Hồng Chủ

Chương 5: Tẩy Tủy Thay Máu

Phong Tiên

10/08/2021

Một quyền, một bước, một cước này.

Quyền đánh ra như mũi tên, thế như tuấn mã, sát khí hiện ra, hoàn toàn triển lộ tu ti võ đạo Dịch Cân đỉnh của Vân Hồng ra ngoài, hắn chỉ cần tiện tay đánh một chiêu vào người bình thường, cũng đủ để khiến người này gãy xương hộc máu.

Đây là một bộ quyền pháp, tên là 'Thủy Du Long', là một trong ba bộ quyền pháp thối thể mà các tiền bối võ đạo của Nhân tộc đã thiên chuy bách luyện, không ngừng tìm tòi và đúc kết kinh nghiệm qua mấy nghìn năm.

Võ đạo tam quyền.

‘Đoán Thể quyền pháp’ thích hợp với người mới nhập võ đạo dùng để ổn định căn cơ, ‘Thủy Du Long’ và ‘Tinh Nguyệt Dao’ dùng để rèn luyện gân cốt toàn thân, thích hợp cho võ giả trong giai đoạn Dịch Cân Ngưng Mạch.

Ba chiêu đầu tiên, Vân Hồng chỉ cảm thấy khí huyết sôi trào, tinh thần khí hoàn toàn bị huy động, một chút cũng không ngừng lại, hắn thi triển các chiêu thức khác của ‘Thủy Du Long’.

Hô long…

Hô long…

Một quyền lại một quyền, Vân Hồng chợt cảm thấy trong cơ thể có một cỗ khí tức, mang theo kình lực, không ngừng dao động ở trong cơ thể hắn, không ngừng quay cuồng, tạo sức ép lên cơ bắp gân cốt toàn thân.

“Gân cốt tề minh, khí tức đốn sinh, kinh mạch tự thông.” Trong lòng Vân Hồng chấn động.

Hắn biết, đây chính là cơ hội đột phá mà hắn cầu trong mấy tháng nay.

Rốt cuộc cũng đến lúc rồi.

Dịch Cân đỉnh đã cô đọng khí huyết toàn thân đến cấp độ cực cao, nhưng ở giai đoạn này, dù có luyện thế nào cũng chỉ lơ lửng ở tầng ngoài của gân cốt, chưa thể thâm nhập cốt tủy, càng không thể đả thông kinh mạch.

Lực của quyền uy mãnh nhưng không bền bỉ, nhìn thì mạnh nhưng lại không có lực lượng.

Chỉ khi gân cốt hòa quyện vào nhau, nhân đó để đả thông kinh mạch toàn thân, chấn động phế phủ phát ra lôi âm, lực lượng mới có thể thâm nhập vào cốt tủy, rèn luyện đến lục phủ ngũ tạng, tu vi võ đạo mới có thể hoàn toàn đạt tới cảnh giới mới.

Cảnh giới này được gọi là ‘Ngưng Mạch’ thất trọng.

“Long Đằng Hổ Khiếu.”

Vân Hồng hô khẽ một tiếng, bước chân sinh phong, giống như một đầu mãnh hổ, trong lòng tưởng tượng ra hình ảnh Long Đằng, thân giống như Du Long, khí như mãnh hổ, cuối cùng một cỗ khí tức trong cơ thể vận chuyển vào trong nội tạng.

Cả người Vân Hồng lập tức vật ngã lưỡng vong*.

*Vật ngã lưỡng vong: Quên hết mọi sự vật hiện tượng

Huyết dịch tạp chất trong cơ thể giống như cũng thuận theo mà bị luyện hóa một mạch, dần dần bị bài trừ ra bên ngoài.

Đây chính là công hiệu của Thối Thể.

“Hô…” Đột nhiên Vân Hồng ngừng lại, dưới chân giống như mọc rễ, đứng trên mặt đất giống như muốn đâm mạnh xuống, đồng thời trong miệng phát ra âm thanh giống như hổ gầm.

Tiếng gầm ngày càng cao vút.

Đi đôi với tiếng gầm, gân cốt toàn thân Vân Hồng chấn động, bắt đầu mượn tiếng gầm mà rèn luyện nội tạng, đột nhiên lỗ chân lông mở ra, thậm chí có một ít máu đen cũng theo lỗ chân lông trào ra ngoài.

Đột nhiên.

Tim của hắn bỗng run lên, giống như có vật gì đó muốn từ bên trong phá thể ra ngoài.

“Lại đến?” Trong nháy mắt, Vân Hồng cảm giác lồng ngực đau nhức, cỗ khí tức đã được móc nối với gân cốt và nội tạng trong cơ thể, vì trái tim chấn động mà tản ra.

Giống như chảy qua trăm cay nghìn đắng, đến khi sắp leo tới đỉnh núi lại tuột chân tụt xuống, việc này khó chịu cỡ nào.

