Chương 852: Kết thúc (12)
Diệp Phi Dạ
03/09/2016
Editor: White Silk-Hazye
Shmily. . . . . . Tất cả mọi người đều biết đến nhãn hiệu này, cũng biết đến từ ngữ này, nó ám chỉ ý tứ. . . . . . see, how, much, i, love, you. . . . . .
Thật ra thì Lục Cẩn Niên không phải là không muốn nhường cho Kiều An Hảo, lúc đầu chỉ là muốn trêu chọc cô một chút, nhưng không nghĩ nhiều, đùa tới đùa lui, tìm đi ra nhiều phản bác như vậy, sau đó thì tiện thể nói ra.
"Vậy còn không biết là ai, ban đầu vì muốn học chung lớp mình, mà cố gắng học tập hơn nửa năm, thi được lớp 1."
"Vậy còn không biết là ai, vì muốn học chung lớp với mình, bài thi toán không được nửa trang giấy, chạy tới lớp 3!" Kiều An Hảo không phục đáp trả, còn chưa kết thúc, lại bổ sung thêm một câu: "Thậm chí còn cố ý tìm lịch học với chỗ ngồi của mình!"
"Vậy còn không biết là ai, cuối cùng vì mình mà thi Đại học A!"
"Vậy còn không biết là ai, vì mình mà đi Hàng Châu!" Một câu không đủ, Kiều An Hảo lại bổ sung: "Còn nữa, năm 2 trung học mọi người ra ngoài chơi với nhau, không biết là người nào, nửa đêm không ngủ được, len lén đuổi muỗi giúp mình vậy nhỉ!"
Thật ra thì chuyện này, Kiều An Hảo vốn là không biết, là mấy ngày nay lúc nói chuyện với Kiều An Hạ, Kiều An Hạ đã lén nói cho cô biết. Dĩ nhiên, Kiều An Hạ còn nói cho nàng biết một chuyện khác, vì vậy Kiều An Hảo tiếp tục bổ sung: "Còn nữa, còn nữa, không biết là người nào, trong thời gian năm năm không có liên lạc với mình, ngày ngày đi tìm người khác dò hỏi tin tức của mình vậy nhỉ!"
Ha ha. . . . . . Kiều An Hạ nói cho nàng biết sao? Chỉ là, Kiều An Hạ còn nói cho anh một chuyện đấy. . . . . . Lục Cẩn Niên bình tĩnh mở miệng nói: "Vậy không biết lúc trước là người nào ngày ngày chạy đi biển, nói là tìm chị của mình chơi, nhưng thật ra là vì đi Hàng Châu để tìm mình nhỉ!"
Lục Cẩn Niên nói xong, cũng yên lặng bổ sung: "A, còn không biết là ai, giữ những thứ như vé máy bay và vé xe lửa, cùng với mấy trăm đồng tiền mà lúc đầu mình lén đưa cho người ta, cất giữ tất cả đến nay luôn nhỉ."
Kiều An Hảo bỗng dưng trợn to mắt, sau đó liền trừng mắt về phía Kiều An Hạ ở dưới đài!
Tên phản bội!
Mấy ngày nay khi Kiều An Hạ hỏi cô khi nào thì thích Lục Cẩn Niên, sẽ nói cho cô biết bí mật nhỏ của nó, kết quả, cô đã nói hết cho Lục Cẩn Niên?
Kiều An Hảo nhận được ánh mắt của Kiều An Hạ, cười khẽ một tiếng, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt hình viện đạn đó, ngược lại còn nhẹ nhàng trừng mắt lại một cái, trả lại cho cô, em liền nói cho anh ấy đấy làm sao nào.
Cái gì mà chị em tình thâm! Thì ra là tất cả đều là gạt người!
Kiều An Hảo âm thầm cắn răng, quay đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt vui vẻ của Lục Cẩn Niên, tức giận mở miệng nói: "Vậy còn không biết lúc trước là người nào, nhiều lúc đêm hôm khuya khoắc không ngủ được, lại qua chỗ của mình coi chừng, chỉ vì muốn từ xa nhìn thấy mình một chút!"
Khi Kiều An Hảo nói câu này, thật sự là do tính khí nhất thời, thuận miệng nói ra, nhưng sau khi cô nói ra, trong lòng của cô lại nổi lên một tia cảm động nồng đậm.
Thì ra là, chỉ có thời gian lúc chia tay, mới có thể biết, giữa anh và cô trong lúc đó, vậy mà có nhiều ký ức tốt đẹp như vậy.
Lục Cẩn Niên đứng ở một bên lúc đầu vốn là muốn trêu chọc cô, lúc này vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, giọng điệu của anh, không còn có loại cảm xúc không có hứng thú bình thản nữa, mà là nhiễm một tầng tình cảm sâu sắc: "Vậy còn không biết là ai, lúc hết tết âm lịch, thấy được mình và cô ấy được bình chọn là cặp đôi đẹp nhất, sau đó một mình đứng khóc ở Kiều gia."
Shmily. . . . . . Tất cả mọi người đều biết đến nhãn hiệu này, cũng biết đến từ ngữ này, nó ám chỉ ý tứ. . . . . . see, how, much, i, love, you. . . . . .
Thật ra thì Lục Cẩn Niên không phải là không muốn nhường cho Kiều An Hảo, lúc đầu chỉ là muốn trêu chọc cô một chút, nhưng không nghĩ nhiều, đùa tới đùa lui, tìm đi ra nhiều phản bác như vậy, sau đó thì tiện thể nói ra.
"Vậy còn không biết là ai, ban đầu vì muốn học chung lớp mình, mà cố gắng học tập hơn nửa năm, thi được lớp 1."
"Vậy còn không biết là ai, vì muốn học chung lớp với mình, bài thi toán không được nửa trang giấy, chạy tới lớp 3!" Kiều An Hảo không phục đáp trả, còn chưa kết thúc, lại bổ sung thêm một câu: "Thậm chí còn cố ý tìm lịch học với chỗ ngồi của mình!"
"Vậy còn không biết là ai, cuối cùng vì mình mà thi Đại học A!"
"Vậy còn không biết là ai, vì mình mà đi Hàng Châu!" Một câu không đủ, Kiều An Hảo lại bổ sung: "Còn nữa, năm 2 trung học mọi người ra ngoài chơi với nhau, không biết là người nào, nửa đêm không ngủ được, len lén đuổi muỗi giúp mình vậy nhỉ!"
Thật ra thì chuyện này, Kiều An Hảo vốn là không biết, là mấy ngày nay lúc nói chuyện với Kiều An Hạ, Kiều An Hạ đã lén nói cho cô biết. Dĩ nhiên, Kiều An Hạ còn nói cho nàng biết một chuyện khác, vì vậy Kiều An Hảo tiếp tục bổ sung: "Còn nữa, còn nữa, không biết là người nào, trong thời gian năm năm không có liên lạc với mình, ngày ngày đi tìm người khác dò hỏi tin tức của mình vậy nhỉ!"
Ha ha. . . . . . Kiều An Hạ nói cho nàng biết sao? Chỉ là, Kiều An Hạ còn nói cho anh một chuyện đấy. . . . . . Lục Cẩn Niên bình tĩnh mở miệng nói: "Vậy không biết lúc trước là người nào ngày ngày chạy đi biển, nói là tìm chị của mình chơi, nhưng thật ra là vì đi Hàng Châu để tìm mình nhỉ!"
Lục Cẩn Niên nói xong, cũng yên lặng bổ sung: "A, còn không biết là ai, giữ những thứ như vé máy bay và vé xe lửa, cùng với mấy trăm đồng tiền mà lúc đầu mình lén đưa cho người ta, cất giữ tất cả đến nay luôn nhỉ."
Kiều An Hảo bỗng dưng trợn to mắt, sau đó liền trừng mắt về phía Kiều An Hạ ở dưới đài!
Tên phản bội!
Mấy ngày nay khi Kiều An Hạ hỏi cô khi nào thì thích Lục Cẩn Niên, sẽ nói cho cô biết bí mật nhỏ của nó, kết quả, cô đã nói hết cho Lục Cẩn Niên?
Kiều An Hảo nhận được ánh mắt của Kiều An Hạ, cười khẽ một tiếng, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt hình viện đạn đó, ngược lại còn nhẹ nhàng trừng mắt lại một cái, trả lại cho cô, em liền nói cho anh ấy đấy làm sao nào.
Cái gì mà chị em tình thâm! Thì ra là tất cả đều là gạt người!
Kiều An Hảo âm thầm cắn răng, quay đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt vui vẻ của Lục Cẩn Niên, tức giận mở miệng nói: "Vậy còn không biết lúc trước là người nào, nhiều lúc đêm hôm khuya khoắc không ngủ được, lại qua chỗ của mình coi chừng, chỉ vì muốn từ xa nhìn thấy mình một chút!"
Khi Kiều An Hảo nói câu này, thật sự là do tính khí nhất thời, thuận miệng nói ra, nhưng sau khi cô nói ra, trong lòng của cô lại nổi lên một tia cảm động nồng đậm.
Thì ra là, chỉ có thời gian lúc chia tay, mới có thể biết, giữa anh và cô trong lúc đó, vậy mà có nhiều ký ức tốt đẹp như vậy.
Lục Cẩn Niên đứng ở một bên lúc đầu vốn là muốn trêu chọc cô, lúc này vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc, giọng điệu của anh, không còn có loại cảm xúc không có hứng thú bình thản nữa, mà là nhiễm một tầng tình cảm sâu sắc: "Vậy còn không biết là ai, lúc hết tết âm lịch, thấy được mình và cô ấy được bình chọn là cặp đôi đẹp nhất, sau đó một mình đứng khóc ở Kiều gia."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.