Hôn Thê Đáng Yêu, Hôn Phu Lưu Manh!
Chương 17: Hòa đồng.
Nhu Nhu A
02/05/2018
"Hộc! Hộc! Mày kinh thiệt đó Dạ!" Việt Hùng nằm la liệt trên sàn, run
run giơ ngón cái tán thưởng. Số là cả đám đánh bậy đánh bạ, đánh qua
đánh lại sao ko biết, cuối cùng là...đánh hội đồng Nhật Dạ. Nhưng cả lớp 37 thành viên đều ko hạ nổi con quái vật đó. Dạ cũng ko khá khẩm gì
hơn nên kết quả là huề.
"Tụi bây cũng vậy. Con gái B1 hăng quá nhỉ?" Cậu cũng ko tiếc lời khen, B1 chỉ có 9 thằng rựa cộng thêm cậu nữa là 10, còn lại toàn có-vẻ-như-là-bánh-bèo, ai ngờ chiến lại hăng dữ vậy.
"Oahahahaha!! Còn phải coi chụy là ai! Oahahaha!!" Cô bạn T cười lớn đầy ngạo nghễ, nhưng rất nhanh bị Dạ dập tắt "Cậu là ai thế?"
T suýt té sml "Nghe cho kỹ đây, chụy là Kim Trinh!!! Kim Trinh nghe chưa!!!"
An Thư đang lấy khăn giấy lau lau mặt, tay chân với bánh trên quần áo, cô chen vào chế giễu 1 câu "Nghe rồi Tờ...rinh.".
"ĐM con mụ bò sữa!!! Tin chụy vắt sữa bò cưng ko!!!" Trinh đưa hai tay vờ bóp bóp, mặt nham hiểm.
"Biến!" Cô đẩy cái mặt biến thái của con bạn ra, khoanh tay trước ngực giọng hùng hồn tuyên bố "Sữa chụy chỉ có chồng với con chụy được mới đc vắt nhá. Cưng về uống thuốc ngủ rồi mơ đi!" Tự dưng thấy hơi ngượng mồm. Bình thường mình nói có sao đâu nhỉ? Bữa nay thấy kì kì. Chết mịa! Cô xấu hổ nhìn qua thì thấy thằng chồng lưu manh đang đểu cáng cười. Tiêu mịa rồi!!
Từ tổ Hóa-Sinh đi ra là 3 cô giáo, cô Nhi, cô Lê và cô Lan dạy văn, cũng là chủ nhiệm B1.
"Mấy chị cứ yên tâm, lớp em nhiệt tình dễ thương lắm." Cô Lan trấn an 2 vị đồng nghiệp "Không có ai cô lập thằng nhỏ đâu."
Cô Lê gật đầu "Bọn chị cũng mong vậy."
3 người đi đến tầng 2 dãy H. Bỗng cô Lan thấy quái dị. Im lặng dữ! Quái! Bình thường đứng ở dãy G cách xa 6m còn nghe tụi nó nói chuyện. Sao nay im vãi!
Sắc mặt cô Lan chợt đen kịt, vì cô thấy lớp trưởng Việt Hùng đang dọn dẹp đống bánh ngoài hành lang. Biết lắm mà!! Lại bày trò quái đản rồi im lặng dọn lấy công chuộc tội chứ gì!!
Tội nghiệp Hùng là người đầu tiên hứng cơn sát khí của cô chủ nhiệm "Dạ...em chào cô..."
"Khỏi! Tui ko có phúc đc em chào!" Cô nghiêm mặt "Bạn mới đâu? Mấy đứa bày trò ra uy đó hả??"
"Oan uổng cô ơi!!!!" Hùng diễn sâu như oán phụ bị chồng bỏ vậy, nó chỉ tay vào lớp "Bắt nạt đâu mà bắt nạt!! Cô coi nó ghẹo gái lớp em kìa!!!"
3 cô đồng loạt nhìn theo hướng tay của nó, kinh hãi muốn rớt cằm. Đúng....đúng là...vậy rồi. Nhật Dạ một tay cầm cây lau nhà, 1 tay bẹo má An Thư, cái mặt gian gian đểu đểu này thì ở đâu là 'bị bắt nạt' hả!!??
"Chưa hết đâu! Mấy cô coi phim tiếp đi!" Hùng vẻ mặt bi phẫn thay.
Quả nhiên, Nhật Dạ buông cây lau nhà xuống, ôm chầm lấy An Thư đằng sau, đây có thể coi là hành động thân thiết bình thường của bạn bè, nhưng với 1 An Thư bảo thủ rồi 1 Nhật Dạ đầu gỗ thì......QUÁ KHÔNG BÌNH THƯỜNG!!!
"Vậy là sao!!??" 3 cô rối não lắm rồi nha!
"Thì 2 đứa nó bạn thân mà cô." Hùng hồn nhiên nói "Nghe nói thân từ hồi còn trong bụng mẹ hay sao ý."
Nghe vô lý vl. Chưa sanh ra mà thân cái méo. 3 vị giáo viên nghi ngờ nhìn chằm chằm Hùng. Nó biết mình nói hơi lố, bất đắc dĩ lắc đầu "Em cũng mới biết mà. Tụi nó mới nói."
Hồi tưởng lại 10ph trước. An Thư đang giúp ông chồng của mình lau bánh kem trên người "Nè, anh có thôi nhìn em bằng ánh mắt gai máu đó được ko?" Cô xấu hổ, nhỏ giọng nhắc nhở.
"Hề, vắt sữa bò." Cậu nhe răng cười nham hiểm. Anh đây thừa biết vợ bày trò này để giúp anh và cả lớp hòa đồng, nhưng 1 lí do nữa là để trả thù vụ tối hôm qua chứ gì. Vốn định nghĩ làm sao để gỡ lại ván này, ko ngờ nhanh như vậy đã có.
Tên....tên....tên lưu manh này! Thư phiết mặt sang một bên ko thèm để ý Dạ nữa. Mèo vẫn hoàn mèo. Biết vậy hồi nãy mình ra tay nặng hơn! Vụ đánh hội đồng trước đó ko có Thư tham gia, nếu cô mà biết mình bị tóm điểm yếu thế này thì.....vợ chồng là phù du, đánh phù mỏ mới là chân lí!
Việt Hùng tò mò hỏi "Bộ 2 người quen nhau hả?" Nhìn có vẻ thân lắm nha. Nếu ko phải biết cái tính bảo thủ của Thư thì nó đã tưởng hai đứa này là một cặp rồi.
Nhật Dạ nhanh chóng suy nghĩ, cười nhạt nói "Bọn tao là BẠN THÂN! Thân từ hồi CÒN TRONG BỤNG MẸ luôn đó! Quen cũng LÂU lắm rồi. Ăn chung, ngủ chung, tắm chung mà!"
Ba xạo! Tên ba xạo này!! Ăn ngủ thôi chứ chưa tắm!!! An Thư thầm cười khổ, mấy từ cậu nhấn mạnh là để che giấu cho một cụm từ khác. 'Bạn thân'='Vợ chồng', 'còn trong bụng mẹ'='hôn ước từ nhỏ', còn từ 'lâu'=.......'2 ngày'
Kim Trinh ồ lên hiểu ra "Hèn gì cậu đấu lại với bò sữa. Ra là ngưu tầm ngưu, bò tầm bò hết!"
"Muốn chết hả con tờ ring ngực lép dốt văn kia!!" An Thư xoay xoay cây compa trên tay, bật chế độ nữ vương.
"Ngon thì nhào vô! Chụy thề bữa nay phải vắt được sữa mi!!!!Arghhhh!!!"
