Chương 656: Tin nhắn trong điện thoại di động (6)
Diệp Phi Dạ
19/07/2016
Cuối cùng Kiều An Hảo dứt khoát im lặng, cúi đầu thấp xuống, ngừng một lát, đang chuẩn bị
thừa nhận với Lục Cẩn Niên về sự ngây thơ cùng sai lầm của mình, kết
quả đột nhiên người đàn ông mở miệng: "Cho nên, mục đích em gọi anh trở
về, thật ra chính là muốn nói cho người khác biết, người đàn ông của em, thật sự có lợi hại như vậy?"
Kiều An Hảo vốn là có chút thấp thỏm lo lắng, nghe được Lục Cẩn Niên nói những lời này,cảm thấy sinh không thể luyến *, xong rồi, xong rồi, Lục Cẩn Niên muốn tức giận sao? Nhiều người như vậy, nếu là anh ấy trở mặt. . . . . .
*: ý nói từ lúc sinh ra đến suốt đời không thể yêu.
Lần này Kiều An Hảo nói cũng không dám nói, chỉ gật đầu một cái, sau đó theo bản năng chuẩn bị mở miệng, uất ức nói một câu “Em sai rồi", kết quả tay của người đàn ông bất chợt sờ lên đầu của cô, Kiều An Hảo sợ đến lời nói ngừng ở trong cổ họng, mắt chợt nhắm lại, ô ô ô. . . . . Lục ảnh đế giận tới cực điểm rồi, trực tiếp muốn động thủ đánh cô sao?
Cái gì?
Ttrong đầu Kiều An Hảo còn chưa có suy nghĩ xong, trong lúc bất chợt lại ngây người, Lục Cẩn Niên đang sờ đầu cô, hơn nữa rất dịu dàng. . . . . .
Kiều An Hảo giống như không tin, lặng lẽ ngẩng đầu lên, len lén nhìn về phía Lục Cẩn Niên, kết quả từ trên mặt anh, không có nửa điểm im lặng lạnh lùng, ngược lại còn thấy được đôi mắt mang vẻ cười nhẹ, khiến nét đẹp lạnh lùng của anh, xem ra có chút dịu dàng.
Kiều An Hảo cho là mình xuất hiện ảo giác, dùng sức nháy mắt hai cái, sau đó lại nháy hai cái nữa, phát hiện Lục Cẩn Niên vẫn còn vẻ mặt ấm áp cưng chiều đó, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, ngây người lần nữa.
Lục Cẩn Niên giống như… Chẳng những không tức giận, ngược lại dáng vẻ rất vui vẻ. . . . . .
Lục Cẩn Niên bị bộ dạng ngơ ngác đáng yêu của Kiều An Hảo chọc cho gương mặt càng dịu dàng, sau đó liền dắt tay của cô, đi vào phía trong phòng hóa trang.
Thật ra thì thẳng tanh mà nói, Lục Cẩn Niên thật không lý giải được cấu tạo bên trong đầu của Kiều An Hảo rốt cuộc đang suy nghĩ gì, bình thường mà nói, gọi anh tới đây, không phải là bởi vì bị sửa lại kịch bản mà tức giận sao? Thế nào nửa ngày, cũng là ganh đua so sánh với đàn ông chứ?
Được rồi, anh thừa nhận, Kiều An Hảo so sánh với đàn ông khác, hành động này có điểm giống với học sinh nhỏ tuổi hơn là một người lớn, ngây thơ nhàm chán, nhưng anh lại không thể không thừa nhận, từ trong miệng cô gọi tiếng chồng, khiến anh thật vui sướng, khiến trong nháy mắt anh liền quyết định, không để ý đến mọi thứ mà cùng nhau ngây thơ nhàm chán như cô.
Nếu cô không mở đầu, so đo với anh, cũng không có bỏ dở đạo lý nửa chừng.
Huống chi, vợ chỉ có một, anh không che chở cô, còn có thể che chở người nào?
Lục Cẩn Niên trước đem Kiều An Hảo một tay ấn cô ngồi lên ghế hoá trang, sau đó thấy một bên những chiếc bình đủ màu sắc, Lục Cẩn Niên rất quen thuộc, bởi vì ở Cẩm Tú viên, mỗi lần anh vừa mở tủ lạnh, là có thể thấy bên trong từng loạt từng loạt đều là loại bình này, cho nên chắc chắn là cô cầm tới đây quay phim uống, vì vậy Lục Cẩn Niên liền thuận tay rút một bình màu hồng, vặn mở nắp, đặt trước mặt của Kiều An Hảo, ý bảo cô uống trước nước trái cây, sau đó liền vươn tay, rút một kịch bản trên mặt bàn: "Đây là phần đổi kia?"
