Chương 122: Hấp dẫn (1)
Deathstate
30/12/2017
Tô Mộ hầm hừ:
- Phụ thân nghiêm khắc khống chế đan dược, tài liệu, tiền bạc của chúng ta nhưng không kiểm soát tam ca. Nếu tam ca muốn thì có thể lấy hạn mức trong khố chỉ thua mẫu thân. Không lẽ phụ thân không bỏ ra công sức với tam ca sao?
Tô Kính trả lời Tô Mộ:
- Nhưng nhiều năm như vậy ta thà rằng ở bên ngoài cùng với hồ bằng cẩu hữu gian lận lừa gạt cũng không lợi dụng quyền lực này.
Tô Kính thầm áy náy, thế tử Tiêu Dao Hầu cũ tuy tiếng xấu đầy rẫy nhưng sâu trong lòng không là trẻ hư. Nếu không thì trên người gã không đến mức chỉ có đồng nát, không được vài viên đan dược. Có lẽ vì thế tử không có hy vọng thành tiên, cố ý bôi xấu danh tiếng mình để phụ thân đừng lãng phí thời gian.
Thế tử Tiêu Dao Hầu hoàn toàn có thể lợi dụng quyền lực của mình lấy nhiều thứ trong khố Hầu gia, tùy ý hoang phí rộng rãi. Đi bên ngoài có thể lừa đảo cái gì? Thứ tốt nhất cùng lắm là pháp bảo.
Hèn gì sau khi hắn thần binh luyện cốt, khi Huyết Long Biến sư phụ cho hắn kéo dài truyền thừa huyết mạch Tiêu Dao Hầu, hắn nợ Tiêu Dao Hầu, ít ra phải sinh một nhi tử hợp cách cho Tô gia mới trả được.
Tô Mộ nghẹn lời. Đúng là Tô Kính có rất nhiều quyền lực, đường tiện lợi, nhưng hắn không lợi dụng mấy thứ này. Về Hoàng Đình Thần Ngọc xét cho cùng không thể trách tam ca, nhưng đạo khí tốt như vậy bị lãng phí mất, trong lòng Tô Mộ rất khó chịu không nói không được.
Tô Kính đổi giọng:
- Ngũ muội muốn ta giúp đỡ thì cũng được.
Dù sao Tô Kính muốn khai phủ cần nhiều người giúp đỡ, huynh đệ tỷ muội là đáng tin nhất. Nếu những người này phản bội hắn thì gia tộc sau lưng sẽ không chấp nhận, không có khả năng thành tiên.
Mắt Tô Mộ sáng rực ngồi thẳng người, lắng nghe Tô Kính nói tiếp. Khi Tô Mộ ra dáng theo khuôn phép thì thuận mắt hơn nhiều, nàng vốn rất đẹp, giờ ngẩng đầu lên có vẻ vai mượt mà, cổ thon dài, mặt mày không còn chút ngạo mạn.
- Ta tham gia vào Vũ Lâm quân cũng là lúc bệ hạ bắt đầu phái binh thăm dò quốc gia Tà Thần, chưa chiến tranh thật sự, cùng lắm quấy rầy bên ngoài quốc gia Tà Thần để xem lực lượng của quốc gia Tà Thần mạnh cỡ nào. Ta sẽ kiếm đủ quân công trong hành động lần này, chấp chưởng binh một doanh. Tối đa mười năm Đông Tần sẽ chuẩn bị sẵn sàng phát động trận chiến tranh này, sau mười năm chắc ngũ muội là đỉnh Trúc Cơ rồi đúng không?
Tô Mộ gật đầu nói:
- Nếu tam ca giúp đỡ thì ta có thể làm được.
- Khi đó ta ra tiền, ngũ muội tự thành lập biên chế một doanh, nhưng phải do ta chỉ huy, thuộc danh nghĩa của ta.
Thấy Tô Mộ cau mày, Tô Kính nói:
- Ngũ muội có sức hiệu triệu đến mấy cũng không thể khuếch trương binh một doanh. Nếu gửi vào danh nghĩa của ta, chiến sự bên ta thuận lợi thì rồi sẽ đủ mười đại danh. Ta ở trong Vũ Lâm quân sẽ không ra quân địch, khi đó ta có thể khuếch trương thành bộ dạng gì đều là một tay muội lo.
Tô Mộ trầm ngâm. Biên chế của Đông Tần đế quốc một doanh là quy mô từ một vạn hai ngàn người đến một vạn sáu ngàn người. Mười doanh trở lên là một đội quân đoàn, quy mô lớn nhất sẽ không vượt qua ba mươi doanh.
