Chương 699: Giải thích (7)
Diệp Phi Dạ
21/07/2016
Lục Cẩn Niên cúi đầu
cười ra tiếng, nhìn cô gái nhỏ trên màn hình điện thoại đang hơi nổi
cáu, giọng thong thả nói: “Ừm, anh rất yêu chú chó nhỏ ngu ngốc.”
Anh rất yêu chú chó nhỏ ngu ngốc…. Kiều An Hảo cảm thấy dường như có sợi lông từ từ quét qua nơi mẫn cảm nhất trong trái tim mình, cả người trở nên có chút lơ lửng theo, ngay cả tầm mắt cũng không có mục tiêu cố định, đang không ngừng dao động.
Rõ ràng những lời này đang mắng cô là chó nhỏ mà, a, không đúng, chó nhỏ đã đành, lại còn chó nhỏ ngốc nghếch nữa chứ…. Nhưng cô lại cảm thấy rất ngọt ngào, chẳng lẽ cô có chứng thích bị ngược trong truyền thuyết?
Kiều An Hảo cảm thấy mình nên tiếp tục nghiêm mặt với Lục Cẩn Niên, ra vẻ như đang tức giận, nhưng khóe môi cô lại cong lên: “Lục Cẩn Niên, đây là anh đang tỏ tình trá hình với em sao?”
Lục Cẩn Niên tiếp tục cười nhẹ, không trực tiếp trả lời cho Kiều An Hảo, ngược lại ném cho cô một câu hỏi: “Em cảm thấy vậy ư?”
Em cảm thấy, anh chính là đang thổ lộ với em.
Kiều An Hảo nói thầm một câu, sau đó đặt bình sữa không lên trên bàn bên cạnh, liếc nhìn thời gian, đã hơn12 giờ đêm rồi.
Bên Lục Cẩn Niên mới hơn mười một giờ, ba giờ chiều anh phải họp, từ hôm qua sau khi ra khỏi nhà đến bây giờ còn chưa được nghỉ ngơi….
Kiều An Hảo nâng mí mắt, xuyên qua điện thoại, nhìn Lục Cẩn Niên bên kia đại dương: “Anh chưa buồn ngủ sao?”
“Ừ…. Lát nữa đi….” Bay đoạn đường dài, họp cả đêm, thật ra rất mệt mỏi, nhưng khi trò chuyện vui vẻ với cô, lại khiến cả người anh thoải mái vô cùng mà không hiểu vì sao, hơn cả khi một mình anh nằm trên giường nhắm mắt đi vào giấc ngủ, hơn cả việc nghỉ ngơi.
“Này gọi video đường dài rất mắc tiền đó, hơn nữa là do em gọi cho anh, đợi lát nữa điện thoại ngừng hoạt động mất.” Kiều An Hảo nhỏ giọng lẩm bẩm.
Vẻ mặt Lục Cẩn Niên lười biếng ngồi trên giường tựa vào đệm, lấy di động ấn gì đó, từ đầu tới cuối không nói gì.
Kiều An Hảo nghe thấy bên Lục Cẩn Niên vang lên tiếng ấn phím.
“Anh đang làm gì đó?” Kiều An Hảo tò mò hỏi một câu: “Trả lời tin của trợ lý sao?”
“Ừ.” Lục Cẩn Niên có vẻ không tập trung lên tiếng, sau đó di động của Kiều An Hảo rung lên, tiếp theo có hai tin nhắn nhảy lên phần đang gọi video.
Mạng di động Trung Quốc gửi báo tin nạp tiền, tổng cộng có hai phần, mỗi một phần là năm con số, sau đó số dư trong di động của cô đạt tới sáu số.
Trong nháy mắt Kiều An Hảo ngớ người ra.
Trong di động vang lên giọng của Lục Cẩn Niên: “Nhận được rồi hả?”
Kiều An Hảo bừng tỉnh hiểu ra: “Lúc nãy anh ấn ấn, chính là nộp thêm tiền điện thoại cho em sao?”
Lục Cẩn Niên chỉ nhíu mày không nói gì, nhưng anh hành động như vậy, rõ ràng cô đã khẳng định được.
Cái gọi là hạnh phúc tràn đầy, có lẽ chính là cảm giác lúc này.
Có một số việc cô vốn muốn chờ anh trở về rồi nói, nhưng mà bây giờ đột nhiên cô có chút không muốn đợi nữa.
“Ừm…. Lục Cẩn Niên, nếu anh thật sự không ngủ được, em kể câu chuyện cũ cho anh nghe nhé?”
“Được.” Lục Cẩn Niên không hề ý kiến: “Rửa tai lắng nghe đây.”
Kiều An Hảo mỉm cười, nói vào trong điện thoại: “Anh chờ chút, em lên lầu trước đã.”
“Ừ.” Theo giọng Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo nhanh chân chạy vọt lên lầu, sau đó vào phòng ngủ, học bộ dạng trong video của Lục Cẩn Niên, nằm trên giường sau lưng lót một tấm đệm, ôm chăn nói: “Bây giờ em bắt đầu nhé.”
Anh rất yêu chú chó nhỏ ngu ngốc…. Kiều An Hảo cảm thấy dường như có sợi lông từ từ quét qua nơi mẫn cảm nhất trong trái tim mình, cả người trở nên có chút lơ lửng theo, ngay cả tầm mắt cũng không có mục tiêu cố định, đang không ngừng dao động.
Rõ ràng những lời này đang mắng cô là chó nhỏ mà, a, không đúng, chó nhỏ đã đành, lại còn chó nhỏ ngốc nghếch nữa chứ…. Nhưng cô lại cảm thấy rất ngọt ngào, chẳng lẽ cô có chứng thích bị ngược trong truyền thuyết?
Kiều An Hảo cảm thấy mình nên tiếp tục nghiêm mặt với Lục Cẩn Niên, ra vẻ như đang tức giận, nhưng khóe môi cô lại cong lên: “Lục Cẩn Niên, đây là anh đang tỏ tình trá hình với em sao?”
Lục Cẩn Niên tiếp tục cười nhẹ, không trực tiếp trả lời cho Kiều An Hảo, ngược lại ném cho cô một câu hỏi: “Em cảm thấy vậy ư?”
Em cảm thấy, anh chính là đang thổ lộ với em.
Kiều An Hảo nói thầm một câu, sau đó đặt bình sữa không lên trên bàn bên cạnh, liếc nhìn thời gian, đã hơn12 giờ đêm rồi.
Bên Lục Cẩn Niên mới hơn mười một giờ, ba giờ chiều anh phải họp, từ hôm qua sau khi ra khỏi nhà đến bây giờ còn chưa được nghỉ ngơi….
Kiều An Hảo nâng mí mắt, xuyên qua điện thoại, nhìn Lục Cẩn Niên bên kia đại dương: “Anh chưa buồn ngủ sao?”
“Ừ…. Lát nữa đi….” Bay đoạn đường dài, họp cả đêm, thật ra rất mệt mỏi, nhưng khi trò chuyện vui vẻ với cô, lại khiến cả người anh thoải mái vô cùng mà không hiểu vì sao, hơn cả khi một mình anh nằm trên giường nhắm mắt đi vào giấc ngủ, hơn cả việc nghỉ ngơi.
“Này gọi video đường dài rất mắc tiền đó, hơn nữa là do em gọi cho anh, đợi lát nữa điện thoại ngừng hoạt động mất.” Kiều An Hảo nhỏ giọng lẩm bẩm.
Vẻ mặt Lục Cẩn Niên lười biếng ngồi trên giường tựa vào đệm, lấy di động ấn gì đó, từ đầu tới cuối không nói gì.
Kiều An Hảo nghe thấy bên Lục Cẩn Niên vang lên tiếng ấn phím.
“Anh đang làm gì đó?” Kiều An Hảo tò mò hỏi một câu: “Trả lời tin của trợ lý sao?”
“Ừ.” Lục Cẩn Niên có vẻ không tập trung lên tiếng, sau đó di động của Kiều An Hảo rung lên, tiếp theo có hai tin nhắn nhảy lên phần đang gọi video.
Mạng di động Trung Quốc gửi báo tin nạp tiền, tổng cộng có hai phần, mỗi một phần là năm con số, sau đó số dư trong di động của cô đạt tới sáu số.
Trong nháy mắt Kiều An Hảo ngớ người ra.
Trong di động vang lên giọng của Lục Cẩn Niên: “Nhận được rồi hả?”
Kiều An Hảo bừng tỉnh hiểu ra: “Lúc nãy anh ấn ấn, chính là nộp thêm tiền điện thoại cho em sao?”
Lục Cẩn Niên chỉ nhíu mày không nói gì, nhưng anh hành động như vậy, rõ ràng cô đã khẳng định được.
Cái gọi là hạnh phúc tràn đầy, có lẽ chính là cảm giác lúc này.
Có một số việc cô vốn muốn chờ anh trở về rồi nói, nhưng mà bây giờ đột nhiên cô có chút không muốn đợi nữa.
“Ừm…. Lục Cẩn Niên, nếu anh thật sự không ngủ được, em kể câu chuyện cũ cho anh nghe nhé?”
“Được.” Lục Cẩn Niên không hề ý kiến: “Rửa tai lắng nghe đây.”
Kiều An Hảo mỉm cười, nói vào trong điện thoại: “Anh chờ chút, em lên lầu trước đã.”
“Ừ.” Theo giọng Lục Cẩn Niên, Kiều An Hảo nhanh chân chạy vọt lên lầu, sau đó vào phòng ngủ, học bộ dạng trong video của Lục Cẩn Niên, nằm trên giường sau lưng lót một tấm đệm, ôm chăn nói: “Bây giờ em bắt đầu nhé.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.