Chương 38:
Minh Loan
19/11/2023
Nàng đã thật sự một chút lý trí cũng không còn, mất đi đồ vật để phát tiết, đau khổ khóc nức nở đưa hoa huyệt đang phình trướng ra cho người đàn ông phía sau xem, lớp da thịt trắng hồng ban đầu dưới sự cọ xát liên tục đã biến thành màu đỏ tươi mềm nhũn, miệng âm đạo tham lam lúc đóng lúc mở, mơ hồ có thể nhìn thấy thịt mềm đang mấp máy bên trong.
Điều khiêu gợi và quyến rũ nhất là âm hộ của nàng vẫn còn được bao phủ bởi một lớp lông dày và cứng - hiển nhuên là nó vừa rơi ra từ giữa háng chả Tống Chương.
Trang Phi Vũ lớn tiếng nuốt nước bọt, lại bất chấp tất cả, hắn nhặt ra vài sợi lông liền hung hăng tiến vào.
Hắn hàng đêm đều ân ái, trêu chọc nàng, nhưng chưa bao giờ hắn hạnh phúc như đêm nay sự phấn khích khi hai người cùng chia sẻ một người phụ nữ là thứ nhất; sự mới mẻ và căng thẳng khi làm tình dưới đêm đầy sao trong sân là thứ hai; dưới sự kích thích từ hai loại Xuân dược, nàng hoàn toàn trở nên mê muội, máu nóng lên giống như sắp bỏng, đâm vào đến mức khiến hắn sống lưng tê dại, cả hồn đều bay lên trời, đây là thứ ba.
Hứa Nương bị Trang Phi Vũ đâm thẳng về phía trước, suýt chút ngã rạp trên mặt đất.
Hắn thô bạo kéo nàng về phía sau, đẩy nàng liên tục ra vào, rút cả gốc, rồi lại cắm sâu vào trong, thịt mềm bị khuấy động đau đớn, ngoan ngoãn quấn chặt lấy hắn, như thường lệ liều mạng giữ lấy hắn.
Nghĩ đến cảnh nàng ở dưới thân Tống Trương, hắn thật sự không giấu được lửa giận trong lòng, vứt bỏ sợi dây, thay vào đó kéo mái tóc dài đang buông xõa của nàng, nữ nhân này bị tra tấn khóc không ngừng, tiểu huyệt càng lúc càng ra sức kẹp chặt hơn.
Hứa Nương mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn vừa rồi trong cơ thể còn đang sóng vỗ, rõ ràng là bị dịch âm đạo bao phủ, sao bây giờ lại trở nên khô nóng rát, nhất thời không thể cử động?
Nàng không muốn nói ra câu hỏi đó, nhưng thần trí của nàng đã bị hành động hung ác vào hoa huyệt của hắn phá hủy, nàng hét lên một tiếng và phun ra một dòng nước lớn có hương vị tình yêu, rồi mềm nhũn ngã Xuống mặt đất.
Trang Phi Vũ không dám ở trước mặt quan trên Xuất tinh bên trong, các đường gân xanh trên thái dương hẳn giật giật dữ dội, hắn chống cự trước dục vọng và rút dương vật ra, vuốt ve bừa bãi vài lần, rồi lại bắn lên những vết đỏ rõ ràng trên mông.
Tình dich dày đặc chảy Xuống mông, trước khi thứ đó có thể chảy vào hoa huyệt, Tống Chương đã một lần nữa ôm lấy Như Nương, cưỡi trên cặp mông đầy đặn trắng trẻo như tuyết, kẹp chặt đôi chân ngọc ngà mềm mại vào giữa đùi, côn thịt cứng ngắc chui vào đường hầm đang liên tục co rút vì hưng phấn.
Hứa Nương nửa tỉnh nửa mê, khàn giọng hỏi:
"Phi Vũ... huynh cũng uống thuốc sao? Làm sao... làm sao nhanh như vậy lại có thể...."
Phía sau nàng truyền đến tiếng cười sảng khoái.
Nghe có chút xa lạ.
Hứa Nương rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa liền ở trên người hắn ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, nàng đã nằm trên giường ở phòng sau, thân thể đã được thu dọn sạch sẽ, chỉ có vết thắt cổ chẳng chịt và dấu vết ân ái để lại vẫn còn rõ nét, có thể ba năm ngày mới biến mất.
Nàng ôm lấy chăn ngồi trong một góc, im lặng một lúc, nghe thấy tiếng gõ cửa, nàng có chút bất an quay đầu lại, lại nhìn thấy Trang Phi Vũ thần sắc tươi tỉnh.
“Tối hôm qua ta có chút phóng túng làm ầm ĩ quá, Hứa Nương đừng giận ta."
Nụ cười cùng thái độ của hắn vẫn như lúc trước, như không có chuyện gì xảy ra.
Hứa Nương do dự hồi lâu rồi gật đầu, nhỏ giọng nói:
"Lần sau... lần sau đừng như vậy... nếu bị bọn trẻ nhìn thấy, ta thật sự không còn mặt mũi nào làm người..."
Trang Phi Vũ đồng ý, hắn cúi Xuống hôn nhẹ vào giữa lông mày của nàng.
Hứa Nương đã cố gắng thuyết phục bản thân tin tưởng vào tính cách của người nàng yêu, nàng như người mất hồn mất vía mà xách theo rổ ra ngoài mua đồ ăn.
Nàng dùng tiền của Trang Phi Vũ đưa mua một miếng thịt lợn, một miếng đậu phụ và hai nắm rau xanh, khi quay lại, nàng vô tình đụng phải một bà lão.
Lão phu nhân kia "ai ui" một tiếng liền ngã Xuống đất.
Hứa Nương vội vàng đỡ bà dậy, nhận ra thân phận của bà, lập tức không thoải mái, cười ngượng nghịu chào hỏi:
"Dì, đã lâu không gặp, dạo này dì có khỏe không?"
Hóa ra lão phu nhân này chính là mẹ ruột của Trang Phi Vũ, nàng đã cùng Tưởng Tự Chu đến thăm vài lần trong những ngày lễ tết cũng coi như có quen biết.
Nghĩ đến câu nói "cha mẹ có chút khó chịu" của Trang Phi Vũ, nàng cũng chuẩn bị tinh thần bị mẹ chồng tương lai giễu cợt, nàng khẽ hít một hơi, cố gắng tỏ ra hiểu chuyện.
Không ngờ, lão phu nhân lại ân cần nắm lấy tay nàng, nói:
“Là Hứa Nương à, mấy ngày nay trong nhà có chuyện bận rộn, không đến gặp con được, con thế nào lại cũng không đến đi dạo một vòng?”
Bà trìu mến vuốt tóc Hứa Nương , cười nói:
"Ta và cha của Phi Vũ thay mặt nó nói chuyện hôn sự. Bà mối giới thiệu quá nhiều cô nương, đúng là chọn đến hoa mắt, ta thật sự không biết nên chọn cái nào. Nếu con có thời gian, có thể giúp vợ chồng già chúng ta xem mắt một chút không?"
Hứa Nương sửng sốt một chút, nhìn thấy bộ dáng ngây thơ của lão phu nhân, nàng ý thức được điều gì, sắc mặt dần dần tái nhợt.
Điều khiêu gợi và quyến rũ nhất là âm hộ của nàng vẫn còn được bao phủ bởi một lớp lông dày và cứng - hiển nhuên là nó vừa rơi ra từ giữa háng chả Tống Chương.
Trang Phi Vũ lớn tiếng nuốt nước bọt, lại bất chấp tất cả, hắn nhặt ra vài sợi lông liền hung hăng tiến vào.
Hắn hàng đêm đều ân ái, trêu chọc nàng, nhưng chưa bao giờ hắn hạnh phúc như đêm nay sự phấn khích khi hai người cùng chia sẻ một người phụ nữ là thứ nhất; sự mới mẻ và căng thẳng khi làm tình dưới đêm đầy sao trong sân là thứ hai; dưới sự kích thích từ hai loại Xuân dược, nàng hoàn toàn trở nên mê muội, máu nóng lên giống như sắp bỏng, đâm vào đến mức khiến hắn sống lưng tê dại, cả hồn đều bay lên trời, đây là thứ ba.
Hứa Nương bị Trang Phi Vũ đâm thẳng về phía trước, suýt chút ngã rạp trên mặt đất.
Hắn thô bạo kéo nàng về phía sau, đẩy nàng liên tục ra vào, rút cả gốc, rồi lại cắm sâu vào trong, thịt mềm bị khuấy động đau đớn, ngoan ngoãn quấn chặt lấy hắn, như thường lệ liều mạng giữ lấy hắn.
Nghĩ đến cảnh nàng ở dưới thân Tống Trương, hắn thật sự không giấu được lửa giận trong lòng, vứt bỏ sợi dây, thay vào đó kéo mái tóc dài đang buông xõa của nàng, nữ nhân này bị tra tấn khóc không ngừng, tiểu huyệt càng lúc càng ra sức kẹp chặt hơn.
Hứa Nương mơ hồ cảm thấy có gì đó không ổn vừa rồi trong cơ thể còn đang sóng vỗ, rõ ràng là bị dịch âm đạo bao phủ, sao bây giờ lại trở nên khô nóng rát, nhất thời không thể cử động?
Nàng không muốn nói ra câu hỏi đó, nhưng thần trí của nàng đã bị hành động hung ác vào hoa huyệt của hắn phá hủy, nàng hét lên một tiếng và phun ra một dòng nước lớn có hương vị tình yêu, rồi mềm nhũn ngã Xuống mặt đất.
Trang Phi Vũ không dám ở trước mặt quan trên Xuất tinh bên trong, các đường gân xanh trên thái dương hẳn giật giật dữ dội, hắn chống cự trước dục vọng và rút dương vật ra, vuốt ve bừa bãi vài lần, rồi lại bắn lên những vết đỏ rõ ràng trên mông.
Tình dich dày đặc chảy Xuống mông, trước khi thứ đó có thể chảy vào hoa huyệt, Tống Chương đã một lần nữa ôm lấy Như Nương, cưỡi trên cặp mông đầy đặn trắng trẻo như tuyết, kẹp chặt đôi chân ngọc ngà mềm mại vào giữa đùi, côn thịt cứng ngắc chui vào đường hầm đang liên tục co rút vì hưng phấn.
Hứa Nương nửa tỉnh nửa mê, khàn giọng hỏi:
"Phi Vũ... huynh cũng uống thuốc sao? Làm sao... làm sao nhanh như vậy lại có thể...."
Phía sau nàng truyền đến tiếng cười sảng khoái.
Nghe có chút xa lạ.
Hứa Nương rốt cuộc cũng chịu không nổi nữa liền ở trên người hắn ngủ thiếp đi.
Khi tỉnh lại, nàng đã nằm trên giường ở phòng sau, thân thể đã được thu dọn sạch sẽ, chỉ có vết thắt cổ chẳng chịt và dấu vết ân ái để lại vẫn còn rõ nét, có thể ba năm ngày mới biến mất.
Nàng ôm lấy chăn ngồi trong một góc, im lặng một lúc, nghe thấy tiếng gõ cửa, nàng có chút bất an quay đầu lại, lại nhìn thấy Trang Phi Vũ thần sắc tươi tỉnh.
“Tối hôm qua ta có chút phóng túng làm ầm ĩ quá, Hứa Nương đừng giận ta."
Nụ cười cùng thái độ của hắn vẫn như lúc trước, như không có chuyện gì xảy ra.
Hứa Nương do dự hồi lâu rồi gật đầu, nhỏ giọng nói:
"Lần sau... lần sau đừng như vậy... nếu bị bọn trẻ nhìn thấy, ta thật sự không còn mặt mũi nào làm người..."
Trang Phi Vũ đồng ý, hắn cúi Xuống hôn nhẹ vào giữa lông mày của nàng.
Hứa Nương đã cố gắng thuyết phục bản thân tin tưởng vào tính cách của người nàng yêu, nàng như người mất hồn mất vía mà xách theo rổ ra ngoài mua đồ ăn.
Nàng dùng tiền của Trang Phi Vũ đưa mua một miếng thịt lợn, một miếng đậu phụ và hai nắm rau xanh, khi quay lại, nàng vô tình đụng phải một bà lão.
Lão phu nhân kia "ai ui" một tiếng liền ngã Xuống đất.
Hứa Nương vội vàng đỡ bà dậy, nhận ra thân phận của bà, lập tức không thoải mái, cười ngượng nghịu chào hỏi:
"Dì, đã lâu không gặp, dạo này dì có khỏe không?"
Hóa ra lão phu nhân này chính là mẹ ruột của Trang Phi Vũ, nàng đã cùng Tưởng Tự Chu đến thăm vài lần trong những ngày lễ tết cũng coi như có quen biết.
Nghĩ đến câu nói "cha mẹ có chút khó chịu" của Trang Phi Vũ, nàng cũng chuẩn bị tinh thần bị mẹ chồng tương lai giễu cợt, nàng khẽ hít một hơi, cố gắng tỏ ra hiểu chuyện.
Không ngờ, lão phu nhân lại ân cần nắm lấy tay nàng, nói:
“Là Hứa Nương à, mấy ngày nay trong nhà có chuyện bận rộn, không đến gặp con được, con thế nào lại cũng không đến đi dạo một vòng?”
Bà trìu mến vuốt tóc Hứa Nương , cười nói:
"Ta và cha của Phi Vũ thay mặt nó nói chuyện hôn sự. Bà mối giới thiệu quá nhiều cô nương, đúng là chọn đến hoa mắt, ta thật sự không biết nên chọn cái nào. Nếu con có thời gian, có thể giúp vợ chồng già chúng ta xem mắt một chút không?"
Hứa Nương sửng sốt một chút, nhìn thấy bộ dáng ngây thơ của lão phu nhân, nàng ý thức được điều gì, sắc mặt dần dần tái nhợt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.