"Mày làm gì z Dạ???" Lớp trưởng đáng thương bị Nhật Dạ đá phăng khỏi ghế, cậu nắm lấy đầu Hùng ép xuống ko cho ngước mặt lên.
"Phi lễ chớ nhìn."
"Vậy sao mày nhìn được!!!??"
"Tao đẹp trai hơn mày!"
"......." Ok I'm fine.
"Tụi bây cũng vậy. Con gái B1 hăng quá nhỉ?" Cậu cũng ko tiếc lời khen, B1 chỉ có 9 thằng rựa cộng thêm cậu nữa là 10, còn lại toàn có-vẻ-như-là-bánh-bèo, ai ngờ chiến lại hăng dữ vậy.
"Oahahahaha!! Còn phải coi chụy là ai! Oahahaha!!" Cô bạn T cười lớn đầy ngạo nghễ, nhưng rất nhanh bị Dạ dập tắt "Cậu là ai thế?"
T suýt té sml "Nghe cho kỹ đây, chụy là Kim Trinh!!! Kim Trinh nghe chưa!!!"
An Thư đang lấy khăn giấy lau lau mặt, tay chân với bánh trên quần áo, cô chen vào chế giễu 1 câu "Nghe rồi Tờ...rinh.".
"ĐM con mụ bò sữa!!! Tin chụy vắt sữa bò cưng ko!!!" Trinh đưa hai tay vờ bóp bóp, mặt nham hiểm.
"Biến!" Cô đẩy cái mặt biến thái của con bạn ra, khoanh tay trước ngực giọng hùng hồn tuyên bố "Sữa chụy chỉ có chồng với con chụy được mới đc vắt nhá. Cưng về uống thuốc ngủ rồi mơ đi!" Tự dưng thấy hơi ngượng mồm. Bình thường mình nói có sao đâu nhỉ? Bữa nay thấy kì kì. Chết mịa! Cô xấu hổ nhìn qua thì thấy thằng chồng lưu manh đang đểu cáng cười. Tiêu mịa rồi!!
Từ tổ Hóa-Sinh đi ra là 3 cô giáo, cô Nhi, cô Lê và cô Lan dạy văn, cũng là chủ nhiệm B1.
"Mấy chị cứ yên tâm, lớp em nhiệt tình dễ thương lắm." Cô Lan trấn an 2 vị đồng nghiệp "Không có ai cô lập thằng nhỏ đâu."
Cô Lê gật đầu "Bọn chị cũng mong vậy."
3 người đi đến tầng 2 dãy H. Bỗng cô Lan thấy quái dị. Im lặng dữ! Quái! Bình thường đứng ở dãy G cách xa 6m còn nghe tụi nó nói chuyện. Sao nay im vãi!
Sắc mặt cô Lan chợt đen kịt, vì cô thấy lớp trưởng Việt Hùng đang dọn dẹp đống bánh ngoài hành lang. Biết lắm mà!! Lại bày trò quái đản rồi im lặng dọn lấy công chuộc tội chứ gì!!
Tội nghiệp Hùng là người đầu tiên hứng cơn sát khí của cô chủ nhiệm "Dạ...em chào cô..."
"Khỏi! Tui ko có phúc đc em chào!" Cô nghiêm mặt "Bạn mới đâu? Mấy đứa bày trò ra uy đó hả??"
"Oan uổng cô ơi!!!!" Hùng diễn sâu như oán phụ bị chồng bỏ vậy, nó chỉ tay vào lớp "Bắt nạt đâu mà bắt nạt!! Cô coi nó ghẹo gái lớp em kìa!!!"
3 cô đồng loạt nhìn theo hướng tay của nó, kinh hãi muốn rớt cằm. Đúng....đúng là...vậy rồi. Nhật Dạ một tay cầm cây lau nhà, 1 tay bẹo má An Thư, cái mặt gian gian đểu đểu này thì ở đâu là 'bị bắt nạt' hả!!??