Tô Kính nói đúng, với danh tiếng và thân phận của Tô Mộ thì thống lĩnh một doanh đã là cực hạn. Phong hầu chỉ cỡ tam đẳng hầu tứ phẩm, tước vị cộng thêm quân công chỉ được phong thưởng một linh trì. Khi đó Tô Mộ sẽ có nhiều thuộc hạ luyện khí sĩ, một linh trì cũng là thứ để nàng thưởng cho thuộc hạ, nàng không thể ngày đêm sử dụng riêng.
Nếu là một quân đoàn thì khác, dù Tô Mộ làm phó thủ của Tô Kính cũng sẽ được phong thưởng hai linh trì. Hai tòa linh trì thì Tô Mộ có hy vọng thăng cấp Kim Đan, sau này tu hành càng thuận lợi hơn. Nếu Tô Mộ dưới tay Tô Kính thì nàng ít nhận gánh nặng phong thưởng nguyên quân đoàn, trong hai linh trì có một tòa hoàn toàn thuộc về nàng.
Không thể tự do làm cũng không sao, có thể phong nhị đẳng cộng quan chức là trên tứ phẩm, khi trở thành quan viên tam phẩm thì được đưa ra ngoài chấp chưởng vùng đất một phủ.
Lòng Tô Mộ nóng cháy, chậm rãi gật đầu nói:
- Tam ca có thể giúp được gì cho ta?
- Luyện khí sĩ đầu vào hai ta có ba trăm sáu mươi phù lục luyện chế thành phù giáp, đây là ban phát cơ bản. Cường giả võ đạo đều có trang bị đồng phục tương đương với tinh nhuệ đế quốc. Ta mua lương thảo, ngũ muội phụ trách chỉ huy chiến sự là được.
Đông Tần đế quốc giàu có và đông đúc nguyên nhân lớn nhất là vì chưa từng thiếu lương thực, dù có chiến tranh thì giá lương thực sẽ không dao động. Miễn chiến tranh luôn diễn ra ở ngoài nước, không ảnh hưởng con dân trong đế quốc cảnh trồng trọt là được.
Ba trăm sáu mươi phù lục luyện chế thành phù giáp là đãi ngộ của đệ tử Đạo Cung. Đệ tử hạch tâm Đạo Cung đều được ba ngàn sáu trăm tấm phế phù luyện chế thành phù giáp. Đệ tử Đạo Cung sẽ không đầu vào Tô Mộ, nàng chỉ có thể chiêu lãm tán tu, được một bộ phù giáp đã cảm tạ trời đất.
- Trong mười năm này ta sẽ dùng quyền hạn của mình đổi đan dược trong khố phòng làm ban thưởng cho luyện khí sĩ. Trong tán tu đầu vào ngũ muội sẽ không có Kim Đan, cao nhất cùng lắm là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ.
- Vậy còn trang bị của binh lính bình thường thì mua thế nào?
Tô Kính nói:
- Để ta thử nói với mẫu thân xin Nguyên gia giúp đỡ.
Tô Kính biết Tô Mộ lo lắng cái gì, nàng không phải Nguyên Lăng Hồng sinh ra, biết rõ Nguyên gia sản xuất các loại binh khí tinh lương nhưng không thể mở miệng. Tô Kính thì khác, quân đội một doanh này thuộc danh nghĩa của hắn, Tô Mộ làm phó thủ. chỉ là một người chấp hành.
Tất nhiên Nguyên Lăng Hồng sẽ giúp đỡ nhi tử, rất có thể nửa bán nửa tặng và cho mượn tiền.
Bên Nguyên gia sẽ đồng ý giúp thế tử Tiêu Dao Hầu, quan hệ hai nhà càng chặt chẽ hơn. Nếu mộ binh với danh nghĩa Tô Mộ thì Nguyên gia không cho đãi ngộ đó.
Nghĩ thông những điều này Tô Mộ bỗng cảm thấy tam ca của nàng không quá vô dụng.
- Tam ca có thể Trúc Cơ không?
Với tính cách của Tô Mộ trực tiếp hỏi thẳng câu này không lạ, vì thống quân ở bên ngoài nếu không có thực lực nhất định rất khó phục chúng. Hơn nữa trong kẻ địch sẽ có tồn tại giống luyện khí sĩ, chủ soái quá yếu bị người chém đầu thì rắc rối.
Tô Kính nói thật:
- Trong mười năm thì được.
Tô Kính vốn định Trúc Cơ trước khi vào Vũ Lâm quân nhưng bây giờ không thể.
Cảnh giới là cảnh giới, chiến pháp là chiến pháp. Thực lực tiến bộ quá mau không phải việc tốt, lúc trước bỏ lỡ thời gian, tích lũy không đủ, bây giờ cảnh giới tăng lên nhưng bản lĩnh đánh nhau của hắn vẫn rất kém.
- Phụ thân nghiêm khắc khống chế đan dược, tài liệu, tiền bạc của chúng ta nhưng không kiểm soát tam ca. Nếu tam ca muốn thì có thể lấy hạn mức trong khố chỉ thua mẫu thân. Không lẽ phụ thân không bỏ ra công sức với tam ca sao?
Tô Kính trả lời Tô Mộ:
- Nhưng nhiều năm như vậy ta thà rằng ở bên ngoài cùng với hồ bằng cẩu hữu gian lận lừa gạt cũng không lợi dụng quyền lực này.
Tô Kính thầm áy náy, thế tử Tiêu Dao Hầu cũ tuy tiếng xấu đầy rẫy nhưng sâu trong lòng không là trẻ hư. Nếu không thì trên người gã không đến mức chỉ có đồng nát, không được vài viên đan dược. Có lẽ vì thế tử không có hy vọng thành tiên, cố ý bôi xấu danh tiếng mình để phụ thân đừng lãng phí thời gian.
Thế tử Tiêu Dao Hầu hoàn toàn có thể lợi dụng quyền lực của mình lấy nhiều thứ trong khố Hầu gia, tùy ý hoang phí rộng rãi. Đi bên ngoài có thể lừa đảo cái gì? Thứ tốt nhất cùng lắm là pháp bảo.
Hèn gì sau khi hắn thần binh luyện cốt, khi Huyết Long Biến sư phụ cho hắn kéo dài truyền thừa huyết mạch Tiêu Dao Hầu, hắn nợ Tiêu Dao Hầu, ít ra phải sinh một nhi tử hợp cách cho Tô gia mới trả được.
Tô Mộ nghẹn lời. Đúng là Tô Kính có rất nhiều quyền lực, đường tiện lợi, nhưng hắn không lợi dụng mấy thứ này. Về Hoàng Đình Thần Ngọc xét cho cùng không thể trách tam ca, nhưng đạo khí tốt như vậy bị lãng phí mất, trong lòng Tô Mộ rất khó chịu không nói không được.
Tô Kính đổi giọng:
- Ngũ muội muốn ta giúp đỡ thì cũng được.
Dù sao Tô Kính muốn khai phủ cần nhiều người giúp đỡ, huynh đệ tỷ muội là đáng tin nhất. Nếu những người này phản bội hắn thì gia tộc sau lưng sẽ không chấp nhận, không có khả năng thành tiên.
Mắt Tô Mộ sáng rực ngồi thẳng người, lắng nghe Tô Kính nói tiếp. Khi Tô Mộ ra dáng theo khuôn phép thì thuận mắt hơn nhiều, nàng vốn rất đẹp, giờ ngẩng đầu lên có vẻ vai mượt mà, cổ thon dài, mặt mày không còn chút ngạo mạn.
- Ta tham gia vào Vũ Lâm quân cũng là lúc bệ hạ bắt đầu phái binh thăm dò quốc gia Tà Thần, chưa chiến tranh thật sự, cùng lắm quấy rầy bên ngoài quốc gia Tà Thần để xem lực lượng của quốc gia Tà Thần mạnh cỡ nào. Ta sẽ kiếm đủ quân công trong hành động lần này, chấp chưởng binh một doanh. Tối đa mười năm Đông Tần sẽ chuẩn bị sẵn sàng phát động trận chiến tranh này, sau mười năm chắc ngũ muội là đỉnh Trúc Cơ rồi đúng không?
Tô Mộ gật đầu nói:
- Nếu tam ca giúp đỡ thì ta có thể làm được.
- Khi đó ta ra tiền, ngũ muội tự thành lập biên chế một doanh, nhưng phải do ta chỉ huy, thuộc danh nghĩa của ta.
Thấy Tô Mộ cau mày, Tô Kính nói:
- Ngũ muội có sức hiệu triệu đến mấy cũng không thể khuếch trương binh một doanh. Nếu gửi vào danh nghĩa của ta, chiến sự bên ta thuận lợi thì rồi sẽ đủ mười đại danh. Ta ở trong Vũ Lâm quân sẽ không ra quân địch, khi đó ta có thể khuếch trương thành bộ dạng gì đều là một tay muội lo.
Tô Mộ trầm ngâm. Biên chế của Đông Tần đế quốc một doanh là quy mô từ một vạn hai ngàn người đến một vạn sáu ngàn người. Mười doanh trở lên là một đội quân đoàn, quy mô lớn nhất sẽ không vượt qua ba mươi doanh.
Tô Kính nói đúng, với danh tiếng và thân phận của Tô Mộ thì thống lĩnh một doanh đã là cực hạn. Phong hầu chỉ cỡ tam đẳng hầu tứ phẩm, tước vị cộng thêm quân công chỉ được phong thưởng một linh trì. Khi đó Tô Mộ sẽ có nhiều thuộc hạ luyện khí sĩ, một linh trì cũng là thứ để nàng thưởng cho thuộc hạ, nàng không thể ngày đêm sử dụng riêng.
Nếu là một quân đoàn thì khác, dù Tô Mộ làm phó thủ của Tô Kính cũng sẽ được phong thưởng hai linh trì. Hai tòa linh trì thì Tô Mộ có hy vọng thăng cấp Kim Đan, sau này tu hành càng thuận lợi hơn. Nếu Tô Mộ dưới tay Tô Kính thì nàng ít nhận gánh nặng phong thưởng nguyên quân đoàn, trong hai linh trì có một tòa hoàn toàn thuộc về nàng.
Không thể tự do làm cũng không sao, có thể phong nhị đẳng cộng quan chức là trên tứ phẩm, khi trở thành quan viên tam phẩm thì được đưa ra ngoài chấp chưởng vùng đất một phủ.
Lòng Tô Mộ nóng cháy, chậm rãi gật đầu nói:
- Tam ca có thể giúp được gì cho ta?
- Luyện khí sĩ đầu vào hai ta có ba trăm sáu mươi phù lục luyện chế thành phù giáp, đây là ban phát cơ bản. Cường giả võ đạo đều có trang bị đồng phục tương đương với tinh nhuệ đế quốc. Ta mua lương thảo, ngũ muội phụ trách chỉ huy chiến sự là được.
Đông Tần đế quốc giàu có và đông đúc nguyên nhân lớn nhất là vì chưa từng thiếu lương thực, dù có chiến tranh thì giá lương thực sẽ không dao động. Miễn chiến tranh luôn diễn ra ở ngoài nước, không ảnh hưởng con dân trong đế quốc cảnh trồng trọt là được.
Ba trăm sáu mươi phù lục luyện chế thành phù giáp là đãi ngộ của đệ tử Đạo Cung. Đệ tử hạch tâm Đạo Cung đều được ba ngàn sáu trăm tấm phế phù luyện chế thành phù giáp. Đệ tử Đạo Cung sẽ không đầu vào Tô Mộ, nàng chỉ có thể chiêu lãm tán tu, được một bộ phù giáp đã cảm tạ trời đất.
- Trong mười năm này ta sẽ dùng quyền hạn của mình đổi đan dược trong khố phòng làm ban thưởng cho luyện khí sĩ. Trong tán tu đầu vào ngũ muội sẽ không có Kim Đan, cao nhất cùng lắm là luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ.
- Vậy còn trang bị của binh lính bình thường thì mua thế nào?
Tô Kính nói:
- Để ta thử nói với mẫu thân xin Nguyên gia giúp đỡ.
Tô Kính biết Tô Mộ lo lắng cái gì, nàng không phải Nguyên Lăng Hồng sinh ra, biết rõ Nguyên gia sản xuất các loại binh khí tinh lương nhưng không thể mở miệng. Tô Kính thì khác, quân đội một doanh này thuộc danh nghĩa của hắn, Tô Mộ làm phó thủ. chỉ là một người chấp hành.
Tất nhiên Nguyên Lăng Hồng sẽ giúp đỡ nhi tử, rất có thể nửa bán nửa tặng và cho mượn tiền.
Bên Nguyên gia sẽ đồng ý giúp thế tử Tiêu Dao Hầu, quan hệ hai nhà càng chặt chẽ hơn. Nếu mộ binh với danh nghĩa Tô Mộ thì Nguyên gia không cho đãi ngộ đó.
Nghĩ thông những điều này Tô Mộ bỗng cảm thấy tam ca của nàng không quá vô dụng.
- Tam ca có thể Trúc Cơ không?
Với tính cách của Tô Mộ trực tiếp hỏi thẳng câu này không lạ, vì thống quân ở bên ngoài nếu không có thực lực nhất định rất khó phục chúng. Hơn nữa trong kẻ địch sẽ có tồn tại giống luyện khí sĩ, chủ soái quá yếu bị người chém đầu thì rắc rối.
Tô Kính nói thật:
- Trong mười năm thì được.
Tô Kính vốn định Trúc Cơ trước khi vào Vũ Lâm quân nhưng bây giờ không thể.
Cảnh giới là cảnh giới, chiến pháp là chiến pháp. Thực lực tiến bộ quá mau không phải việc tốt, lúc trước bỏ lỡ thời gian, tích lũy không đủ, bây giờ cảnh giới tăng lên nhưng bản lĩnh đánh nhau của hắn vẫn rất kém.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.