Hôn Trộm 55 Lần

Chương 596: Người em yêu, đã lâu không gặp (6)

Diệp Phi Dạ

09/07/2016

“Bà chủ!” Quản gia sốt ruột kêu một tiếng, rồi vội vàng xông lên trước đỡ Hàn Như Sơ.

Hàn Như Sơ gắng gượng từ dưới đất đứng dậy, khập khiễng tiếp tục bước đuổi theo về hướng dưới lầu.

Quản gia đau lòng gần như muốn khóc: “Cậu chủ, cậu chủ!”

Dưới lầu Kiều An Hảo thấy Hứa Gia Mộc đang trong cơn giận dữ đi xuống, vội vàng đứng lên: “Anh Gia Mộc, anh làm sao vậy?”

Hứa Gia Mộc không nói gì, vẫn chỉ bước đi về phía cửa.

Kiều An Hảo nhìn thoáng qua Hàn Như Sơ ở đầu cầu thang, vươn tay nắm lấy cánh tay Hứa Gia Mộc: “Anh Gia Mộc, bác Hứa ngã sấp xuống rồi.”

Bước chân Hứa Gia Mộc hơi dừng lại, như muốn quay đầu nhìn về phía sau một cái, nhưng cuối cùng vẫn không quay đầu, chỉ nhẹ nhàng vỗ tay Kiều An Hảo, bày ra về mặt âm u, không nói tiếng nào đi ra ngoài.

“Anh Gia Mộc!” Kiều An Hảo làm như rất lo lắng gọi tên Hứa Gia Mộc, nhưng chân thật sự không có ý định muốn đuổi theo Hứa Gia Mộc, đợi đến lúc Hứa Gia Mộc đóng sầm cửa, mới thu hồi vẻ mặt sốt ruột lo lắng của mình, chậm rãi xoay người, vô cùng bình tĩnh lạnh nhạt đối diện với tầm mắt của Hàn Như Sơ.

Có một số thứ không cần phải nói, chỉ cần một ánh mắt, đối phương đã có thể hiểu rõ ý tứ của cô.

Không sai, thật ra từ lúc cô biết Hàn Như Sơ rõ ràng bị tức muốn chết, nhưng vẫn không thể nổi giận mà đi lên lầu, cô đã cảm thấy, quản gia cùng đi lên lầu với bà ta, rất có thể sẽ nói chuyện gì đó với bà ta.

Thật ra, nếu như không phải lúc ăn cơm Hàn Như Sơ nói tổ yến là do quản gia tự tay nấu, cô cũng sẽ không nghĩ tới một số chuyện liên quan tới quản gia.



Thẳng thắn mà nói, cô cũng không dám khẳng định chắc chắn Hàn Như Sơ nhất định sẽ nói gì đó với quản gia như vậy, mà cô chỉ thử ôm suy nghĩ biết đâu gặp được vận may một lần, đưa ly nước cho Hứa Gia Mộc, kêu anh đi lên lầu.

Lúc cửa trên lầu bị đẩy mạnh ra, cô liền biết bản thân mình đúng là gặp được vận may rồi.

Trong nháy mắt Hàn Như Sơ chạm phải tầm mắt của Kiều An Hảo, lập tức liền ý thức được bản thân mình bị Kiều An Hảo chơi xỏ. Bà ta tức giận bừng bừng vừa mở miệng, đang định nói chuyện, Kiều An Hảo lại giơ tay làm tư thế “Suỵt” với Hàn Như Sơ, sau đó chỉ vào cửa thư phòng đang đóng chặt, giọng điệu không nóng không lạnh nói: “Bác Hứa, con trai của ngài đã tức giận, ngài còn muốn đợt lát nữa chồng của ngài ra đây, nhìn thấy ngài đang hô to gọi nhỏ với tôi, sau đó tức giận với ngài sao? Đừng quên, chú tôi đang ở nhà của các người đấy….”

Lời nói đến bên miệng Hàn Như Sơ đã bị Kiều An Hảo nhẹ nhàng nói một câu nghẹn trôi trở về trong bụng, mặt bà ta đỏ bừng bừng vì phẫn nộ.

Càng như thế này, Kiều An Hảo càng cười tươi tắn động lòng người, giọng điệu mềm mỏng hỏi: “Bác Hứa, với món quà sinh nhật này, không biết ngài có thích không?”

Han Như Sơ tức giận khuôn mặt trở nên hơi vặn vẹo, bà ta giơ tay ôm ngực, chỉ vào Kiều An Hảo, một chữ cũng không thốt thành lời.

Kiều An Hảo đạt được mục đích, không cần thiết phải dây dưa với Hàn Như Sơ nữa, chậm rãi cầm túi xách mình lên, ung dung bình tĩnh kéo cửa kéo cửa đi ra.

Lúc ra khỏi cổng nhà họ Hứa, Kiều An Hảo thu hồi vẻ mặt ung dung và đắc ý mà bản thân mình cố gắng giả vờ trước mặt Hàn Như Sơ.

Xin lỗi….. Cô đã lợi dụng anh Gia Mộc người mà từ trước đến giờ vẫn luôn yêu thương chăm sóc cô như vậy.

Nhưng mà cô cũng không còn cách nào, cô không thể thờ ơ chẳng để ý sau khi biết được Hàn Như Sơ giết chết đứa con nhỏ của cô, còn Hứa Gia Mộc là người duy nhất trên thế giới này có thể kích động đả kích đến Hàn Như Sơ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
cô vợ thay thế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Hôn Trộm 55 Lần

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook