Hương Tập Nhân

Chương 21: Long Khôn

Trang Văn Huyền

09/10/2015

"Đường dành riêng cho người đi bộ ở Bình Viễn mới mở quán trà sữa 'Thời Gian Mùa Hạ' , bạn có biết không ? "

" Đương nhiên biết rồi, hôm qua mình mới cùng với mấy người bạn đến đó, có một đồng một ly, vừa rẻ lại vừa ngon nữa."

" Đúng vậy , mình cũng rất thích trà sữa , mọi người trong nhà mình cũng rất thích trà sữa đấy . "

" Cùng đến đó đi . "

" Mình cũng đi , nghe nói quán mới có thêm trà sữa trân châu vị lựu ... "

Đến khi âm thanh bàn tán xa dần , Cố Sắc Vi và Lâm Khả Khả mới ngẩng đầu lên , hai người nhìn nhau không khỏi bật cười lớn . Lâm Khả Khả ghé đầu vào bàn , hạnh phúc nói : " Sắc Vi , cảm giác này thật tốt a ... "

Sắc Vi đang nhìn chằm chằm vào sách cũng gật gật đầu nói : " Mới ngắn ngủi hơn một tháng mà đã phát triển tốt như vậy , mình nghĩ chị Thúy Linh đang muốn mở thêm chi nhánh rồi . "

Lâm Khả Khả nằm trên bàn , cười nói : " Giống như mơ vậy , không ngờ quán trà sữa thành công đến như vậy . Bây giờ ai cũng biết đến trà sữa , ai cũng bàn tán về " Thời Gian Mùa Hạ " . Hôm qua chị của mình còn mua trà sữa mang về nhà , ba và mẹ mình cũng rất thích , không biết nếu như bọn họ biết mình là một trong những bà chủ giấu mặt của " Thời Gian Mùa Hạ " họ sẽ phản ứng như thế nào ? Sắc Vi , bạn làm sao có thể nghĩ ra được những chuyện này vậy ? Quả thật rất vĩ đại nha , thật sự là không ngờ tới nha . Còn nữa , cái cảm giác vụng trộm như thế này , thật sự rất kỳ lạ nha , cảm thấy rất tự hào ... "

" Đừng đắc ý quá , trà sữa được ưa thích như vậy , rất nhanh sẽ có nhiều người cũng mở cửa hàng cạnh tranh với chúng ta . Mình nghĩ , chỉ khoảng nửa năm thôi , U thị sẽ có rất nhiều quán trà sữa , đến lúc đấy " Thời Gian Mùa Hạ " sẽ không còn được hoan nghênh như bây giờ nữa "

" Trời ạ , nếu như vậy thì không phải khắp nơi sẽ có trà sữa sao ? Nếu như vậy , quán của chúng ta không phải sẽ mất đi sinh ý sao ? "

“Yên tâm , chuyện này mình đã nói qua với chị Thúy Linh rồi , quán của chúng ta là quán đầu tiên , chất lượng tốt lại rất có uy tin với khách hàng . Chị Thúy Linh đang chuẩn bị tài chính mở thêm chi nhánh mới , chị ấy có thể xử lý mọi việc tốt , cứ yên tâm . "

Cầm quyển sách lên , nhìn vào đồng hồ , cầm túi xách lên nói tiếp : " Thời gian không còn sớm nữa , đi về nhà thôi . "

Lâm Khả Khả cầm lấy túi xách , đuổi theo Sắc Vi : " Đợi mình với , Sắc Vi bạn khi nào thì có hứng thú với nước hoa vậy ? Quyển sách này toàn là thuật ngữ chuyên ngành , phương pháp điều chế tinh dầu ? Mình xem đến đau hết cả đầu cũng không hiểu . " Vừa đi vừa than thở : " Vẫn là nhỏ An Khê kia sung sướng nhất , nhỏ đó với Chu Á Bân là thanh mai trúc mã , từ nhỏ đã bắt đầu yêu đương rồi , công khai quan hê nữa . "

Sắc Vi nghe vậy , vừa đưa sách cho thu ngân tính tiền vừa cười nói : " Sao vậy ? Hâm mộ người ta có thể công khai yêu đương sao ? "

" Hâm mộ thì không có , nhưng nhìn nhỏ kia bộ dáng đắc ý làm người ta cảm thấy có chút ... Nói đến yêu sớm , Sắc Vi, không phải lúc trước bạn rất thích Cao Vũ sao ? "



Sắc Vi liếc Lâm Khả Khả một cái , nhéo má một phen , trêu chọc nói : " Chị đây ánh mắt kém như vậy sao ? " Cô bạn này nhìn qua thì ôn nhu , ngoan ngoãn nhưng sau một thời gian dài chơi với nhau mới lộ ra chân tướng , chính là một đại vương bát quái . Chỉ cần là tin tức bát quái , đều có hứng thú nhất là phương diện tình yêu nam nữ này , kinh nghiệm thì không có , nhưng kinh nghiệm sách vở thì thuộc như lòng bàn tay .

" Hì .. hì ... đương nhiên là không . Nhưng mà bạn có nghe nói gì không ? Cao Vũ và Diêu Điềm Mật tan học ở phía sau trường hôn môi nhau , rất nhiều người nhìn thấy nha . Xem ra bọn họ thường xuyên vụng trộm như vậy "

Sắc Vi cất sách vào túi , bĩu môi nói : " Được rồi , đi thôi , nha đầu nhà ngươi thật tò mò nhiều chuyện . "

Nói xong hai người sánh vai đi ra khỏi hiệu sách , quán trà sữa thành công nằm trong dự đoán của Sắc Vi . Thành tích của Sắc Vi trong cuộc thi cũng tốt hơn trước rất nhiều , Cố Hạo Vũ rất vui mừng quyết định tăng gấp đôi tiền tiêu vặt hàng tháng cho Sắc Vi . Quán trà sữa sinh ý rất tốt , kiếm được rất nhiều tiền , hiện tại tiền tiêu vặt cũng được tăng gấp đôi , Sắc Vi liền liên lạc với chị Mẫn mua được mấy chục bình tinh dầu , mọi việc đều thuận lợi . Bây giờ cô có thể bắt tay vào sự nghiệp nước hoa của bản thân được rồi .

" Đô ... đô .., đô ... "

Hai người đang đứng bên đường chợt nghe thấy tiếng còi xe , theo bản năng liền ngẩng đầu lên , một chiếc xe Benz màu đen chậm rãi dừng lại trước mặt hai người . Ngay sau đó , cửa mở ra , một người con trai dáng người cao ngất từ trong xe bước ra . Có lẽ ánh nắng mặt trời quá gắt , Sắc Vi theo bản năng nhíu mắt lại , tầm nhìn rơi vào đúng trên người người con trai kia , trái tim dường như lỡ một nhịp .

Người con trai kia là một người trẻ tuổi , khuôn mặt tuấn mỹ , đôi mắt đen thâm thúy , cánh mũi cao thẳng , đôi môi có độ dày vừa phải , mái tóc đen lộ ra cái trán trơn láng . Trên người mặc áo sơ mi màu nâu cùng với quần tây màu đen , dáng người thon dài cao lớn . Đứng dưới ánh mặt trời , khóe miệng nâng lên một nụ cười, một loại khí thế bá đạo , tôn quý , tự nhiên xuất hiện làm người khác cảm thấy e ngại không dám đến gần .

Lâm Khả Khả trong nháy mắt liền phục hồi , kinh hỉ : " Anh trai "

Người con trai đi đến bên cạnh hai người , bóng dáng cao lớn che khuất đi một phần ánh mặt trời : " Khả Khả , lên xe đi . Đúng lúc anh đang có việc ở gần đây , dì gọi điện bảo anh đến đón em . "

Nói xong , đưa mắt nhìn sang Sắc Vi đang đứng bên cạnh , cười nói : " Xin chào "

Sắc Vi nhìn vào đôi mắt đen thâm thúy , trong lòng cảm thấy chấn động , giống như bị người ta nhìn thấu vậy , Gạt bỏ cảm xúc trong lòng sang một bên , nhe răng cười : " Xin chào " Đáy lòng không khỏi dâng lên một tia chống cự , người con trai này làm cho cô có cảm giác nguy hiểm ...

Lâm Khả Khả nhiệt tình giới thiệu hai người với nhau : " Anh trai , đây là bạn học kiêm bạn thân của em, Cố Sắc Vi . Sắc Vi , đây là anh họ của mình Long Khôn . "

Hai người lễ phép nhìn nhau cười , Long Khôn nhìn Lâm Khả Khả : " Không phải em đến nhà sách sao không có mua sách vậy ? "

Lâm Khả Khả cười , lắc đầu chỉ vào Sắc Vi : " Em không có mua , là Sắc Vi mua , em chỉ là đi cùng thôi . "



" Còn có gì cần mua nữa không ? Anh cùng hai em đi mua . "

Lâm Khả Khả quay đầu hỏi Sắc Vi : " Sắc Vi , bạn còn muốn mua cái gì nữa không ? "

Sắc Vi lắc đầu , khoát tay nói : " Không , không còn nữa . "

Nói xong vẫy tay chuẩn bị nói lời từ biệt : " Khả Khả , cảm ơn bạn đã đi cùng mình . Mình đi trước , tạm biệt , bye bye . "

Lâm Khả Khả thấy vậy liền kéo Sắc Vi lại : " Sắc Vi , cùng nhau đi đi . Anh tớ đã đến đây rồi thì để cho bọn mình đưa bạn về . Nào , lên xe thôi . "

" Không cần , không có thuận đường mà . " Sắc Vi từ chối.

Lâm Khả Khả nhe răng cười , ôm lấy tay Sắc Vi : " Còn khách khí với mình , chỉ là đi thêm vài vòng thôi mà , chúng ta ngồi trên xe nói chuyện . " Nói xong , đột nhiên mắt sáng lên : " Hay là hôm nay bạn đến nhà mình chơi , thuận tiện có thể xem tranh của mình vẽ . Mau gọi điện thoại về nhà báo cho ba mẹ biết , tối nay anh của mình sẽ đưa bạn về nhà . " Nói xong , làm vẽ mặt mong chờ , đáng thương nhìn Sắc Vi : " Thế nào , Sắc Vi ? Bạn sẽ không nhẫn tâm cự tuyệt lời mời của mình chứ ? "

Sắc Vi nhìn bạn mình có chút dở khóc dở cười , người ta đã nói đến như vậy rồi làm sao có thể từ chối được cơ chứ , đành phải bất đắc dĩ gật đầu : " Được rồi , đừng giả vờ đáng thương nữa , mình đi là được mà . "

Vừa dứt lời liền bị Lâm Khả Khả đẩy vào trong xe , không khí liền được thay đổi , nóng nực bên ngoài biến mất thay vào đó là cỗ mát mẻ của điều hòa trong xe . Xe nhanh chóng chạy , Lâm Khả Khả lấy nước khoáng đưa cho Sắc Vi , lại lấy một chai khác uống vài ngụm nước rồi hướng Long Khôn hỏi : " Anh lần này sẽ ở đây bao lâu vậy ? "

Long Khôn nhìn qua kính chiếu hậu , đáy mắt hiện lên ý cười nói : " Đại khái là khoảng nửa tháng , Khả Khả nếu như em đưa bạn về nhà dùng cơm , thì nên gọi điện về báo cho người nhà , bảo chị Dung chuẩn bị thêm vài món . "

" Đúng rồi , Sắc Vi bạn thích ăn gì ? Chị Dung nhà mình nấu đồ ăn rất ngon , tuyệt đối sẽ làm bạn thích . " Lâm Khả Khả , mắt sáng lên lấy điện thoại ra bấm số điện thoại nhà , nhiệt tình hỏi Sắc Vi .

Sắc Vi cười : " Khả khả , mình không kén ăn , cái gì cũng ăn được . "

Lâm Khả Khả làm sao chịu bỏ qua cứ tra hỏi mãi , Sắc Vi đành tùy tiện nói ra vài món . Sau đó lấy điện thoại ra báo về nhà là mình đến nhà bạn học ăn cơm .

Nhà Lâm Khả Khả ở ngoại thành , cách xa nội thành âm ĩ , xe đi nhanh trên đường , hai bên đường cảnh vật ngày càng thay đổi , xe cộ đi lại dần thưa thớt , hàng cây xanh ngắt hai bên đường làm cho người ta cảm thấy thoải mái .

Long Khôn ngồi điều khiển xe vừa bất động thanh sắc quan sát cô gái trẻ tuổi ngồi phía sau qua kính chiếu hậu , trong đầu hiện ra tin tức ghi trên báo cáo điều tra . Lại nhìn về phía cô em gái thiên chân đơn thuần nhà mình , khóe môi có chút cong lên . Ai mà có thể đoán đước , quán trà sữa " Thời Gian Mùa Hạ " nổi tiếng ở U thị , được mọi người hoan nghênh , chủ nhân phía sau lại là mấy cô nhóc đang học trung học . Giống như chỉ là trò chơi ngoại khóa mà thôi , nhưng lại thành công lớn đến như vậy , quả thật rất thần kỳ . Rất nhanh sẽ lớn mạnh , phát triển nhanh không thể tưởng tượng được , ngay cả mình cũng cảm thấy tiềm lực rất lớn, mà Cố Sắc Vi , mới chân chính là đạo diễn , cô mới là đặc biệt nhất .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Hương Tập Nhân

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook