Hốt Hết Đồ Tốt Xuyên Về Năm 70
Chương 42:
Chủ Bất Kiến Lâm An
05/01/2024
Edit: Mây
Anh muốn nhìn xem, hiện giờ nam nữ chính chưa đượcc chuyển thành công nhân chính thức, tiền lương một tháng của cả hai chỉ khoảng 30 tệ, nữ chính sẽ dùng cách gì để có thể xoay chuyển tình thế, lại có thể thu phục được ba đứa em chồng, cùng nam chính yêu đương mặn nồng.
Công tác tạm thời, việc sa thải hai công nhân do thành viên trong nhà có vấn đề đối với nhà máy mà nói là chuyện hết sức dễ dàng. Huống hồ, hiện tại công việc đang khan hiếm, ngay cả những công việc tạm thời vẫn có rất nhiều người thèm muốn, kể cả Tống Tiểu Tuyết và Trâu Minh Thư đang chiếm giữ công tác và không muốn nhượng bỏ, cũng sẽ có người muốn tìm mọi cách cướp đi công việc ấy.
Thời gian anh ở xưởng thịt không phải là vô ích, anh thăm dò được rất nhiều tin tức, bên cạnh còn có một Lưu Vĩnh Quân, anh bị buộc nghe không ít tin tức lớn nhỏ. Tỷ như chuyện Trương đồ tể sợ vợ, hay chuyện huyện trưởng luôn bất hoà với thư kí huyện uỷ.... Đương nhiên, anh cũng tự chọn lọc ra được một số thông tin quan trọng - chủ nhiệm cách uỷ là người thuộc phái cấp tiến, có thể ngồi lên được vị trí này đều là dựa vào việc xử lí các thông tin cử báo, phê đấu, là người chuyên phụ trách những công việc này.
Anh vuốt ve ngón tay, trong lòng có chủ ý.
Cuộc sống của Tống Ngọc Nhứ dạo này khá tốt, ngoại trừ việc trong nhà xảy ra cãi vã vì công việc của Ninh Chiêu, mọi việc sau đó đều diễn ra suôn sẻ. Hơn nữa bây giờ Ninh Chiêu sẽ mang theo chút thịt thừa từ xưởng thịt về nhà, tuy rằng các đội viên trong thôn đều biết chuyện này, nhưng cũng không đoán được Ninh Chiêu mang cái gì về nhà, cho nên Tống Ngọc Nhứ có thể mượn cơ hội quang minh chính đại nấu mấy món ăn ngon.
Ban đầu cô muốn kiếm một số tiền từ những thứ được trồng và nuôi trong hệ thống Hốt Đồ Tốt, nhưng hiện tại không có gì tất yếu, vậy nên cô có thể ăn thịt và trứng do lợn, bò, cừu và gà trong hệ thống chăn nuôi sản xuất ra. Ngoài ra, cô còn có thể lưu trữ cất giữ gạo, lúa mì, táo và chà là đỏ để ăn nên không cần phải suy nghĩ đến việc ra chợ đen đổi tiền mua phiếu vé.
Không biết có phải do hiệu ứng tâm lý không, cô luôn cảm thấy những thứ được trồng và nuôi trong Hốt Đồ Tốt luôn ngon hơn những thứ mua trực tiếp bên ngoài. Dù sao chúng đều là do cô tự mình trồng trọt và nuôi dưỡng trong hệ thống, Tống Ngọc Nhứ cũng không nghĩ sẽ trực tiếp bán, trước cô cứ giữ lại ăn, bỏ vào trong kho hàng của hệ thống Hốt Đồ Tốt cũng không hư hỏng được.
Tống Ngọc Nhứ vừa nghĩ vừa thuận tay ném thêm một ít thức ăn chăn nuôi, sau đó thoát ra và đi tới mở trang chủ để bắt đầu xem xét các sản phẩm được cập nhật ngày hôm nay.
Trang chủ của hệ thống có rất nhiều loại rau trái trái vụ, chẳng hạn sắp đến tháng 11 âm lịch, nhưng những quả dưa hấu lớn, vỏ mỏng, ruột đỏ vẫn có. Cô nhìn hình ảnh quả dưa hấu trên trang, không có tiền đồ nuốt nước miếng.
Nói thật, trước đây cô không phải là người thèm ăn như vậy, nhưng bây giờ... nhìn quả dưa hấu xanh to lớn, miệng cô không khỏi muốn ăn.
