Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ

Chương 11: Rắc rối

Lazy~~~y

08/01/2025

Nụ cười ấy Lưu Ninh cũng đã quá quen thuộc, đây cũng không phải lần đầu cô gặp chuyện như vậy.

Đến hôm nay cô cũng không nhịn nổi mang lên tiếng '' Đây là công việc giao cho anh.....tại sao tôi luôn là người làm còn anh chỉ cần ngồi hưởng lợi '' cô ngước lên nhìn người đàn ông.

'' Chẳng phải tôi đã nói là trình độ như cô làm nhiều thêm chút cũng coi như là luyện tập sao '' anh ta cười đắc ý.

Lưu Ninh phì cười '' Loại người nịnh nọt người khác để thăng chức đúng là chỉ biết làm đến thế ''

Ánh mắt người đàn ông thoáng một tia phẫn nộ, hắn cầm cổ áo cô '' Loại người như cô còn đáng thương hơn đấy, là con gái chủ tịch lại bị bắt làm nhân viên quèn bị người khác bắt nạt cũng mặc kệ, sống phải có ích như em gái cô mới được sung sướng kìa ''

Trong lòng cô nóng như lửa đốt, cơn phẫn nộ lại phải kìm nén sâu trong lòng Lưu Ninh cắn chặt môi đến bật máu.

'' Nhìn kìa bị tôi nói trúng tim đen rồi à, đáng thương quá '' hắn cười nham hiểm.

Lưu Ninh đè nén sự tức giận nở nụ cười sắc '' Đúng là chẳng có phép màu nào tự đến.....''

Người đàn ông xách cổ áo cô lên '' Mày nói gì....''

Lưu Ninh nhìn vào mặt hắn cười '' Loại ăn bám.....nịnh nọt như ngươi...giống vật không biết nhục ''

'' Mày dám nói vậy với tao....mày ngứa đòn rồi '' hắn vung tay định đánh cô thì một tiếng nói vang lên.

'' Có chuyện gì xảy ra ở đây mà túm tụm lại ngay trong giờ làm thế này '' tiếng nói lớn vang lên.

Những nhân viên nhìn thấy bóng người bèn cúi xuống '' Chủ tịch ''

Bố cô dường như đã nhìn thấy Lưu Ninh trong đám người, gương mặt nghiêm nghị tiến tới.

'' Thưa ngài, cô ấy nhất quyết từ chối làm việc tôi giao còn lăng mạ tôi nữa....ngài xem như vậy có đúng với tư cách của một nhân viên '' hắn nhanh chân tiến tới gần bố cô biện minh.

Lưu Ninh giương mắt nhìn người bố đầy sát khí với ánh mắt tức giận đang nhìn mình kia.

Lưu Ninh lên tiếng '' Con chỉ là...''



Chợt một tiếng '' Chát '' lạnh lẽo vang lên xóa tan sự tĩnh lặng của căn phòng.

Bô cô đã giáng một cú tát thật mạnh lên Lưu Ninh điều này đến cô cũng không ngờ tới....Một cái tát đau đến ngơ người.

'' Mày không làm được gì có ích cho nhà này thì thôi còn suốt ngày làm mất mặt người cha này....Mày xem mày có xứng làm con gái nhà này không. Sắp kết hôn rồi mà đến thể diện của mình cũng không giữ được cho sạch sẽ '' Ông cau mày nhìn cô.

Lưu Ninh cười....một nụ cười nhạt nhẽo. Cô cảm thấy đau không phải là từ cú tát mà là sự đau đớn trong lòng, niềm tin tưởng cô đặt nơi cha mình cũng lại một nữa vỡ nát.

Sau sự việc ấy, Lưu Ninh ngồi trên sân thượng tạm tránh đi những thị phi trong căn phòng kia, hòa mình vào bầu trời trong xanh gợn mây trắng.

Thất thần nhìn những đám mấy trôi trên bầu trời, tiếng chuông điện thoại rung liên hồi đến giờ cô mới bất giác nhận ra.

'' Alo....'' cô nói.

Đầu giây bên kia là một giọng nói trầm ấm '' Ngày mai tôi sẽ sang đón cô đừng ngủ quên đấy ''

'' Là Bắc Hàn '' Cô nghĩ rồi đáp lại '' Vâng, làm phiền anh rồi ''

Bắc Hàn chỉ nói ừm nhẹ rồi ngắt máy. Chỉ một tiếng ừm ấy cũng khiến Lưu Ninh thấy chút ấm lòng.

Cuối cùng bố cô cũng nghe những lời ngon ngọt kia ép cô ở lại xử lí đống rác của hắn.

Màn đêm hạ nhanh, bỗng chốc đã bao trùm cả văn phòng, Lưu Ninh nhìn ra cửa kính không khỏi thở dài một hơi.

'' Đến lúc về làm dâu rồi tan làm muộn thế này liệu có ổn không đây '' cô nghĩ ngợi, tự trấn an bản thân gạt đi những suy nghĩ xao nhãng.

Sáng sớm hôm sau, Lưu Ninh thức dậy trong tiếng chuông đồng hồ báo thức vang lên từng hồi, mệt mỏi vươn tay tắt đi tiếng ồn ấy.

'' Đã sáng rồi sao '' cô nghĩ, cô nhớ lại buổi tối qua về đến nhà đã mệt đến không còn tha thiết thêm gì nữa mà nằm luôn xuống giường chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

Những tiếng ồn ào, tấp nập dưới nhà cũng ngày một rõ làm cô còn tưởng là Lưu Yên mới là người đi thử váy cưới.

Một người làm bước vào trên tay cầm một chiếc váy '' Đây là trang phục mọi người chuẩn bị cho cô ạ ''



Lưu Ninh lười biếng nói '' Để đấy đi '' rồi tiến tới mở cửa sổ ngắm nhìn hàng cây xanh ngoài vườn.

Sau khi chỉnh trang vẻ ngoài cô xuống dưới nhà đã thấy thành viên trong gia đình đã chuẩn bị xong xuôi chỉ chờ gia đình anh đến liền đi.

'' Chào bố mẹ buổi sáng '' cô cúi đầu.

'' Lâu lắm rồi mới thấy chị sửa sang ngoại hình đấy....'' Lưu Yên cười nói.

Lưu Ninh không đáp chỉ nhìn xuống bộ trang phục của Lưu Yên, nếu không nói người ngoài nhìn vào ai cũng sẽ nghĩ Lưu Yên mới là cô dâu của Bắc Hàn.

Gia đình của Bắc Hàn tới căn nhà như được thổi vào một luồng không khí mới mẻ, tươi mới.

'' Chà Lưu Ninh trông con hôm nay đẹp quá có gì hôm nào dạy cô vài bí kíp nhé '' mẹ anh tiến tới phía cô.

Mẹ cô thấy vậy nói '' Con bé sao mà có nhiều kinh nghiệm bằng phu nhân được ''

Bắc Phong cảm thấy có chút không lành chen ngang '' Mọi người đến đó có thể trò chuyện sau chúng ta sắp đến giờ hẹn rồi ''

Bố cô cười nói '' Đúng đúng chúng ta đi thôi '' ông cùng bố Bắc Hàn vừa đi vừa cười nói vui vẻ.

Ánh mắt của Lưu Ninh rơi vào Bắc Ly dáng vẻ và khí chất của cô khiến Lưu Ninh không khỏi thán phục.

Cô nhìn sang Bắc Hàn đang ngắm nhìn cô từ đầu đến giờ '' Chào buổi sáng, trông anh có vẻ tối qua ngủ không được yên giấc ''

Bắc Hàn lạnh lùng đáp '' Chỉ là có chút việc cần xử lí ''

'' Anh vất vả thật '' Lưu Ninh nói.

Bắc Hàn nhìn Lưu Ninh suy nghĩ '' Người vất vả hơn là cô mới đúng....vẻ mặt hiện rõ sự mệt mỏi ''

Mẹ anh nói lớn '' Chúng ta đi thôi, hai đứa còn định nói chuyện đến bao giờ đây '' rồi cười thích thú khiến cô có chút ngại ngùng.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook