Chương 655: Tin nhắn trong điện thoại di động (5)
Diệp Phi Dạ
19/07/2016
Kiều An Hảo cắn cắn môi dưới, nhớ lại những lời nói tiếp đó của Triệu Manh với Lâm Thi Ý lúc cãi nhau này.
Cô có chút không xác định Lục Cẩn Niên có thể bởi vì Triệu Manh lấy anh ra để so sánh hơn thua với người khác mà mất hứng không.
Nếu anh thật mất hứng, ngộ nhỡ liên lụy đến Triệu Manh làm sao bây giờ?
Mặc dù chuyện không phải Kiều An Hảo làm, nhưng trong đầu hơi xoay chuyển, hay ôm ở trên người mình: "Sau đó em rất mất hứng, cùng cô ta cãi nhau..."
Mặc dù là tố cáo, nhưng Kiều An Hảo ngoại trừ mang lời nói của Triệu manh ấn ở trên người mình, cái khác đều vẫn rất chi tiết trình bày: "Em mắng cô ta trước..."
Trên thực tế là Triệu Manh mắng Lâm Thi Ý không biết xấu hổ trước.
Nói tới đây, Kiều An Hảo có vài phần lo lắng, vụng trộm mở mắt ra, liếc mắt Lục Cẩn Niên một cái, thấy anh không bởi vì mình mắng chửi người trước mà có chút bất kỳ không vui gì, lúc này mới tiếp tục nói: "Sau đó cô ta nói với em, người nào có tiền thì tính lời của người đó nói..."
Mi tâm Lục Cẩn Niên nhíu lại.
"Cô ta còn nói, em muốn có bản lĩnh, cũng phải đầu tư tới mấy ngàn vạn, làm cho kịch bản quay về như lúc đầu..."
Mi tâm Lục Cẩn Niên càng nhíu chặt hơn.
"Cuối cùng cô ta còn nói em không bản lãnh, trong lòng bất bình..." Nói lâu như vậy, rốt cục nói đến trọng điểm, cô nhìn cũng không dám nhìn Lục Cẩn Niên, chỉ là cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Em không phục, sau đó em liền nói với cô ta: ‘mỗi ngày cô không ít lần lấy người đàn ông của cô khoe ra, người đàn ông của tôi so với người đàn ông của cô lợi hại hơn rất nhiều’, đừng nói mời mọi người uống trà chiều, có thể cho mọi người nghỉ ngơi mà vẫn có lương, đừng nói thay đổi kịch bản, còn có thể vứt bỏ phần hết vai diễn của cô..."
Tất cả bên trong phòng hóa trang cực kỳ yên lặng, chỉ có một mình Kiều An Hảo đang thao thao bất tuyệt nói chuyện với Lục Cẩn Niên, mà đáy mắt Lục Cẩn Niên, cũng chỉ có cô gái nhỏ đang nói chuyện với mình kia, dường như toàn bộ xung quanh, không hề tồn tại.
Kiều An Hảo càng nói càng không nắm chắc, cô đột nhiên từ trên người mình tìm được cảm giác "Ba tôi là Lý Cương", khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần đã trở nên hồng, xong đời, khẳng định Lục Cẩn Niên sẽ cảm thấy cô là một người phụ nữ ham hư vinh, thế cho nên Kiều An Hảo nói một câu cuối cùng, nhỏ giọng như muỗi kêu: "Em còn nói, phân biệt như vậy có thể cho bộ phim này ngừng quay."
Trời ạ, Triệu Manh làm sao có thể mạnh miệng như vậy?
Mạnh miệng như vậy còn chưa tính, cô ấy lại còn tích cực hơn, thật sự gọi Lục Cẩn Niên đến đây...
Đừng nói Lục Cẩn Niên khinh thường cô, chính cô cũng có chút khinh thường bản thân mình, Lục Cẩn Niên khẳng định sẽ rất thất vọng về cô rồi?
Đầu Kiều An Hảo đều muốn ép vào ngực, giống như một đứa phạm sai lầm, bất an nắm lấy vạt áo, tiếp tục thành thật nói: "Lâm Thi Ý không tin, nói em mạnh miệng, sau đó em liền gọi điện thoại cho anh..."
Kiều An Hảo nói tới đây, rốt cục nói rõ ràng chân tướng sự tình xong.
Cô có chút không dám tưởng tượng giờ này phút này vẻ mặt Lục Cẩn Niên đến cùng như thế nào, cũng không dám ngẩng đầu nhìn.
Trong phòng hóa trang một mảnh yên tĩnh, yên tĩnh như vậy làm cho lòng Kiều An Hảo càng thêm bất an, cảm thấy Lục Cẩn Niên có thể mất hứng, vì thế theo bản năng vì muốn trấn an Lục Cẩn Niên mất hứng, tiếp tục mở miệng nói: "Thật ra em cũng không muốn so đàn ông với cô ta, là em quá bực bôi, cô ta nói người đàn ông của em là người có thể làm ba em, không dám gặp người, em... em..."
Hình như giải thích thế nào, cũng có vẻ cứng nhắc...
Cô có chút không xác định Lục Cẩn Niên có thể bởi vì Triệu Manh lấy anh ra để so sánh hơn thua với người khác mà mất hứng không.
Nếu anh thật mất hứng, ngộ nhỡ liên lụy đến Triệu Manh làm sao bây giờ?
Mặc dù chuyện không phải Kiều An Hảo làm, nhưng trong đầu hơi xoay chuyển, hay ôm ở trên người mình: "Sau đó em rất mất hứng, cùng cô ta cãi nhau..."
Mặc dù là tố cáo, nhưng Kiều An Hảo ngoại trừ mang lời nói của Triệu manh ấn ở trên người mình, cái khác đều vẫn rất chi tiết trình bày: "Em mắng cô ta trước..."
Trên thực tế là Triệu Manh mắng Lâm Thi Ý không biết xấu hổ trước.
Nói tới đây, Kiều An Hảo có vài phần lo lắng, vụng trộm mở mắt ra, liếc mắt Lục Cẩn Niên một cái, thấy anh không bởi vì mình mắng chửi người trước mà có chút bất kỳ không vui gì, lúc này mới tiếp tục nói: "Sau đó cô ta nói với em, người nào có tiền thì tính lời của người đó nói..."
Mi tâm Lục Cẩn Niên nhíu lại.
"Cô ta còn nói, em muốn có bản lĩnh, cũng phải đầu tư tới mấy ngàn vạn, làm cho kịch bản quay về như lúc đầu..."
Mi tâm Lục Cẩn Niên càng nhíu chặt hơn.
"Cuối cùng cô ta còn nói em không bản lãnh, trong lòng bất bình..." Nói lâu như vậy, rốt cục nói đến trọng điểm, cô nhìn cũng không dám nhìn Lục Cẩn Niên, chỉ là cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Em không phục, sau đó em liền nói với cô ta: ‘mỗi ngày cô không ít lần lấy người đàn ông của cô khoe ra, người đàn ông của tôi so với người đàn ông của cô lợi hại hơn rất nhiều’, đừng nói mời mọi người uống trà chiều, có thể cho mọi người nghỉ ngơi mà vẫn có lương, đừng nói thay đổi kịch bản, còn có thể vứt bỏ phần hết vai diễn của cô..."
Tất cả bên trong phòng hóa trang cực kỳ yên lặng, chỉ có một mình Kiều An Hảo đang thao thao bất tuyệt nói chuyện với Lục Cẩn Niên, mà đáy mắt Lục Cẩn Niên, cũng chỉ có cô gái nhỏ đang nói chuyện với mình kia, dường như toàn bộ xung quanh, không hề tồn tại.
Kiều An Hảo càng nói càng không nắm chắc, cô đột nhiên từ trên người mình tìm được cảm giác "Ba tôi là Lý Cương", khuôn mặt nhỏ nhắn dần dần đã trở nên hồng, xong đời, khẳng định Lục Cẩn Niên sẽ cảm thấy cô là một người phụ nữ ham hư vinh, thế cho nên Kiều An Hảo nói một câu cuối cùng, nhỏ giọng như muỗi kêu: "Em còn nói, phân biệt như vậy có thể cho bộ phim này ngừng quay."
Trời ạ, Triệu Manh làm sao có thể mạnh miệng như vậy?
Mạnh miệng như vậy còn chưa tính, cô ấy lại còn tích cực hơn, thật sự gọi Lục Cẩn Niên đến đây...
Đừng nói Lục Cẩn Niên khinh thường cô, chính cô cũng có chút khinh thường bản thân mình, Lục Cẩn Niên khẳng định sẽ rất thất vọng về cô rồi?
Đầu Kiều An Hảo đều muốn ép vào ngực, giống như một đứa phạm sai lầm, bất an nắm lấy vạt áo, tiếp tục thành thật nói: "Lâm Thi Ý không tin, nói em mạnh miệng, sau đó em liền gọi điện thoại cho anh..."
Kiều An Hảo nói tới đây, rốt cục nói rõ ràng chân tướng sự tình xong.
Cô có chút không dám tưởng tượng giờ này phút này vẻ mặt Lục Cẩn Niên đến cùng như thế nào, cũng không dám ngẩng đầu nhìn.
Trong phòng hóa trang một mảnh yên tĩnh, yên tĩnh như vậy làm cho lòng Kiều An Hảo càng thêm bất an, cảm thấy Lục Cẩn Niên có thể mất hứng, vì thế theo bản năng vì muốn trấn an Lục Cẩn Niên mất hứng, tiếp tục mở miệng nói: "Thật ra em cũng không muốn so đàn ông với cô ta, là em quá bực bôi, cô ta nói người đàn ông của em là người có thể làm ba em, không dám gặp người, em... em..."
Hình như giải thích thế nào, cũng có vẻ cứng nhắc...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.