Chương 56: Tiếng Kêu Yêu Kiều, Lều Xuân Ấm Áp Quyện Vào Nhau
Minh Loan
20/11/2023
Sáng sớm hôm sau, Hứa Nương dẫn bọn nhỏ lên xe ngựa.
Sau khi nhận số tiền Trang phi vũ đưa, cha mẹ không còn quan tâm đến sự sống chết của cô nữa, , ân cần đem"Tân Lang" tống ra cửa, không có nửa câu giữ lại.
Xe ngựa chậm rãi chạy trên con đường đất gập ghềnh, Hứa Nương vuốt ngực, vén nửa tấm rèm lên, nhìn ngôi làng quen thuộc mà xa lạ nơi cô đã sống hơn mười năm,cảm gốc rễ mong manh của nơi chôn rau cắt rốn sau khi đối xử tàn nhẫn coi như cắt đứt triệt để.
Từ giờ, cô thành kẻ không có nhà.
Nhưng cô vẫn phải mạnh mẽ lên ,là nơi trú ẩn an toàn cho các con.
Tưởng Tinh Uyên cứ lo lắng nhìn cô, không dám nói linh tinh vì sợ tai vách mạch rừng.
Dường như cảm nhận được suy nghĩ cảu cậu, Hứa Nương nhẹ nhàng xoa đầunói: "Không sao đâu, đừng lo lắng."
Tưởng Tinh Thuần kỳ quái nhìn bọn họ, bởi vì mẹ cô đối với đệ đệ rẻ tiền của mình tỏ ra đặc biệt yêu thích, mất hứng ngồi qua tới, lôi cánh tay Hứa Nương nũng nịu bán si, qua loa đánh trống lãng.
Tưởng Tinh Uyên cúi đầu, che đôi mắt đen láy, im lặng suy nghĩ.
Bất kể trang bay vũ khiến cho thủ đoạn bỉ ổi gì, nhứ mẹ tựa hồ đã thỏa hiệp, cùng hắn ở chung một chỗ.
Vậy kế tiếp chứ ? Hắn sẽ còn kêu kia người đàn ông tới, cùng chung khi dễ nàng sao?
Sự lo lắng của Tưởng Tinh Uyên không phải là không có lý, trở về nhà, thậm chí còn chưa dọn dẹp căn nhà bụi bặm, Trang Phi Vũ đã mỉm cười và giục họ vào trong ngủ.
Cậu thổi tắt đèn, cẩn thận ngồi xổm ở cửa, mơ hồ nghe thấy giọng nói của người đàn ông xa lạ, sau đó cửa kêu cọt kẹt, Hứa Nương theo bọn họ vào phòng ngủ.
Tống chương thấy Hứa Nương tuy vẫn có xấu hổ, nhưng ngoan ngoãn, nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ, trên bàn bày mấy đạo tinh xảo thức ăn, trong ly rót đầy rượu ngon, liền biết nàng đã bị Trang Phi Vũ thu thập ngoan ngoãn phục tùng.
Hắn cố làm không biết,cử chỉ vuốt ve lấy lòng nàng vui vẻ, mềm mại ngọc thủ, hỏi: "Cho bạc của ngươi còn đủ dùng? Nửa tháng không thấy, làm sao gầy rất nhiều?"
Rốt cuộc là cô gái đàng hoàng,Hứa Nương yếu ớt giãy dụa, trên mặt bốc lên hai luồng mây đỏ, đàng hoàng đáp: "Còn chưa dùng đến, ta không thường ra cửa, mấy đứa bé còn nhỏ, dùng không được bao nhiêu..."
Tống Chương vén áo choàng lên, ngồi lên bàn chủ nhân, ngồi xuống, ôm Hứa Nương vào lòng, vuốt ve bộ ngực ngọc bội đầy đặn của cô. xuyên qua quần áo, trêu chọc nói: "Vòng eo gầy đi rất nhiều, nhưng ở đây không có thay đổi gì."
Hứa Nương chịu đựng trong lòng phản kháng, nhìn thấy hắn nói chuyện ôn hòa, dần dần thả lỏng , giơ tay lên mời rượu gắp thức ăn, thần sắc ôn nhu, dáng vẻ kiều mềm, làm tống chương rất là hưởng thụ.
Trang Phi Vũ đang ngồi dưới lầu uống mấy ly rượu, nhìn thấy Tống Chương đưa tay vào trong váy Hứa Nương , chậm rãi mò mẫm tới lui, sắc mặt Hứa Nương càng ngày càng đỏ, không khỏi có chút tức giận.
"Đại nhân... hay để ti chức trước rời đi?" Hắn không rõ Tống Chương có ý tứ gì, liền thử thăm dò hắn.
"Trang huynh đệ không nên khách khí."
Tống Chương dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp bộ ngực cương cứng, nhẹ nhàng rút ra hai lần, cảm giác được nơi đó càng ngày càng cứng rắn, dưới háng cũng đi theo thật cao cao vút,khiến Hứa Nương có chút ngồi không yên.
"Hứa Nương cùng ta còn chưa quen thuộc, ngươi ở chỗ này phụng bồi, nàng có lẽ có thể tự tại chút."
Hứa Nương trong lòng cực kỳ sợ, không hề muốn cùng lúc phục vụ bọn họ hai người, lại không dám biểu lộ phản đối ra mặt
Chỉ có thể làm bộ như dáng vẻ ngưỡng ngùng, nửa khuôn mặt xinh đẹp của Bị vùi vào vòng tay của Tống Chương, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ như mèo theo bàn tay hắn kinh bạc .
Trang bay vũ nghe vậy quả nhiên lưu lại, ánh mắt chằm chằm nhìn Hứa Nương, cười nói: "Đại nhân mạnh khỏe thủ đoạn, ta nhìn nàng đã bắt đầu động tình ."
Tống Chương dùng thủ đoạn xoa xoa ngực Hứa Nương hết lần này đến lần khác . Nhiệt độ lại tăng lên, lỗ núm vú ngứa ngáy, móng tay gãi nhẹ vài cái nước liềnsẽ chảy ra.
Tống chương cúi đầu hôn lên hàng mi dài run lẩy bẩy , ôn nhu nói: “Lần trước ngươi nháo kịch liệt, ta cùng Trang huynh đệ một thời tình thế cấp bách, Làm ra chuyện cưỡng bức ngươi, sau này nhớ tới, hơi cảm thấy áy náy, ngươi trong lòng còn đang giận ta?"
Hứa Nương thở hổn hển, nâng ngực xoa xoa lòng bàn tay ấm áp của hắn, trái ý nàng nói: "Không... Không tức giận... Đại nhân nhìn trúng ta, nguyện ý nâng đở ta, đây là nô gia có phúc..."
Nàng biểu hiện rất tốt, cung thuận lại đê tiện, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu cầu của Trang Phi Vũ, Nhưng không biết vì sao, Trang Phi Vũ lại cảm thấy cảnh tượng trước mắt đặc biệt khó chịu.
Mắt thấy Hứa Nương yêu kiều rụt rè ngẩng đầu lên, thừa nhận tống chương cường thế xâm nhập hôn môi, Trang Phi Vũ liền uống hai ly rượu để làm dịu cổ họng đang khát của mình.
Sửa càng chảy càng nhiều, dần dần ướt đẫm vạt áo.
Tống Chương kéo thắt lưng Hứa Nương xuống, thấy nàng hôm nay mặc cái yếm màu sắc sáng rỡ, khen: "Dù sao cũng là tuổi trẻ thanh xuân, hay là mềm mại chút màu sắc thích hợp hơn ngươi, ngày mai ta cho người đưa hai cuộn vải mới , thừa dịp thời tiết ấm áp,may mấy bộ đồ mới."
Hứa Nương nhu thuận cám ơn tống chương, thấy hắn cúi người ngậm núm vú,cắn hai miếng lớn, vừa vặn biết chỗ kia nhột, không khỏi phát ra một tiếng mê người ngâm nga.
Trang Phi Vũ từ sau lưng đến gần, hai bàn tay to xuyên qua ba sườn, không nói lời gì đem nàng bế lên, nói: "Đại nhân không cần ở nơi này nhỏ đãng phụ trên người tiêu phí quá đa tâm tư, nàng lãng rất, lúc này dưới đáy chắc hẳn đã ướt không thể nhìn liễu, mời đại nhân khoan y giải đái, trực tiếp dùng nàng đi, cũng tốt cho nàng một thống khoái."
