Chương 452: Thành của ta
Khô Lâu Tinh Linh
29/03/2013
Tên dong binh tộc rắn đau đớn quay lại nhìn thấy đám người Arthur, kẻ ra tay là Randy, hồ điệp đao cắt bay cánh tay đó dễ dàng.
"Faure, ngươi có thể chơi tùy thích, chỉ cần còn nói được là không sao".
Trâu Lượng cười tủm tỉm nói, hắn rất không thoải mái.
Thân hình to lớn của Faure bước tới khiến đám dong binh nhìn mà hoảng. Faure nhìn mà như không thấy, bắp thịt trên người gồng lên, trực tiếp đánh bay mười mấy dong binh, bước tới tên dong binh tộc rắn bây giờ đang cố ngồi dậy.
Tâm tình của Faure bây giờ đang rất kích động, khi nãy bị nghẹn giận đã không chịu nổi rồi, vừa ngừng lại đã đánh tiếp. Lúc này tên dong binh tộc rắn cũng biết thú linh biến, chỉ có điều đồ trắng tầm thường sao đỡ nổi nắm đấm của Faure, trải qua một vòng rửa tội, mặt mũi mỗi tên đều đã biến dạng.
Các dong binh đều thấy áo giáp của đội trưởng bị vỡ vụn, xương cũng bị đánh nát.
"Ngươi… các ngươi thật to gan, chúng ta là người của dong binh đoàn Luyện Xà!"
"Chưa từng nghe nói".
Faure không thèm để ý, vẫn một đấm đánh tới, thân thể nhỏ thế này thật chẳng có cảm hứng gì.
Tên dong binh tộc rắn kêu thảm, mọi người trong trấn đều xúm lại, có người thì lo lắng, người ở ngoài tới cũng dám gây rối chỗ này.
Khi các dong binh khác phát hiện tình hình khác thường vừa nghĩ cách chuồn đi thì một bóng người to lớn đã ngăn cản bọn chúng rồi.
Bỉ mông!
Quark lạnh lùng nhìn bọn chúng, đường này không thông.
"Đừng giết ta, đừng có giết ta, ta là người phụng lệnh của trung tâm thành Doran đi thu thuế, giết ta cũng chính là đối nghịch với Giáo đình, cũng đối nghịch với Quan cầm quyền, các ngươi sẽ bị phán tội phản loạn!"
Tên dong binh tộc rắn muốn biết đối phương là đùa hay là thật, nhịn đau gào lên.
Không biết khi nào ông chủ khách sạn cũng đến xem rồi, nhưng khi xem tới cảnh này thì sợ quá.
"Nhanh, dừng tay lại mau, hắn là em vợ của Kaz, đoàn trưởng dong binh đoàn Luyện Xà, trời ạ, các ngươi đúng là…"
Lão Fox đúng là sợ quá rồi, chen qua đám người đến ngăn cản.
"Faure, Quark, xách bọn họ ra đây".
Càng ngày càng nhiều người thú đến vây kín lại xem, không biết đám người này muốn làm gì, người trẻ tuổi dẫn đầu có vẻ nhìn rất quen.
"Hê hê, biết ta là ai rồi hả, mau buông ra".
Tên đội trưởng tộc rắn khàn khàn hô, hắn sắp bị Faure bóp chết rồi.
Arthur không để ý đến hắn, cảm thấy số người tới cũng đủ rồi, vung tay lên rồi làm một động tác: giết!
Faure hơi sửng sốt, không nghĩ tới Arthur thật sự muốn giết người, vốn tưởng là chỉ đánh bị thương bọn chúng để trút giận.
Nhưng mà thế này mới đã!
Căn bản không nghĩ tới tên Kaz đang kêu, Faure trực tiếp đem đầu hắn vặn xuống rồi, lúc mà bị vặn tên Kaz cũng không nghĩ ra tại sao mình chết.
Tại Mông Gia vẫn có pháp luật, trực tiếp giết người như vậy sẽ là có chuyện, dù là người có thân phận cũng sẽ thành cái đích để kẻ thù tấn công, nhất là những kẻ có quan hệ với tên Kaz này.
"Các ngươi vậy mà dám giết đội trưởng Kaz, đây là mưu sát trần trụi, bất kể ngươi là ai cũng chờ bị trừng phạt đi."
"Giết!"
Trâu Lượng quát một câu kèm sát khí rất nặng. Quark trực tiếp một đấm đập vỡ đầu tên dong binh, những dong binh khác lập tức câm như hến, đây là tàn sát sao, một chút quy củ đều không nói.
"Đại ca có cần lưu lại mấy tên còn sống để làm chứng không?"
Cote nhắc nhở.
Trâu Lượng cười rồi, giống như ánh nắng rực rỡ, "Đệ có cảm thấy tại thành Doran này, ta cần những thứ đó sao!"
Giết sạch!
Dong binh lần lượt bị giết vậy mà đám người thú đứng xem càng cổ vũ, nhưng cũng lo lắng càng nhiều.
"Người trẻ tuổi, mau trốn đi, quân đội bọn họ sẽ đến nhanh thôi, yên tâm đi, chúng ta sẽ không nói gì cả."