Bành… bành…



Trái tim chấn động kịch liệt giống như đại chùy không ngừng oanh kích, mỗi lần chấn động, đều mang theo cơn đau thấu tim, tay chân Vân Hồng không nhịn được mà co quắp.

Quá đau.

“A!”

Đau đớn khiến Vân Hồng không nhịn nổi, cả người hắn quỵ xuống mặt đất, co rúc lại một chỗ, theo thời gian trôi qua, ý thức của hắn cũng dần trở nên mơ hồ.

Hồi lâu sau.

Trái tim đang chấn động mới dừng lại, cả người Vân Hồng lẫn lộn toàn máu đen và mồ hôi, máu đen được tống ra ngoài cơ thể, còn đa phần mồ hôi là vì đau mà toát ra.

“Hô…”

Vân Hồng chậm rãi đứng lên, âm thanh khàn khàn, hắn nhẹ nhõm thở dài:

“Cuối cùng cũng vượt qua.”

Ngay sau đó, Vân Hồng ngửi thấy mùi thối phát ra từ máu đen dơ bẩn trên thân thể, hắn cũng không cảm thấy kỳ lạ mà lập tức đến phòng tắm, tắm nước nóng.

Liệt Hỏa Điện lúc nào cũng sẵn sàng cung cấp nước ấm cho mỗi vị đệ tử.

Tắm xong.

Vân Hồng chỉ cảm thấy cả người nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng.

Trở lại phòng mình.

“Lực lượng thân thể và gân cốt của ta hẳn là lại tiến triển một mảng lớn so với trước kia.” Vân Hồng cảm thấy trái tim mình tựa như cũng mạnh hơn một khoảng lớn, hắn nghĩ: ‘Nhưng mà rốt cuộc trái tim và thân thể của ta đã xảy ra chuyện gì.’

Trái tim đột nhiên chấn động đau đớn một cách quỷ dị, đây đã là lần thứ ba.

Lần đầu tiên xuất hiện là ở nửa năm trước.

Lúc ấy, Vân Hồng vẫn còn là Thối Thể ngũ trọng, trong một lần ở nhà hăng say luyện quyền, trái tim bỗng chấn động, ngay sau đó cả người đau đớn đến mức hôn mê bất tỉnh.

Làm ca ca và tẩu tử đều bị dọa sợ, tưởng trái tim của Vân Hồng xảy ra chuyện gì.

Ước chừng đến ngày hôm sau, Vân Hồng mới tỉnh lại.

Một lần trái tim chấn động đó cũng là thải ra một lượng lớn máu đen tạp chất, khi Vân Hồng tự mình kiểm tra, lại phát hiện mình từ Thối Thể ngũ trọng trực tiếp bước vào Thối Thể lục trọng, mà còn là ở đỉnh phong trong Thối Thể lục trọng.

Vì vậy, hắn mới có thể vừa vào Liệt Hỏa Điện đã liên tục đánh bại ba tên đệ tử, bỗng nhiên nổi tiếng, danh chấn Võ Viện.

Lần đầu tiên trái tim chấn động, hắn cho là cơ duyên để hắn tiến vào Liệt Hỏa Điện.

Lần thứ hai chấn động cũng giống như hôm nay, đó là vào ba tháng trước, lúc Vân Hồng chân chính đạt tới Thối Thể lục trọng đỉnh phong, lúc đang tu luyện kiếm pháp, tìm được cách đột phá Ngưng Mạch.

Nhưng khi đột phá cũng giống như vừa rồi, vì trái tim bỗng chấn động mà bị gián đoạn, đau thấu tim gan khiến Vân Hồng muốn hôn mê, khí tức cũng theo đó mà tiêu tán.

Đột phá thất bại.

Chờ lúc tỉnh táo lại, hắn lại phát hiện cả người toàn là máu đen dơ bẩn, mặc dù thân thể dừng lại ở Thối Thể lục trọng đỉnh phong nhưng lực lượng của gân cốt lại tiến triển một khoảng lớn một cách quỷ dị.

Hôm nay cũng như vậy.

“Ba lần, nhiều lần như vậy.”



Vân Hồng thầm nghĩ: ‘Rốt cuộc là vì cái gì? Mặc dù hôm nay ta vẫn ở lục trọng đỉnh phong nhưng sau mấy lần dị biến liên tiếp, e rằng tố chất thân thể cũng không thua gì võ giả Ngưng Mạch phổ thông, chẳng qua lực bền bỉ không bằng mà thôi.’

Từ lục trọng đến thất trọng đó là hai bản chất hoàn toàn khác nhau.

Võ giả Ngưng Mạch thất trọng, thân thể phải đả thông kinh mạch, thông qua gân cốt lôi âm để luyện nội tạng, không ngừng tống tạp chất ra khỏi cơ thể, bất kể là lực lượng hay tốc độ đều hoàn toàn áp đảo lục trọng.

Mà Hồng Vân lại có thể cảm giác được kinh mạch của hắn không hoàn toàn được đả thông, vẫn dừng lại ở lục trọng đỉnh phong như trước.

‘Thân thể ta bài xuất máu đen, rõ ràng chính là tẩy tủy thay máu như trong sách đã viết, lúc này tố chất thân thể của ta mới có thể không ngừng tăng vọt, đồng thời làm ta tiêu hóa thức ăn cực nhanh, vượt xa người thường.”

Vân Hồng suy nghĩ: ‘Thân thể càng mạnh cho thấy trụ cột võ đạo càng hùng hồn, dĩ nhiên đây là chuyện tốt nhưng mỗi lần ta sắp đột phát đều xảy ra dị biến, quả thật quỷ dị.’

Chuyện này.

Vân Hồng không dám nói với người khác.

Hắn chỉ có thể tự mình suy nghĩ tìm tòi, cũng tra cứu một ít sách trong Võ Viện muốn tìm ra manh mối, nhưng đáng tiếc vẫn không có kết quả.

‘Nhưng mà lần đầu tiên trái tim chấn động, ta đau đến hôn mê, đến lần thứ hai lại thanh tỉnh, ở lần thứ hai chỉ qua nửa giờ đã khôi phục lại như cũ, mà lần này trên cơ bản ta có thể giữ vững thần trí thanh tỉnh… Như vậy, dù sau này có gặp loại chuyện này, ta hẳn cũng có thể kháng cự đau đớn, đưa khí tức vào phủ tạng.” Vân Hồng thầm nghĩ.

Ngoại luyện gân cốt bì, nội luyện nhất khẩu khí.

Chỉ có đưa khí tức vào phủ tạng mới có thể rèn luyện phủ tạng, chân chính lột xác đi vào cảnh giới siêu phàm, nếu không dù cơ bắp gân cốt có luyện mạnh hơn nữa thì cũng không thể tính là võ giả chân chính.

Vân Hồng cũng không gấp gáp, hiện giờ hắn mới mười lăm tuổi, còn hai ba năm nữa mới tới lúc cơ năng của thân thể đạt tới thời kỳ đỉnh phong, hiện giờ chỉ cần thực lực tiếp tục tăng lên là được.

“Ít nhất hiện giờ lấy thực lực của ta, tiến vào quận viện không thành vấn đề.”

Mặc dù Lưu Minh coi Vân Hồng là đối thủ nhưng cho tới hiện giờ, Vân Hồng đều không coi bất kỳ ai làm đối thủ, ở trong mắt hắn, đối thủ của hắn chỉ có chính mình, hắn chỉ muốn thuận lợi thi vào quận viện, trừ cái này ra hắn không muốn cái khác.



Thân thể xảy ra dị biến khiến Vân Hồng phải nghỉ ngơi thêm nửa canh giờ, hắn không luyện quyền mà gỡ trường kiếm treo trên vách tường xuống, buộc ở bên hông, sau đó rời khỏi phòng, không gian phòng luyện võ quá nhỏ, không thích hợp để luyện tập kiếm pháp.

Đi tới hội trường luyện võ, lúc nãy Tạ sư huynh tu luyện đao pháp ở đây đã rời đi.

Vân Hồng cũng không nghĩ nhiều.

Bắt đầu tự mình luyện kiếm pháp.

“Hô…”

“Hô…”

Kiếm pháp nhanh mà mạnh, mơ hồ như điện, chỉ để lại tàn ảnh.

Kiếm pháp mà hắn tu luyện là khoái kiếm.

“Quyền luyện thân thể, thân thể là căn cơ của võ đạo, chỉ có luyện được cường đại khí lực, mới có thể trở thành võ giả cường đại.” Trong lòng Vân Hồng rất rõ ràng điều này.

“Nhưng sinh tử đánh giết, chỉ có quyền thì không đủ, loại người có thể đấu cùng yêu thú, thậm chí Nhân tộc ta có thể đàn áp Yêu tộc, trở thành chúa tể của ngũ vực thì tuyệt đối không phải chỉ dựa vào thân thể, chỉ bàn về thân thể, yêu thú mạnh hơn người nhiều.”

“Phải dựa vào binh khí.”

“Binh khí là phần mở rộng của quyền cước, nó sắc bén hơn quyền cước, mượn binh khí chúng ta mới có thể dễ dàng chém rơi đầu yêu thú, mới có thể lột da yêu thú nhanh hơn.”

Rào rào… rào rào… rào…

Kiếm của Vân Hồng càng lúc càng nhanh, một kiếm lại một kiếm, như gió nổi lên, như có long hổ đi theo.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hồng Chủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook