Chương 707: Scandal (3)
Diệp Phi Dạ
21/07/2016
Edit: Du.
Gì hả! Cô là người phụ nữ cho không đưa tới cửa, ngu sao mà không ngủ?
Chẳng qua Kiều An Hảo cảm thấy bị tức, một ngụm máu bị nghẹn ở cổ họng, cả người không khỏe rồi.
Phía sau lại có thêm mấy người hùa theo: “Cô có thấy cô ta đọc truyện quá nhiều rồi nghĩ mình là công chúa trong truyện cổ tích không? Cái này gọi là chứng vọng tưởng, phải đi khám bệnh uống thuốc.”, “Bình thường nhìn cô ta, ôn nhu yếu ớt, còn ngượng ngùng rụt rè như vậy, không nghĩ tới ở sau lưng còn khoa trương hơn chúng ta nhiều!”, “Bây giờ trên mạng ai cũng mắng cô ta, nói cô ta không biết xấu hổ, chậc, chậc, nói ngấn gọn, tôi cũng thấy xấu hổ thay cô ta.”
Sau đó Lâm Thi Ys lại phát biểu ý kiến: “Loại con gái nhà giàu sang quyền thế, nói là có xuất thân tốt, giáo dục tốt, kỳ thật bên trong vô cùng hèn hạ, một chút cũng không biết tự trọng là gì!”
Video đến đây thì hết.
Lâm Thi Ý nói cô không biết tự trọng? Cô ta qua đêm với nhiều người, là người con gái đi ngủ để trả tiền thì biết tự trọng hả?
Kiều An Hảo cầm điện thoại, nhìn video Triệu Manh gửi qua, cảm thấy tức giận tới máu dồn lên não, tức đến nói không nên lời, ngón tay cũng run rẩy theo.
Trợ cấp, không biết xấu hổ, chúng vọng tưởng, tới cửa cho không, không biết tự trọng…
Còn chưa tới bảy giờ mà cô bị dánh những nhãn hiệu như vậy lên người rồi.
“Kiều Kiều, còn có cái này, rõ ràng là đang chế nhạo cậu!” thoạt nhìn Triệu Manh còn tức giận hơn Kiều An Hảo, câm điện thoại của mình vỗ vỗ trước mặt cô: “Lâm Thi Ý thật không biết xấu hổ, bạn bè trong giới của cô ta, rõ ràng đang ám chỉ cậu.”
Kiều An Hảo cuối đầu, nhìn thoáng qua bạn bè của Lâm Thi Ý, khi chuyện xấu của cô bị đưa ra ngoài ánh sáng, sau đó càng rầm rộ hơn, có ba điều.
Thứ nhất: có một tác giả nổi tiếng ghi phụ nữ phải hiểu được tự trọng, cô bình luận lại một câu, đổi lại là người phụ nữ không đáng tiền.
Thứ hai: một tấm hình, trên tấm ảnh là một người đàn ông đưa lưng về phía màn ảnh, quỳ gối trước mặt Lâm Thi Ý, đeo nhẫn cho cô ta, mà Lâm Thi Ý cười thật tươi, giống như toàn bộ hạnh phúc trên thế giới đều tập trung trên người cô ta.
Thứ ba: bức ảnh lấy ACR làm bối cảnh, trong tay cô ta cầm rất nhiều túi mua sắm xa xỉ, bạn trai nói, yêu một người phụ nữ nên cho cô ấy thứ tốt nhất trên thế giới, ở Acr luôn bán giá cao, đưa cô ta lên tầng cao nhất đó.
Không cần Triệu Manh nói ra, Kiều An Hảo cũng hiểu được, Lâm Thi Ý nói ba cái này cho bạn bè cô ta, chính là khi cô ta hạnh phúc cô lại nhếch nhác như thế.
Triệu Manh vẫn còn tức giận nói: “Đa số trên thế giới không ai biết ai là người tốt, bây giờ thì tốt rồi, cả thế giới giờ cả con chó cũng có thể chửi, mắng người tới sướng miệng như vậy.”
Bạn bè của Lâm Thi Ý, có không ít người là bạn tốt của Triệu Manh, Kiều An Hảo đến trả lời bọn họ, nội dung hình như đều là khen Lâm Thi Ý, hoặc một ít người hâm mộ lời của cô ta.
Thì ra giống như Triệu Manh nói, bây giờ cả thế giới đều cười nhạo cô…
Quan trọng nhất là, hại cô bị toàn bộ thế giới cười nhạo là một người đàn ông, cúp máy cô hai lần không nói, đến bây giờ cũng không có một chút tin tức, một tin nhắn cũng không nhắn cho cô.
Vốn là buổi sáng thấy trên internet bị mắng thảm như vậy, cũng chỉ là chuyện nhỏ, lôi kéo Triệu Manh đi ra ngoài ăn bữa tiệc lớn với mình, để cô xoa dịu tâm tình, giờ này khắc này thật sự buồn bực.
Gì hả! Cô là người phụ nữ cho không đưa tới cửa, ngu sao mà không ngủ?
Chẳng qua Kiều An Hảo cảm thấy bị tức, một ngụm máu bị nghẹn ở cổ họng, cả người không khỏe rồi.
Phía sau lại có thêm mấy người hùa theo: “Cô có thấy cô ta đọc truyện quá nhiều rồi nghĩ mình là công chúa trong truyện cổ tích không? Cái này gọi là chứng vọng tưởng, phải đi khám bệnh uống thuốc.”, “Bình thường nhìn cô ta, ôn nhu yếu ớt, còn ngượng ngùng rụt rè như vậy, không nghĩ tới ở sau lưng còn khoa trương hơn chúng ta nhiều!”, “Bây giờ trên mạng ai cũng mắng cô ta, nói cô ta không biết xấu hổ, chậc, chậc, nói ngấn gọn, tôi cũng thấy xấu hổ thay cô ta.”
Sau đó Lâm Thi Ys lại phát biểu ý kiến: “Loại con gái nhà giàu sang quyền thế, nói là có xuất thân tốt, giáo dục tốt, kỳ thật bên trong vô cùng hèn hạ, một chút cũng không biết tự trọng là gì!”
Video đến đây thì hết.
Lâm Thi Ý nói cô không biết tự trọng? Cô ta qua đêm với nhiều người, là người con gái đi ngủ để trả tiền thì biết tự trọng hả?
Kiều An Hảo cầm điện thoại, nhìn video Triệu Manh gửi qua, cảm thấy tức giận tới máu dồn lên não, tức đến nói không nên lời, ngón tay cũng run rẩy theo.
Trợ cấp, không biết xấu hổ, chúng vọng tưởng, tới cửa cho không, không biết tự trọng…
Còn chưa tới bảy giờ mà cô bị dánh những nhãn hiệu như vậy lên người rồi.
“Kiều Kiều, còn có cái này, rõ ràng là đang chế nhạo cậu!” thoạt nhìn Triệu Manh còn tức giận hơn Kiều An Hảo, câm điện thoại của mình vỗ vỗ trước mặt cô: “Lâm Thi Ý thật không biết xấu hổ, bạn bè trong giới của cô ta, rõ ràng đang ám chỉ cậu.”
Kiều An Hảo cuối đầu, nhìn thoáng qua bạn bè của Lâm Thi Ý, khi chuyện xấu của cô bị đưa ra ngoài ánh sáng, sau đó càng rầm rộ hơn, có ba điều.
Thứ nhất: có một tác giả nổi tiếng ghi phụ nữ phải hiểu được tự trọng, cô bình luận lại một câu, đổi lại là người phụ nữ không đáng tiền.
Thứ hai: một tấm hình, trên tấm ảnh là một người đàn ông đưa lưng về phía màn ảnh, quỳ gối trước mặt Lâm Thi Ý, đeo nhẫn cho cô ta, mà Lâm Thi Ý cười thật tươi, giống như toàn bộ hạnh phúc trên thế giới đều tập trung trên người cô ta.
Thứ ba: bức ảnh lấy ACR làm bối cảnh, trong tay cô ta cầm rất nhiều túi mua sắm xa xỉ, bạn trai nói, yêu một người phụ nữ nên cho cô ấy thứ tốt nhất trên thế giới, ở Acr luôn bán giá cao, đưa cô ta lên tầng cao nhất đó.
Không cần Triệu Manh nói ra, Kiều An Hảo cũng hiểu được, Lâm Thi Ý nói ba cái này cho bạn bè cô ta, chính là khi cô ta hạnh phúc cô lại nhếch nhác như thế.
Triệu Manh vẫn còn tức giận nói: “Đa số trên thế giới không ai biết ai là người tốt, bây giờ thì tốt rồi, cả thế giới giờ cả con chó cũng có thể chửi, mắng người tới sướng miệng như vậy.”
Bạn bè của Lâm Thi Ý, có không ít người là bạn tốt của Triệu Manh, Kiều An Hảo đến trả lời bọn họ, nội dung hình như đều là khen Lâm Thi Ý, hoặc một ít người hâm mộ lời của cô ta.
Thì ra giống như Triệu Manh nói, bây giờ cả thế giới đều cười nhạo cô…
Quan trọng nhất là, hại cô bị toàn bộ thế giới cười nhạo là một người đàn ông, cúp máy cô hai lần không nói, đến bây giờ cũng không có một chút tin tức, một tin nhắn cũng không nhắn cho cô.
Vốn là buổi sáng thấy trên internet bị mắng thảm như vậy, cũng chỉ là chuyện nhỏ, lôi kéo Triệu Manh đi ra ngoài ăn bữa tiệc lớn với mình, để cô xoa dịu tâm tình, giờ này khắc này thật sự buồn bực.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.