"Đúng vậy, đi nhanh đi, chúng ta nói là làm được".
Bị ức hiếp quá lâu rồi, hôm nay dân chúng chợt có thêm dũng khí.
Ông chủ khách sạn đặt mông ngồi xuống, "Xong rồi, xong rồi, bọn chúng chắc chắn sẽ tắm máu thị trấn Phong, xong cả rồi!"
Trâu Lượng nhìn thái độ sôi sục của đám người thú, chỉ nói một câu:
"Ta, Arthur Hebrew đã trở về!"
Tại thành Doran
Đoàng…
"Cái gì, ngươi nói cái gì, Kaz bị giết rồi!" Đoàn trưởng dong binh đoàn Luyện Xà thực sự nổi giận.
"Thưa đoàn trưởng, hoàn toàn là sự thật, đội trưởng Kaz cùng toàn bộ đội viên đều bị sát hại tàn nhẫn".
"Ai, hung thủ là ai, ta phải cho hắn hối hận vì đã sinh ra!"
"Hắn là… Arthur, tên đủ là Arthur Hebrew, còn trẻ tuổi, chừng khoảng 20, có mấy thủ hạ nói hắn rất lợi hại".
"Tốt, tốt, tốt, triệu tập quân chuẩn bị tắm máu thị trấn Phong!"
Nhưng… thưa đoàn trưởng, bọn họ sắp vào thành rồi.
Mamba lộ ra nụ cười trên gương mặt hung ác, đưa đến cửa rồi, đừng tưởng là vào thành thì ta không dám giết người!
Sau khi giải quyết chuyện ở Thị trấn Phong, Trâu Lượng mang bọn Faure và đám tùy tùng vào thành, chuyện xảy ra tại Thị trấn Phong sẽ truyền tới thành Doran rất nhanh, đã đến lúc giải quyết tất cả rồi.
Thành Doran thoạt nhìn như đã khôi phục, nhưng đó là vì Trâu Lượng đã liều mạng chiến đấu giữ lại, những kẻ bên ngoài chỉ là nghe nói qua thì cũng thấy dễ, chỉ có điều ít người tận mắt chứng kiến.
Vệ binh tại cửa thành đã bị Faure đánh ngã, thành phố này so với trước chiến tranh còn hỗn loạn hơn, trước kia còn tên Quan cầm quyền ít nhất cũng còn có quy củ, bây giờ thì giống như cả một thành phố cướp bóc.
Trong núi không có hổ, khỉ lên làm vua.
Bây giờ hổ trở về rồi.
Khi vào thành, trong lòng Trâu Lượng càng cảm thấy chua xót những cảnh lọt vào mắt, tất cả đều rách nát, nhìn những cảm cảnh bên trong thành Doran, lửa giận như đã bốc lên tận đầu Trâu Lượng, nhưng với hắn thì giận dữ lại càng làm hắn tỉnh táo.
Đám người Randy cũng bị kinh ngạc, không nghĩ là sau khi chiến tranh chấm dứt, thành phố lại biến thành như thế này.
Cùng với một trận náo loạn, từng đội dong binh vọt ra, dẫn đầu là một chiến sĩ cưỡi ngựa dừng lại trước mặt Trâu Lượng.
Lập tức tên chiến sĩ lạnh lùng nhìn Arthur, "Ngươi chính là kẻ đã giết người của ta!"
"Ngươi là ai?"
"Ta? Ta chính là pháp luật, thành phố này do ta quản, đem chúng đánh gãy hết chân tay, đem cái tên mặt trắng này về cho ta!"
Mấy trăm dong binh đã như nước lũ tràn tới, tại thành Doran, người thú tựa hồ đã quen với thói kiêu ngạo ngang ngược của đám dong binh.
Mắt Trâu Lượng lóe lên sát khí như vỡ bờ.
Ầm…
Đất bằng dậy sấm, âm Bass!
Lập tức chiến mã trong nháy mắt ngã xuống, những kẻ trên lưng ngựa đều bị vứt xuống.
Ầm…
Lại một âm Bass nữa!
Đám dong binh cảm thấy trời đất quay cuồng, cũng chỉ có khoảng hơn mười kẻ có thể chống đỡ.
Mamba cảm thấy kinh hãi trong lòng, hắn đã biết kẻ đang đối mặt là ai rồi, Arthur, thành chủ thành Doran.
Trâu Lượng lạnh lùng nhìn đối phương, trên mặt Mamba sát khí đã biến thành vẻ âm tàn, "Hóa ra là thành chủ đại nhân tới, đúng là ta đã không đón tiếp từ xa, nhưng có điều tại sao thành chủ đại nhân giết người của ta."
Lúc này tứ đại gia tộc cũng vừa đến, lão Roy vội vàng tách đám người ra, "Hiểu lầm, thưa Arthur đại nhân là hiểu lầm, vị này là quan trị an thành Doran, quân đoàn trưởng Mamba, đều là người một nhà".
"Lão Roy khốn kiếp, hắn giết người của ta, nợ này tính sao hả!" Mamba la lên không nể mặt.
"Mamba đoàn trưởng, hiểu lầm rồi, để Arthur đại nhân xin lỗi rồi hóa giải hiểu lầm nhé." Lão Roy vẻ mặt khó xử nói.
Trâu Lượng cười, "Cái dong binh đoàn kia từ đâu tới?"
Roy vừa định mở miệng, Trâu Lượng xua tay, "Được rồi, ta cũng không muốn biết, toàn bộ giết sạch!"
Trâu Lượng vừa nói xong song đao của Tân Đạt đã lóe lên, lập tức có hai mươi cái đầu người rơi xuống.
Roy không nghĩ tới Arthur nói đánh là đánh, Mamba cũng sững sờ ra một chút, không nghĩ chỉ với vài người như vậy mà cũng dám đánh giết.
Sức mạnh bạc trắng cuồn cuộn lóe lên, cái gì chó má thành chủ, giết!
Bản chất của dong binh đoàn Luyện Xà chính là một nửa đạo tặc, giết thành chủ có là gì, cùng lắm thì chạy.
Bạc trắng trung cấp!
Mấy tên nhóc con tầm thường kia đúng là không biết trời cao đất dày.
Lão Roy sợ hãi lui lại, nhưng sâu trong ánh mắt lại lộ ra một tia vui mừng, mượn đao giết người, thật thuận tiện, còn không phải tốn tiền.
Gia tộc Tetsuo cùng gia tộc Mongolian Mountain đều đến rồi, chỉ có gia tộc Bran không đến.
Faure đứng dậy, "Hê hê, giết gà cần gì dao mổ trâu, Arthur, loại mặt hàng này để ta!"
Faure tiến vào cấp đồng thau nhưng Mamba là trung cấp bạc trắng!
Tại sân đấu Huy Hoàng có rầm rộ tới đâu cũng sẽ chưa kịp truyền tới nơi này, hơn nữa cho dù có truyền tới thì lũ người kia cũng sẽ không tin một người trẻ tuổi mà đã mạnh như vậy, dù sao Mông Gia cũng có lắm loại tin đồn từ lâu.
Faure đã thú biến thành một con hổ to lớn, một tiếng gầm kinh thiên động địa nổ ra, khí thế cuồn cuộn tỏa ra bốn phía, dù đã trải qua nhiều hoàn cảnh, nhưng một dong binh đoàn trưởng nho nhỏ làm sao có thể so sánh, mặc dù cấp bậc cao, nhưng cũng không thể nào có được khí thế đó.
Faure đã xông lên rồi.
Ầm…
Mamba đem một kiếm đánh tới, Faure căn bản không muốn né tránh, trực tiếp một vuốt đánh lên.
Thân thể Faure hơi nhoáng qua, bức Mamba lui lại một bức.
Với loại mặt hàng này, Trâu Lượng chẳng có gì hứng thú, chênh lệch quá nhiều rồi.
Có dong binh phía sau Arthur đem một kiếm đánh tới.
Người thú xung quanh hoảng hốt, hắn không có né tránh, kiếm của tên dong binh đã đánh trúng Trâu Lượng rồi, nhưng cả người hắn đột nhiên vặn vẹo, vỡ ra thành từng mảnh.
Loại trình độ này, cho dù làm sứt da Trâu Lượng cũng không nổi, dùng rắm mà đánh, một đạo ám kình đủ làm chết tổ tông mười tám đời hắn rồi.
Bây giờ Trâu Lượng đã không còn là Trâu Lượng trước kia ở thành Doran rồi.
Đám dong binh thật sự bị dọa sợ rồi, mà Quark sau khi giáp biến đã đẩy ngã hàng chục dong binh, đơn giản mà nói đây không phải là chiến đấu mà chính là cắt cỏ.
Ernest, Randy, Cote cũng tàn sát không hề khách khí, Bath cũng ra tay, vừa rồi bị Trâu Lượng cho nghe hai đòn âm Bass, những dong binh này căn bản không còn sức chiến đấu nữa.
Rất nhanh mấy trăm dong binh đã ngã xuống toàn bộ.
Mà tên đoàn trưởng kia, hắn đã từng ngang ngược hoành hành tại thành Doran vài tháng rồi, đã bị Faure đem đập xuống mặt đất, cái vuốt to lớn dẫm lên đầu Mamba khiến hắn kêu trời kêu đất.
Tất cả mọi người sợ đến ngơ ngẩn rồi.
Trâu Lượng đi tới trước mặt Mamba, nhẹ nhàng vỗ vào đầu đối phương, "Chết sớm thì đầu thai sớm, lần sau đừng có đụng vào ta."
Mamba run sợ trong lòng, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới mình cấp bạc trắng mà không đánh lại được một tên cấp đồng thau, hắn đâu biết Faure là thành viên gia tộc Montaeris, hơn nữa gia tộc Montaeris còn chuẩn bị tiếp nhận hắn tiến vào dòng chính, có điều Faure đã từ chối.
"Ngươi không thể giết ta, ta la…"
"Không cần nói với ta ngươi là ai, a, có một câu ngươi nói đúng rồi, tại thành Doran, ta chính là pháp luật!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.