Chương 704: Giải thích (12)
Diệp Phi Dạ
21/07/2016
Editor: Huyền Namida
"Dạ tiệc từ thiện nào?" Trợ lý không giải thích được khiến Lục Cẩn Niên có chút mất kiên nhẫn, giọng nói bỗng chốc lạnh xuống: "Cậu có thể nói rõ ràng hơn không?"
Cuối cùng trợ lý cũng đã hiểu, dạ tiệc từ thiện đó không phải là do Lục Cẩn Niên làm.
Cậu ta cảm giác Lục Cẩn Niên không vui, vội vàng trình bày: "Anh Lục, thật ra là tôi nghe cô Kiều nói, cô Kiều có một người bạn học được gả cho tổng giám đốc Vạn Hòa Lương vào hai năm trước, tối nay cô ấy đến Bắc Kinh đi tham gia buổi dạ tiệc từ thiện được tổ chức mỗi năm một lần, nói là trong dạ tiệc tối nay Hứa gia có giành được một vật phẩm đấu giá, nhưng khi bà Hứa lên đài nhận thưởng thì dàn nhạc bất chợt bị ngưng, ngay sau đó một đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa bà Hứa và một người đàn ông được phát ra, nội dung của cuộc đối thoại chính là việc bà Hứa hại chết đứa con của cô Kiều..."
Theo lời nói của trợ lý, mi tâm Lục Cẩn Niên dần nhíu chặt lại.
"Tôi đã hỏi cô Kiều sơ lược về nội dung cuộc ghi âm, tuy rằng nó không được đầy đủ, nhưng tôi có thể khẳng định, người kia chính là người lúc trước nói chuyện cùng bà Hàn Như Sơ, nội dung cuộc nói chuyện đều được tôi ghi âm vào trong chiếc bút, không phải nó ở trong tay anh sao, tôi còn tưởng tối nay anh sẽ ra tay..."
Nghe đến đó Lục Cẩn Niên cũng đã hiểu rõ chân tướng.
"Anh Lục, bà Hàn Như Sơ cao ngạo như vậy, nên biểu cảm của bà Hàn lúc bị vạch trần tại chỗ chắc chắn là rất phong phú, chỉ tiếc là tôi không ở đó." Trợ lý cảm thán một câu qua điện thoại, mang theo mười phần tiếc nuối.
"Việc máy ghi âm, ngoài cậu và tôi ra, còn ai biết nữa không?"
Im lặng nghe lâu như vậy, Lục Cẩn Niên đột nhiên lên tiếng hỏi.
Trợ lý bị hỏi có chút kinh ngạc, sau liền mở miệng nói: "Cô Kiều."
Dường như cùng lúc với trợ lý, Lục Cẩn Niên đồng thanh nói: "Kiều Kiều."
Không sai, chắc chắn là cô ấy.
Trợ lý của anh nói không sai, chỉ có một cái máy ghi âm, ở ngay trong ngăn kéo tại Cẩm Tú viên, mà Kiều An Hảo lại ở Cẩm Tú viên, cho nên khả năng cô đã phát hiện ra chiếc bút này là rất cao, hơn nữa tối nay cô còn tham gia buổi tiệc từ thiện kia.
Chả trách lúc tối...cô ấy đột nhiên nói nhiều như vậy, còn giải thích với anh về lễ tình nhân năm ngoái, còn nói cô không gửi tin nhắn, chỉ vì quá vui mừng mà anh lại quên mất vấn đề mấu chốt nhất, đó chính là cô hôn mê thì làm sao có thể nhắn tin với anh được? Chắc là sau đó cô mới xem điện thoại nên biết được chuyện này...
Thế nhưng trước mặt toàn bộ giới quý tộc Bắc Kinh, cô lại không vạch trần bộ mặt thật của Hàn Như Sơ.
Hàn Như Sơ là mẹ ruột của Hứa Gia Mộc, chẳng phải có một thời gian dài cô không thích Hứa Gia Mộc sao?
Cho đến bây giờ, chẳng phải cô vẫn luôn xem Hứa Gia Mộc là kẻ đã suýt lấy đi mạng sống của cô sao?
Nhưng cô lại chọn bỏ qua cho Hứa Gia Mộc, khiến cho con của hai người... Để cả anh và cô cùng hết giận...
Kiều An Hảo này đúng là một cô gái tốt, rốt cuộc cô muốn anh phải vui mừng cùng cảm động đến như thế nào nữa mới chịu dừng lại đây?
"Anh Lục? Anh Lục?" Chờ mãi vẫn không thấy Lục Cẩn Niên nói gì, trợ lý nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
Lục Cẩn Niên hoàn hồn, không chần chờ mở miệng nói: "Bây giờ cậu lập tức đặt cho tôi một vé máy bay bay về nước, càng sớm càng tốt."
Nói xong Lục Cẩn Niên lập tức ngắt điện thoại, bắt đầu thu dọn hành lý
"Dạ tiệc từ thiện nào?" Trợ lý không giải thích được khiến Lục Cẩn Niên có chút mất kiên nhẫn, giọng nói bỗng chốc lạnh xuống: "Cậu có thể nói rõ ràng hơn không?"
Cuối cùng trợ lý cũng đã hiểu, dạ tiệc từ thiện đó không phải là do Lục Cẩn Niên làm.
Cậu ta cảm giác Lục Cẩn Niên không vui, vội vàng trình bày: "Anh Lục, thật ra là tôi nghe cô Kiều nói, cô Kiều có một người bạn học được gả cho tổng giám đốc Vạn Hòa Lương vào hai năm trước, tối nay cô ấy đến Bắc Kinh đi tham gia buổi dạ tiệc từ thiện được tổ chức mỗi năm một lần, nói là trong dạ tiệc tối nay Hứa gia có giành được một vật phẩm đấu giá, nhưng khi bà Hứa lên đài nhận thưởng thì dàn nhạc bất chợt bị ngưng, ngay sau đó một đoạn ghi âm cuộc nói chuyện giữa bà Hứa và một người đàn ông được phát ra, nội dung của cuộc đối thoại chính là việc bà Hứa hại chết đứa con của cô Kiều..."
Theo lời nói của trợ lý, mi tâm Lục Cẩn Niên dần nhíu chặt lại.
"Tôi đã hỏi cô Kiều sơ lược về nội dung cuộc ghi âm, tuy rằng nó không được đầy đủ, nhưng tôi có thể khẳng định, người kia chính là người lúc trước nói chuyện cùng bà Hàn Như Sơ, nội dung cuộc nói chuyện đều được tôi ghi âm vào trong chiếc bút, không phải nó ở trong tay anh sao, tôi còn tưởng tối nay anh sẽ ra tay..."
Nghe đến đó Lục Cẩn Niên cũng đã hiểu rõ chân tướng.
"Anh Lục, bà Hàn Như Sơ cao ngạo như vậy, nên biểu cảm của bà Hàn lúc bị vạch trần tại chỗ chắc chắn là rất phong phú, chỉ tiếc là tôi không ở đó." Trợ lý cảm thán một câu qua điện thoại, mang theo mười phần tiếc nuối.
"Việc máy ghi âm, ngoài cậu và tôi ra, còn ai biết nữa không?"
Im lặng nghe lâu như vậy, Lục Cẩn Niên đột nhiên lên tiếng hỏi.
Trợ lý bị hỏi có chút kinh ngạc, sau liền mở miệng nói: "Cô Kiều."
Dường như cùng lúc với trợ lý, Lục Cẩn Niên đồng thanh nói: "Kiều Kiều."
Không sai, chắc chắn là cô ấy.
Trợ lý của anh nói không sai, chỉ có một cái máy ghi âm, ở ngay trong ngăn kéo tại Cẩm Tú viên, mà Kiều An Hảo lại ở Cẩm Tú viên, cho nên khả năng cô đã phát hiện ra chiếc bút này là rất cao, hơn nữa tối nay cô còn tham gia buổi tiệc từ thiện kia.
Chả trách lúc tối...cô ấy đột nhiên nói nhiều như vậy, còn giải thích với anh về lễ tình nhân năm ngoái, còn nói cô không gửi tin nhắn, chỉ vì quá vui mừng mà anh lại quên mất vấn đề mấu chốt nhất, đó chính là cô hôn mê thì làm sao có thể nhắn tin với anh được? Chắc là sau đó cô mới xem điện thoại nên biết được chuyện này...
Thế nhưng trước mặt toàn bộ giới quý tộc Bắc Kinh, cô lại không vạch trần bộ mặt thật của Hàn Như Sơ.
Hàn Như Sơ là mẹ ruột của Hứa Gia Mộc, chẳng phải có một thời gian dài cô không thích Hứa Gia Mộc sao?
Cho đến bây giờ, chẳng phải cô vẫn luôn xem Hứa Gia Mộc là kẻ đã suýt lấy đi mạng sống của cô sao?
Nhưng cô lại chọn bỏ qua cho Hứa Gia Mộc, khiến cho con của hai người... Để cả anh và cô cùng hết giận...
Kiều An Hảo này đúng là một cô gái tốt, rốt cuộc cô muốn anh phải vui mừng cùng cảm động đến như thế nào nữa mới chịu dừng lại đây?
"Anh Lục? Anh Lục?" Chờ mãi vẫn không thấy Lục Cẩn Niên nói gì, trợ lý nhịn không được lên tiếng nhắc nhở.
Lục Cẩn Niên hoàn hồn, không chần chờ mở miệng nói: "Bây giờ cậu lập tức đặt cho tôi một vé máy bay bay về nước, càng sớm càng tốt."
Nói xong Lục Cẩn Niên lập tức ngắt điện thoại, bắt đầu thu dọn hành lý
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.