"Chưa hết đâu! Mấy cô coi phim tiếp đi!" Hùng vẻ mặt bi phẫn thay.
Quả nhiên, Nhật Dạ buông cây lau nhà xuống, ôm chầm lấy An Thư đằng sau, đây có thể coi là hành động thân thiết bình thường của bạn bè, nhưng với 1 An Thư bảo thủ rồi 1 Nhật Dạ đầu gỗ thì......QUÁ KHÔNG BÌNH THƯỜNG!!!
"Vậy là sao!!??" 3 cô rối não lắm rồi nha!
"Thì 2 đứa nó bạn thân mà cô." Hùng hồn nhiên nói "Nghe nói thân từ hồi còn trong bụng mẹ hay sao ý."
Nghe vô lý vl. Chưa sanh ra mà thân cái méo. 3 vị giáo viên nghi ngờ nhìn chằm chằm Hùng. Nó biết mình nói hơi lố, bất đắc dĩ lắc đầu "Em cũng mới biết mà. Tụi nó mới nói."
Hồi tưởng lại 10ph trước. An Thư đang giúp ông chồng của mình lau bánh kem trên người "Nè, anh có thôi nhìn em bằng ánh mắt gai máu đó được ko?" Cô xấu hổ, nhỏ giọng nhắc nhở.
"Hề, vắt sữa bò." Cậu nhe răng cười nham hiểm. Anh đây thừa biết vợ bày trò này để giúp anh và cả lớp hòa đồng, nhưng 1 lí do nữa là để trả thù vụ tối hôm qua chứ gì. Vốn định nghĩ làm sao để gỡ lại ván này, ko ngờ nhanh như vậy đã có.
Tên....tên....tên lưu manh này! Thư phiết mặt sang một bên ko thèm để ý Dạ nữa. Mèo vẫn hoàn mèo. Biết vậy hồi nãy mình ra tay nặng hơn! Vụ đánh hội đồng trước đó ko có Thư tham gia, nếu cô mà biết mình bị tóm điểm yếu thế này thì.....vợ chồng là phù du, đánh phù mỏ mới là chân lí!
Việt Hùng tò mò hỏi "Bộ 2 người quen nhau hả?" Nhìn có vẻ thân lắm nha. Nếu ko phải biết cái tính bảo thủ của Thư thì nó đã tưởng hai đứa này là một cặp rồi.
Nhật Dạ nhanh chóng suy nghĩ, cười nhạt nói "Bọn tao là BẠN THÂN! Thân từ hồi CÒN TRONG BỤNG MẸ luôn đó! Quen cũng LÂU lắm rồi. Ăn chung, ngủ chung, tắm chung mà!"
Ba xạo! Tên ba xạo này!! Ăn ngủ thôi chứ chưa tắm!!! An Thư thầm cười khổ, mấy từ cậu nhấn mạnh là để che giấu cho một cụm từ khác. 'Bạn thân'='Vợ chồng', 'còn trong bụng mẹ'='hôn ước từ nhỏ', còn từ 'lâu'=.......'2 ngày'
Kim Trinh ồ lên hiểu ra "Hèn gì cậu đấu lại với bò sữa. Ra là ngưu tầm ngưu, bò tầm bò hết!"
"Muốn chết hả con tờ ring ngực lép dốt văn kia!!" An Thư xoay xoay cây compa trên tay, bật chế độ nữ vương.
"Ngon thì nhào vô! Chụy thề bữa nay phải vắt được sữa mi!!!!Arghhhh!!!"
"Mày làm gì z Dạ???" Lớp trưởng đáng thương bị Nhật Dạ đá phăng khỏi ghế, cậu nắm lấy đầu Hùng ép xuống ko cho ngước mặt lên.
"Phi lễ chớ nhìn."
"Vậy sao mày nhìn được!!!??"
"Tao đẹp trai hơn mày!"
"......." Ok I'm fine.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.