Chương 37:
Minh Loan
19/11/2023
Chỉ thấy nữ nhân trần như nhộng quỳ trên mặt đất, bộ ngực sưng đỏ bị Tống Chương áp vào ngưỡng cửa, hạt sữa cọ tới cọ lui trên mặt gỗ thông phủ một lớp dầu cây tùng mộc, vài giọt sữa chảy Xuống theo từng thớ gỗ.
Sợi dây thừng bị kéo căng quá mức, làn da trắng nõn trong khe hở lộ ra một vòng cung đầy đặn, xương quai xanh tinh xảo, vòng eo thon thả, hai bờ mông trắng như tuyết nhô cao, sợi dây thừng dính đầy dịch âm đạo vẫn đang nhỏ giọt, dưới bầu không khi u ám phản chiếu tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Hắn ta cởi đai lưng trên người buộc chặt đôi mắt nàng, khăn tay nhét đầy cái miệng nhỏ của nàng, hầu như không thể nhìn rõ gương mặt, nhưng làn da trắng nõn cùng chiếc cằm thanh tú ấy càng ngày càng quyến rũ, càng tăng thêm cảm giác mỏng manh thoát tục, khiến người ta cảm thấy có yêu nàng đến đâu cũng không phải là quá.
Nhưng bị Tống Chương hãm hiếp đến hai mắt đỏ hoe, hắn ta hoàn toàn không biết thương hoa tiếc ngọc, rút dây thừng trong tay, nhấc nửa thân trên của Hứa Nương lên, eo và hông mạnh mẽ chuyển động, giống như cưỡi ngựa điều khiển nữ nhân dưới thân mình liên tục bò về phía trước.
Bò ra khỏi phòng ngủ, bò qua hành lang, bò ra sân rộng mà không một mảnh vải che thân.
Hứa Nương đang nghĩ đến những đứa con của mình sống trong tây phòng, nàng thậm chí còn không dám khóc to chi là lắc đầu thật mạnh, cánh tay mảnh khảnh vùng vẫy trong xiềng xích của dây gai, khuôn mặt ngọc ngà áp vào khung cửa, bộ ngực non nớt của nàng phải gắng sức thừa nhận tên nam nhân này, tỏ ý không muốn phối hợp cùng.
Tống Chương mỉm cười liếc nhìn Trang Phi Vũ đang ngẩn người, dường như cảm thấy để hắn đứng ngoài quan sát sẽ vui hơn, vươn một tay mò vào đùi mềm mại, nắm lấy tiểu huyệt nhỏ, xoay xoay một vòng qua lại, rồi lại búng nhẹ một cái.
Hứa Nương chịu không nổi thủ đoạn này, nức nở thở dốc, giữa tiếng tát vào da càng lúc càng to, nàng miễn cưỡng tiến lên.
Vừa bước lên bậc thềm, nàng liền co người lại, run rẩy và ứa ra một vũng nước lớn trong suốt.
Trang Phi Vũ thấy cổ họng khô khốc, toàn thân nóng rực, theo bản năng đi phía sau, thèm thuồng nhìn chằm chằm vào thân thể đang run rẩy dưới ánh trăng lạnh lẽo, giữa hai chân cứng như sắt đá.
Tuy rằng đêm đã khuya, nhưng thỉnh thoảng vẫn có tiếng chó sủa, gà gáy,ngoài tường có vài người canh gác vội vã đi qua, và tiếng chiêng đánh báo thức khiến Hứa Nương run rẩy không thôi, tiểu huyệt trần trụi kẹp chặt bộ rễ thịt khỏe mạnh của Tống Chương,liên tục hút lấy chúng, hầu hạ chúngmột cách đàng hoàng, mong được thỏa mãn thú tính của hắn trước đó,để mau chóng thoát khỏi tình huống xấu hổ này.
Nàng còn chưa kịp hét lên, Tống Chương đã rút chiếc khăn tay thấm nước bọt ra, đút một viên thuốc vào miệng nàng.
Viên thuốc vừa đưa vào trong miệng liền tan ngay, có thể kiến một nữ nhân trong trắng thành một dâm phụ, khi gặp Hứa Nương vốn đã bị chuốc Xuân dược, cơ thể nàng đặc biệt mẫn cảm, tự nhiên cố gắng một nửa sẽ thu được kết quả gấp đôi.
Không lâu sau, Hứa Nương đã không thèm để ý đến thể diện của mình nữa, ở dưới ánh mắt cảnh giác của hai người đàn ông làm ầm ĩ lên.
Một tiếng rên rỉ bị kìm nén từ rất lâu phát ra từ cổ họng, nước bọt tràn ra từ khóe môi, nàng nằm trên mặt đất và không ngừng chà xát núm vú ngứa ngáy khủng khiếp của mình vào những viên gạch thô ráp, vòng eo nàng điên cuồng vặn vẹo, bờ mông trắng như tuyết không nhịn được mà chủ động vuốt ve côn thịt của Tống Chương, bên trong tiểu huyệt đã có rất nhiều nước, mỗi lần đẩy, đều có rất nhiều dịch thể dư thừa trào ra ngoài.
Tống Chương được nàng hầu hạ đến toàn thân thoải mái, dường như hắn ta định tra tấn nàng, khi hoa huyệt càng lúc càng siết chặt, đúng lúc sắp phát tiết, hắn ta thô bạo rút dương vật của mình ra, không nhịn được tát vài cái vào mông đang run rẩy.
Bờ mông mềm mại lại nẩy nẩy, lay động trái phải dưới đòn roi của hắn ta, Hứa Nương “a a" phát khóc vài tiếng, cố nén đau đớn tìm kiếm thứ có thể giúp nàng giải khát.
Tống Chương cúi đầu thưởng thức tư thế của nữ nhân này, hắn ta đỡ quy đầu khẽ cọ cọ vào khe mông, đưa một phần nhỏ vào rồi lại ác ý rút ra.
Hứa Nương thân thể vốn đã yếu ớt, nay dưới sự trêu chọc của hắn ta, nàng đã sớm không còn chút sức lực.
Nàng cực kì khó chịu, mặt mũi đầm đìa nước mắt, đầu óc choáng váng, không còn cách nào khác là ngồi trên đùi rắn chắc của hắn ta, cọ tới cọ lui, dùng lớp da sần sùi cùng lớp lông rậm rạp để giảm ngứa, không bao lâu đã làm cho hắn ta trên đùi đều là chất lỏng ngọt tanh.
Tống Chương cảm thấy bộ dáng lúng túng của nàng rất thú vị, bèn quay đầu nhìn Trang Phi Vũ, thấy ánh mắt hắn thẳng tắp, muốn động thủ lại không dám, giơ tay làm vài động tác.
Trang Phi Vũ ngập ngừng bước tới, cầm lấy sợi dây gai, hơi dùng sức nhấc nữ nhân có làn da như tuyết này ra khỏi đùi.
Sợi dây thừng bị kéo căng quá mức, làn da trắng nõn trong khe hở lộ ra một vòng cung đầy đặn, xương quai xanh tinh xảo, vòng eo thon thả, hai bờ mông trắng như tuyết nhô cao, sợi dây thừng dính đầy dịch âm đạo vẫn đang nhỏ giọt, dưới bầu không khi u ám phản chiếu tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.
Hắn ta cởi đai lưng trên người buộc chặt đôi mắt nàng, khăn tay nhét đầy cái miệng nhỏ của nàng, hầu như không thể nhìn rõ gương mặt, nhưng làn da trắng nõn cùng chiếc cằm thanh tú ấy càng ngày càng quyến rũ, càng tăng thêm cảm giác mỏng manh thoát tục, khiến người ta cảm thấy có yêu nàng đến đâu cũng không phải là quá.
Nhưng bị Tống Chương hãm hiếp đến hai mắt đỏ hoe, hắn ta hoàn toàn không biết thương hoa tiếc ngọc, rút dây thừng trong tay, nhấc nửa thân trên của Hứa Nương lên, eo và hông mạnh mẽ chuyển động, giống như cưỡi ngựa điều khiển nữ nhân dưới thân mình liên tục bò về phía trước.
Bò ra khỏi phòng ngủ, bò qua hành lang, bò ra sân rộng mà không một mảnh vải che thân.
Hứa Nương đang nghĩ đến những đứa con của mình sống trong tây phòng, nàng thậm chí còn không dám khóc to chi là lắc đầu thật mạnh, cánh tay mảnh khảnh vùng vẫy trong xiềng xích của dây gai, khuôn mặt ngọc ngà áp vào khung cửa, bộ ngực non nớt của nàng phải gắng sức thừa nhận tên nam nhân này, tỏ ý không muốn phối hợp cùng.
Tống Chương mỉm cười liếc nhìn Trang Phi Vũ đang ngẩn người, dường như cảm thấy để hắn đứng ngoài quan sát sẽ vui hơn, vươn một tay mò vào đùi mềm mại, nắm lấy tiểu huyệt nhỏ, xoay xoay một vòng qua lại, rồi lại búng nhẹ một cái.
Hứa Nương chịu không nổi thủ đoạn này, nức nở thở dốc, giữa tiếng tát vào da càng lúc càng to, nàng miễn cưỡng tiến lên.
Vừa bước lên bậc thềm, nàng liền co người lại, run rẩy và ứa ra một vũng nước lớn trong suốt.
Trang Phi Vũ thấy cổ họng khô khốc, toàn thân nóng rực, theo bản năng đi phía sau, thèm thuồng nhìn chằm chằm vào thân thể đang run rẩy dưới ánh trăng lạnh lẽo, giữa hai chân cứng như sắt đá.
Tuy rằng đêm đã khuya, nhưng thỉnh thoảng vẫn có tiếng chó sủa, gà gáy,ngoài tường có vài người canh gác vội vã đi qua, và tiếng chiêng đánh báo thức khiến Hứa Nương run rẩy không thôi, tiểu huyệt trần trụi kẹp chặt bộ rễ thịt khỏe mạnh của Tống Chương,liên tục hút lấy chúng, hầu hạ chúngmột cách đàng hoàng, mong được thỏa mãn thú tính của hắn trước đó,để mau chóng thoát khỏi tình huống xấu hổ này.
Nàng còn chưa kịp hét lên, Tống Chương đã rút chiếc khăn tay thấm nước bọt ra, đút một viên thuốc vào miệng nàng.
Viên thuốc vừa đưa vào trong miệng liền tan ngay, có thể kiến một nữ nhân trong trắng thành một dâm phụ, khi gặp Hứa Nương vốn đã bị chuốc Xuân dược, cơ thể nàng đặc biệt mẫn cảm, tự nhiên cố gắng một nửa sẽ thu được kết quả gấp đôi.
Không lâu sau, Hứa Nương đã không thèm để ý đến thể diện của mình nữa, ở dưới ánh mắt cảnh giác của hai người đàn ông làm ầm ĩ lên.
Một tiếng rên rỉ bị kìm nén từ rất lâu phát ra từ cổ họng, nước bọt tràn ra từ khóe môi, nàng nằm trên mặt đất và không ngừng chà xát núm vú ngứa ngáy khủng khiếp của mình vào những viên gạch thô ráp, vòng eo nàng điên cuồng vặn vẹo, bờ mông trắng như tuyết không nhịn được mà chủ động vuốt ve côn thịt của Tống Chương, bên trong tiểu huyệt đã có rất nhiều nước, mỗi lần đẩy, đều có rất nhiều dịch thể dư thừa trào ra ngoài.
Tống Chương được nàng hầu hạ đến toàn thân thoải mái, dường như hắn ta định tra tấn nàng, khi hoa huyệt càng lúc càng siết chặt, đúng lúc sắp phát tiết, hắn ta thô bạo rút dương vật của mình ra, không nhịn được tát vài cái vào mông đang run rẩy.
Bờ mông mềm mại lại nẩy nẩy, lay động trái phải dưới đòn roi của hắn ta, Hứa Nương “a a" phát khóc vài tiếng, cố nén đau đớn tìm kiếm thứ có thể giúp nàng giải khát.
Tống Chương cúi đầu thưởng thức tư thế của nữ nhân này, hắn ta đỡ quy đầu khẽ cọ cọ vào khe mông, đưa một phần nhỏ vào rồi lại ác ý rút ra.
Hứa Nương thân thể vốn đã yếu ớt, nay dưới sự trêu chọc của hắn ta, nàng đã sớm không còn chút sức lực.
Nàng cực kì khó chịu, mặt mũi đầm đìa nước mắt, đầu óc choáng váng, không còn cách nào khác là ngồi trên đùi rắn chắc của hắn ta, cọ tới cọ lui, dùng lớp da sần sùi cùng lớp lông rậm rạp để giảm ngứa, không bao lâu đã làm cho hắn ta trên đùi đều là chất lỏng ngọt tanh.
Tống Chương cảm thấy bộ dáng lúng túng của nàng rất thú vị, bèn quay đầu nhìn Trang Phi Vũ, thấy ánh mắt hắn thẳng tắp, muốn động thủ lại không dám, giơ tay làm vài động tác.
Trang Phi Vũ ngập ngừng bước tới, cầm lấy sợi dây gai, hơi dùng sức nhấc nữ nhân có làn da như tuyết này ra khỏi đùi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.