Chương 21: Lại một cao thủ
Đông Giao Lâm Công Tử
24/01/2017
Trong trò chơi có rất nhiều võ công phụ trợ, như sở học Phân Quang Thác Ảnh của A Phi, còn có một ít loại phụ trợ sinh hoạt, như thuật chế độc, thuật chế thuốc, thuật cưỡi ngựa. Có một ít võ công phụ trợ có thể có cũng có thể không, được quyết định bởi niềm yêu thích của người chơi. Chẳng hạn một số người chơi nữ yêu thích làm trang phục, như vậy nàng có thể học thuật may vá, có người yêu thích ăn vặt và tìm kiếm mỹ thực, như vậy họ có thể lựa chọn thuật làm bếp.
Có giá trị nhất chính là phụ trợ võ công, có một loại là thuật ngự kiếm, có thể tăng cường uy lực cũng như tốc độ xuất kiếm, là phụ trợ được hoan nghênh nhất trong trò chơi. Mà phụ trợ võ công mà Trường Thương Môn tôn sùng nhất, chính là thuật múa thương, gia tăng tốc độ cùng uy lực khi xuất thương, đương nhiên hiện tại cũng chưa có người nào học qua.
Về phần phụ trợ tu vi nội công lại càng ghê gớm. Mọi người đều phải tu luyện nội công, bởi vì họ không phải là Lệnh Hồ Xung, Lệnh Hồ Xung người ta không có nội lực nhưng chỉ bằng một thanh kiếm có thể chọc thủng mắt mười mấy người, còn người chơi mà không có nội lực thì ngay cả con lợn rừng cũng khó mà đối phó.
Mọi người đều biết, tác dụng của nội công phi thường to lớn. Nếu ngươi có thể tìm được phụ trợ nội công, sẽ có thể tăng cường tu vi nội công một mảng lớn, đồng thời cũng kéo giãn ưu thế với người chơi khác. Ngay khi mà mọi người còn đang đau khổ tìm kiếm môn phụ trợ võ công này, thì Vân Trung Long đã bằng Tử Hà Thần Công cùng môn phụ trợ nội công kéo giãn một khoảng lớn với các người chơi khác.
Hắn vừa một mình đối phó với Song Đao và Phong Tín Tử, võ công hai người kia cũng xem như là đỉnh cấp trong các người chơi, tu vi nội công của bọn họ chắc chắn sẽ không tệ. Dù là thế, hai người này liên thủ vẫn kém Vân Trung Long một bậc, có thể thấy được nội công của Vân Trung Long đáng sợ như thế nào.
Vân Trung Long trước mặt hơn mười vạn người lộ ra tu vi nội công khủng bố, nhất thời chấn nhiếp toàn trường. Song Đao cùng Phong Tín Tử có tâm muốn phản bác, nhưng hiện thực vẫn ở đó, lúc trước bọn họ đã giao thủ qua, biết Vân Trung Long lợi hợi ra sao. Cao thủ mạnh nhất của đại môn phái trong trò chơi, cũng không phải là nói đùa.
- Thành Mạt Lăng là địa bàn của ai thì cũng không quan trọng. Đệ tử phái Hoa Sơn các ngươi giết đệ tử phái Ma Sơn, lại còn xuất thủ ngay trong gia môn. Vân Trung Long ngươi võ công cao cường, có phải là muốn ỷ mạnh hiếp yếu hay không? Chuyện này ta nhìn không vừa mắt a!
Ngay lúc này, bỗng nhiên có một âm thanh từ xa xa truyền tới, mọi người đều tránh ra thành một con đường, một người ở đó từ từ đi ra, chậm rãi tiến đến căn phòng mà Vân Trung Long đang đứng.
Khoảng cách của hai người không phải là nhỏ, nhưng mà nội công của người nọ cũng rất cao, mặc dù không rung động lòng người như Vân Trung Long, nhưng ít nhất tất cả mọi người đều vẫn có thể nghe được. A Phi chớp chớp mắt, nhìn thấy rất rõ người đang đi tới, cũng không cần hắn nói ra tên của người nọ, bởi vì tất cả đệ tử phái Ma Sơn đã bắt đầu hoan hô.
- Đại Kiếm Thần!
- Là Đại Kiếm Thần!
- Hai đại cao thủ trong trò chơi!
- Oa, hôm nay thật đặc sắc!
Hai người được xưng mạnh nhất trong trò chơi, cuối cùng đều đã lộ diện tại thành Mạt Lăng. A Phi nhìn bóng lưng Đại Kiếm Thần, không nhịn được mà cảm khái vạn phần. Lúc trước hắn không biết người này lợi hại, bởi vậy ngồi chung một cái xe ngựa cũng không có cảm giác gì, hiện tại Đại Kiếm Thần người ta xuất hiện cũng vạn chúng chú mục, hắn mới cảm giác được khoảng cách chênh lệch giữa người chơi đỉnh cấp với một gã tân thủ. Chẳng qua hắn lại suy nghĩ, không nghe nói Đại Kiếm Thần là người phái Ma Sơn a, đại sư huynh phái Ma Sơn là Song Đao, lấy tu vi của Đại Kiếm Thần, nếu như ở phái Ma Sơn, đã sớm là đại sư huynh rồi.
Quay đầu nhìn lại Kim Hoàn Đao, thấy hắn cũng đang rất kích động nhìn Đại Kiếm Thần, hiển nhiên là không để ý đến mình. Vì thế hắn đành gọi cho Lạc Nhật.
Lạc Nhật trả lời cực nhanh:
- Làm sao, nhìn tuyệt đỉnh cao thủ đi!
- Ngươi cũng ở đây?
A Phi ngạc nhiên nói. Gia hỏa này không phải nói là không đến hay sao?
- Đương nhiên, hai đại cao thủ quyết đấu, có thể không tới sao?
- Ta hỏi ngươi a, Đại Kiếm Thần này lai lịch thế nào, vì sao lại xuất đầu giúp phái Ma Sơn chúng ta?
Lạc Nhật trả lời:
- Ha ha, ngươi là người mới, tất nhiên không biết chuyện này. Lai lịch của sư phụ Đại Kiếm Thần thì không biết, nghe nói có chút liên quan đến Linh Thứu Cung.
- Linh Thứu Cung, Linh Thứu Cung của Thiên Sơn Đồng Mỗ kia?
A Phi cực kỳ kinh hãi. Đây chính là một môn phải ẩn a!
- Không sai. Chẳng qua đây cũng chỉ là nghe nói.
Lạc Nhật nói.
A Phi suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Hay là hắn tu luyện võ công phái Tiêu Dao?
- Không phải.
Lạc Nhật khẳng định nói:
- Ít nhất là kiếm pháp không phải. Kiếm pháp của hắn rất cổ quái, có kiếm khí, vô cùng lợi hại. Nghe nói có quan hệ với Trác Bất Phàm.
- Trác Bất Phàm nào, diễn viên quần chúng trong Thiên Long Bát Bộ kia, kiếm thần Trác Bất Phàm?
A Phi hỏi.
- Không sai. Giang hồ đồn đãi hắn được Trác Bất Phàm truyền thụ, học được võ công của kiếm thần. Không thấy tên hắn gọi là Đại Kiếm Thần hay sao, quả là người cũng như tên.
Lạc Nhật khen.
-... Ngươi nói nửa ngày rồi, hắn có quan hệ gì với phái Ma Sơn chúng ta a?
A Phi hỏi.
- Thiệt thòi ngươi là người phái Ma Sơn, cái này còn không biết? Đại Kiếm Thần sáng lập ra một bang hội, gọi là Huynh Đệ Hội. Hắn chính là bang chủ của Huynh Đệ Hội, mà người trong Huynh Đệ Hội, phần lớn là lấy cao thủ phái Ma Sơn làm căn cơ. Đám người Song Đao, Phong Tín Tử, Kim Hoàn Đao, Thanh phong đều là cao thủ giang hồ nhất lưu a. Hai người vừa mới giao thủ với Vân Trung Long, chính là Song Đao và Phong Tín Tử, bọn họ đều là cao thủ phái Ma Sơn có tiếng tăm lừng lẫy, chắc là ngươi đã biết.
Lạc Nhật nói.
Song Đao cùng Phong Tín Tử, một người là đại sư huynh Ma Sơn, một người là đại sư huynh Luyện Khí Môn. A Phi giật mình hiểu ra, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ mối quan hệ của bọn Kim Hoàn Đao với Đại Kiếm Thần. Chỉ sợ cũng vì duyên cớ này mà Đại Kiếm Thần với phái Ma Sơn có quan hệ không tệ. Không trách được sau khi hắn xuất hiện, không ít người phái Ma Sơn đều hoan hô, nghĩ đến chắc cũng vì mối quan hệ này.
- Hơn nữa Đại Kiếm Thần cùng Vân Trung Long đều được xung hai đại cao thủ trong trò chơi. Bọn họ đánh qua không biết bao nhiêu lần, trên cơ sở là ngang sức ngang tài. Luận về tu vi thì phái Ma Sơn không có ai có thể so được với Vân Trung Long, chỉ có Đại Kiếm Thần này mới có thể sánh được. Hắn không xuất đầu thì làm gì còn ai. Kiếm pháp của Đại Kiếm Thần lợi hại, khinh công lại càng được xưng là nhất tuyệt.
Lạc Nhật bình luận.
- Nghe khẩu khí, ngươi có vẻ có chút tôn sùng hắn a! Làm sao lại không ủng hộ đại sư huynh của các ngươi.
A Phi cảm giác được giọng điệu của Lạc Nhât.
- Tiểu tử Vân Trung Long kia dù sao cũng là người của Khí tông, Kiếm tông cùng Khí tông thề bất lưỡng lập!
Lạc Nhật trả lời.
- Đừng lảm nhảm, nhất định là có lý do khác!
A Phi rất quen thuộc với Lạc Nhật, biết hắn sẽ không vì cái lý do đại nghĩa lăng nhiên mà đi khinh bỉ Vân Trung Long.
-... Vân Trung Long đẹp trai hơn ta.
Lạc Nhật trầm mặc nửa ngày mới trả lời.
-Uh!
A Phi rất vừa lòng với đáp án này. Nói thật, thân là nam nhân, hắn cũng bởi vì lý do đó mà ghen tỵ với Vân Trung Long. Chẳng qua ghen tỵ thì ghen tỵ, cũng chẳng mảy may ảnh hưởng đến hình tượng của người ta.
Ngay khi A Phi buôn chuyện với Lạc Nhật, Vân Trung Lòng với Đại Kiếm Thần cũng đã lảm nhảm xong. Dù sao đây cũng chỉ là một cái trò chơi, trong trò chơi lải nhải lảm nhảm gì đều là vô nghĩa, nói qua nói lại chỉ có võ công là có nghĩa. Vân Trung Long cùng Đại Kiếm Thần đầu tiên là giao lưu ngôn ngữ, rồi hai người lần lượt rút vũ khí ra, chuẩn bị đánh lộn với nhau...
Nói là đánh lộn có chút hơi khó nghe, cũng không dúng cho lắm. Chỉ thấy Đại Kiếm Thần rút trường kiếm sau lưng ra, thanh kiếm này khác với thanh kiếm bình thường khác, mũi kiếm cực rộng. Mà khi hắn vận nội lực, một đạo kiếm khí từ mũi kiếm bay ra, lại còn lắc lư như vật còn sống.
Mọi người khinh hãi hô một tiếng:
- Kiếm khí!
Mà Đại Kiếm Thần cũng không ngừng lại, hắn vừa nói chuyện vừa đi thẳng về hướng Vân Trung Long đang đứng. Đợi khi hắn rút kiếm ra, bước chân bỗng nhiên nhanh hơn, thân ảnh vụt chớp, xoẹt cái hắn đã vượt qua hơn mười trượng, trường kiếm như nước, hướng về Vân Trung Long mà bao phủ.
- MK, nhanh vậy!
- Tuyệt học khinh công đi!
Mọi người đều kinh hô. Có người nói đây là Lăng Ba Vi Bộ, có người thì phản bác rằng sở trường Lăng Ba Vi Bộ không phải là tấn công đường dài, này hẳn phải là Nhất Vi Độ Giang của Thiếu Lâm. Nhưng mà lại có người phản bác Nhất Vi Độ Giang là khinh công trên đất bằng, đây hẳn phải là Thê Vân Tung của Võ Đang, không thấy Đại Kiếm Thần kia thoáng cái đã bay lên trời đó sao? Cũng có người nói là không phải, Đại Kiếm Thần cũng không phải đệ tử của ba môn phái này, làm sao có thể học được tuyệt học khinh công của ba phái này chứ?
Tóm lại là mặc cho người khác nói thế nào thì nói, khinh công của Đại Kiếm Thần cũng khiến mọi người bị chấn kinh. Hắn đã giao thủ với Vân Trung Long. Trường kiếm trong tay, kiếm quang như nước, nhịp bước chân thay đổi lại càng thêm quỷ dị. Đại Kiếm Thần đứng trên nóc nhà, vung một kiếm về phía Vân Trung Long. Kiếm pháp được Trác Bất Phàm sáng tạo quả thật khác người bình thường, vậy mà kiếm khí có thể dài đến ba tấc, chớp mắt kiếm khí tung hoành trên nóc nhà, trên không trung cũng tràn đầy bóng dáng của Đại Kiếm Thần. Mà Vân Trung Long cũng không yếu thế, hắn rút kiếm ra, một đạo khí màu tím bao phủ quanh thân, kiếm quang của Đại Kiếm Thần tiếp xúc với đạo khí màu tím kia, cả hai đều quấn lại với nhau, vậy mà không phân cao thấp.
Đám người chơi đều yên tĩnh nín thở, tập trung tinh thần nhìn hai đại cao thủ quyết đấu.
Có giá trị nhất chính là phụ trợ võ công, có một loại là thuật ngự kiếm, có thể tăng cường uy lực cũng như tốc độ xuất kiếm, là phụ trợ được hoan nghênh nhất trong trò chơi. Mà phụ trợ võ công mà Trường Thương Môn tôn sùng nhất, chính là thuật múa thương, gia tăng tốc độ cùng uy lực khi xuất thương, đương nhiên hiện tại cũng chưa có người nào học qua.
Về phần phụ trợ tu vi nội công lại càng ghê gớm. Mọi người đều phải tu luyện nội công, bởi vì họ không phải là Lệnh Hồ Xung, Lệnh Hồ Xung người ta không có nội lực nhưng chỉ bằng một thanh kiếm có thể chọc thủng mắt mười mấy người, còn người chơi mà không có nội lực thì ngay cả con lợn rừng cũng khó mà đối phó.
Mọi người đều biết, tác dụng của nội công phi thường to lớn. Nếu ngươi có thể tìm được phụ trợ nội công, sẽ có thể tăng cường tu vi nội công một mảng lớn, đồng thời cũng kéo giãn ưu thế với người chơi khác. Ngay khi mà mọi người còn đang đau khổ tìm kiếm môn phụ trợ võ công này, thì Vân Trung Long đã bằng Tử Hà Thần Công cùng môn phụ trợ nội công kéo giãn một khoảng lớn với các người chơi khác.
Hắn vừa một mình đối phó với Song Đao và Phong Tín Tử, võ công hai người kia cũng xem như là đỉnh cấp trong các người chơi, tu vi nội công của bọn họ chắc chắn sẽ không tệ. Dù là thế, hai người này liên thủ vẫn kém Vân Trung Long một bậc, có thể thấy được nội công của Vân Trung Long đáng sợ như thế nào.
Vân Trung Long trước mặt hơn mười vạn người lộ ra tu vi nội công khủng bố, nhất thời chấn nhiếp toàn trường. Song Đao cùng Phong Tín Tử có tâm muốn phản bác, nhưng hiện thực vẫn ở đó, lúc trước bọn họ đã giao thủ qua, biết Vân Trung Long lợi hợi ra sao. Cao thủ mạnh nhất của đại môn phái trong trò chơi, cũng không phải là nói đùa.
- Thành Mạt Lăng là địa bàn của ai thì cũng không quan trọng. Đệ tử phái Hoa Sơn các ngươi giết đệ tử phái Ma Sơn, lại còn xuất thủ ngay trong gia môn. Vân Trung Long ngươi võ công cao cường, có phải là muốn ỷ mạnh hiếp yếu hay không? Chuyện này ta nhìn không vừa mắt a!
Ngay lúc này, bỗng nhiên có một âm thanh từ xa xa truyền tới, mọi người đều tránh ra thành một con đường, một người ở đó từ từ đi ra, chậm rãi tiến đến căn phòng mà Vân Trung Long đang đứng.
Khoảng cách của hai người không phải là nhỏ, nhưng mà nội công của người nọ cũng rất cao, mặc dù không rung động lòng người như Vân Trung Long, nhưng ít nhất tất cả mọi người đều vẫn có thể nghe được. A Phi chớp chớp mắt, nhìn thấy rất rõ người đang đi tới, cũng không cần hắn nói ra tên của người nọ, bởi vì tất cả đệ tử phái Ma Sơn đã bắt đầu hoan hô.
- Đại Kiếm Thần!
- Là Đại Kiếm Thần!
- Hai đại cao thủ trong trò chơi!
- Oa, hôm nay thật đặc sắc!
Hai người được xưng mạnh nhất trong trò chơi, cuối cùng đều đã lộ diện tại thành Mạt Lăng. A Phi nhìn bóng lưng Đại Kiếm Thần, không nhịn được mà cảm khái vạn phần. Lúc trước hắn không biết người này lợi hại, bởi vậy ngồi chung một cái xe ngựa cũng không có cảm giác gì, hiện tại Đại Kiếm Thần người ta xuất hiện cũng vạn chúng chú mục, hắn mới cảm giác được khoảng cách chênh lệch giữa người chơi đỉnh cấp với một gã tân thủ. Chẳng qua hắn lại suy nghĩ, không nghe nói Đại Kiếm Thần là người phái Ma Sơn a, đại sư huynh phái Ma Sơn là Song Đao, lấy tu vi của Đại Kiếm Thần, nếu như ở phái Ma Sơn, đã sớm là đại sư huynh rồi.
Quay đầu nhìn lại Kim Hoàn Đao, thấy hắn cũng đang rất kích động nhìn Đại Kiếm Thần, hiển nhiên là không để ý đến mình. Vì thế hắn đành gọi cho Lạc Nhật.
Lạc Nhật trả lời cực nhanh:
- Làm sao, nhìn tuyệt đỉnh cao thủ đi!
- Ngươi cũng ở đây?
A Phi ngạc nhiên nói. Gia hỏa này không phải nói là không đến hay sao?
- Đương nhiên, hai đại cao thủ quyết đấu, có thể không tới sao?
- Ta hỏi ngươi a, Đại Kiếm Thần này lai lịch thế nào, vì sao lại xuất đầu giúp phái Ma Sơn chúng ta?
Lạc Nhật trả lời:
- Ha ha, ngươi là người mới, tất nhiên không biết chuyện này. Lai lịch của sư phụ Đại Kiếm Thần thì không biết, nghe nói có chút liên quan đến Linh Thứu Cung.
- Linh Thứu Cung, Linh Thứu Cung của Thiên Sơn Đồng Mỗ kia?
A Phi cực kỳ kinh hãi. Đây chính là một môn phải ẩn a!
- Không sai. Chẳng qua đây cũng chỉ là nghe nói.
Lạc Nhật nói.
A Phi suy nghĩ một lúc rồi nói:
- Hay là hắn tu luyện võ công phái Tiêu Dao?
- Không phải.
Lạc Nhật khẳng định nói:
- Ít nhất là kiếm pháp không phải. Kiếm pháp của hắn rất cổ quái, có kiếm khí, vô cùng lợi hại. Nghe nói có quan hệ với Trác Bất Phàm.
- Trác Bất Phàm nào, diễn viên quần chúng trong Thiên Long Bát Bộ kia, kiếm thần Trác Bất Phàm?
A Phi hỏi.
- Không sai. Giang hồ đồn đãi hắn được Trác Bất Phàm truyền thụ, học được võ công của kiếm thần. Không thấy tên hắn gọi là Đại Kiếm Thần hay sao, quả là người cũng như tên.
Lạc Nhật khen.
-... Ngươi nói nửa ngày rồi, hắn có quan hệ gì với phái Ma Sơn chúng ta a?
A Phi hỏi.
- Thiệt thòi ngươi là người phái Ma Sơn, cái này còn không biết? Đại Kiếm Thần sáng lập ra một bang hội, gọi là Huynh Đệ Hội. Hắn chính là bang chủ của Huynh Đệ Hội, mà người trong Huynh Đệ Hội, phần lớn là lấy cao thủ phái Ma Sơn làm căn cơ. Đám người Song Đao, Phong Tín Tử, Kim Hoàn Đao, Thanh phong đều là cao thủ giang hồ nhất lưu a. Hai người vừa mới giao thủ với Vân Trung Long, chính là Song Đao và Phong Tín Tử, bọn họ đều là cao thủ phái Ma Sơn có tiếng tăm lừng lẫy, chắc là ngươi đã biết.
Lạc Nhật nói.
Song Đao cùng Phong Tín Tử, một người là đại sư huynh Ma Sơn, một người là đại sư huynh Luyện Khí Môn. A Phi giật mình hiểu ra, cuối cùng hắn cũng hiểu rõ mối quan hệ của bọn Kim Hoàn Đao với Đại Kiếm Thần. Chỉ sợ cũng vì duyên cớ này mà Đại Kiếm Thần với phái Ma Sơn có quan hệ không tệ. Không trách được sau khi hắn xuất hiện, không ít người phái Ma Sơn đều hoan hô, nghĩ đến chắc cũng vì mối quan hệ này.
- Hơn nữa Đại Kiếm Thần cùng Vân Trung Long đều được xung hai đại cao thủ trong trò chơi. Bọn họ đánh qua không biết bao nhiêu lần, trên cơ sở là ngang sức ngang tài. Luận về tu vi thì phái Ma Sơn không có ai có thể so được với Vân Trung Long, chỉ có Đại Kiếm Thần này mới có thể sánh được. Hắn không xuất đầu thì làm gì còn ai. Kiếm pháp của Đại Kiếm Thần lợi hại, khinh công lại càng được xưng là nhất tuyệt.
Lạc Nhật bình luận.
- Nghe khẩu khí, ngươi có vẻ có chút tôn sùng hắn a! Làm sao lại không ủng hộ đại sư huynh của các ngươi.
A Phi cảm giác được giọng điệu của Lạc Nhât.
- Tiểu tử Vân Trung Long kia dù sao cũng là người của Khí tông, Kiếm tông cùng Khí tông thề bất lưỡng lập!
Lạc Nhật trả lời.
- Đừng lảm nhảm, nhất định là có lý do khác!
A Phi rất quen thuộc với Lạc Nhật, biết hắn sẽ không vì cái lý do đại nghĩa lăng nhiên mà đi khinh bỉ Vân Trung Long.
-... Vân Trung Long đẹp trai hơn ta.
Lạc Nhật trầm mặc nửa ngày mới trả lời.
-Uh!
A Phi rất vừa lòng với đáp án này. Nói thật, thân là nam nhân, hắn cũng bởi vì lý do đó mà ghen tỵ với Vân Trung Long. Chẳng qua ghen tỵ thì ghen tỵ, cũng chẳng mảy may ảnh hưởng đến hình tượng của người ta.
Ngay khi A Phi buôn chuyện với Lạc Nhật, Vân Trung Lòng với Đại Kiếm Thần cũng đã lảm nhảm xong. Dù sao đây cũng chỉ là một cái trò chơi, trong trò chơi lải nhải lảm nhảm gì đều là vô nghĩa, nói qua nói lại chỉ có võ công là có nghĩa. Vân Trung Long cùng Đại Kiếm Thần đầu tiên là giao lưu ngôn ngữ, rồi hai người lần lượt rút vũ khí ra, chuẩn bị đánh lộn với nhau...
Nói là đánh lộn có chút hơi khó nghe, cũng không dúng cho lắm. Chỉ thấy Đại Kiếm Thần rút trường kiếm sau lưng ra, thanh kiếm này khác với thanh kiếm bình thường khác, mũi kiếm cực rộng. Mà khi hắn vận nội lực, một đạo kiếm khí từ mũi kiếm bay ra, lại còn lắc lư như vật còn sống.
Mọi người khinh hãi hô một tiếng:
- Kiếm khí!
Mà Đại Kiếm Thần cũng không ngừng lại, hắn vừa nói chuyện vừa đi thẳng về hướng Vân Trung Long đang đứng. Đợi khi hắn rút kiếm ra, bước chân bỗng nhiên nhanh hơn, thân ảnh vụt chớp, xoẹt cái hắn đã vượt qua hơn mười trượng, trường kiếm như nước, hướng về Vân Trung Long mà bao phủ.
- MK, nhanh vậy!
- Tuyệt học khinh công đi!
Mọi người đều kinh hô. Có người nói đây là Lăng Ba Vi Bộ, có người thì phản bác rằng sở trường Lăng Ba Vi Bộ không phải là tấn công đường dài, này hẳn phải là Nhất Vi Độ Giang của Thiếu Lâm. Nhưng mà lại có người phản bác Nhất Vi Độ Giang là khinh công trên đất bằng, đây hẳn phải là Thê Vân Tung của Võ Đang, không thấy Đại Kiếm Thần kia thoáng cái đã bay lên trời đó sao? Cũng có người nói là không phải, Đại Kiếm Thần cũng không phải đệ tử của ba môn phái này, làm sao có thể học được tuyệt học khinh công của ba phái này chứ?
Tóm lại là mặc cho người khác nói thế nào thì nói, khinh công của Đại Kiếm Thần cũng khiến mọi người bị chấn kinh. Hắn đã giao thủ với Vân Trung Long. Trường kiếm trong tay, kiếm quang như nước, nhịp bước chân thay đổi lại càng thêm quỷ dị. Đại Kiếm Thần đứng trên nóc nhà, vung một kiếm về phía Vân Trung Long. Kiếm pháp được Trác Bất Phàm sáng tạo quả thật khác người bình thường, vậy mà kiếm khí có thể dài đến ba tấc, chớp mắt kiếm khí tung hoành trên nóc nhà, trên không trung cũng tràn đầy bóng dáng của Đại Kiếm Thần. Mà Vân Trung Long cũng không yếu thế, hắn rút kiếm ra, một đạo khí màu tím bao phủ quanh thân, kiếm quang của Đại Kiếm Thần tiếp xúc với đạo khí màu tím kia, cả hai đều quấn lại với nhau, vậy mà không phân cao thấp.
Đám người chơi đều yên tĩnh nín thở, tập trung tinh thần nhìn hai đại cao thủ quyết đấu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.