Chương 21: Nhớ
N Nghịch Ngợm
24/02/2014
Hắn vẫn dửng dưng uống tách trà mặc kệ nó vò đầu
bứt tai suy nghĩ. Nó thấy hắn như vậy càng tức, đành chịu thua mà
lên tiếng.
- Rốt cuộc ý anh là gì? Nói luôn đi
- Đám..._ Hắn nói lấp lửng gọi ý cho nó.
- ...._ Sắc mặt nó tái mét khi hắn chỉ nói một chữ, nó đã nhớ ra điều rất kinh khủng với nó. Phải rồi, nó quên rằng ba mẹ nó về nước thì đám cưới tới càng gần. Nghĩ thế tâm can nó gào thét không ngừng, thế là mừng hụt rồi. Hắn khẽ mỉm cười nhìn sắc mặt ngố tàu của nó, hắn rất biết cách làm người khác cụt hứng.
Trong căn phòng vắng lặng, hắn ngồi nhìn khung cảnh nhuộm màu hoàng hôn. Hôm nay sao hắn thấy trống trải lạ thường, cảm thấy nhớ một người nhưng lại phủ nhận là không nhớ. Bỗng tiếng gõ cửa vang lên khiến hắn giật mình, thì ra là người hầu gọi hắn xuống ăn cơm. Hắn ngồi vào bàn ăn thì lại thấy thiếu một điều gì đó, định cất tiếng gọi nó nhưng chợt khựng lại. Nó về nhà rồi mà, hắn thở dài sầu não. Hắn nhớ tới nó nhưng cũng giận nó một phần nào đó. Chắc giờ nó đang vui vẻ bên gia đình, còn hắn thì cô đơn một mình trong phòng lạnh lẽo. Hắn nhớ lại những kỉ niệm khi nó còn ở nhà hắn, càng nghĩ hắn lại càng nhớ nó thêm.
Tại nhà nó, hiện tại là 22h, nó đang mò mẫm tủ lạnh tìm đồ ăn. Do ở nhà hắn hay có ăn khuya nên giờ thành thói quen của nó. Đang cắn vào trái táo nó nghe thấy tiếng nói chuyện ở ngoài phòng khách. Thì ra ba mẹ nó bật tivi nhưng không coi mà đang nói chuyện. Nó cũng không định nghe lén nhưng tiếng nói chuyện của hai người không nhỏ.
- Thật sự em không muốn gả con Dương đi tí nào..._ Mẹ nó nói mà giọng như nghẹn lại
- Anh cũng không muốn, nhưng nó được gả vào nhà họ Triệu cũng không gì là xấu._ Ba nó lên tiếng khiến nó hơi sững người lại, nó không hiểu hai người này muốn gì nữa.
- Cuộc hôn nhân này chẳng khác nào mua bán cả, em vẫn muốn con gái mình hạnh phúc. Hôn nhân không có tình yêu thì sẽ đổ vỡ thôi...
- Em suy nghĩ tích cực đi nào, anh thấy Bảo cũng không tệ đến mức em nghĩ đâu. Anh thấy nó là người có trách nhiệm, chắc con gái mình sẽ không bị nó bạc đãi đâu.
- Ông Triệu cũng không phải người hiền lành, ông ta đều tính toán tất cả những gì có lợi cho ông ta, mà không, chính xác là cho con trai ông ta...
- Anh biết, ông ta chẳng có gì tốt đẹp cả nhưng chuyện kết hôn này không phải là không có lợi cho con gái chúng ta
-...
Nó lén lút rời khỏi nhà bếp, nhẹ nhàng mở cửa như một tên trộm. Nó không hiểu ba mẹ nó muốn nói gì cả, chỉ biết chuyện có liên quan tới nó. Nó suy nghĩ về những điều ba mẹ nó vừa nói, sau lại nghĩ tới lời của hắn. Cuộc hôn nhân của nó và hắn không biết vì sao lại phải làm gấp rút đến như vậy. Nếu như nó không bị tai nạn thì chắc giờ nó đã là vợ hắn rồi. Nó vẫn chưa muốn lấy chồng vì nó còn quá trẻ. Lấy hắn thì cũng không có gì là không tốt. Nhưng hắn lại là người yêu cũ của Gia Nghi nên nó không muốn dính líu gì cả. Nó sợ mang danh cướp người yêu của bạn dù giờ nó và Nghi chẳng còn là bạn. Nó luôn phủ nhận mình có tình cảm với hắn, bản thân nó luôn ngăn cản suy nghĩ về hắn. Nó vẫn luôn trốn tránh tình cảm mình dành cho hắn, nó luôn tỏ ra vô tâm để che giấu tình cảm của mình. Những hành động của hắn với nó luôn khiến nó suy nghĩ hắn có ý gì với nó không? Nó cố phủ nhận hắn thích nó, có lẽ hắn chĩ trêu đùa nó thôi. Sau một hồi suy nghĩ nó cảm thấy chuyện hôn nhân này đều có lợi cho cả đôi bên nhưng nó lại không thấy vui. Dù cho có là lý do gì đi nữa nó cũng phải từ chối hơn sự này quyết liệt hơn nữa.
Hắn bước vào căn phòng nó ở, tất cả trống trơn chỉ còn lại chiếc giường cô quạnh một mình trong căn phòng. Ga giường và màu sắc căn phòng không phải màu hồng mà là màu xanh của da trời. Hắn ngồi trên chiếc giường, sờ lên ga trải giường như lưu luyến một thứ gì đó. Con tim hắn cảm thấy bứt dứt, nỗi nhớ càng tràn ngập con tim hắn hơn. Muốn nói rằng hắn lỡ trao trái tim cho nó rồi nhưng nó vô tâm thì làm sao nói đây? Không biết nó có chịu chấp nhận lời tỏ tình của hắn không? Thái độ của nó chẳng biểu hiện tý nào là thích hắn cả, phải chăng hắn đang đơn phương? Càng Nghĩ hắn càng thấy con tim đau nhói, lòng dâng lên nột nỗi buồn vô hạn.
Ting... Ting... Chuông cửa nhà hắn vang lên, hắn ra mở cửa thì thấy nó đứng trước cửa cổng khiến hắn ngạc nhiên.
- Cô tới có việc gì không?
- Tôi muốn gặp ba anh, ông ấy có nhà không?
- Có_ Hắn hơi nhíu mày khi nó nói muốn gặp ba hắn, nó thì có gì để nói với ba hắn nhỉ?
-...
Trong thư phòng nhà họ Triệu, ông Triệu đang thư thả uống trà chờ nó nói mục đích gặp mặt.
- Con có chuyện gì thì nói thẳng ra đi đừng ngại!
- Cháu muốn hỏi tại sao cháu và Triệu Bảo phải lấy nhau?
- Con đã muốn biết thì ta cũng nói thật vậy. Cuộc hôn nhân này đều có lợi cho cả hai gia đình, ta muốn sau này con giúp nó trong việc điều hành tập đoàn. Ta chọn con vì con là người có thể giúp nó
- Thì ra là vậy, nhưng bác có nghĩ đến hạnh phúc của anh ấy không?
- Ta tin hai đứa..._ Chưa kịp nói hết câu thì một cơn đau bụng ập tới khiến ba hắn ngất xỉu. Còn nó thì bàng hoàng hoảng hốt vội chạy tới đỡ ba hắn.
- Bác trai, bác có sao không? Triệu Bảo, ba anh ngất rồi....
Tại bệnh viện:
- Ba tôi bị gì vậy bác sĩ?
- Ông ấy không nói cho cậu là ông bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối sao?
- Sao? ba tội bị ung thư giai đoạn cuối sao?_ Vừa nghe bác sĩ nói khiến hắn suy sụp tinh thần thấy rõ.
Tại hành lang bệnh viện, nó ngồi cạnh nắm lấy tay hắn an ủi. Hắn và nó vào thăm ba hắn, hắn không nói gì mà chỉ nắm tay ba hắn. Nhìn ông như vậy mà hắn đau lòng, trước giờ hắn không cảm thấy thương ba hắn nhiều như vậy. Thật ra ông luôn quan tâm hắn nhưng không bao giờ nói ra. Ba hắn nhìn hắn yêu thương, ông ta cất giọng yếu ớt của mình.
- Con co thể ra ngoài để ba nói chuyện với Vũ Dương được không?_ Hắn gật đầu rồi bước ra ngoài và đóng cửa lại.
- Ta có một chuyện muốn nhờ con? Con đồng ý, bác cứ nói đi
- Chuyện lúc nãy ta nói con có thể giúp ta chứ?
- Chuyện đó... Con sẽ giúp ạ_ Nó ngập ngừng như muốn trả lời là không nhưng nhìn thấy ánh mắt của ba hắn khiến nó không thể đành lòng.
- Vậy ta giao nó lại cho con...
-...
Kể từ sau khi biết ba mình bị bệnh thì hắn thay ông quản lý tập đoàn. Nó thì ngày ngày tới chăm sóc ba hắn. Gia đình nhà nó và ba hắn quyết định cho nó và hắn lấy nhau sớm. Nó không còn ý định từ chối nữa khiến hắn thấy vui trong lòng.
