Chương 659: Tin nhắn trong điện thoại di động (9)
Diệp Phi Dạ
20/07/2016
Lục Cẩn Niên giống
như đang nghe một câu chuyện rất buồn cười, bộ dạng thuận theo cười khẽ
một tiếng. Sau đó vẻ mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng: “Tôi có bản lĩnh
này hay không, không phải lúc quay bộ phim cô Lâm đã biết rồi sao?”
“Tôi cho rằng lúc đó cô Lâm đã rút ra được bài học kinh nghiệm, không nghĩ tới ngược lại cô Lâm có tinh thần như Tiểu Cường (Gián) đánh không chết, trên đường tìm chỗ chết, càng chạy càng xa, về điểm này tôi vẫn rất khâm phục cô Lâm.”
Những lời này của Lục Cẩn Niên muốn chân thành bao nhiêu thì có chân thành bấy nhiêu, chân thành đến mức sắc mặt Lâm Thi Ý trở nên hơi khó coi, hình như đã không giữ được bình tĩnh.
Dường như Lục Cẩn Niên không muốn nói gì nữa, trực tiếp bày ra bộ dáng lười nói chuyện với Lâm Thi Ý, quay đầu nhìn thoáng quá Kiều An Hảo đang ngậm ống hút, sau đó vươn tay vỗ nhẹ đầu cô, nói: “Đi thay quần áo rồi về nhà.”
“Dạ.” Kiều An Hảo vội buông bình trong tay đứng lên, còn chưa rời khỏi chỗ ngồi. Lục Cẩn Niên đứng bên cạnh cô chợt nhìn thấy hai túi giấy trên bàn, nghĩ tới Kiều An Hảo nói với mình là Lâm Thi Ý mời mọi người ăn chiều, vì thế giống như đã hiểu được gì đó, bỗng nhiên xách hai cái túi này lên, cũng không thèm chớp mắt dứt khoát ném vào trong thùng rác.
Tất cả mọi người ở đây ăn đồ ăn chiều mà Lâm Thi Ý đưa tới, tất nhiều đều biết đó là của Lâm Thi Ý, cuối cùng lại bị Lục Cẩn Niên gọn gàng dứt khoát ném vào trong thùng rác, kèm thêm bộ dạng vô cùng chán ghét, rõ là….
Có người lén lút nhìn về phía Lâm Thi Ý, quả nhiên trông thấy sắc mặt lúc trắng lúc đỏ của cô ta.
Mặc dù Kiều An Hảo rất ghét Lâm Thi Ý nhưng thật lòng cô cũng cảm thấy Lục Cẩn Niên làm những chuyện này đã hoàn toàn giúp cô hả giận. Cô thật sự cho rằng chuyện này đến đây là kết thúc, ai dè cô vừa đi về phía phòng thay quần áo còn chưa tới năm bước, chợt nghe giọng điệu nhẹ nhàng và giống như chưa kết thúc của Lục Cẩn Niên vang lên phía sau: “À, đúng rồi cô Lâm, tôi còn có một việc chưa nói với cô, đó chính là nếu bạn trai của cô vì chuyện ngày hôm nay rút tiền đầu tư của bộ phim này, hơn nữa sẽ chia tay với cô, thì cô yên tâm, tôi sẽ
bỏ tiền cũng sẽ tiếp tục cho cô diễn vai nữ chính thứ 2.”truyện bên
dkiendanlequydon.com.
Lục Cẩn Niên hơi dừng lại, cười khẽ một tiếng, tiếp tục nói: “Sở dĩ bây giờ tôi không cắt vai diễn của cô không phải tôi không có bản lĩnh, mà là vì tôi cứ muốn chứng kiến bộ dạng không thích nhìn Kiều An Hảo của cô, nhưng hết lần này tới lần khác không làm gì được cô ấy.”
Cảnh giới độc ác cao nhất của một người, không phải là khiến cô ta biến mất trước mặt bạn, mà là sẽ để cô ta nhất định đối mặt với bạn, sau đó nhìn mọi thứ của bạn đẹp hơn cô ta, tốt hơn cô ta.
Nếu cô ta đã muốn so sánh với Kiều Kiều, vậy thì được rồi… So sánh tới cùng đi, so sánh đến sảng khoái, so sánh đến khi hoàn toàn chịu phục Kiều Kiều, từ nay về sau cũng không dám so sánh mình với Kiều Kiều nữa!
Lâm Thi Ý bỗng nhiên cầm lấy di động trên bàn, xông ra khỏi phòng hóa trang.
Kiều An Hảo đi thay quần áo, sau khi thay xong đi vào toilet rửa mặt rồi vào trong phòng (Phòng đây là toilet).
Lúc đi từ phòng kế bên ra, Kiều An Hảo nhìn thấy Lâm Thi Ý đứng trước bồn rửa mặt đang lau nước mắt, hình như cô ta chú ý thấy phía sau có người đi tới, lập tức cúi đầu, mở van nước vẫy lên mặt rồi rửa.
Kiều An Hảo đứng trước van nước cách Lâm Thi Ý một khoảng, lúc rửa sạch tay xong cô chuẩn bị rút khăn giấy chùi tay, vừa đúng lúc Lâm Thi Ý quay đầu, ánh mắt nhìn cô tràn ngập oán hận
“Tôi cho rằng lúc đó cô Lâm đã rút ra được bài học kinh nghiệm, không nghĩ tới ngược lại cô Lâm có tinh thần như Tiểu Cường (Gián) đánh không chết, trên đường tìm chỗ chết, càng chạy càng xa, về điểm này tôi vẫn rất khâm phục cô Lâm.”
Những lời này của Lục Cẩn Niên muốn chân thành bao nhiêu thì có chân thành bấy nhiêu, chân thành đến mức sắc mặt Lâm Thi Ý trở nên hơi khó coi, hình như đã không giữ được bình tĩnh.
Dường như Lục Cẩn Niên không muốn nói gì nữa, trực tiếp bày ra bộ dáng lười nói chuyện với Lâm Thi Ý, quay đầu nhìn thoáng quá Kiều An Hảo đang ngậm ống hút, sau đó vươn tay vỗ nhẹ đầu cô, nói: “Đi thay quần áo rồi về nhà.”
“Dạ.” Kiều An Hảo vội buông bình trong tay đứng lên, còn chưa rời khỏi chỗ ngồi. Lục Cẩn Niên đứng bên cạnh cô chợt nhìn thấy hai túi giấy trên bàn, nghĩ tới Kiều An Hảo nói với mình là Lâm Thi Ý mời mọi người ăn chiều, vì thế giống như đã hiểu được gì đó, bỗng nhiên xách hai cái túi này lên, cũng không thèm chớp mắt dứt khoát ném vào trong thùng rác.
Tất cả mọi người ở đây ăn đồ ăn chiều mà Lâm Thi Ý đưa tới, tất nhiều đều biết đó là của Lâm Thi Ý, cuối cùng lại bị Lục Cẩn Niên gọn gàng dứt khoát ném vào trong thùng rác, kèm thêm bộ dạng vô cùng chán ghét, rõ là….
Có người lén lút nhìn về phía Lâm Thi Ý, quả nhiên trông thấy sắc mặt lúc trắng lúc đỏ của cô ta.
Mặc dù Kiều An Hảo rất ghét Lâm Thi Ý nhưng thật lòng cô cũng cảm thấy Lục Cẩn Niên làm những chuyện này đã hoàn toàn giúp cô hả giận. Cô thật sự cho rằng chuyện này đến đây là kết thúc, ai dè cô vừa đi về phía phòng thay quần áo còn chưa tới năm bước, chợt nghe giọng điệu nhẹ nhàng và giống như chưa kết thúc của Lục Cẩn Niên vang lên phía sau: “À, đúng rồi cô Lâm, tôi còn có một việc chưa nói với cô, đó chính là nếu bạn trai của cô vì chuyện ngày hôm nay rút tiền đầu tư của bộ phim
Lục Cẩn Niên hơi dừng lại, cười khẽ một tiếng, tiếp tục nói: “Sở dĩ bây giờ tôi không cắt vai diễn của cô không phải tôi không có bản lĩnh, mà là vì tôi cứ muốn chứng kiến bộ dạng không thích nhìn Kiều An Hảo của cô, nhưng hết lần này tới lần khác không làm gì được cô ấy.”
Cảnh giới độc ác cao nhất của một người, không phải là khiến cô ta biến mất trước mặt bạn, mà là sẽ để cô ta nhất định đối mặt với bạn, sau đó nhìn mọi thứ của bạn đẹp hơn cô ta, tốt hơn cô ta.
Nếu cô ta đã muốn so sánh với Kiều Kiều, vậy thì được rồi… So sánh tới cùng đi, so sánh đến sảng khoái, so sánh đến khi hoàn toàn chịu phục Kiều Kiều, từ nay về sau cũng không dám so sánh mình với Kiều Kiều nữa!
Lâm Thi Ý bỗng nhiên cầm lấy di động trên bàn, xông ra khỏi phòng hóa trang.
Kiều An Hảo đi thay quần áo, sau khi thay xong đi vào toilet rửa mặt rồi vào trong phòng (Phòng đây là toilet).
Lúc đi từ phòng kế bên ra, Kiều An Hảo nhìn thấy Lâm Thi Ý đứng trước bồn rửa mặt đang lau nước mắt, hình như cô ta chú ý thấy phía sau có người đi tới, lập tức cúi đầu, mở van nước vẫy lên mặt rồi rửa.
Kiều An Hảo đứng trước van nước cách Lâm Thi Ý một khoảng, lúc rửa sạch tay xong cô chuẩn bị rút khăn giấy chùi tay, vừa đúng lúc Lâm Thi Ý quay đầu, ánh mắt nhìn cô tràn ngập oán hận
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.