Hôn Thê Đáng Yêu, Hôn Phu Lưu Manh!
Chương 12: Sống chung. Hôn thê của mình thật đáng yêu!
Nhu Nhu A
02/05/2018
Chuyện quái gì đang xảy ra thế này!!?? Nhật Dạ và An Thư cùng chung một suy nghĩ. Bởi 2 người đang....ở chung một phòng!!??
Hồi tưởng lại 1h trước nào:
Ông Long và Ông Bang tập hợp tất cả mọi người lại phòng khách. Ông Bang có-vẻ-như-buồn-rầu nhìn Thư, nói vậy là vì ai cũng thấy rõ vẻ cười thầm gian xảo trong mắt ông "Haiz, cháu gái nuôi 16 năm, cuối cùng cũng gả ra rồi."
Hể? Gả cái quái gì? Cùng lắm là mới gặp mặt thôi mà.
Ngoại vỗ vai Thư, nghiêm trang dặn dò "Về nhà chồng phải nghe lời hiểu chưa, đừng làm mất mặt Lâm gia ta."
Nói như vậy....nghĩa là....
"Ông vẫn dài dòng như xưa!" Ông Long vốn là người hào sảng nên.....nói huệch ra mọe lun "Bé Thư sẽ về Tống gia ở, xong!"
Im lặng 3s và "HẢ!!!????"Mọi người kinh hãi, lập tức vô vàn thắc mắc.
"Ngoại, sao đc?? Mới gặp hôm qua thôi mà!!??" Hà My hoang mang Hồ Quỳnh Hương.
"Nội, sao gấp dữ vậy? Từ từ cũng được mà!" Nam Phong vội khuyên.
Ông Nội khịt mũi khinh thường "Lấy vợ phải lấy liền tay, ko đc để lâu ngày. Mi nhìn gay gần chết, ông ko trông mong gì nổi vào mi rồi. Để thằng Hai tranh thủ cho ông đứa chắt chớ!"
WTF!!?? Cháu nhìn chỗ nào gay hả!!?? Sao miệng thằng Hai linh dữ vậy trời!!?
Ch...ch....chắt á?? Dạ và Thư đồng loạt hoảng hốt đỏ mặt. Thế quái nào mới gặp hôm qua mà hôm nay đã tính tới chuyện này rồi hả!!??
"Bố à, từ từ thong thả vài ngày, đâu thể đi liền được, còn đồ đạc tùm lum nữa." Dì Anh giúp cả 2 giải vây.
Ngoại xua tay cười như đã tính trước "Tối hôm qua ta đã cho người dọn bớt rồi, chỉ còn đống quần áo của con bé thôi, mà qua đó thì thiếu gì, mua đồ mới là được."
An Thư giật nảy mình. Hèn gì hôm qua thấy thiếu thiếu gì đó, nhưng mình mệt quá lăn ra ngủ luôn. Bộ Ngoại muốn tống con đi càng nhanh càng tốt hay sao!!??
Nội cũng tiếp lời "Ông cũng cho người dọn lại phòng thằng Hai rồi, sau này cháu cứ ở đó."
"Stop! Vậy con ở đâu!!??" Nhật Dạ chỉ vào bản thân, mình bị bỏ quên rồi sao?
"Thì 2 đứa ở chung!" Nội Ngoại đồng thanh, vẻ mặt hồn nhiên vô (số) tội.
Và....."GIỠN HẢ!!!!????"
"Phản đối! Con phản đối!!!" Bé Dương từ đâu chui ra cầm cây búa đồ chơi đập lia lịa xuống bàn "Con ko thích ông anh đó! Cô không được ngủ với ổng! Sẽ có em bé đó!!!"
WTF!!?? Ngoại lườm đám con cháu "Đứa nào chỉ nó cái này!!??"
"Thằng Ba đó ông!!!" Hải, Huy, Nhàn, My và Thư đồng loạt chỉ vào Ngân. Tội nghiệp thằng nhỏ đang đánh boss ngon lành thì bị trúng đạn, như con nai vàng ngơ ngác....dẫm nát rừng Amazon.
"Thằng Ba!!! Lên lầu chép cuốn Truyện Kiều lại cho Ông!! 5 lần!!!!" A di đà phật, thiện tai thiện tai, bé Ba à, cả nhà cầu phúc cho em.
NÀ NÍ!!!??? Ngân thất thiểu bay màu, trước mắt ta chỉ còn là màu trắng xóa. Ôi ĐỒ ANH CHỊ EM PHẢN BỘI!!!
Trong cơn giận dữ(thực ra là lợi dụng lúc này), Ngoại đập bàn phán " Con Út về nhà Chồng! Nhanh gọn lẹ không cãi!!!!"
HỒ LY! CÁO GIÀ GIAN XẢO MÀ!!!
*************************************
Một chút giải thích của au:
Ở Tống gia, thứ tự sinh ra ko chia nam nữ:
Đại ca là Nam Phong
Nhị ca là Nhật Dạ
Tam muội là Diệu Linh
Tứ đệ là Lục Hà
Còn Lâm gia thì phân chia nam nữ.
Đại Ca là Hoàng Hải.
Đại tỷ là Hà My.
Nhị ca là Hoàng Huy.
Nhị muội là An Thư.
Tam đệ là Hoàng Ngân.
Thư là cháu gái nhỏ nhất nên ông Bang gọi là con Út, còn Ngân là thằng Ba nghĩa là cháu trai thứ 3, mặc dù thứ tự sinh ra của Ngân ko phải vậy. Hết!
*************************************
Chuyện là vậy đó, và bây giờ Dạ với Thư đang ở chung một phòng, cái tình huống quái đảng gì thế này!!??
Là con trai nên Dạ chủ động trước "Tồi nay tớ sẽ ngủ sô pha, cậu đừng lo."
"Không được." Thư vội phản đối "Cậu là chủ nhà, cậu cứ ngủ trên giường đi, tớ sẽ ngủ sô pha."
"Không được! Tớ là con trai mà!" Dạ vẫn đinh ninh quyết định của mình.
"Nhưng tớ ko thể chiếm giường của cậu!" Thư vẫn cứng đầu ko thay đổi.
Hai người nhìn nhau ý chí chiến đấu thấy rõ, nhìn ra thành chữ luôn rồi 'Cậu ngủ giường, tớ ngủ sô pha!'
"Tsk, cái sô pha có gì đẹp đâu. Sao 2 đứa bây ko chịu lăn giường đi." Đại ca Nam Phong lấp ló ngoài cửa chế giễu, chữ 'lăn' này có 2 tầng nghĩa, và đương nhiên với cái đầu ếu trong sáng của Phong ca thì là nghĩa bóng rồi. 1 nam 1 nữ mà lăn lộn trên giường thì còn làm gì ngoài.......tự hiểu.
"Anh có muốn bay màu như Hoàng Ngân ko!?" Nhật Dạ bẻ tay răng rắc cười đầy nguy hiểm.
"Xoác!" Tiếng như cái gì đó sắc bén rút ra, 2 anh em nhìn lại thì thấy An Thư đang cầm sẵn....1 thanh kiếm rồi. Nụ cười của nó cũng nguy hiểm ko kém gì Dạ "Lâm gia của em có truyền thống kiếm thuật, anh ko ngại làm đối tượng 'luyện' cùng em chứ!?"
NO!!!! NGÔI NHÀ NÀY THẬT ĐÁNG SỢ!! QUÂN ĐỘI ĐÁNG YÊU TA VỀ ĐÂY!!!! Phong ca khóc ròng trong lòng. Vợ chồng tụi nó đúng là phần tử bạo lực mà!!
Nhật Dạ ko khỏi đổ mồ hôi, vừa bất ngờ vừa thú vị, phát hiện rồi nghen, vị hôn thê của mình ....đúng là đáng yêu mà!
À vâng, chắc đáng yêu! Chỉ có cậu mới cho là vậy thôi Dạ à-Con au nào đó said.
Hồi tưởng lại 1h trước nào:
Ông Long và Ông Bang tập hợp tất cả mọi người lại phòng khách. Ông Bang có-vẻ-như-buồn-rầu nhìn Thư, nói vậy là vì ai cũng thấy rõ vẻ cười thầm gian xảo trong mắt ông "Haiz, cháu gái nuôi 16 năm, cuối cùng cũng gả ra rồi."
Hể? Gả cái quái gì? Cùng lắm là mới gặp mặt thôi mà.
Ngoại vỗ vai Thư, nghiêm trang dặn dò "Về nhà chồng phải nghe lời hiểu chưa, đừng làm mất mặt Lâm gia ta."
Nói như vậy....nghĩa là....
"Ông vẫn dài dòng như xưa!" Ông Long vốn là người hào sảng nên.....nói huệch ra mọe lun "Bé Thư sẽ về Tống gia ở, xong!"
Im lặng 3s và "HẢ!!!????"Mọi người kinh hãi, lập tức vô vàn thắc mắc.
"Ngoại, sao đc?? Mới gặp hôm qua thôi mà!!??" Hà My hoang mang Hồ Quỳnh Hương.
"Nội, sao gấp dữ vậy? Từ từ cũng được mà!" Nam Phong vội khuyên.
Ông Nội khịt mũi khinh thường "Lấy vợ phải lấy liền tay, ko đc để lâu ngày. Mi nhìn gay gần chết, ông ko trông mong gì nổi vào mi rồi. Để thằng Hai tranh thủ cho ông đứa chắt chớ!"
WTF!!?? Cháu nhìn chỗ nào gay hả!!?? Sao miệng thằng Hai linh dữ vậy trời!!?
Ch...ch....chắt á?? Dạ và Thư đồng loạt hoảng hốt đỏ mặt. Thế quái nào mới gặp hôm qua mà hôm nay đã tính tới chuyện này rồi hả!!??
"Bố à, từ từ thong thả vài ngày, đâu thể đi liền được, còn đồ đạc tùm lum nữa." Dì Anh giúp cả 2 giải vây.
Ngoại xua tay cười như đã tính trước "Tối hôm qua ta đã cho người dọn bớt rồi, chỉ còn đống quần áo của con bé thôi, mà qua đó thì thiếu gì, mua đồ mới là được."
An Thư giật nảy mình. Hèn gì hôm qua thấy thiếu thiếu gì đó, nhưng mình mệt quá lăn ra ngủ luôn. Bộ Ngoại muốn tống con đi càng nhanh càng tốt hay sao!!??
Nội cũng tiếp lời "Ông cũng cho người dọn lại phòng thằng Hai rồi, sau này cháu cứ ở đó."
"Stop! Vậy con ở đâu!!??" Nhật Dạ chỉ vào bản thân, mình bị bỏ quên rồi sao?
"Thì 2 đứa ở chung!" Nội Ngoại đồng thanh, vẻ mặt hồn nhiên vô (số) tội.
Và....."GIỠN HẢ!!!!????"
"Phản đối! Con phản đối!!!" Bé Dương từ đâu chui ra cầm cây búa đồ chơi đập lia lịa xuống bàn "Con ko thích ông anh đó! Cô không được ngủ với ổng! Sẽ có em bé đó!!!"
WTF!!?? Ngoại lườm đám con cháu "Đứa nào chỉ nó cái này!!??"
"Thằng Ba đó ông!!!" Hải, Huy, Nhàn, My và Thư đồng loạt chỉ vào Ngân. Tội nghiệp thằng nhỏ đang đánh boss ngon lành thì bị trúng đạn, như con nai vàng ngơ ngác....dẫm nát rừng Amazon.
"Thằng Ba!!! Lên lầu chép cuốn Truyện Kiều lại cho Ông!! 5 lần!!!!" A di đà phật, thiện tai thiện tai, bé Ba à, cả nhà cầu phúc cho em.
NÀ NÍ!!!??? Ngân thất thiểu bay màu, trước mắt ta chỉ còn là màu trắng xóa. Ôi ĐỒ ANH CHỊ EM PHẢN BỘI!!!
Trong cơn giận dữ(thực ra là lợi dụng lúc này), Ngoại đập bàn phán " Con Út về nhà Chồng! Nhanh gọn lẹ không cãi!!!!"
HỒ LY! CÁO GIÀ GIAN XẢO MÀ!!!
*************************************
Một chút giải thích của au:
Ở Tống gia, thứ tự sinh ra ko chia nam nữ:
Đại ca là Nam Phong
Nhị ca là Nhật Dạ
Tam muội là Diệu Linh
Tứ đệ là Lục Hà
Còn Lâm gia thì phân chia nam nữ.
Đại Ca là Hoàng Hải.
Đại tỷ là Hà My.
Nhị ca là Hoàng Huy.
Nhị muội là An Thư.
Tam đệ là Hoàng Ngân.
Thư là cháu gái nhỏ nhất nên ông Bang gọi là con Út, còn Ngân là thằng Ba nghĩa là cháu trai thứ 3, mặc dù thứ tự sinh ra của Ngân ko phải vậy. Hết!
*************************************
Chuyện là vậy đó, và bây giờ Dạ với Thư đang ở chung một phòng, cái tình huống quái đảng gì thế này!!??
Là con trai nên Dạ chủ động trước "Tồi nay tớ sẽ ngủ sô pha, cậu đừng lo."
"Không được." Thư vội phản đối "Cậu là chủ nhà, cậu cứ ngủ trên giường đi, tớ sẽ ngủ sô pha."
"Không được! Tớ là con trai mà!" Dạ vẫn đinh ninh quyết định của mình.
"Nhưng tớ ko thể chiếm giường của cậu!" Thư vẫn cứng đầu ko thay đổi.
Hai người nhìn nhau ý chí chiến đấu thấy rõ, nhìn ra thành chữ luôn rồi 'Cậu ngủ giường, tớ ngủ sô pha!'
"Tsk, cái sô pha có gì đẹp đâu. Sao 2 đứa bây ko chịu lăn giường đi." Đại ca Nam Phong lấp ló ngoài cửa chế giễu, chữ 'lăn' này có 2 tầng nghĩa, và đương nhiên với cái đầu ếu trong sáng của Phong ca thì là nghĩa bóng rồi. 1 nam 1 nữ mà lăn lộn trên giường thì còn làm gì ngoài.......tự hiểu.
"Anh có muốn bay màu như Hoàng Ngân ko!?" Nhật Dạ bẻ tay răng rắc cười đầy nguy hiểm.
"Xoác!" Tiếng như cái gì đó sắc bén rút ra, 2 anh em nhìn lại thì thấy An Thư đang cầm sẵn....1 thanh kiếm rồi. Nụ cười của nó cũng nguy hiểm ko kém gì Dạ "Lâm gia của em có truyền thống kiếm thuật, anh ko ngại làm đối tượng 'luyện' cùng em chứ!?"
NO!!!! NGÔI NHÀ NÀY THẬT ĐÁNG SỢ!! QUÂN ĐỘI ĐÁNG YÊU TA VỀ ĐÂY!!!! Phong ca khóc ròng trong lòng. Vợ chồng tụi nó đúng là phần tử bạo lực mà!!
Nhật Dạ ko khỏi đổ mồ hôi, vừa bất ngờ vừa thú vị, phát hiện rồi nghen, vị hôn thê của mình ....đúng là đáng yêu mà!
À vâng, chắc đáng yêu! Chỉ có cậu mới cho là vậy thôi Dạ à-Con au nào đó said.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.