Chương 376: Anh thấy tôi có chỗ nào không tốt? (6)
Diệp Phi Dạ
02/06/2016
Trở về phòng, Kiều An Hảo cắt bánh ngọt, lấy ra một miếng lớn, lúc đang
chuẩn bị bưng lên lầu, điện thoại trong phòng lại vang lên, bắt máy, là
bưu điện gọi tới: "Xin hỏi Cô An Hảo có ở nhà không?"
Kiều An Hảo một tay ôm bánh ngọt, một tay cầm điện thoại lên, thân người nghiêng sang một nửa, trả lời một tiếng: "Tôi đây."
"Chào cô Kiều, lúc trước có người chuyển cho cô hai bưu phẩm chuyển phát nhanh, cho hỏi có cần đưa qua cho cô ngay cho cô không?"
Một bưu phẩm trong đó Kiều An Hảo biết, là quà sinh nhật của Kiều An Hạ. Vốn Kiều An Hạ muốn đích thân đến, nhưng người lại đang đi công tác tại Thượng Hải, vì thế phải chuyển đến đây, còn một bưu phẩm khác... Đôi mày thanh tú của Kiều An Hảo cau lại, có chút tò mò là ai đưa đến, nhưng vì đang vội lên lầu tìm Lục Cẩn Niên, cũng không có bao nhiêu tâm tư mà suy nghĩ, ôn hoà lễ phép mà nói với người trong điện thoại: "Vậy làm phiền anh rồi."
Cúp điện thoại, Kiều An Hảo giống như một con mèo tham ăn ngốn nga ngốn nghiến phần bánh ngọt còn lại, lại còn nhờ Triệu Manh nhận bưu phẩm giúp mình, vừa nói, người đã nhanh chóng đi đến cửa, lúc kéo cửa ra, Kiều An Hảo tạm dừng một chút, sau đó lại quay trở về phòng, đặt bánh ngọt xuống, chình tóc mình một chút, soi gương quan sát bản thân mình cẩn thận một hồi, lấy son cẩn thận tô một tần mỏng, mím mím môi, thấy bản thân mình đã trang điểm không tệ, lúc này mới hài lòng bưng bánh ngọt lên, cuối cùng rời khỏi phòng.
-
Kiều An Hảo tới cửa phòng trên tầng của Lục Cẩn Niên, vẫn không quên lấy điện thoại ra, soi gương một chút, xác định không có gì bại lộ, mói giơ tay lên ấn chuông cửa.
Người mở cửa là trợ lý của Lục Cẩn Niên, nhìn thấy Kiều An Hảo, tránh người ra: "Cô Kiều, mời vào."
Kiều An Hảo bưng bánh ngọt vào phòng, sau khi nhìn quanh bốn phía, thấy trong phòng khách không có Lục Cẩn Niên, mới nói: "Lục Cẩn Niên đâu?"
"Ngài Lục ở phòng ngủ." Trợ lý chỉ phòng ngủ một chút, lại đi qua trước, gõ gõ cửa, chờ đến lúc bên trong truyền đến giọng nói cực kỳ lạnh nhạt của Lục Cẩn Niên "Vào đi", mới đẩy cửa phòng ngủ ra.
Lục Cẩn Niên ngồi trước bàn đọc sách, đầu cũng không quay về hướng cửa phòng ngủ mà liếc một cái, chỉ nhìn chằm chằm màn hình vi tính không rời mắt, giống như người vừa gõ cửa, không có chút quan hệ gì với anh.
Trợ lý đã sớm quen với dáng vẻ lạnh nhạt như vậy của Lục Cẩn Niên, lại thấp giọng nói thêm một câu: "Ngài Lục, cô Kiều sang đây."
Cơ hồ là lúc trợ lý vùa nói xong, mặt Lục Cẩn Niên quay khỏi màn hình vi tính, ánh mắt dừng trên người Kiều An Hảo trước cửa phòng ngủ.
Kiều An Hảo lập tức nở nụ cười rạng rỡ với Lục Cẩn Niên, lưc này vùa lúc mặt trời lặn về phía Tây, xuyên qua cửa sổ, ánh mặt trời phiếm hồng ánh lên mặt Kiều An Hảo, tôn lên nụ cười trên mặt của cô, Lục Cẩn Niên thất thần một hồi, đứng lên khỏi ghế, giọng nói lúc mở miệng, lại nhẹ nhàng đến ngay cả bản thân cũng không phát hiện: "Sao lại qua đây?"
Kiều An Hảo tiếp tục cười với Lục Cẩn Niên, nâng phân nửa miếng bánh ngọt bưng trong tay: "Vừa mới cắt bánh ngọt xong, đưa tới cho anh một miếng."
Lục Cẩn Niên vội đẩy các loại giấy tờ tán loạn trên bàn ra một chút, dọn ra một chỗ trống.