- Rốt cuộc ý anh là gì? Nói luôn đi
- Đám..._ Hắn nói lấp lửng gọi ý cho nó.
- ...._ Sắc mặt nó tái mét khi hắn chỉ nói một chữ, nó đã nhớ ra điều rất kinh khủng với nó. Phải rồi, nó quên rằng ba mẹ nó về nước thì đám cưới tới càng gần. Nghĩ thế tâm can nó gào thét không ngừng, thế là mừng hụt rồi. Hắn khẽ mỉm cười nhìn sắc mặt ngố tàu của nó, hắn rất biết cách làm người khác cụt hứng.
Trong căn phòng vắng lặng, hắn ngồi nhìn khung cảnh nhuộm màu hoàng hôn. Hôm nay sao hắn thấy trống trải lạ thường, cảm thấy nhớ một người nhưng lại phủ nhận là không nhớ. Bỗng tiếng gõ cửa vang lên khiến hắn giật mình, thì ra là người hầu gọi hắn xuống ăn cơm. Hắn ngồi vào bàn ăn thì lại thấy thiếu một điều gì đó, định cất tiếng gọi nó nhưng chợt khựng lại. Nó về nhà rồi mà, hắn thở dài sầu não. Hắn nhớ tới nó nhưng cũng giận nó một phần nào đó. Chắc giờ nó đang vui vẻ bên gia đình, còn hắn thì cô đơn một mình trong phòng lạnh lẽo. Hắn nhớ lại những kỉ niệm khi nó còn ở nhà hắn, càng nghĩ hắn lại càng nhớ nó thêm.
Tại nhà nó, hiện tại là 22h, nó đang mò mẫm tủ lạnh tìm đồ ăn. Do ở nhà hắn hay có ăn khuya nên giờ thành thói quen của nó. Đang cắn vào trái táo nó nghe thấy tiếng nói chuyện ở ngoài phòng khách. Thì ra ba mẹ nó bật tivi nhưng không coi mà đang nói chuyện. Nó cũng không định nghe lén nhưng tiếng nói chuyện của hai người không nhỏ.
- Thật sự em không muốn gả con Dương đi tí nào..._ Mẹ nó nói mà giọng như nghẹn lại
- Anh cũng không muốn, nhưng nó được gả vào nhà họ Triệu cũng không gì là xấu._ Ba nó lên tiếng khiến nó hơi sững người lại, nó không hiểu hai người này muốn gì nữa.
- Cuộc hôn nhân này chẳng khác nào mua bán cả, em vẫn muốn con gái mình hạnh phúc. Hôn nhân không có tình yêu thì sẽ đổ vỡ thôi...
- Em suy nghĩ tích cực đi nào, anh thấy Bảo cũng không tệ đến mức em nghĩ đâu. Anh thấy nó là người có trách nhiệm, chắc con gái mình sẽ không bị nó bạc đãi đâu.
- Ông Triệu cũng không phải người hiền lành, ông ta đều tính toán tất cả những gì có lợi cho ông ta, mà không, chính xác là cho con trai ông ta...
- Anh biết, ông ta chẳng có gì tốt đẹp cả nhưng chuyện kết hôn này không phải là không có lợi cho con gái chúng ta
-...
Nó lén lút rời khỏi nhà bếp, nhẹ nhàng mở cửa như một tên trộm. Nó không hiểu ba mẹ nó muốn nói gì cả, chỉ biết chuyện có liên quan tới nó. Nó suy nghĩ về những điều ba mẹ nó vừa nói, sau lại nghĩ tới lời của hắn. Cuộc hôn nhân của nó và hắn không biết vì sao lại phải làm gấp rút đến như vậy. Nếu như nó không bị tai nạn thì chắc giờ nó đã là vợ hắn rồi. Nó vẫn chưa muốn lấy chồng vì nó còn quá trẻ. Lấy hắn thì cũng không có gì là không tốt. Nhưng hắn lại là người yêu cũ của Gia Nghi nên nó không muốn dính líu gì cả. Nó sợ mang danh cướp người yêu của bạn dù giờ nó và Nghi chẳng còn là bạn. Nó luôn phủ nhận mình có tình cảm với hắn, bản thân nó luôn ngăn cản suy nghĩ về hắn. Nó vẫn luôn trốn tránh tình cảm mình dành cho hắn, nó luôn tỏ ra vô tâm để che giấu tình cảm của mình. Những hành động của hắn với nó luôn khiến nó suy nghĩ hắn có ý gì với nó không? Nó cố phủ nhận hắn thích nó, có lẽ hắn chĩ trêu đùa nó thôi. Sau một hồi suy nghĩ nó cảm thấy chuyện hôn nhân này đều có lợi cho cả đôi bên nhưng nó lại không thấy vui. Dù cho có là lý do gì đi nữa nó cũng phải từ chối hơn sự này quyết liệt hơn nữa.
Hắn bước vào căn phòng nó ở, tất cả trống trơn chỉ còn lại chiếc giường cô quạnh một mình trong căn phòng. Ga giường và màu sắc căn phòng không phải màu hồng mà là màu xanh của da trời. Hắn ngồi trên chiếc giường, sờ lên ga trải giường như lưu luyến một thứ gì đó. Con tim hắn cảm thấy bứt dứt, nỗi nhớ càng tràn ngập con tim hắn hơn. Muốn nói rằng hắn lỡ trao trái tim cho nó rồi nhưng nó vô tâm thì làm sao nói đây? Không biết nó có chịu chấp nhận lời tỏ tình của hắn không? Thái độ của nó chẳng biểu hiện tý nào là thích hắn cả, phải chăng hắn đang đơn phương? Càng Nghĩ hắn càng thấy con tim đau nhói, lòng dâng lên nột nỗi buồn vô hạn.
Ting... Ting... Chuông cửa nhà hắn vang lên, hắn ra mở cửa thì thấy nó đứng trước cửa cổng khiến hắn ngạc nhiên.
- Cô tới có việc gì không?
- Tôi muốn gặp ba anh, ông ấy có nhà không?
- Có_ Hắn hơi nhíu mày khi nó nói muốn gặp ba hắn, nó thì có gì để nói với ba hắn nhỉ?
-...
Trong thư phòng nhà họ Triệu, ông Triệu đang thư thả uống trà chờ nó nói mục đích gặp mặt.
- Con có chuyện gì thì nói thẳng ra đi đừng ngại!
- Cháu muốn hỏi tại sao cháu và Triệu Bảo phải lấy nhau?
- Con đã muốn biết thì ta cũng nói thật vậy. Cuộc hôn nhân này đều có lợi cho cả hai gia đình, ta muốn sau này con giúp nó trong việc điều hành tập đoàn. Ta chọn con vì con là người có thể giúp nó
- Thì ra là vậy, nhưng bác có nghĩ đến hạnh phúc của anh ấy không?
- Ta tin hai đứa..._ Chưa kịp nói hết câu thì một cơn đau bụng ập tới khiến ba hắn ngất xỉu. Còn nó thì bàng hoàng hoảng hốt vội chạy tới đỡ ba hắn.
- Bác trai, bác có sao không? Triệu Bảo, ba anh ngất rồi....
Tại bệnh viện:
- Ba tôi bị gì vậy bác sĩ?
- Ông ấy không nói cho cậu là ông bị ung thư dạ dày giai đoạn cuối sao?
- Sao? ba tội bị ung thư giai đoạn cuối sao?_ Vừa nghe bác sĩ nói khiến hắn suy sụp tinh thần thấy rõ.
Tại hành lang bệnh viện, nó ngồi cạnh nắm lấy tay hắn an ủi. Hắn và nó vào thăm ba hắn, hắn không nói gì mà chỉ nắm tay ba hắn. Nhìn ông như vậy mà hắn đau lòng, trước giờ hắn không cảm thấy thương ba hắn nhiều như vậy. Thật ra ông luôn quan tâm hắn nhưng không bao giờ nói ra. Ba hắn nhìn hắn yêu thương, ông ta cất giọng yếu ớt của mình.
- Con co thể ra ngoài để ba nói chuyện với Vũ Dương được không?_ Hắn gật đầu rồi bước ra ngoài và đóng cửa lại.
- Ta có một chuyện muốn nhờ con? Con đồng ý, bác cứ nói đi
- Chuyện lúc nãy ta nói con có thể giúp ta chứ?
- Chuyện đó... Con sẽ giúp ạ_ Nó ngập ngừng như muốn trả lời là không nhưng nhìn thấy ánh mắt của ba hắn khiến nó không thể đành lòng.
- Vậy ta giao nó lại cho con...
-...
Kể từ sau khi biết ba mình bị bệnh thì hắn thay ông quản lý tập đoàn. Nó thì ngày ngày tới chăm sóc ba hắn. Gia đình nhà nó và ba hắn quyết định cho nó và hắn lấy nhau sớm. Nó không còn ý định từ chối nữa khiến hắn thấy vui trong lòng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.