Hợp Đồng Hôn Nhân: Vợ Ơi, Anh Yêu Em
Chương 57: Tang lễ
Hách Liên Mạc Hân
14/04/2023
Hàn Gia - không khí u ám, tang thương đau buồn khắp biệt thự rộng lớn.
Bây giờ, chỉ còn di ảnh của Hàn Dương Phong. Thẩm Ngọc Vân không muốn tin, bà vẫn hy vọng con trai bà còn sống. Bên cạnh di ảnh của Hàn Dương Phong là Tống Nguyệt Như, cô đã cứu anh một mạng nhưng anh vẫn không thoát được cái chết.
Hai bên di ảnh của Hàn Dương Phong và Tống Nguyệt Như là hai lẵng hoa hồng trắng. Nơi này để giành cho người đến viếng, nhang khói, thành kính phân ưu cho hai người trẻ tuổi xấu số. Mọi mành treo trong nhà đều được thay thế bằng lụa trắng. Làm tang lễ thêm phần trang trọng, không khí u tịch, trầm lắng.
Thẩm Ngọc Vân ngồi thất thần, nước mắt đã cạn, tại sao con trai của bà lại ra đi đột ngột như thế. Triệu Gia cũng đã đến, ông nhìn di ảnh của Hàn Dương Phong, lại nghĩ đến con gái ông đang ở Canada. Nếu con gái ông biết thì sẽ như thế nào đây?
Trong lòng Triệu Lâm nghĩ rằng, liệu đây có phải là lý do mà con rể ông quyết định ly hôn với con gái ông không?
Người thân của Hàn Gia đều đến đủ cả, tiếc thay cho một người tài giỏi như Hàn Dương Phong. Hàn Thị sẽ phải làm sao? Họ không nhìn thấy Triệu Thanh Tuyết đâu nhưng cũng không hỏi nhiều, họ biết anh chị mình đang rất đau buồn rồi.
Vương Kiên, Trần Thanh Ngọc, Trịnh Hoàng, Từ Thiên Phương, Cố Nam đã sớm có mặt ở Thượng Hải. Có điều họ không tin bạn mình đã chết nhưng rơi xuống đó làm sao có thể sống sót.
Hàn Kiều Du, Hàn Phương Ly không thể có mặt ở Hàn Gia. Hai cô gái chỉ ngồi im thôi cũng rơi nước mắt, càng nghĩ đến nước mắt lại càng rơi. Hai người vẫn luôn giữ vững niềm tin, hy vọng rằng ba mình vẫn còn sống.
Triệu Thanh Tuyết ở Toronto - Canada vẫn không hay biết chuyện gì, trong lòng cô cứ cảm giác sợ hãi, như thể có chuyện không hay đang xảy ra vậy. Cô không biết rằng, bên ngoài đang đưa tin chủ tịch Hàn Thị qua đời trong một vụ tai nạn.
Cô vẫn thường xuyên liên lạc về nhà nhưng hôm nay gọi điện bao nhiêu cuộc nhưng ba cô vẫn không nghe cuộc gọi của cô, có lẽ ba cô có việc bận rồi.
Triệu Lâm nhận được cuộc gọi của con gái, ông phải nói với con ông như thế nào. Nói chồng đó đã chết rồi ư?
- “ Ba khỏe không ba, ba bận lắm phải không? ”
Giọng nói trong trẻo của Triệu Thanh Tuyết vang lên, đối với Hàn Gia và Triệu Gia là một sự đau lòng. Họ đã hiểu nguyên do Hàn Dương Phong ly hôn với cô, là vì không muốn cô chịu cảnh cô độc cả đời.
- “ Ba còn ở đó không ạ? ”
Cuộc gọi đã kết nối nhưng Triệu Thanh Tuyết vẫn không thấy hồi âm của ba đâu.
- “ Ba đây…con ở bên đó ổn chứ. ”
- “ Toronto đẹp lắm, người dân ở đây cũng rất thân thiện. Có chuyện này con muốn nói ba biết, con đã làm mẹ rồi, đứa bé được hơn hai tháng rồi ba. Con chưa từng nghĩ bản thân sẽ làm mẹ đơn thân nhưng nó lại là sự thật, ba đừng lo cho con, con sẽ sống thật tốt. ”
Triệu Lâm cổ họng nghẹn đắng, sao số phận nó lại tàn nhẫn với con ông như vậy. 13 tuổi mất mẹ, 23 tuổi mất chồng, bây giờ lại trở thành mẹ đơn thân.
- “ Ba bận thì thôi, con cúp máy trước nha. ”
- “ Con nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ vào nhé. ”
- “ Dạ ba ”
Triệu Thanh Tuyết không nghĩ nhiều, chỉ là nếu cô biết được những chuyện ngoài kia thì cô sẽ như thế nào. Con cô chưa kịp chào đời thì cha nó đã mất, mẹ goá con côi.
Dần dần, bắt đầu có hai ba tiếng khóc, rồi, ngày càng nhiều, người nhìn người mà khóc theo, xúc động, thương cảm…
Đến cuối cùng cả sảnh chính Hàn Gia là một mảnh tang thương, với đầy nước mắt ngay khi nghi thức đầu tiên của tang lễ còn chưa bắt đầu…
Một tang lễ thôi lại có đến hai di ảnh…nhân sinh sống chết đã an bài, có thương có hận hẹn lại kiếp sau…
Một tang lễ đầy đau thương và đẫm nước mắt…
Trên các đài báo và các phương tiện truyền thông, đều nói đến cái chết của Hàn Dương Phong. Là niềm đau, tiếc thương vô hạn cho anh. Tuổi trẻ tài cao, thiên phú hơn người nhưng tiếc thay, tài giỏi thì bạc mệnh.
Liệu rằng Hàn Dương Phong có chết thực sự hay không? Hay anh còn một chút may mắn sống sót ở một nơi nào đó, chỉ còn trông cậy vào may mắn nhỏ nhoi mà thôi.
Bây giờ, chỉ còn di ảnh của Hàn Dương Phong. Thẩm Ngọc Vân không muốn tin, bà vẫn hy vọng con trai bà còn sống. Bên cạnh di ảnh của Hàn Dương Phong là Tống Nguyệt Như, cô đã cứu anh một mạng nhưng anh vẫn không thoát được cái chết.
Hai bên di ảnh của Hàn Dương Phong và Tống Nguyệt Như là hai lẵng hoa hồng trắng. Nơi này để giành cho người đến viếng, nhang khói, thành kính phân ưu cho hai người trẻ tuổi xấu số. Mọi mành treo trong nhà đều được thay thế bằng lụa trắng. Làm tang lễ thêm phần trang trọng, không khí u tịch, trầm lắng.
Thẩm Ngọc Vân ngồi thất thần, nước mắt đã cạn, tại sao con trai của bà lại ra đi đột ngột như thế. Triệu Gia cũng đã đến, ông nhìn di ảnh của Hàn Dương Phong, lại nghĩ đến con gái ông đang ở Canada. Nếu con gái ông biết thì sẽ như thế nào đây?
Trong lòng Triệu Lâm nghĩ rằng, liệu đây có phải là lý do mà con rể ông quyết định ly hôn với con gái ông không?
Người thân của Hàn Gia đều đến đủ cả, tiếc thay cho một người tài giỏi như Hàn Dương Phong. Hàn Thị sẽ phải làm sao? Họ không nhìn thấy Triệu Thanh Tuyết đâu nhưng cũng không hỏi nhiều, họ biết anh chị mình đang rất đau buồn rồi.
Vương Kiên, Trần Thanh Ngọc, Trịnh Hoàng, Từ Thiên Phương, Cố Nam đã sớm có mặt ở Thượng Hải. Có điều họ không tin bạn mình đã chết nhưng rơi xuống đó làm sao có thể sống sót.
Hàn Kiều Du, Hàn Phương Ly không thể có mặt ở Hàn Gia. Hai cô gái chỉ ngồi im thôi cũng rơi nước mắt, càng nghĩ đến nước mắt lại càng rơi. Hai người vẫn luôn giữ vững niềm tin, hy vọng rằng ba mình vẫn còn sống.
Triệu Thanh Tuyết ở Toronto - Canada vẫn không hay biết chuyện gì, trong lòng cô cứ cảm giác sợ hãi, như thể có chuyện không hay đang xảy ra vậy. Cô không biết rằng, bên ngoài đang đưa tin chủ tịch Hàn Thị qua đời trong một vụ tai nạn.
Cô vẫn thường xuyên liên lạc về nhà nhưng hôm nay gọi điện bao nhiêu cuộc nhưng ba cô vẫn không nghe cuộc gọi của cô, có lẽ ba cô có việc bận rồi.
Triệu Lâm nhận được cuộc gọi của con gái, ông phải nói với con ông như thế nào. Nói chồng đó đã chết rồi ư?
- “ Ba khỏe không ba, ba bận lắm phải không? ”
Giọng nói trong trẻo của Triệu Thanh Tuyết vang lên, đối với Hàn Gia và Triệu Gia là một sự đau lòng. Họ đã hiểu nguyên do Hàn Dương Phong ly hôn với cô, là vì không muốn cô chịu cảnh cô độc cả đời.
- “ Ba còn ở đó không ạ? ”
Cuộc gọi đã kết nối nhưng Triệu Thanh Tuyết vẫn không thấy hồi âm của ba đâu.
- “ Ba đây…con ở bên đó ổn chứ. ”
- “ Toronto đẹp lắm, người dân ở đây cũng rất thân thiện. Có chuyện này con muốn nói ba biết, con đã làm mẹ rồi, đứa bé được hơn hai tháng rồi ba. Con chưa từng nghĩ bản thân sẽ làm mẹ đơn thân nhưng nó lại là sự thật, ba đừng lo cho con, con sẽ sống thật tốt. ”
Triệu Lâm cổ họng nghẹn đắng, sao số phận nó lại tàn nhẫn với con ông như vậy. 13 tuổi mất mẹ, 23 tuổi mất chồng, bây giờ lại trở thành mẹ đơn thân.
- “ Ba bận thì thôi, con cúp máy trước nha. ”
- “ Con nghỉ ngơi, ăn uống đầy đủ vào nhé. ”
- “ Dạ ba ”
Triệu Thanh Tuyết không nghĩ nhiều, chỉ là nếu cô biết được những chuyện ngoài kia thì cô sẽ như thế nào. Con cô chưa kịp chào đời thì cha nó đã mất, mẹ goá con côi.
Dần dần, bắt đầu có hai ba tiếng khóc, rồi, ngày càng nhiều, người nhìn người mà khóc theo, xúc động, thương cảm…
Đến cuối cùng cả sảnh chính Hàn Gia là một mảnh tang thương, với đầy nước mắt ngay khi nghi thức đầu tiên của tang lễ còn chưa bắt đầu…
Một tang lễ thôi lại có đến hai di ảnh…nhân sinh sống chết đã an bài, có thương có hận hẹn lại kiếp sau…
Một tang lễ đầy đau thương và đẫm nước mắt…
Trên các đài báo và các phương tiện truyền thông, đều nói đến cái chết của Hàn Dương Phong. Là niềm đau, tiếc thương vô hạn cho anh. Tuổi trẻ tài cao, thiên phú hơn người nhưng tiếc thay, tài giỏi thì bạc mệnh.
Liệu rằng Hàn Dương Phong có chết thực sự hay không? Hay anh còn một chút may mắn sống sót ở một nơi nào đó, chỉ còn trông cậy vào may mắn nhỏ nhoi mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.