Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ

Chương 10: Thật hay diễn

Lazy~~~y

08/01/2025

Sau bữa ăn gia đình Bắc Hàn rời đi không quên để lạ lời hẹn chọn váy cưới vào sáng thứ bảy với gia đình cô.

'' Bên đó dạy dỗ con cái kiểu gì vậy.... Đúng là vô phép tắc dám lơ cả Lưu Yên ''

Bố cô nói với giọng tức giận.

'' Mặt đứa con gái như khinh chúng ta ra mặt vậy lại còn đê người ta dâng tận miệng '' mẹ cô cũng lên tiếng.

Lưu Yên ra vẻ buồn bã, yếu đuối trước mặt bố mẹ.

'' Con bé có lòng như vậy còn không biết cảm ơn còn ra vẻ...đúng là không được dạy dỗ đàng hoàng '' ông đạp bàn.

'' Lưu Yên, con đừng để tâm đến họ...May là con không gả vào cái nhà đó..'' bà vừa nói vừa xoa tay em gái.

Lưu Ninh mang trà ra cho bố mẹ mình không nhịn được mà lên tiếng '' Tính cách của anh chị có chút lạnh lùng.....cũng ít nói mong bố mẹ hiểu cho ''

Mẹ cô hất tách trà nóng vào cô quát '' Em mày bị như vậy mày con bênh cho họ sao. À....từ bao giờ mày lại có gan cãi lại bố mẹ vậy ''

Lưu Ninh lau những vệt nước trên bàn '' Con không có ý đó....chỉ là dù gì họ cũng là...bố mẹ chồng của con ''

Bố cô cười '' Hóa ra mày lại là người ăn cháo đá bát, chưa về nhà chồng đã quên luôn bố mẹ ruột của mình. Mày nên nhớ không ngờ có tao thì hỏi xem vó đứa nào muốn lấy một đứa vừa tầm thường vừa xấu xí như mày ''

Những lời nói ấy in sâu vào trong tâm trí cô, cô cúi mặt cắn môi đè nén cảm xúc của bản thân '' Vâ...ng ''

Sau khi lau xong tách trà bị đổ, Lưu Ninh bước lên tầng, ánh nhìn của cô hướng xuống phòng khách kia nơi em cô có được tình yêu thương của bố mẹ còn cô nhận được toàn là những lời trách mắng, chỉ trích. Lưu Ninh không muốn thấy nữa, càng nhìn chỉ càng thêm đau lòng cô bước nhanh lên tầng.

Trong căn phòng của mình, cô ngồi bên cửa sổ nhìn về phía bầu trời có chút ảm đạm, tẻ nhạt kia, nónhư cuộc sống của cô bây giờ vậy.

Cô cười khuẩy, cười cho số phận của bản thân, cười cho nỗi đau chính mình phải chịu đựng '' Đúng như họ nói....người buồn nhìn thứ gì cũng cảm thấy thật tồi tệ ''



Chợt cô nghĩ đến Bắc Hàn, liệu rằng cưới anh cuộc đời cô sẽ được soi sáng hay vẫn chỉ là những ngày buồn tẻ tiếp diễn.

Rồi những kí ức về anh hiện về trong vô thức, lời anh hỏi cô rảnh hôm nào vẫn còn văng vẳng bên tai, Lưu Ninh nhẹ lòng tuy ngoài mặt anh lạnh lùng nhưng tấm lòng của cô có thể cảm nhận được.

Tại nhà Bắc Hàn lúc này diễn ra một cuộc nói chuyện gia đình.

Bố anh '' Bắc Ly, dù có thế nào thì cư xử như thế ở nhà em dâu con là không đúng ''

'' Vâng.....'' Bắc Ly đáp gọn.

Bắc Phong không chịu được lên tiếng '' Không khí trong ngôi nhà ấy rất ngột ngạt, dường như khắp nơi đều có người theo dõi hành động của chúng ta.....không không phải chúng ta mà là Lưu Ninh ''

Mẹ anh có chút bất ngờ xen lẫn lo lắng '' Ý...ý con là thế nào Bắc Phong ''

'' Con nghĩ họ đang chèn ép Lưu Ninh, hơn hết, ánh mắt và lời nói của Bác Lưu đối với con bé cũng khác hẳn so với Lưu Yên '' Anh thở dài.

'' Cùng là con mình sao họ lại phải làm thế chứ...'' mẹ Bắc Hàn nói.

'' Nếu đây là vở kịch do họ dàn dựng thì cô ấy diễn đạt thật '' Bắc Hàn lên tiếng.

Mẹ anh lớn tiếng '' Sao...có thể chỉ là diễn kịch...'' trong lời nói hiện rõ sự không tin.

'' Bố mẹ chỉ muốn đón cô ấy về càng nhanh càng tốt thôi chứ gì.....bố mẹ lo chuyện nhà người khác cũng nhanh thật '' anh thở dài.

'' Con không thấy con bé tội nghiệp sao ''

Bắc Hàn yên lặng không nói trong thâm tâm anh cũng là cuộc đấu tranh giữa cảm xúc với sự phòng vệ vốn có của mình.

Bố anh nhìn sang Bắc Ly '' Bắc Ly con có suy nghĩ gì thì nói ra đi ''

Bắc Ly đặt tách trà xuống chậm rãi nói '' Theo trực giác của con thì.....con bé không diễn đâu....ánh mắt con bé chứa đựng rất nhiều tâm tư...''



Mẹ anh gật đầu đồng ý với lời nói của Bắc Ly.

'' Trực giác của Bắc Ly nổi tiếng nhạy bén hơn hết anh không nghĩ Lưu Ninh là loại người lợi dụng lòng tin của người khác lại càng không giống người ham vật chất '' Bắc Phong lên tiếng.

Sáng hôm sau tỉnh giấc vẫn là căn phòng quen thuộc, vẫn là khung cửa sổ hàng ngày, Lưu Ninh không khỏi thở dài một hơi bắt đầu ngày mới nhạt nhẽo của mình.

Cô bước xuống cầu thang một cách chậm rãi, đưa mắt nhìn xung quanh.

'' Con gái mẹ hôm nay cũng xinh quá, con đi làm sao ''

Lưu Ninh bất giác quay đầu về phía lời nói ấm áp ấy, nhưng cô biết.....những lời ngọt ngào đó không dành cho cô.

'' Hôm nay con có hẹn quan trọng, con đi nhé '' Lưu Yên vui vẻ nói.

'' Không lẽ con đi hẹn hò sao.....đúng là xinh đẹp nên nhiều người theo đuổi mà '' mẹ cô cười.

Lưu Yên tiến ra cửa '' Con đi nhé ''

Lưu Ninh bước nhanh tới phòng bếp tránh ánh mắt của mẹ.

Căn bếp ấm áp ngày hôm qua nay đã trở lại vẻ lạnh lẽo vốn có của nó, cô có chút lưu luyến với bữa ăn ấy.

Vẫn là một ngày đi làm của Lưu Ninh, cô có chút mệt mỏi ngồi xuống ghế từ năm đó cho đến nay cô vẫn chỉ là một nhân viên quèn cho nơi này.

Cô đã từng có ý định chuyển sang làm nơi khác nhưng bị bố mắng cho một trận, ông đe dọa sẽ không để yên cho cô. Lưu Ninh cũng đành cắn răng mà tiếp tục ở nơi này.

'' Xử lí hết chỗ này trước 5h chiều nhé, phải luyện tập nhiều mới thăng tiến được '' người đàn ông trước mắt nở nụ cười, nhìn cô châm chọc.

 

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Nhân Sắp Đặt Cũng Không Tệ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook