Chương 717: Vợ chồng Lục Kiều (5)
Diệp Phi Dạ
21/07/2016
Nhưng là cô? Chẳng
những không có thông cảm cho anh, còn cùng những lời nói không có liên
quan trên trang wed, cùng Lâm Thi Ý người luôn không có ý đồ tốt gì với
cô, thiết kế anh.
Đáy lòng Kiều An Hảo trong lúc bất chợt liền hiện lên một chút áy náy, cô cảm thấy cái ví tiền của Lục Cẩn Niên đặt ở trong lòng bàn tay của mình này, nặng trĩu, để cho cô cảm thấy mình đang lãng phí lòng tốt của Cẩn Niên đối với mình.
Kiều An Hảo không nhịn được cụp mắt xuống.
Dưới sự giúp đỡ của trợ lý và nhân viên bán hàng, ôm bao lớn bao nhỏ đi tới: "Ông Lục, tất cả đều kiểm tra tốt, không có vấn đề gì."
Lục Cẩn Niên gật đầu một cái, vươn tay kéo cánh tay Kiều An Hảo: "Đi thôi, không phải muốn xem quần áo?"
Đáy lòng Kiều An Hảo càng khó chịu, cô đứng tại chỗ không động đậy.
Lục Cẩn Niên nhíu mày một cái, quay đầu nhìn về phía Kiều An Hảo, có chút không hiểu hỏi: "Sao vậy?"
Kiều An Hảo cắn cắn môi dưới, không nói gì, ngược lại nhìn về phía Triệu Manh, nói một câu: "Thật xin lỗi."
Đáy mắt Lục Cẩn Niên nghi ngờ nặng hơn.
Kiều An Hảo không dám nhìnLục Cẩn Niên, mà lại quay đầu nói với nhân viên bán hàng bên cạnh: "Những đồ này tôi có thể trả lại toàn bộ hay không."
"À? Cô Kiều, cái này đều không phải là thứ cô thích sao?" Trợ lý đầu tiên ngạc nhiên nói lớn.
Chân mày Lục Cẩn Niên nhíu càng thêm lợi hại, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo không có lên tiếng.
Kiều An Hảo nhì một đống đồ đã gói lại tốt, sau đó chỉ vào cái túi xách mình lựa chọ đầu tiên kia nói: "Trừ cái ở ngoài, những thứ khác tất cả đều cho tôi trả lại, tôi không muốn nữa."
Dừng một chút, Kiều An Hảo lại hỏi: "Có thể trả lại hàng chứ?"
Nhân viên bán hàng mỉm cười nói: "Có thể, cô chờ tôi, tôi hiện tại đi giúp cô xử lý."
"Chờ một lát." Lục Cẩn Niên trầm mặc một hồi lâu như vậy, đột nhiên lên tiếng ngăn cản, sau đó ý bảo Triệu Manh cùng trợ lý ở chỗ này chờ một lát, sau đó liền dắt tay Kiều An Hảo, đi ra khỏi cửa hàng, sau đó dẫn đến cách đó không xa trong hành lang đường hầm khẩn cấp gần như không có người nào ra vào, mới ngừng lại, xoay người, mắt không chớp nhìn Kiều An Hảo, mở miệng: "Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì."
Kiều An Hảo mím mím môi, buông tầm mắt xuống, trốn tránh tầm mắt của Lục Cẩn Niên, không có lên tiếng.
Lục Cẩn Niên đặt Kiều An Hảo ngay trên tường, vươn tay nâng cằm của cô lên, khẽ cúi người, ánh mắt đen láy thâm thúy, nhìn chằm chằm vào mắt của cô: "Kiều Kiều, anh biết rõ em có chuyện gì đó gạt anh."
Kiều An Hảo cũng biết, khi mình mở miệng nói không muốn những đồ kia, nhất định Lục Cẩn Niên sẽ cảm thấy đã có vấn đề xảy ra.
Cô cũng biết, chuyện huyên náo xôn xao trên trang web đó, hôm nay Lục Cẩn Niên mới vừa trở về nước, đến bây giờ vẫn luôn xoay chung quanh cô, còn chưa chú ý tới, nhưng là sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Cô vốn muốn để cho anh nghỉ ngơi thật tốt, sau đó tố khổ với anh, nhưng là bây giờ bị Triệu Manh cầm đi thông báo, mình làm theo, làm rối lên không có biện pháp kéo dài nữa, vì vậy liền mở miệng nói: "Sáng sớm hôm nay em tỉnh lại, xì căng đan ầm ĩ, đều lên trang đầu rồi."
Lục Cẩn Niên sửng sốt một chút, liền móc ra điện thoại di động từ trong túi, nhấn Microblogging, liền thấy sáu chữ 【 Kiều An Hảo, ngôi sao đảo thiếp 】đập vào mắt.
Anh nhanh chóng mở ra nội dung trong Microblogging, thấy bên trong công bố hai đoạn video, cùng với lời bình phía dưới, chân mày liền nhíu lại thật chặt.
"Thật ra thì lên trang đầu cũng không có gì..., minh tinh mà, khó tránh khỏi chút chuyện bị gièm pha." Kiều An Hảo để cho giọng điệu của mình có vẻ nhẹ nhàng một chút.
Đáy lòng Kiều An Hảo trong lúc bất chợt liền hiện lên một chút áy náy, cô cảm thấy cái ví tiền của Lục Cẩn Niên đặt ở trong lòng bàn tay của mình này, nặng trĩu, để cho cô cảm thấy mình đang lãng phí lòng tốt của Cẩn Niên đối với mình.
Kiều An Hảo không nhịn được cụp mắt xuống.
Dưới sự giúp đỡ của trợ lý và nhân viên bán hàng, ôm bao lớn bao nhỏ đi tới: "Ông Lục, tất cả đều kiểm tra tốt, không có vấn đề gì."
Lục Cẩn Niên gật đầu một cái, vươn tay kéo cánh tay Kiều An Hảo: "Đi thôi, không phải muốn xem quần áo?"
Đáy lòng Kiều An Hảo càng khó chịu, cô đứng tại chỗ không động đậy.
Lục Cẩn Niên nhíu mày một cái, quay đầu nhìn về phía Kiều An Hảo, có chút không hiểu hỏi: "Sao vậy?"
Kiều An Hảo cắn cắn môi dưới, không nói gì, ngược lại nhìn về phía Triệu Manh, nói một câu: "Thật xin lỗi."
Đáy mắt Lục Cẩn Niên nghi ngờ nặng hơn.
Kiều An Hảo không dám nhìnLục Cẩn Niên, mà lại quay đầu nói với nhân viên bán hàng bên cạnh: "Những đồ này tôi có thể trả lại toàn bộ hay không."
"À? Cô Kiều, cái này đều không phải là thứ cô thích sao?" Trợ lý đầu tiên ngạc nhiên nói lớn.
Chân mày Lục Cẩn Niên nhíu càng thêm lợi hại, nhìn chằm chằm Kiều An Hảo không có lên tiếng.
Kiều An Hảo nhì một đống đồ đã gói lại tốt, sau đó chỉ vào cái túi xách mình lựa chọ đầu tiên kia nói: "Trừ cái ở ngoài, những thứ khác tất cả đều cho tôi trả lại, tôi không muốn nữa."
Dừng một chút, Kiều An Hảo lại hỏi: "Có thể trả lại hàng chứ?"
Nhân viên bán hàng mỉm cười nói: "Có thể, cô chờ tôi, tôi hiện tại đi giúp cô xử lý."
"Chờ một lát." Lục Cẩn Niên trầm mặc một hồi lâu như vậy, đột nhiên lên tiếng ngăn cản, sau đó ý bảo Triệu Manh cùng trợ lý ở chỗ này chờ một lát, sau đó liền dắt tay Kiều An Hảo, đi ra khỏi cửa hàng, sau đó dẫn đến cách đó không xa trong hành lang đường hầm khẩn cấp gần như không có người nào ra vào, mới ngừng lại, xoay người, mắt không chớp nhìn Kiều An Hảo, mở miệng: "Nói đi, rốt cuộc xảy ra chuyện gì."
Kiều An Hảo mím mím môi, buông tầm mắt xuống, trốn tránh tầm mắt của Lục Cẩn Niên, không có lên tiếng.
Lục Cẩn Niên đặt Kiều An Hảo ngay trên tường, vươn tay nâng cằm của cô lên, khẽ cúi người, ánh mắt đen láy thâm thúy, nhìn chằm chằm vào mắt của cô: "Kiều Kiều, anh biết rõ em có chuyện gì đó gạt anh."
Kiều An Hảo cũng biết, khi mình mở miệng nói không muốn những đồ kia, nhất định Lục Cẩn Niên sẽ cảm thấy đã có vấn đề xảy ra.
Cô cũng biết, chuyện huyên náo xôn xao trên trang web đó, hôm nay Lục Cẩn Niên mới vừa trở về nước, đến bây giờ vẫn luôn xoay chung quanh cô, còn chưa chú ý tới, nhưng là sớm muộn gì cũng sẽ biết.
Cô vốn muốn để cho anh nghỉ ngơi thật tốt, sau đó tố khổ với anh, nhưng là bây giờ bị Triệu Manh cầm đi thông báo, mình làm theo, làm rối lên không có biện pháp kéo dài nữa, vì vậy liền mở miệng nói: "Sáng sớm hôm nay em tỉnh lại, xì căng đan ầm ĩ, đều lên trang đầu rồi."
Lục Cẩn Niên sửng sốt một chút, liền móc ra điện thoại di động từ trong túi, nhấn Microblogging, liền thấy sáu chữ 【 Kiều An Hảo, ngôi sao đảo thiếp 】đập vào mắt.
Anh nhanh chóng mở ra nội dung trong Microblogging, thấy bên trong công bố hai đoạn video, cùng với lời bình phía dưới, chân mày liền nhíu lại thật chặt.
"Thật ra thì lên trang đầu cũng không có gì..., minh tinh mà, khó tránh khỏi chút chuyện bị gièm pha." Kiều An Hảo để cho giọng điệu của mình có vẻ nhẹ nhàng một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.