Chương 55:
Minh Loan
20/11/2023
Ở một nơi cô không biết, Tưởng Tinh Uyên trông giống như một con vật không đầu.
Cậu lo lắng tìm kiếm dấu vết của Hứa Nương khắp nơi.
Cậu tìm thấy chiếc chậu gỗ và quần áo bị bỏ rơi trên đồng, hoảng sợ hét lên gọi Hứa Nương .
Điều duy nhất đáp lại là ánh trăng lạnh lẽo và tiếng gió chói tai.
Tưởng Tinh Uyên bình tĩnh lại,đoán rằng Hứa Nương đã bị bắt cóc bởi một tên dâm ô đi ngang qua như vài ngày trước, hoặc có chuyện gì đó khủng khiếp hơn.
Vì danh tiếng của Hứa Nương, hắn không dám nói gì, vội vàng chạy về, định cầu xin Lưu Đại Lưu Nhi giúp tìm người.
Tưởng Tinh Uyên hoảng sợ đến mức ngã mấy lần trên đường đi, mặt đầy máu nhưng lại không hề cảm thấy đau đớn.
Cậu đẩy cửa rầm một cái, chạy đến phòng chính sáng đèn, vừa định kêu cứu thì nhìn thấy Hứa Nương đang đứng ở đó, vẻ mặt sửng sốt.
Lưu gia hiếm hoi có dịp tụ tập cùng nhau, trên khuôn mặt ai cũng nở nụ cười ,đem dáng vẻ Trang Phi Vũ coi như bất phàm mà tôn sùng, tiếp đãi như thượng khách.
"Không sợ bá phụ bá mẫu cười nhạo, Tương huynh đệ sau khi qua đời, ta nhìn mẹ con Hứa Nương các nàng cô nhi quả mẫu đáng thương, thường thường qua lại giúp đỡ, lâu ngày cùng nàng sinh ra tình cảm,đã định dấu kín suốt đời. Tống huyện lệnh sắp lên chức Tri phủ, công vụ phức tạp, không thể rời bỏ ta, mời ta cùng đi cùng,Hứa Nương không bỏ được nhà song thân, cùng ta náo loạn tính khí, lúc này mới chạy về nhà mẹ tránh thanh tĩnh."
Liễu lão cha và liễu đại nương nhìn thấy Trang Phi Vũ xuất thân cao quý, không ngờ con gái nhu mì nhút nhát của mình lại có vận may lớn như vậy. Bà mừng đến mức chỉ có thể phàn nàn với Hứa Nương :
"Đứa nhỏ này còn không nói với chúng ta một lời! Nó cũng lừa dối chúng ta. Ngươi nói ngươi không thể sống tốt! Hứa Nương, đây là chuyện vui lớn,ngươi còn do dự cái gì? Mau cùng với Trang bộ khoái cùng nhau đi nhậm chức a!"
Lưu Nhị tẩu thông minh hơn chút, giả vờ ho khan hai tiếng, ngăn lại nói: "Chuyện vui dĩ nhiên là chuyện vui, bất quá, ta thân làm tẩu tẩu lắm mồm hỏi một câu, Trang bộ khoái định lúc nào đón dâu nhà chúng ta bà cô qua cửa a? Ba đứa bé lại tính sao?"
Đưa một quả phụ đi xa tha hương,chỉ e rằng muốn cưỡng bức hứa Nương làm tiểu thiếp.
Làm lớn làm nhỏ cùng mình nguyên không có gì liên can, bất quá, nếu là hai người bọn họ định đem bọn nhỏ nhét vào nông thôn, để cho nhà mẹ gánh vác, cũng không chuyện dễ dàng như vậy!
Liễu lão cha cùng liễu đại nương hai mắt nhìn nhau một cái, ngượng ngùng cười, không nói gì.
Trang Phi Vũ tự tin đẩy năm mươi lượng bông tuyết bạc đã chuẩn bị sẵn cho Lưu Lão, hắn cũng không đề cập gì đến việc cưới Hứa Nương, cười nói: “Ta đã hứa với Hứa Nương từ lâu rồi, chỉ cần nàng ấy chịu thao ta , ta sẽ đối xử tốt với các con của nàng ấy,coi chúng như con của mình. Nếu bá phụ bá mẫu không phản đối thì ngày mai ta liền đem mẹ con các nàng trở về.
Từ nay về sau ngày lễ ngày tết, hoặc là trở về đến thăm Nhị lão, hoặc là nhờ các huynh đệ ở nơi này thay mặt ta chăm sóc,sẽ không chậm trễ, để cho Hứa Nương lo lắng."
Thấy Liễu lão cha hai mắt tỏa sáng, lưu Nhị tẩu nói nhỏ nói mấy câu nói, tựa hồ còn muốn trả giá, hắn lại làm ra đem bạc thu hồi động tác, biểu tình tự tiếu phi tiếu: "Dĩ nhiên, nếu là Nhị lão không đồng ý , ta cũng không miễn cưỡng..."