Bánh sinh nhật của Kiều An Hảo, là do trợ lý đi đặt tối hôm qua, vì biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, vì thế biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, lập tức mở miệng chúc mừng: "Cô Kiều, sinh nhật vui vẻ."
Kiều An Hảo một tay ôm bánh ngọt, một tay cầm điện thoại lên, thân người nghiêng sang một nửa, trả lời một tiếng: "Tôi đây."
"Chào cô Kiều, lúc trước có người chuyển cho cô hai bưu phẩm chuyển phát nhanh, cho hỏi có cần đưa qua cho cô ngay cho cô không?"
Một bưu phẩm trong đó Kiều An Hảo biết, là quà sinh nhật của Kiều An Hạ. Vốn Kiều An Hạ muốn đích thân đến, nhưng người lại đang đi công tác tại Thượng Hải, vì thế phải chuyển đến đây, còn một bưu phẩm khác... Đôi mày thanh tú của Kiều An Hảo cau lại, có chút tò mò là ai đưa đến, nhưng vì đang vội lên lầu tìm Lục Cẩn Niên, cũng không có bao nhiêu tâm tư mà suy nghĩ, ôn hoà lễ phép mà nói với người trong điện thoại: "Vậy làm phiền anh rồi."
Cúp điện thoại, Kiều An Hảo giống như một con mèo tham ăn ngốn nga ngốn nghiến phần bánh ngọt còn lại, lại còn nhờ Triệu Manh nhận bưu phẩm giúp mình, vừa nói, người đã nhanh chóng đi đến cửa, lúc kéo cửa ra, Kiều An Hảo tạm dừng một chút, sau đó lại quay trở về phòng, đặt bánh ngọt xuống, chình tóc mình một chút, soi gương quan sát bản thân mình cẩn thận một hồi, lấy son cẩn thận tô một tần mỏng, mím mím môi, thấy bản thân mình đã trang điểm không tệ, lúc này mới hài lòng bưng bánh ngọt lên, cuối cùng rời khỏi phòng.
-
Kiều An Hảo tới cửa phòng trên tầng của Lục Cẩn Niên, vẫn không quên lấy điện thoại ra, soi gương một chút, xác định không có gì bại lộ, mói giơ tay lên ấn chuông cửa.
Người mở cửa là trợ lý của Lục Cẩn Niên, nhìn thấy Kiều An Hảo, tránh người ra: "Cô Kiều, mời vào."
Kiều An Hảo bưng bánh ngọt vào phòng, sau khi nhìn quanh bốn phía, thấy trong phòng khách không có Lục Cẩn Niên, mới nói: "Lục Cẩn Niên đâu?"
"Ngài Lục ở phòng ngủ." Trợ lý chỉ phòng ngủ một chút, lại đi qua trước, gõ gõ cửa, chờ đến lúc bên trong truyền đến giọng nói cực kỳ lạnh nhạt của Lục Cẩn Niên "Vào đi", mới đẩy cửa phòng ngủ ra.
Lục Cẩn Niên ngồi trước bàn đọc sách, đầu cũng không quay về hướng cửa phòng ngủ mà liếc một cái, chỉ nhìn chằm chằm màn hình vi tính không rời mắt, giống như người vừa gõ cửa, không có chút quan hệ gì với anh.
Trợ lý đã sớm quen với dáng vẻ lạnh nhạt như vậy của Lục Cẩn Niên, lại thấp giọng nói thêm một câu: "Ngài Lục, cô Kiều sang đây."
Cơ hồ là lúc trợ lý vùa nói xong, mặt Lục Cẩn Niên quay khỏi màn hình vi tính, ánh mắt dừng trên người Kiều An Hảo trước cửa phòng ngủ.
Kiều An Hảo lập tức nở nụ cười rạng rỡ với Lục Cẩn Niên, lưc này vùa lúc mặt trời lặn về phía Tây, xuyên qua cửa sổ, ánh mặt trời phiếm hồng ánh lên mặt Kiều An Hảo, tôn lên nụ cười trên mặt của cô, Lục Cẩn Niên thất thần một hồi, đứng lên khỏi ghế, giọng nói lúc mở miệng, lại nhẹ nhàng đến ngay cả bản thân cũng không phát hiện: "Sao lại qua đây?"
Kiều An Hảo tiếp tục cười với Lục Cẩn Niên, nâng phân nửa miếng bánh ngọt bưng trong tay: "Vừa mới cắt bánh ngọt xong, đưa tới cho anh một miếng."
Lục Cẩn Niên vội đẩy các loại giấy tờ tán loạn trên bàn ra một chút, dọn ra một chỗ trống.
Bánh sinh nhật của Kiều An Hảo, là do trợ lý đi đặt tối hôm qua, vì biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, vì thế biết hôm nay là sinh nhật Kiều An Hảo, lập tức mở miệng chúc mừng: "Cô Kiều, sinh nhật vui vẻ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.