Chương 597: Người em yêu, đã lâu không gặp (7)
Diệp Phi Dạ
09/07/2016
Trên thế giới này,
rốt cuộc không có người nào là tuyệt đối lương thiện, sở dĩ lương thiện
và hồn nhiên, chẳng qua là cũng chưa bị dồn ép đến cực hạn.
Hàn Như Sơ làm hại cô và Lục Cẩn Niên, một lần lại một lần lỡ mất nhau, có lẽ nếu không phải do bà ta, thì cô vã Lục Cẩn Niên đã tới với nhau.
Cơn đau xót mất con, gậy đánh uyên ương… Bao nhiêu thù sâu hận lớn, sao cô có thể ngồi yên không để ý đến?
Hàn Như Sơ thiếu nợ cô, cuối cùng cô muốn đòi từng chút từng chút một về.
Không chỉ vì cô, còn vì Lục Cẩn Niên, vì đứa bé đã mất của bọn họ….
Lúc Kiều An Hảo nghĩ tới đây, đáy mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, ngay cả trên khuôn mặt nhỏ nhắn từ trước đến giờ vẫn luôn dịu dàng điềm tĩnh cũng lộ ra ý lạnh thấm vào người.
Phải biết rằng, trong phòng khách nhà họ Hứa, những lời cô nói ‘chỉ cây dâu mà mắng cây hòe’ với Hàn Như Sơ, cũng không phải thật sự là chỉ nói rồi để đó.
Hàn Như Sơ giết chết đứa bé của mình, cô sẽ khiến cho bà ta nếm thử mùi vị con trai của mình nuôi dưỡng gần ba mươi năm càng lúc càng xa cách mình.
Bị cô lập hoàn toàn, là kết quả sau cùng cô muốn dành cho Hàn Như Sơ!
Cho nên đêm nay, chẳng qua chỉ là chuyện vừa mới bắt đầu mà thôi.
Lúc quay xong, cách đêm ba mươi chỉ còn 5 ngày nữa, đã
qua sinh nhật của Hàn Như Sơ, một ngày trước năm mới Kiều An Hảo bận rộn quá, đó là ngày hai mươi tám tháng chạp âm lịch, buổi chiều cô tham gia cuộc họp báo phim , buổi tối tham gia buổi tiệc hoàn
thành phim .
Ngày hai mươi chín tháng chạp, Triệu Manh làm bạn với bạn trai bay về Hồ Nam, Kiều An Hảo rảnh rỗi không có việc gì nên tự mình lái xe đưa bọn họ ra sân bay.
Lúc này đã gần tới cửa ải cuối năm, xe cộ trong thành phố Bắc Kinh bỗng chốc ít đi hai phần ba, đường vô cùng thông thoáng. Lúc Kiều An Hảo lái xe đi được nửa đường, nhận được điện thoại của chú gọi tới, giục cô hôm nay trở về nhà họ Kiều.
Mặc dù miệng Kiều An Hảo đồng ý, nhưng vẫn tới chiều ba mươi mới về nhà họ Kiều.
Người giúp việc của nhà họ Kiều đã về nhà ăn Tết, lúc Kiều An Hảo tới Kiều An Hạ và mẹ Kiều đang làm sủi cảo.
Kiều An Hảo vừa đẩy cửa ra, còn chưa kịp thay giày, đã nghe Kiều An Hạ lớn tiếng hét lên: “Kiều Kiều, mau lại đây làm sủi cảo.”
Kiều An Hảo đáp lại một tiếng, nhìn thấy ba Kiều đang dán câu đối ở cửa, vì một người làm nên có chút không cân đối, Kiều An Hảo giúp một tay trước, sau đó mới vào nhà rửa tay cùng giúp làm sủi cảo.
Cơm tất niên là ba Kiều tự mình xuống bếp làm, nhiều năm như vậy trôi qua, nhà họ Kiều mừng năm mới vẫn theo quy củ cũ. Gà vịt cá không thiếu thứ gì, một bàn lớn cực kỳ phong phú, món chính vẫn như cũ là 3 món sủi cảo mùi vị khác nhau, dùng lời ba Kiều nói, thịt làm nhân bánh là lúc trước ông nội Kiều An Hảo và Kiều An Hạ điều chế, mặc dù không đạt được hiệu quả kinh động lòng người, nhưng lại có hương vị gia đình.
Bảy giờ bắt đầu nấu sủi cảo, Kiều An Hạ lại lên lầu đổi bộ quần áo khác, trang điểm xinh xắn đẹp đẽ cho mình, rồi cầm chiếc điện thoại di động chạy ra ngoài, khoảng nửa giờ sau, đến lúc nấu xong sủi cảo, chuông cửa mới vang lên.
Kiều An Hảo đi mở cửa, thấy phía sau Kiều An Hạ có thêm một người, là Trình Dạng.
Kiều An Hạ cũng không chờ Kiều An Hảo hỏi, đã lên tiếng mở miệng nói: “Ba mẹ Trình Dạng ở nước ngoài chưa về, cho nên chị mời anh ấy về nhà chúng ta ăn tết.”
Trong bốn tháng Lục Cẩn Niên không có ở đây, Kiều An Hạ và Trình Dạng đã công bố quan hệ yêu đương, Kiều An Hạ dẫn Trình Dạng về nhà họ Kiều rất nhiều lần rồi. Coi như trong đám bạn trai nhiều như vậy của Kiều An Hạ, nhưng Trình Dạng là người duy nhất tiến vào cửa chính của nhà họ Kiều.
Hàn Như Sơ làm hại cô và Lục Cẩn Niên, một lần lại một lần lỡ mất nhau, có lẽ nếu không phải do bà ta, thì cô vã Lục Cẩn Niên đã tới với nhau.
Cơn đau xót mất con, gậy đánh uyên ương… Bao nhiêu thù sâu hận lớn, sao cô có thể ngồi yên không để ý đến?
Hàn Như Sơ thiếu nợ cô, cuối cùng cô muốn đòi từng chút từng chút một về.
Không chỉ vì cô, còn vì Lục Cẩn Niên, vì đứa bé đã mất của bọn họ….
Lúc Kiều An Hảo nghĩ tới đây, đáy mắt lóe lên ánh sáng sắc bén, ngay cả trên khuôn mặt nhỏ nhắn từ trước đến giờ vẫn luôn dịu dàng điềm tĩnh cũng lộ ra ý lạnh thấm vào người.
Phải biết rằng, trong phòng khách nhà họ Hứa, những lời cô nói ‘chỉ cây dâu mà mắng cây hòe’ với Hàn Như Sơ, cũng không phải thật sự là chỉ nói rồi để đó.
Hàn Như Sơ giết chết đứa bé của mình, cô sẽ khiến cho bà ta nếm thử mùi vị con trai của mình nuôi dưỡng gần ba mươi năm càng lúc càng xa cách mình.
Bị cô lập hoàn toàn, là kết quả sau cùng cô muốn dành cho Hàn Như Sơ!
Cho nên đêm nay, chẳng qua chỉ là chuyện vừa mới bắt đầu mà thôi.
Lúc
Ngày hai mươi chín tháng chạp, Triệu Manh làm bạn với bạn trai bay về Hồ Nam, Kiều An Hảo rảnh rỗi không có việc gì nên tự mình lái xe đưa bọn họ ra sân bay.
Lúc này đã gần tới cửa ải cuối năm, xe cộ trong thành phố Bắc Kinh bỗng chốc ít đi hai phần ba, đường vô cùng thông thoáng. Lúc Kiều An Hảo lái xe đi được nửa đường, nhận được điện thoại của chú gọi tới, giục cô hôm nay trở về nhà họ Kiều.
Mặc dù miệng Kiều An Hảo đồng ý, nhưng vẫn tới chiều ba mươi mới về nhà họ Kiều.
Người giúp việc của nhà họ Kiều đã về nhà ăn Tết, lúc Kiều An Hảo tới Kiều An Hạ và mẹ Kiều đang làm sủi cảo.
Kiều An Hảo vừa đẩy cửa ra, còn chưa kịp thay giày, đã nghe Kiều An Hạ lớn tiếng hét lên: “Kiều Kiều, mau lại đây làm sủi cảo.”
Kiều An Hảo đáp lại một tiếng, nhìn thấy ba Kiều đang dán câu đối ở cửa, vì một người làm nên có chút không cân đối, Kiều An Hảo giúp một tay trước, sau đó mới vào nhà rửa tay cùng giúp làm sủi cảo.
Cơm tất niên là ba Kiều tự mình xuống bếp làm, nhiều năm như vậy trôi qua, nhà họ Kiều mừng năm mới vẫn theo quy củ cũ. Gà vịt cá không thiếu thứ gì, một bàn lớn cực kỳ phong phú, món chính vẫn như cũ là 3 món sủi cảo mùi vị khác nhau, dùng lời ba Kiều nói, thịt làm nhân bánh là lúc trước ông nội Kiều An Hảo và Kiều An Hạ điều chế, mặc dù không đạt được hiệu quả kinh động lòng người, nhưng lại có hương vị gia đình.
Bảy giờ bắt đầu nấu sủi cảo, Kiều An Hạ lại lên lầu đổi bộ quần áo khác, trang điểm xinh xắn đẹp đẽ cho mình, rồi cầm chiếc điện thoại di động chạy ra ngoài, khoảng nửa giờ sau, đến lúc nấu xong sủi cảo, chuông cửa mới vang lên.
Kiều An Hảo đi mở cửa, thấy phía sau Kiều An Hạ có thêm một người, là Trình Dạng.
Kiều An Hạ cũng không chờ Kiều An Hảo hỏi, đã lên tiếng mở miệng nói: “Ba mẹ Trình Dạng ở nước ngoài chưa về, cho nên chị mời anh ấy về nhà chúng ta ăn tết.”
Trong bốn tháng Lục Cẩn Niên không có ở đây, Kiều An Hạ và Trình Dạng đã công bố quan hệ yêu đương, Kiều An Hạ dẫn Trình Dạng về nhà họ Kiều rất nhiều lần rồi. Coi như trong đám bạn trai nhiều như vậy của Kiều An Hạ, nhưng Trình Dạng là người duy nhất tiến vào cửa chính của nhà họ Kiều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.