Anh muốn nhìn xem, hiện giờ nam nữ chính chưa đượcc chuyển thành công nhân chính thức, tiền lương một tháng của cả hai chỉ khoảng 30 tệ, nữ chính sẽ dùng cách gì để có thể xoay chuyển tình thế, lại có thể thu phục được ba đứa em chồng, cùng nam chính yêu đương mặn nồng.
Công tác tạm thời, việc sa thải hai công nhân do thành viên trong nhà có vấn đề đối với nhà máy mà nói là chuyện hết sức dễ dàng. Huống hồ, hiện tại công việc đang khan hiếm, ngay cả những công việc tạm thời vẫn có rất nhiều người thèm muốn, kể cả Tống Tiểu Tuyết và Trâu Minh Thư đang chiếm giữ công tác và không muốn nhượng bỏ, cũng sẽ có người muốn tìm mọi cách cướp đi công việc ấy.
Thời gian anh ở xưởng thịt không phải là vô ích, anh thăm dò được rất nhiều tin tức, bên cạnh còn có một Lưu Vĩnh Quân, anh bị buộc nghe không ít tin tức lớn nhỏ. Tỷ như chuyện Trương đồ tể sợ vợ, hay chuyện huyện trưởng luôn bất hoà với thư kí huyện uỷ.... Đương nhiên, anh cũng tự chọn lọc ra được một số thông tin quan trọng - chủ nhiệm cách uỷ là người thuộc phái cấp tiến, có thể ngồi lên được vị trí này đều là dựa vào việc xử lí các thông tin cử báo, phê đấu, là người chuyên phụ trách những công việc này.
Anh vuốt ve ngón tay, trong lòng có chủ ý.
Cuộc sống của Tống Ngọc Nhứ dạo này khá tốt, ngoại trừ việc trong nhà xảy ra cãi vã vì công việc của Ninh Chiêu, mọi việc sau đó đều diễn ra suôn sẻ. Hơn nữa bây giờ Ninh Chiêu sẽ mang theo chút thịt thừa từ xưởng thịt về nhà, tuy rằng các đội viên trong thôn đều biết chuyện này, nhưng cũng không đoán được Ninh Chiêu mang cái gì về nhà, cho nên Tống Ngọc Nhứ có thể mượn cơ hội quang minh chính đại nấu mấy món ăn ngon.
Ban đầu cô muốn kiếm một số tiền từ những thứ được trồng và nuôi trong hệ thống Hốt Đồ Tốt, nhưng hiện tại không có gì tất yếu, vậy nên cô có thể ăn thịt và trứng do lợn, bò, cừu và gà trong hệ thống chăn nuôi sản xuất ra. Ngoài ra, cô còn có thể lưu trữ cất giữ gạo, lúa mì, táo và chà là đỏ để ăn nên không cần phải suy nghĩ đến việc ra chợ đen đổi tiền mua phiếu vé.
Không biết có phải do hiệu ứng tâm lý không, cô luôn cảm thấy những thứ được trồng và nuôi trong Hốt Đồ Tốt luôn ngon hơn những thứ mua trực tiếp bên ngoài. Dù sao chúng đều là do cô tự mình trồng trọt và nuôi dưỡng trong hệ thống, Tống Ngọc Nhứ cũng không nghĩ sẽ trực tiếp bán, trước cô cứ giữ lại ăn, bỏ vào trong kho hàng của hệ thống Hốt Đồ Tốt cũng không hư hỏng được.
Tống Ngọc Nhứ vừa nghĩ vừa thuận tay ném thêm một ít thức ăn chăn nuôi, sau đó thoát ra và đi tới mở trang chủ để bắt đầu xem xét các sản phẩm được cập nhật ngày hôm nay.
Trang chủ của hệ thống có rất nhiều loại rau trái trái vụ, chẳng hạn sắp đến tháng 11 âm lịch, nhưng những quả dưa hấu lớn, vỏ mỏng, ruột đỏ vẫn có. Cô nhìn hình ảnh quả dưa hấu trên trang, không có tiền đồ nuốt nước miếng.
Nói thật, trước đây cô không phải là người thèm ăn như vậy, nhưng bây giờ... nhìn quả dưa hấu xanh to lớn, miệng cô không khỏi muốn ăn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.