Chương 645: Giấy chứng nhận (15)
Diệp Phi Dạ
16/07/2016
Tay Lục Cẩn Niên kẹp
điếu thuốc đưa lên miệng, hít một hơi, ngăn cách bởi làn khói thuốc mờ
ảo lượn lờ nhìn thấy tên hai người viết song song với nhau, cuối cùng
vẫn không nhịn được vươn tay ra, đấm mạnh một cái lên đùi mình, cơn đau
xuyên thấu tim nói cho anh biết, từ khi ở Mỹ bay trở về Bắc Kinh đến bây giờ, chuyện đã xảy ra gần 20 tiếng đồng hồ, tất cả đều rất chân thật.
Kiều An Hảo thật sự đã gả cho anh, trở thành vợ anh.
“Lục Cẩn Niên…” đột nhiên tiếng Kiều An Hảo từ hành lang truyền đến, còn có tiếng bước chân mơ mơ hồ.
Lục Cẩn Niên hoàn hồn, vội dụi tắt điếu thuốc trong tay, nhét giấy chứng nhận kết hôn vào túi, đứng lên đi ra khỏi phòng sách thì nhìn thấy Kiều An Hảo đã tắm xong, cô mặc bộ váy ngủ bằng bông, trên đầu quấn một cái khăn mặt, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trong trắng thuần khiết, tay vịn lan can cầu thang đang chạy xuống, miệng thì la ơi ới: “Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên…”
“Ở đây.” Lục Cẩn Niên nhíu mày, đóng cửa phòng sách, đi đến chỗ lan can, thờ ơ trả lời một tiếng.
Mới vừa chạy đến lầu một Kiều An Hảo đã nghe thấy tiếng của anh, ngẩng đầu lên, trong khoảng khắc nhìn thấy anh, vẻ mặt rõ ràng là khẩn trương liền chuyển thành cười dịu dàng ấm áp, xoay người, lại vội vã chạy lên lầu, vừa tới đầu cầu thang, thở hổn hển nói: “Em bật nước nóng cho anh rồi.”
Cô vừa mới tắm xong, không tìm thấy mình, liền khẩn trương sao?
Bởi vì cách nghĩ này mà trái tim Lục Cẩn Niên đập lỡ một nhịp, đáy lòng nổi lên từng cơn từng cơn sóng nhỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều An Hảo cũng trở nên có chút mãnh liệt, qua một lúc lâu, mới gật nhẹ đầu một cái, không nói thêm gì, chỉ nắm tay cô đi về phòng ngủ.
-
Lúc Lục Cẩn Niên tắm rửa xong đi ra, Kiều An Hảo đang nằm bò trên giường nói điện thoại, thanh âm trầm thấp mềm mại, anh cũng không chú ý nghe xem nội dung như thế nào, chỉ là khi nghe thấy từ miệng cô nói ra câu “anh Gia Mộc”, động tác cầm khăn lau tóc hơi khựng lại, người liền lui về phòng tắm, đóng cửa.
Thời gian Kiều An Hảo nói chuyện điện thoại không lâu, chưa tới hai phút đã cúp điện thoại, lúc này Lục Cẩn Niên mới ném khăn mặt trong tay xuống, một lần nữa kéo cửa phòng tắm đi từ bên trong ra.
Kiều An Hảo ngồi ở trên giường, nghe thấy tiếng động, quay đầu trở lại, khuôn mặt mềm mại: “Anh tắm xong rồi à?”
“Ừm.” vẻ mặt Lục Cẩn Niên hơi chút lạnh nhạt, chỉ đáp lại một câu rồi tắt đèn phòng ngủ, nằm lên giường.
Đêm đầu tiên sau khi kết hôn, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo không làm bất cứ cái gì, hai người cứ như vậy cực kỳ yên tĩnh nằm trên giường, thậm chí cũng không nói với nhau câu nào.
Kiều An Hảo đụng đụng vào người Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên không né tránh cô, còn vươn tay ra ôm cô vào trong lòng.
Từ Mỹ trở về, vừa xuống máy bay, hai người liền đến cục dân chính, đến bây giờ, vẫn chưa được nghỉ ngơi, Kiều An Hảo rúc trong lòng Lục Cẩn Niên, chưa tới một phút đã chìm vào giấc ngủ.
Lục Cẩn Niên cứ như vậy đợi cho đến khi hô hấp của cô đều đều, mới hơi cúi đầu, mượn ánh trăng chiếu vào phòng, ngắm nhìn cô đang ngủ say, vươn tay chạm lên mặt cô, xúc giác cảm thấy chân thật, lúc này mới dời tầm mắt nhìn lên trần nhà, chăm chú nhìn một hồi, rồi buông Kiều An Hảo trong lòng mình ra, lặng lẽ không một tiếng động xuống giường, khoác một chiếc áo khoác, đi ra khỏi phòng ngủ sang phòng sách.
Lục Cẩn Niên ngồi vào vị trí lúc trước, thuận tay mò mẫm hộp thuốc lá trên cái bàn gần đó, rút ra một điếu.
Kiều An Hảo thật sự đã gả cho anh, trở thành vợ anh.
“Lục Cẩn Niên…” đột nhiên tiếng Kiều An Hảo từ hành lang truyền đến, còn có tiếng bước chân mơ mơ hồ.
Lục Cẩn Niên hoàn hồn, vội dụi tắt điếu thuốc trong tay, nhét giấy chứng nhận kết hôn vào túi, đứng lên đi ra khỏi phòng sách thì nhìn thấy Kiều An Hảo đã tắm xong, cô mặc bộ váy ngủ bằng bông, trên đầu quấn một cái khăn mặt, lộ ra khuôn mặt nhỏ nhắn trong trắng thuần khiết, tay vịn lan can cầu thang đang chạy xuống, miệng thì la ơi ới: “Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên…”
“Ở đây.” Lục Cẩn Niên nhíu mày, đóng cửa phòng sách, đi đến chỗ lan can, thờ ơ trả lời một tiếng.
Mới vừa chạy đến lầu một Kiều An Hảo đã nghe thấy tiếng của anh, ngẩng đầu lên, trong khoảng khắc nhìn thấy anh, vẻ mặt rõ ràng là khẩn trương liền chuyển thành cười dịu dàng ấm áp, xoay người, lại vội vã chạy lên lầu, vừa tới đầu cầu thang, thở hổn hển nói: “Em bật nước nóng cho anh rồi.”
Cô vừa mới tắm xong, không tìm thấy mình, liền khẩn trương sao?
Bởi vì cách nghĩ này mà trái tim Lục Cẩn Niên đập lỡ một nhịp, đáy lòng nổi lên từng cơn từng cơn sóng nhỏ, ánh mắt nhìn chằm chằm Kiều An Hảo cũng trở nên có chút mãnh liệt, qua một lúc lâu, mới gật nhẹ đầu một cái, không nói thêm gì, chỉ nắm tay cô đi về phòng ngủ.
-
Lúc Lục Cẩn Niên tắm rửa xong đi ra, Kiều An Hảo đang nằm bò trên giường nói điện thoại, thanh âm trầm thấp mềm mại, anh cũng không chú ý nghe xem nội dung như thế nào, chỉ là khi nghe thấy từ miệng cô nói ra câu “anh Gia Mộc”, động tác cầm khăn lau tóc hơi khựng lại, người liền lui về phòng tắm, đóng cửa.
Thời gian Kiều An Hảo nói chuyện điện thoại không lâu, chưa tới hai phút đã cúp điện thoại, lúc này Lục Cẩn Niên mới ném khăn mặt trong tay xuống, một lần nữa kéo cửa phòng tắm đi từ bên trong ra.
Kiều An Hảo ngồi ở trên giường, nghe thấy tiếng động, quay đầu trở lại, khuôn mặt mềm mại: “Anh tắm xong rồi à?”
“Ừm.” vẻ mặt Lục Cẩn Niên hơi chút lạnh nhạt, chỉ đáp lại một câu rồi tắt đèn phòng ngủ, nằm lên giường.
Đêm đầu tiên sau khi kết hôn, Lục Cẩn Niên và Kiều An Hảo không làm bất cứ cái gì, hai người cứ như vậy cực kỳ yên tĩnh nằm trên giường, thậm chí cũng không nói với nhau câu nào.
Kiều An Hảo đụng đụng vào người Lục Cẩn Niên, Lục Cẩn Niên không né tránh cô, còn vươn tay ra ôm cô vào trong lòng.
Từ Mỹ trở về, vừa xuống máy bay, hai người liền đến cục dân chính, đến bây giờ, vẫn chưa được nghỉ ngơi, Kiều An Hảo rúc trong lòng Lục Cẩn Niên, chưa tới một phút đã chìm vào giấc ngủ.
Lục Cẩn Niên cứ như vậy đợi cho đến khi hô hấp của cô đều đều, mới hơi cúi đầu, mượn ánh trăng chiếu vào phòng, ngắm nhìn cô đang ngủ say, vươn tay chạm lên mặt cô, xúc giác cảm thấy chân thật, lúc này mới dời tầm mắt nhìn lên trần nhà, chăm chú nhìn một hồi, rồi buông Kiều An Hảo trong lòng mình ra, lặng lẽ không một tiếng động xuống giường, khoác một chiếc áo khoác, đi ra khỏi phòng ngủ sang phòng sách.
Lục Cẩn Niên ngồi vào vị trí lúc trước, thuận tay mò mẫm hộp thuốc lá trên cái bàn gần đó, rút ra một điếu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.