Chương 762: Sự lựa chọn của Hứa Gia Mộc (21)
Diệp Phi Dạ
24/07/2016
Kiều An Hảo nhận ra
dãy số ấy, đó là người may quần áo múa mà hai ngày trước co gọi tới, có
thể vì thấy cô không nhận điện thoại liền gửi tin nhắn tới, nói quần áo
múa đã may xong, hỏi cô ngày mai có thời gian không để cho người đưa
tới, Kiều An Hảo liền thuận tay trả lời một chữ “Có”, rất nhanh đã lại
nhận được tin nhắn trả lời: “Được, vậy khoảng 1 giờ chiều mai tôi cho
người đem đến cho cô.”
Lần này Kiều An Hảo không trả lời, cô tính lên Weibo nhưng lại nghĩ đến có thể sẽ đọc phải những nội dung không nên đọc, vì thế ném điện thoại qua một bên, mở ti vi, Kiều An Hảo tùy tiện bấm vào kênh giải trí, kết quả xem xem tới mức ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
-
Lục Cẩn Niên làm đến 9 giờ, tắt máy tính, duỗi thắt lưng, đứng lên đi ra khỏi thư phòng, phát hiện trong hành lang cực kỳ yên tĩnh, cũng không nghe thấy tiếng nhạc cổ phong vang lên, vì thế có chút buồn bực đẩy cửa phòng múa, bên trong trống không, sớm đã không thấy Kiều An Hảo đâu nữa.
Buổi tối hai ngày trước còn phải giục cô đi ngủ, giục tới giục lui cuối cùng mỗi lần đều là anh phải cưỡng ép ôm đi, thế mà sao hôm nay còn chưa tới 9 giờ đã không nhảy nữa?
Lục Cẩn Niên đẩy cửa phòng ngủ, nghe thấy có tiếng cười từ ti vi truyền đến, anh theo bản năng quay đầu, vốn tưởng sẽ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hứng trí bừng bừng chăm chú xem ti vi, ai ngờ kết quả vừa nhìn lại thấy cô nghiêng đầu dựa vào đệm ngủ say.
E là mấy ngày nay nhảy múa mệt quá rồi, thế nên mới ngủ sớm như vậy…
Lục Cẩn Niên nửa bất đắc dĩ nửa cưng chiều nhẹ nhàng đến bên giường, rút chiếc gối sau lưng cô, đỡ đầu cô đặt ngang trên gối, đắp chăn xong sau đó thì tắt ti vi, thuận thế tắt luôn đèn, đứng ở bên giường nhìn chăm chú khuôn mặt say ngủ của cô một hồi rồi cúi đầu hôn lên trán cô, vào phòng tắm.
Tắm rửa xong đi ra, Lục Cẩn Niên nằm lên giường, theo thói quen ôm Kiều An Hảo vào lòng, nhớ lại quãng thời gian này, mỗi tối trước khi ngủ hai vợ chồng lại thân thiết một phen, vậy mà tối nay… Không biết có phải vì không muốn đánh thức cô hay không, bởi vì không được làm chuyện xấu nên giờ phút này Lục Cẩn Niên lại cảm thấy cực kỳ kích thích, sau cùng anh đành nhắm mắt lại, đếm đủ 1000 con cừu mới có thể ngủ được.
Kiều An Hảo đang ngủ say, mơ thấy một giấc mơ, trong giấc mơ cô mơ thấy một thai nhi mập mạp trắng trẻo toét miệng cười với cô, đột nhiên nhảy lên không trung, lập tức nhảy vào trong bụng cô, ngay sau đó Kiều An Hảo giống nhưu phản xạ có điều kiện, cảm thấy bụng nhói một cái, liền từ trong mộng tỉnh lại.
Mở choàng mắt, bên trong chỉ có ánh đèn ngủ nhập nhoạng, Lục Cẩn Niên đang ngủ say bên cạnh, dạ dày có chút không thoải mái, nhưng không rõ ràng, chứng tỏ vừa rồi chỉ là một giấc mơ.
Nhưng Kiều An Hảo không cách nào ngủ được, hình ảnh thai nhi bé nhỏ nhảy vào bụng mình cứ vởn quanh trong đầu cô.
Cái cảm giác hoang mang lúc múa buổi tối lại tràn ập tới.
Cô trợn tròn mắt, miên man suy nghĩ rát lâu, sau đó đột nhiên phản ứng, tại sao lại không nghĩ ra nhỉ.
Sau đó mò mẫm lấy điện thoại của mình, mở kỳ kinh mình đã ghi lại, phát hiện lần này bị chậm nửa tháng rồi.
Mặc dù kỳ của cô không đều nhưng cũng không thể nói nên điều gì.
Lần này Kiều An Hảo không trả lời, cô tính lên Weibo nhưng lại nghĩ đến có thể sẽ đọc phải những nội dung không nên đọc, vì thế ném điện thoại qua một bên, mở ti vi, Kiều An Hảo tùy tiện bấm vào kênh giải trí, kết quả xem xem tới mức ngủ thiếp đi lúc nào không biết.
-
Lục Cẩn Niên làm đến 9 giờ, tắt máy tính, duỗi thắt lưng, đứng lên đi ra khỏi thư phòng, phát hiện trong hành lang cực kỳ yên tĩnh, cũng không nghe thấy tiếng nhạc cổ phong vang lên, vì thế có chút buồn bực đẩy cửa phòng múa, bên trong trống không, sớm đã không thấy Kiều An Hảo đâu nữa.
Buổi tối hai ngày trước còn phải giục cô đi ngủ, giục tới giục lui cuối cùng mỗi lần đều là anh phải cưỡng ép ôm đi, thế mà sao hôm nay còn chưa tới 9 giờ đã không nhảy nữa?
Lục Cẩn Niên đẩy cửa phòng ngủ, nghe thấy có tiếng cười từ ti vi truyền đến, anh theo bản năng quay đầu, vốn tưởng sẽ nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn hứng trí bừng bừng chăm chú xem ti vi, ai ngờ kết quả vừa nhìn lại thấy cô nghiêng đầu dựa vào đệm ngủ say.
E là mấy ngày nay nhảy múa mệt quá rồi, thế nên mới ngủ sớm như vậy…
Lục Cẩn Niên nửa bất đắc dĩ nửa cưng chiều nhẹ nhàng đến bên giường, rút chiếc gối sau lưng cô, đỡ đầu cô đặt ngang trên gối, đắp chăn xong sau đó thì tắt ti vi, thuận thế tắt luôn đèn, đứng ở bên giường nhìn chăm chú khuôn mặt say ngủ của cô một hồi rồi cúi đầu hôn lên trán cô, vào phòng tắm.
Tắm rửa xong đi ra, Lục Cẩn Niên nằm lên giường, theo thói quen ôm Kiều An Hảo vào lòng, nhớ lại quãng thời gian này, mỗi tối trước khi ngủ hai vợ chồng lại thân thiết một phen, vậy mà tối nay… Không biết có phải vì không muốn đánh thức cô hay không, bởi vì không được làm chuyện xấu nên giờ phút này Lục Cẩn Niên lại cảm thấy cực kỳ kích thích, sau cùng anh đành nhắm mắt lại, đếm đủ 1000 con cừu mới có thể ngủ được.
Kiều An Hảo đang ngủ say, mơ thấy một giấc mơ, trong giấc mơ cô mơ thấy một thai nhi mập mạp trắng trẻo toét miệng cười với cô, đột nhiên nhảy lên không trung, lập tức nhảy vào trong bụng cô, ngay sau đó Kiều An Hảo giống nhưu phản xạ có điều kiện, cảm thấy bụng nhói một cái, liền từ trong mộng tỉnh lại.
Mở choàng mắt, bên trong chỉ có ánh đèn ngủ nhập nhoạng, Lục Cẩn Niên đang ngủ say bên cạnh, dạ dày có chút không thoải mái, nhưng không rõ ràng, chứng tỏ vừa rồi chỉ là một giấc mơ.
Nhưng Kiều An Hảo không cách nào ngủ được, hình ảnh thai nhi bé nhỏ nhảy vào bụng mình cứ vởn quanh trong đầu cô.
Cái cảm giác hoang mang lúc múa buổi tối lại tràn ập tới.
Cô trợn tròn mắt, miên man suy nghĩ rát lâu, sau đó đột nhiên phản ứng, tại sao lại không nghĩ ra nhỉ.
Sau đó mò mẫm lấy điện thoại của mình, mở kỳ kinh mình đã ghi lại, phát hiện lần này bị chậm nửa tháng rồi.
Mặc dù kỳ của cô không đều nhưng cũng không thể nói nên điều gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.