dừng lại trước một trung tâm thương mại lớn, ba người tiến vào một cửa hàng cà phê sang trọng. Bên trong đã có vài người ngồi đợi sẵn.

'' Chị đến rồi đấy à, chà Lưu Yên càng ngày càng xinh ra đó nha ''

Lưu Yên cười nhẹ đáp '' Vâng....cô cứ nói quá ''

Người phụ nữ hướng ánh mắt đến cô '' Còn đây là ''

Cô chưa kịp lên tiếng thì mẹ đã xen vào '' Nó là Lưu Ninh con gái cả của tôi, con bé sắp được gả vào nhà họ Bắc đấy ''

'' Chà là con bé đó sao, đúng là một bước lên mây nhỉ bình thường còn không thấy con bé ở mấy bữa tiệc của chúng ta '' họ cười nói.

Những người còn lại đều lần lượt soi xét cô rồi thì thầm to nhỏ.

Mọi người ổn định chỗ ngồi những câu hỏi cũng được đưa ra nhanh chóng.

'' Đúng là phải nói Lưu Yên thừa hưởng hết nét đẹp của nhà chị rồi thì phải, đáng ra người được gả vào nhà họ Bắc phải nó mới đúng '' người phụ nữ nhìn Lưu Yên cười nói.

Lưu Yên đáp lại '' Nói về mặt này, chị Lưu Ninh hợp hơn cháu hay vụng về sợ về làm dâu họ lại không được ý ''

'' Vụng về gì chứ, về đó rồi cháu chỉ cần ngồi yên là cơm bưng nước rót tới tận nơi, họ giàu nổi tiếng mà ''

Mẹ cô vẻ mặt tự hào lên tiếng '' Thật là...Bắc Hàn bị thương nó lại vụng về sao chăm sóc thằng bé được Lưu Ninh là chị cả làm mấy việc này sẽ quen hơn ''

Những lời này chẳng phải đang nhấn mạnh những gì cô có được là nhờ Bắc Hàn phải ngồi xe lăn sao, cô tức họ một vì xem cô không ra gì lại tức mười vì trong mắt họ anh chỉ là một người tàn tật.

'' May cho nó thật chứ với thân hình này, lại chẳng có tài cán gì e là chẳng ai dám ngó ngàng đến, thế mà lại vớ được Bắc Hàn gia thế '' người phụ nữ cười nhìn cô.

Lưu Ninh vẻ mặt khó chịu, nhấc ly trà lên uống '' Gọi người ta đến đây để hạ bệ rồi tâng bốc người kia lên, đúng là hội người rảnh rỗi nên nhiều chuyện ''

'' Mà em không ngờ mắt nhìn người của Bắc Hàn lại kém thế, Lưu Yên nó không nhìn trúng thì thôi lại nhìn phải Lưu Ninh không biết con bé có thứ gì ''

'' Gia đình bên đấy cũng là do lo cho thằng bé không chăm sóc được cho bản thân nên mới sang nhà tôi hỏi thăm '' mẹ cô nói.



'' Nghe nói Bắc Hàn sau khi bị lừa một lần liền rất khó tính, sau đấy cũng bị tai nạn mọi người đều đồn lên là kẻ thất bại nhìn lại Bắc Phong vẫn là hoàn hảo....''

'' Sầm '' Lưu Ninh đập bàn đứng dậy cắt đứt lời của người đối diện.

'' Con cảm thấy hơi ngột ngạt, con xin phép '' cô hằn giọng nói. '' Nói xấu Bắc Hàn ư, tôi đâu rảnh nghe những thứ như vậy '' cô nghĩ chân bước nhanh ra khỏi cửa hàng.

Sau khi rời đi Lưu Ninh rảo bước quanh trung tâm thương mại, nhìn đâu cx là những cửa hiệu sang trọng đến chói mắt, nhưng lại không quá đông đúc.

Cô đi một vòng cuối cùng cũng tìm được nhà vệ sinh ở nới này, trong góc khuất cô chợt nghe thấy tiếng người vang lên

'' Cứu tôi với, cứu...có cướp '' tiếng hét lớn vang lên.

Lưu Ninh chạy tới nơi tiếng hét phát ra, bàng hoàng chứng kiến cảnh tượng một người đàn ông đang dùng vũ lực với một cô gái.

Trong cơn hoảng loạn, cô chạy hết sức lao đến đẩy thật mạnh tên cướp. Hắn mất đà ngã lăn ra đất, chiếc túi vừa cướp cũng vì thế mà văng ra xa.

Hắn ta tức giận tính lao vào tấn công cô, lại nghe thấy nhiều tiếng bước chân dần đến vội vã chạy mất hút đến chiếc túi kia cũng không màng.

Cả thân cô run rẩy chưa lấy lại được sự bình tĩnh, cô cố gắng chấn an lại bản thân, quay mình sang cô gái phía sau.

'' Chị không sao chứ ạ '' cô nói.

Người trước mặt cô là một người phụ nữ toát lên vẻ thanh lịch, nhẹ nhàng, nhìn cô với ánh mắt sáng.

'' Cô không sao chứ phu nhân, chúng tôi sẽ bắt hắn ta lại '' những người đàn ông mặc áo đen chạy vội tới nói.

'' Tôi không sao, cô gái này đã cứu tôi '' cô nắm lấy cánh tay Lưu Ninh.

Người đàn ông to lớn với vẻ mặt lo lắng '' Chúng tôi đã nói cô không nên tự ý đi một mình như vậy '' anh quay sang cô '' Cảm ơn cô đã giúp phu nhân, chúng tôi không biết phải trả ơn cô thế nào ''

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook