Chương 644: Giâý chứng nhận kết hôn (14)
Diệp Phi Dạ
16/07/2016
Lục Cẩn Niên thấy động tác của cô, tâm tình cũng không có gì thay đổi nhưng
vẻ mặt đã trở nên mềm mại vài phần, sau đó liền khởi động xe, chuyển tay
lái, chạy lên đường.
Kiều An Hảo cúi đầu, ở chỗ này sữa lại biên lai và ảnh chụp, cuối cùng mới
cầm tờ giấy kết hôn đỏ rực kia, giơ lên trước mặt, hai mắt nhìn, sau đó mới
đưa tới trước mặt Lục Cẩn Niên: “Nè, đây là của anh.”
Lục Cẩn Niên đang lái xe, nghiêng đầu liền nhìn thấy ba chữ “Giấy kết hôn”
màu đỏ rực trước mặt, nghĩ đến bên trong là tên cô và anh cùng ghi chung
một chỗ, cánh tay cầm tay lái mạnh mẽ có chút không kiềm chế được, khiến
cho xe lắc lư hai cái, chẳng qua rất nhanh liền khôi phục đường thẳng, sau
đó vẻ mặt của anh bình tĩnh vươn tay, cầm lấy tờ giấy màu đỏ kia.
Lục Cẩn Niên cầm trong tay hồi lâu, mới để vào bên trong túi áo sơ mi, rõ
ràng tờ giấy màu đỏ vốn không có độ nóng, nhưng anh lại cảm thấy bị phỏng
một chút, cách quần áo và da thịt, lại nóng đến đáy lòng của anh.
Lúc đợi đèn đỏ, Lục Cẩn Niên nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn về phía
Kiều An Hảo, cô đang nhìn tờ giấy màu đỏ trong tay.
Ánh nắng chiều ngoài cửa sổ chiếu đúng ngày mặt cô, khiến khuôn mặt cô đỏ
bừng, lông mi thật dài, cụp xuống, khóe môi giống như đang cong lên.
Lục Cẩn Niên nhìn có chút xuất thần, thẳng đến khi phía sau không ngừng
vang lên tiếng “Bíp..Bíp..”, anh mới dời ánh mắt, tiếp tục lái xe, chạy về
phía trước, mặc dù vẻ mặt rất nhu hòa nhưng khi mở miệng thì vẫn lạnh nhạt
như trước: “Em có thích phòng ở nào không?”
“Cái gì?” Đột nhiên Lục Cẩn Niên hỏi Kiều An Hảo khiến cô có chút nghi
hoặc, vốn đang nhìn giấy kết hôn, cô ngẩng đầu lên vẻ mặt mờ mịt hỏi lại.
“Chẳng lẽ em muốn ngày đầu tiên kết hôn với anh liền ở riêng?”
“Ách…” Kiều An Hảo có chút mơ hồ nhíu mày một cái, sau đó liền giật mình
hiểu được Lục Cẩn Niên đang nói cái gì, vì vậy liền nghiêng đầu suy nghĩ
một chút nói: “Cẩm Tú viên.”
Trong ngôi biệt thự kia, có rất nhiều ký ức của anh và cô, thậm chí sau đó
cô rời đi, anh vẫn sắp xếp những thứ đó như cũ, giống như bọn họ vẫn sống
chung một chỗ.
Vì vậy nếu sau khi kết hôn, được chọn nhà để bọn họ ở, cô hy vọng, vẫn là
Cẩm Tú Viên.
Sau khi Kiều An Hảo trả lời xong, mới ý thức được giọng nói của cô có chút
kiên quyết, vì thế lại bổ sung thêm một câu: “Có được không?”
Lục Cẩn Niên không có trực tiếp trả lời Kiều An Hảo, chẳng qua là không
nóng không lạnh mở miệng nói: “Ngồi máy bay lâu như vậy, khẳng định rất
mệt, đợi chút nữa đi ăn cơm chiều trước, sau khi ăn xong, về nhà nghỉ ngơi,
ngày mai anh giúp em đi dọn đồ.”
Ý nói, anh đồng ý đề nghị của cô.
-
Ăn cơm tối xong, trở lại Cẩm Tú Viên, lúc Kiều An Hảo đi tắm, thì Lục Cẩn
Niên đi đến thư phòng, theo thói quen đốt một điếu thuốc, hút vài hơi, sau
đó liền đưa tay vào túi lấy tờ giấy màu đỏ kia ra.
Vốn là nhìn chằm chằm bao thư một lát, sau đó xốc lên, thấy ảnh chụp chung
của anh và Kiều An Hảo.
Cô cười rất ngọt ngào, ánh mắt đã thành hình trăng lưỡi liềm, anh nhớ rõ
lúc đó mặt anh là không chút thay đổi, thế nhưng từ tấm hình có thể nhìn
thấy hình như môi của anh khẽ nhếch thành một đường cong thật nhỏ.
Nhìn trong chốc lát, ánh mắt Lục Cẩn Niên, cuối cùng cũng dừng lại xuống
phía dưới tên cô và anh.
Lục Cẩn Niên.
Kiều An Hảo.
vẻ mặt đã trở nên mềm mại vài phần, sau đó liền khởi động xe, chuyển tay
lái, chạy lên đường.
Kiều An Hảo cúi đầu, ở chỗ này sữa lại biên lai và ảnh chụp, cuối cùng mới
cầm tờ giấy kết hôn đỏ rực kia, giơ lên trước mặt, hai mắt nhìn, sau đó mới
đưa tới trước mặt Lục Cẩn Niên: “Nè, đây là của anh.”
Lục Cẩn Niên đang lái xe, nghiêng đầu liền nhìn thấy ba chữ “Giấy kết hôn”
màu đỏ rực trước mặt, nghĩ đến bên trong là tên cô và anh cùng ghi chung
một chỗ, cánh tay cầm tay lái mạnh mẽ có chút không kiềm chế được, khiến
cho xe lắc lư hai cái, chẳng qua rất nhanh liền khôi phục đường thẳng, sau
đó vẻ mặt của anh bình tĩnh vươn tay, cầm lấy tờ giấy màu đỏ kia.
Lục Cẩn Niên cầm trong tay hồi lâu, mới để vào bên trong túi áo sơ mi, rõ
ràng tờ giấy màu đỏ vốn không có độ nóng, nhưng anh lại cảm thấy bị phỏng
một chút, cách quần áo và da thịt, lại nóng đến đáy lòng của anh.
Lúc đợi đèn đỏ, Lục Cẩn Niên nhìn xuyên qua kính chiếu hậu, nhìn về phía
Kiều An Hảo, cô đang nhìn tờ giấy màu đỏ trong tay.
Ánh nắng chiều ngoài cửa sổ chiếu đúng ngày mặt cô, khiến khuôn mặt cô đỏ
bừng, lông mi thật dài, cụp xuống, khóe môi giống như đang cong lên.
Lục Cẩn Niên nhìn có chút xuất thần, thẳng đến khi phía sau không ngừng
vang lên tiếng “Bíp..Bíp..”, anh mới dời ánh mắt, tiếp tục lái xe, chạy về
phía trước, mặc dù vẻ mặt rất nhu hòa nhưng khi mở miệng thì vẫn lạnh nhạt
như trước: “Em có thích phòng ở nào không?”
“Cái gì?” Đột nhiên Lục Cẩn Niên hỏi Kiều An Hảo khiến cô có chút nghi
hoặc, vốn đang nhìn giấy kết hôn, cô ngẩng đầu lên vẻ mặt mờ mịt hỏi lại.
“Chẳng lẽ em muốn ngày đầu tiên kết hôn với anh liền ở riêng?”
“Ách…” Kiều An Hảo có chút mơ hồ nhíu mày một cái, sau đó liền giật mình
hiểu được Lục Cẩn Niên đang nói cái gì, vì vậy liền nghiêng đầu suy nghĩ
một chút nói: “Cẩm Tú viên.”
Trong ngôi biệt thự kia, có rất nhiều ký ức của anh và cô, thậm chí sau đó
cô rời đi, anh vẫn sắp xếp những thứ đó như cũ, giống như bọn họ vẫn sống
chung một chỗ.
Vì vậy nếu sau khi kết hôn, được chọn nhà để bọn họ ở, cô hy vọng, vẫn là
Cẩm Tú Viên.
Sau khi Kiều An Hảo trả lời xong, mới ý thức được giọng nói của cô có chút
kiên quyết, vì thế lại bổ sung thêm một câu: “Có được không?”
Lục Cẩn Niên không có trực tiếp trả lời Kiều An Hảo, chẳng qua là không
nóng không lạnh mở miệng nói: “Ngồi máy bay lâu như vậy, khẳng định rất
mệt, đợi chút nữa đi ăn cơm chiều trước, sau khi ăn xong, về nhà nghỉ ngơi,
ngày mai anh giúp em đi dọn đồ.”
Ý nói, anh đồng ý đề nghị của cô.
-
Ăn cơm tối xong, trở lại Cẩm Tú Viên, lúc Kiều An Hảo đi tắm, thì Lục Cẩn
Niên đi đến thư phòng, theo thói quen đốt một điếu thuốc, hút vài hơi, sau
đó liền đưa tay vào túi lấy tờ giấy màu đỏ kia ra.
Vốn là nhìn chằm chằm bao thư một lát, sau đó xốc lên, thấy ảnh chụp chung
của anh và Kiều An Hảo.
Cô cười rất ngọt ngào, ánh mắt đã thành hình trăng lưỡi liềm, anh nhớ rõ
lúc đó mặt anh là không chút thay đổi, thế nhưng từ tấm hình có thể nhìn
thấy hình như môi của anh khẽ nhếch thành một đường cong thật nhỏ.
Nhìn trong chốc lát, ánh mắt Lục Cẩn Niên, cuối cùng cũng dừng lại xuống
phía dưới tên cô và anh.
Lục Cẩn Niên.
Kiều An Hảo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.