"Chịu! Chịu!"”
Cha Lưu tính toán, nhiều bạc như vậy cũng đủ để Mua chút thuốc tốt cho mình và vợ, cung cấp đồ ăn thức uống cho cả nhà trong hai năm, sợ Trang Phi Vũ hối hận, vội vàng nhào tới ôm lấy số tiền đó vào lòng: “Là cha mẹ,cũng chỉ hy vọng rằng con cái sống tốt, chúng ta không có ý ích kỷ gì cả. Chỉ cần ngươi đối xử tốt với nó, chúng ta không phản đối."
Lão đi qua nhìn Hứa Nương : "Hứa Nương , ngươi nguyện ý đi theo Trang bộ khoái đi sao?"
Dáng dấp khá hơn nữa, cũng là phá người quả phụ, bán không được cái gì tốt giá tiền.
Trận này, bọn họ ngấm ngầm tìm không ít bà mai hỗ trợ hỏi thăm tin tức, có thể coi là là hương thân lão gia, cũng chỉ nguyện ý ra hai mươi lượng bạc, còn không chịu tiếp nhận ba đứa con hoang
Trong thôn này, chỉ sợ không nhà nào chịu thu nhận.
Hứa Nương mặc một kiện váy áo màu hồng mới tinh, một chiếc váy trắng buộc cao, trên tóc cài một chiếc trâm tóc vàng óng ả, trang điểm và đánh phấn một lớp mỏng, khiến lông mày như hoa cúc xa và khuôn mặt như trái đào nở hoa.
Nàng cúi đầu, yên lặng chốc lát, Trang Phi Vũ hơi dùng sứchéo một cái lòng bàn tay,nàng mới nhẹ giọng trả lời: "Cha, mẹ, ta nguyện ý."
Lưu gia lập tức trở nên thoải mái.
Liễu đại tẩu cùng Nhị tẩu đổi phó ân cần khuôn mặt, hâm mộ nhìn bộ đồ mới của Hứa Nương , kéo nàng đi trong phòng nói chuyện; những đứa trẻ được Trang Phi Vũ thưởng kẹo, cao hứng ở trong phòng chạy tới chạy lui; Tưởng Tinh Thuần nhận được tin tức, hết sức phấn khởi vọt tới trước mặt Trang Phi Vũ , luôn miệng kêu "Cha", bày ra bộ dáng luyện tập công phu học được từ trước.
Khương Hành Viễn giống như mảnh gỗ gầy trơ xương đứng trong sân, nhìn cảnh tượng náo nhiệt trong nhà.
Thật thú vị, thật buồn cười.
Cậu lo lắng tìm kiếm dấu vết của Hứa Nương khắp nơi.
Cậu tìm thấy chiếc chậu gỗ và quần áo bị bỏ rơi trên đồng, hoảng sợ hét lên gọi Hứa Nương .
Điều duy nhất đáp lại là ánh trăng lạnh lẽo và tiếng gió chói tai.
Tưởng Tinh Uyên bình tĩnh lại,đoán rằng Hứa Nương đã bị bắt cóc bởi một tên dâm ô đi ngang qua như vài ngày trước, hoặc có chuyện gì đó khủng khiếp hơn.
Vì danh tiếng của Hứa Nương, hắn không dám nói gì, vội vàng chạy về, định cầu xin Lưu Đại Lưu Nhi giúp tìm người.
Tưởng Tinh Uyên hoảng sợ đến mức ngã mấy lần trên đường đi, mặt đầy máu nhưng lại không hề cảm thấy đau đớn.
Cậu đẩy cửa rầm một cái, chạy đến phòng chính sáng đèn, vừa định kêu cứu thì nhìn thấy Hứa Nương đang đứng ở đó, vẻ mặt sửng sốt.
Lưu gia hiếm hoi có dịp tụ tập cùng nhau, trên khuôn mặt ai cũng nở nụ cười ,đem dáng vẻ Trang Phi Vũ coi như bất phàm mà tôn sùng, tiếp đãi như thượng khách.
"Không sợ bá phụ bá mẫu cười nhạo, Tương huynh đệ sau khi qua đời, ta nhìn mẹ con Hứa Nương các nàng cô nhi quả mẫu đáng thương, thường thường qua lại giúp đỡ, lâu ngày cùng nàng sinh ra tình cảm,đã định dấu kín suốt đời. Tống huyện lệnh sắp lên chức Tri phủ, công vụ phức tạp, không thể rời bỏ ta, mời ta cùng đi cùng,Hứa Nương không bỏ được nhà song thân, cùng ta náo loạn tính khí, lúc này mới chạy về nhà mẹ tránh thanh tĩnh."
Liễu lão cha và liễu đại nương nhìn thấy Trang Phi Vũ xuất thân cao quý, không ngờ con gái nhu mì nhút nhát của mình lại có vận may lớn như vậy. Bà mừng đến mức chỉ có thể phàn nàn với Hứa Nương :
"Đứa nhỏ này còn không nói với chúng ta một lời! Nó cũng lừa dối chúng ta. Ngươi nói ngươi không thể sống tốt! Hứa Nương, đây là chuyện vui lớn,ngươi còn do dự cái gì? Mau cùng với Trang bộ khoái cùng nhau đi nhậm chức a!"
Lưu Nhị tẩu thông minh hơn chút, giả vờ ho khan hai tiếng, ngăn lại nói: "Chuyện vui dĩ nhiên là chuyện vui, bất quá, ta thân làm tẩu tẩu lắm mồm hỏi một câu, Trang bộ khoái định lúc nào đón dâu nhà chúng ta bà cô qua cửa a? Ba đứa bé lại tính sao?"
Đưa một quả phụ đi xa tha hương,chỉ e rằng muốn cưỡng bức hứa Nương làm tiểu thiếp.
Làm lớn làm nhỏ cùng mình nguyên không có gì liên can, bất quá, nếu là hai người bọn họ định đem bọn nhỏ nhét vào nông thôn, để cho nhà mẹ gánh vác, cũng không chuyện dễ dàng như vậy!
Liễu lão cha cùng liễu đại nương hai mắt nhìn nhau một cái, ngượng ngùng cười, không nói gì.
Trang Phi Vũ tự tin đẩy năm mươi lượng bông tuyết bạc đã chuẩn bị sẵn cho Lưu Lão, hắn cũng không đề cập gì đến việc cưới Hứa Nương, cười nói: “Ta đã hứa với Hứa Nương từ lâu rồi, chỉ cần nàng ấy chịu thao ta , ta sẽ đối xử tốt với các con của nàng ấy,coi chúng như con của mình. Nếu bá phụ bá mẫu không phản đối thì ngày mai ta liền đem mẹ con các nàng trở về.
Từ nay về sau ngày lễ ngày tết, hoặc là trở về đến thăm Nhị lão, hoặc là nhờ các huynh đệ ở nơi này thay mặt ta chăm sóc,sẽ không chậm trễ, để cho Hứa Nương lo lắng."
Thấy Liễu lão cha hai mắt tỏa sáng, lưu Nhị tẩu nói nhỏ nói mấy câu nói, tựa hồ còn muốn trả giá, hắn lại làm ra đem bạc thu hồi động tác, biểu tình tự tiếu phi tiếu: "Dĩ nhiên, nếu là Nhị lão không đồng ý , ta cũng không miễn cưỡng..."
"Chịu! Chịu!"”
Cha Lưu tính toán, nhiều bạc như vậy cũng đủ để Mua chút thuốc tốt cho mình và vợ, cung cấp đồ ăn thức uống cho cả nhà trong hai năm, sợ Trang Phi Vũ hối hận, vội vàng nhào tới ôm lấy số tiền đó vào lòng: “Là cha mẹ,cũng chỉ hy vọng rằng con cái sống tốt, chúng ta không có ý ích kỷ gì cả. Chỉ cần ngươi đối xử tốt với nó, chúng ta không phản đối."
Lão đi qua nhìn Hứa Nương : "Hứa Nương , ngươi nguyện ý đi theo Trang bộ khoái đi sao?"
Dáng dấp khá hơn nữa, cũng là phá người quả phụ, bán không được cái gì tốt giá tiền.
Trận này, bọn họ ngấm ngầm tìm không ít bà mai hỗ trợ hỏi thăm tin tức, có thể coi là là hương thân lão gia, cũng chỉ nguyện ý ra hai mươi lượng bạc, còn không chịu tiếp nhận ba đứa con hoang
Trong thôn này, chỉ sợ không nhà nào chịu thu nhận.
Hứa Nương mặc một kiện váy áo màu hồng mới tinh, một chiếc váy trắng buộc cao, trên tóc cài một chiếc trâm tóc vàng óng ả, trang điểm và đánh phấn một lớp mỏng, khiến lông mày như hoa cúc xa và khuôn mặt như trái đào nở hoa.
Nàng cúi đầu, yên lặng chốc lát, Trang Phi Vũ hơi dùng sứchéo một cái lòng bàn tay,nàng mới nhẹ giọng trả lời: "Cha, mẹ, ta nguyện ý."
Lưu gia lập tức trở nên thoải mái.
Liễu đại tẩu cùng Nhị tẩu đổi phó ân cần khuôn mặt, hâm mộ nhìn bộ đồ mới của Hứa Nương , kéo nàng đi trong phòng nói chuyện; những đứa trẻ được Trang Phi Vũ thưởng kẹo, cao hứng ở trong phòng chạy tới chạy lui; Tưởng Tinh Thuần nhận được tin tức, hết sức phấn khởi vọt tới trước mặt Trang Phi Vũ , luôn miệng kêu "Cha", bày ra bộ dáng luyện tập công phu học được từ trước.
Khương Hành Viễn giống như mảnh gỗ gầy trơ xương đứng trong sân, nhìn cảnh tượng náo nhiệt trong nhà.
Thật thú vị, thật buồn cười.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.