Sống lưng dán lên ngực Trang Phi Vũ , Hứa Nương theo bản năng cứng đờ người, chỉ chốc lát sau lại cố gắng buông lỏng, đối với tống chương nặn ra bộ mặt lấy lòng mặt mày vui vẻ, hai chân tách ra, tùy hắn cởi mình quần.
Hoa tâm trăng nõn mềm mại quả nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, hồng hào tươi sáng, đóng mở.
Tống Chương đưa hai ngón tay ra vuốt vài lần, tập trung vào những điểm mấu chốt theo trí nhớ, sau vài cái thọc vào, nước ướt đã chảy ra, Hai chân trắng như tuyết run rẩy trong vòng tay của Trang Phi Vũ.
“Thật khiến người ta hài lòng” Hắn khen ngợi một câu, thả ra dưới háng màu đỏ thẫm cự vật, đối với Trang Phi Vũ khẽ gật đầu.
Trang Phi Vũ mím chặt môi, như thể đêm đó anh đã gặp cô, đem dáng người nhỏ nhắn nhắm ngay đầu cây gậy rồi từ từ hạ xuống.
Anh ta đã đụ cô hơn một trăm lần, rất quen thuộc với từng phản ứng vi tế của cơ thể ngọc bích này, nên anh ta nhạy bén nắm bắt được cách cô vùng vẫy để mở đường hầm và đặt nó lên trên con jiba hung dữ.
thao nàng không dưới chừng trăm trở về, hắn đối với thân thể nàng phản ứng nhỏ không thể quen thuộc hơn nữa, vì vậy bén nhạy bắt được nàng vùng vẫy để mở đường hầm đặt nó lên trên con thú hung dữ.
Dù có thích đến đâu,cũng không thể thay đổi bản chất dâm đãng,nàng đỏ mặt, thở hổn hển, từng chút một nuốt dương vật dày và dài vào cơ thể mình, tham lam quấn chặt,mút thật mạnh. Thời điểm nhấc lên,hăn cảm thấy một lực hút rất mạnh đến nỗi không thể rút ra được.
Gân trên trán của Trang Phi Vũ nổi lên.
Nếu là lúc này nảy sinh ác độc thao lộng nàng mấy cái, chỉ sợ nàng thoải mái đến không phân rõ người nào với người nào?
Sau khi nhận số tiền Trang phi vũ đưa, cha mẹ không còn quan tâm đến sự sống chết của cô nữa, , ân cần đem"Tân Lang" tống ra cửa, không có nửa câu giữ lại.
Xe ngựa chậm rãi chạy trên con đường đất gập ghềnh, Hứa Nương vuốt ngực, vén nửa tấm rèm lên, nhìn ngôi làng quen thuộc mà xa lạ nơi cô đã sống hơn mười năm,cảm gốc rễ mong manh của nơi chôn rau cắt rốn sau khi đối xử tàn nhẫn coi như cắt đứt triệt để.
Từ giờ, cô thành kẻ không có nhà.
Nhưng cô vẫn phải mạnh mẽ lên ,là nơi trú ẩn an toàn cho các con.
Tưởng Tinh Uyên cứ lo lắng nhìn cô, không dám nói linh tinh vì sợ tai vách mạch rừng.
Dường như cảm nhận được suy nghĩ cảu cậu, Hứa Nương nhẹ nhàng xoa đầunói: "Không sao đâu, đừng lo lắng."
Tưởng Tinh Thuần kỳ quái nhìn bọn họ, bởi vì mẹ cô đối với đệ đệ rẻ tiền của mình tỏ ra đặc biệt yêu thích, mất hứng ngồi qua tới, lôi cánh tay Hứa Nương nũng nịu bán si, qua loa đánh trống lãng.
Tưởng Tinh Uyên cúi đầu, che đôi mắt đen láy, im lặng suy nghĩ.
Bất kể trang bay vũ khiến cho thủ đoạn bỉ ổi gì, nhứ mẹ tựa hồ đã thỏa hiệp, cùng hắn ở chung một chỗ.
Vậy kế tiếp chứ ? Hắn sẽ còn kêu kia người đàn ông tới, cùng chung khi dễ nàng sao?
Sự lo lắng của Tưởng Tinh Uyên không phải là không có lý, trở về nhà, thậm chí còn chưa dọn dẹp căn nhà bụi bặm, Trang Phi Vũ đã mỉm cười và giục họ vào trong ngủ.
Cậu thổi tắt đèn, cẩn thận ngồi xổm ở cửa, mơ hồ nghe thấy giọng nói của người đàn ông xa lạ, sau đó cửa kêu cọt kẹt, Hứa Nương theo bọn họ vào phòng ngủ.
Tống chương thấy Hứa Nương tuy vẫn có xấu hổ, nhưng ngoan ngoãn, nhẹ giọng lời nói nhỏ nhẹ, trên bàn bày mấy đạo tinh xảo thức ăn, trong ly rót đầy rượu ngon, liền biết nàng đã bị Trang Phi Vũ thu thập ngoan ngoãn phục tùng.
Hắn cố làm không biết,cử chỉ vuốt ve lấy lòng nàng vui vẻ, mềm mại ngọc thủ, hỏi: "Cho bạc của ngươi còn đủ dùng? Nửa tháng không thấy, làm sao gầy rất nhiều?"
Rốt cuộc là cô gái đàng hoàng,Hứa Nương yếu ớt giãy dụa, trên mặt bốc lên hai luồng mây đỏ, đàng hoàng đáp: "Còn chưa dùng đến, ta không thường ra cửa, mấy đứa bé còn nhỏ, dùng không được bao nhiêu..."
Tống Chương vén áo choàng lên, ngồi lên bàn chủ nhân, ngồi xuống, ôm Hứa Nương vào lòng, vuốt ve bộ ngực ngọc bội đầy đặn của cô. xuyên qua quần áo, trêu chọc nói: "Vòng eo gầy đi rất nhiều, nhưng ở đây không có thay đổi gì."
Hứa Nương chịu đựng trong lòng phản kháng, nhìn thấy hắn nói chuyện ôn hòa, dần dần thả lỏng , giơ tay lên mời rượu gắp thức ăn, thần sắc ôn nhu, dáng vẻ kiều mềm, làm tống chương rất là hưởng thụ.
Trang Phi Vũ đang ngồi dưới lầu uống mấy ly rượu, nhìn thấy Tống Chương đưa tay vào trong váy Hứa Nương , chậm rãi mò mẫm tới lui, sắc mặt Hứa Nương càng ngày càng đỏ, không khỏi có chút tức giận.
"Đại nhân... hay để ti chức trước rời đi?" Hắn không rõ Tống Chương có ý tứ gì, liền thử thăm dò hắn.
"Trang huynh đệ không nên khách khí."
Tống Chương dùng ngón trỏ và ngón giữa kẹp bộ ngực cương cứng, nhẹ nhàng rút ra hai lần, cảm giác được nơi đó càng ngày càng cứng rắn, dưới háng cũng đi theo thật cao cao vút,khiến Hứa Nương có chút ngồi không yên.
"Hứa Nương cùng ta còn chưa quen thuộc, ngươi ở chỗ này phụng bồi, nàng có lẽ có thể tự tại chút."
Hứa Nương trong lòng cực kỳ sợ, không hề muốn cùng lúc phục vụ bọn họ hai người, lại không dám biểu lộ phản đối ra mặt
Chỉ có thể làm bộ như dáng vẻ ngưỡng ngùng, nửa khuôn mặt xinh đẹp của Bị vùi vào vòng tay của Tống Chương, cổ họng phát ra tiếng rên rỉ như mèo theo bàn tay hắn kinh bạc .
Trang bay vũ nghe vậy quả nhiên lưu lại, ánh mắt chằm chằm nhìn Hứa Nương, cười nói: "Đại nhân mạnh khỏe thủ đoạn, ta nhìn nàng đã bắt đầu động tình ."
Tống Chương dùng thủ đoạn xoa xoa ngực Hứa Nương hết lần này đến lần khác . Nhiệt độ lại tăng lên, lỗ núm vú ngứa ngáy, móng tay gãi nhẹ vài cái nước liềnsẽ chảy ra.
Tống chương cúi đầu hôn lên hàng mi dài run lẩy bẩy , ôn nhu nói: “Lần trước ngươi nháo kịch liệt, ta cùng Trang huynh đệ một thời tình thế cấp bách, Làm ra chuyện cưỡng bức ngươi, sau này nhớ tới, hơi cảm thấy áy náy, ngươi trong lòng còn đang giận ta?"
Hứa Nương thở hổn hển, nâng ngực xoa xoa lòng bàn tay ấm áp của hắn, trái ý nàng nói: "Không... Không tức giận... Đại nhân nhìn trúng ta, nguyện ý nâng đở ta, đây là nô gia có phúc..."
Nàng biểu hiện rất tốt, cung thuận lại đê tiện, hoàn toàn phù hợp với yêu cầu cầu của Trang Phi Vũ, Nhưng không biết vì sao, Trang Phi Vũ lại cảm thấy cảnh tượng trước mắt đặc biệt khó chịu.
Mắt thấy Hứa Nương yêu kiều rụt rè ngẩng đầu lên, thừa nhận tống chương cường thế xâm nhập hôn môi, Trang Phi Vũ liền uống hai ly rượu để làm dịu cổ họng đang khát của mình.
Sửa càng chảy càng nhiều, dần dần ướt đẫm vạt áo.
Tống Chương kéo thắt lưng Hứa Nương xuống, thấy nàng hôm nay mặc cái yếm màu sắc sáng rỡ, khen: "Dù sao cũng là tuổi trẻ thanh xuân, hay là mềm mại chút màu sắc thích hợp hơn ngươi, ngày mai ta cho người đưa hai cuộn vải mới , thừa dịp thời tiết ấm áp,may mấy bộ đồ mới."
Hứa Nương nhu thuận cám ơn tống chương, thấy hắn cúi người ngậm núm vú,cắn hai miếng lớn, vừa vặn biết chỗ kia nhột, không khỏi phát ra một tiếng mê người ngâm nga.
Trang Phi Vũ từ sau lưng đến gần, hai bàn tay to xuyên qua ba sườn, không nói lời gì đem nàng bế lên, nói: "Đại nhân không cần ở nơi này nhỏ đãng phụ trên người tiêu phí quá đa tâm tư, nàng lãng rất, lúc này dưới đáy chắc hẳn đã ướt không thể nhìn liễu, mời đại nhân khoan y giải đái, trực tiếp dùng nàng đi, cũng tốt cho nàng một thống khoái."
Sống lưng dán lên ngực Trang Phi Vũ , Hứa Nương theo bản năng cứng đờ người, chỉ chốc lát sau lại cố gắng buông lỏng, đối với tống chương nặn ra bộ mặt lấy lòng mặt mày vui vẻ, hai chân tách ra, tùy hắn cởi mình quần.
Hoa tâm trăng nõn mềm mại quả nhiên đã chuẩn bị sẵn sàng, hồng hào tươi sáng, đóng mở.
Tống Chương đưa hai ngón tay ra vuốt vài lần, tập trung vào những điểm mấu chốt theo trí nhớ, sau vài cái thọc vào, nước ướt đã chảy ra, Hai chân trắng như tuyết run rẩy trong vòng tay của Trang Phi Vũ.
“Thật khiến người ta hài lòng” Hắn khen ngợi một câu, thả ra dưới háng màu đỏ thẫm cự vật, đối với Trang Phi Vũ khẽ gật đầu.
Trang Phi Vũ mím chặt môi, như thể đêm đó anh đã gặp cô, đem dáng người nhỏ nhắn nhắm ngay đầu cây gậy rồi từ từ hạ xuống.
Anh ta đã đụ cô hơn một trăm lần, rất quen thuộc với từng phản ứng vi tế của cơ thể ngọc bích này, nên anh ta nhạy bén nắm bắt được cách cô vùng vẫy để mở đường hầm và đặt nó lên trên con jiba hung dữ.
thao nàng không dưới chừng trăm trở về, hắn đối với thân thể nàng phản ứng nhỏ không thể quen thuộc hơn nữa, vì vậy bén nhạy bắt được nàng vùng vẫy để mở đường hầm đặt nó lên trên con thú hung dữ.
Dù có thích đến đâu,cũng không thể thay đổi bản chất dâm đãng,nàng đỏ mặt, thở hổn hển, từng chút một nuốt dương vật dày và dài vào cơ thể mình, tham lam quấn chặt,mút thật mạnh. Thời điểm nhấc lên,hăn cảm thấy một lực hút rất mạnh đến nỗi không thể rút ra được.
Gân trên trán của Trang Phi Vũ nổi lên.
Nếu là lúc này nảy sinh ác độc thao lộng nàng mấy cái, chỉ sợ nàng thoải mái đến không phân rõ người nào với người nào?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.