"Không phải, là phần này." Triệu Manh vội vàng cầm một phần kịch bản khác, đổi với cái trong tay Lục Cẩn Niên.
Kiều An Hảo vốn là có chút thấp thỏm lo lắng, nghe được Lục Cẩn Niên nói những lời này,cảm thấy sinh không thể luyến *, xong rồi, xong rồi, Lục Cẩn Niên muốn tức giận sao? Nhiều người như vậy, nếu là anh ấy trở mặt. . . . . .
*: ý nói từ lúc sinh ra đến suốt đời không thể yêu.
Lần này Kiều An Hảo nói cũng không dám nói, chỉ gật đầu một cái, sau đó theo bản năng chuẩn bị mở miệng, uất ức nói một câu “Em sai rồi", kết quả tay của người đàn ông bất chợt sờ lên đầu của cô, Kiều An Hảo sợ đến lời nói ngừng ở trong cổ họng, mắt chợt nhắm lại, ô ô ô. . . . . Lục ảnh đế giận tới cực điểm rồi, trực tiếp muốn động thủ đánh cô sao?
Cái gì?
Ttrong đầu Kiều An Hảo còn chưa có suy nghĩ xong, trong lúc bất chợt lại ngây người, Lục Cẩn Niên đang sờ đầu cô, hơn nữa rất dịu dàng. . . . . .
Kiều An Hảo giống như không tin, lặng lẽ ngẩng đầu lên, len lén nhìn về phía Lục Cẩn Niên, kết quả từ trên mặt anh, không có nửa điểm im lặng lạnh lùng, ngược lại còn thấy được đôi mắt mang vẻ cười nhẹ, khiến nét đẹp lạnh lùng của anh, xem ra có chút dịu dàng.
Kiều An Hảo cho là mình xuất hiện ảo giác, dùng sức nháy mắt hai cái, sau đó lại nháy hai cái nữa, phát hiện Lục Cẩn Niên vẫn còn vẻ mặt ấm áp cưng chiều đó, ánh mắt nhìn chằm chằm Lục Cẩn Niên, ngây người lần nữa.
Lục Cẩn Niên giống như… Chẳng những không tức giận, ngược lại dáng vẻ rất vui vẻ. . . . . .
Lục Cẩn Niên bị bộ dạng ngơ ngác đáng yêu của Kiều An Hảo chọc cho gương mặt càng dịu dàng, sau đó liền dắt tay của cô, đi vào phía trong phòng hóa trang.
Thật ra thì thẳng tanh mà nói, Lục Cẩn Niên thật không lý giải được cấu tạo bên trong đầu của Kiều An Hảo rốt cuộc đang suy nghĩ gì, bình thường mà nói, gọi anh tới đây, không phải là bởi vì bị sửa lại kịch bản mà tức giận sao? Thế nào nửa ngày, cũng là ganh đua so sánh với đàn ông chứ?
Được rồi, anh thừa nhận, Kiều An Hảo so sánh với đàn ông khác, hành động này có điểm giống với học sinh nhỏ tuổi hơn là một người lớn, ngây thơ nhàm chán, nhưng anh lại không thể không thừa nhận, từ trong miệng cô gọi tiếng chồng, khiến anh thật vui sướng, khiến trong nháy mắt anh liền quyết định, không để ý đến mọi thứ mà cùng nhau ngây thơ nhàm chán như cô.
Nếu cô không mở đầu, so đo với anh, cũng không có bỏ dở đạo lý nửa chừng.
Huống chi, vợ chỉ có một, anh không che chở cô, còn có thể che chở người nào?
Lục Cẩn Niên trước đem Kiều An Hảo một tay ấn cô ngồi lên ghế hoá trang, sau đó thấy một bên những chiếc bình đủ màu sắc, Lục Cẩn Niên rất quen thuộc, bởi vì ở Cẩm Tú viên, mỗi lần anh vừa mở tủ lạnh, là có thể thấy bên trong từng loạt từng loạt đều là loại bình này, cho nên chắc chắn là cô cầm tới đây quay phim uống, vì vậy Lục Cẩn Niên liền thuận tay rút một bình màu hồng, vặn mở nắp, đặt trước mặt của Kiều An Hảo, ý bảo cô uống trước nước trái cây, sau đó liền vươn tay, rút một kịch bản trên mặt bàn: "Đây là phần đổi kia?"
"Không phải, là phần này." Triệu Manh vội vàng cầm một phần kịch bản khác, đổi với cái trong tay Lục Cẩn Niên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.