Chương 33:
Tấu Xí Nga
09/06/2024
“Hứa Nặc xảy ra chuyện gì?” Hạ Văn Sơn căng thẳng, tay đang vuốt ve vợ mình cũng buông ra.
Không thể khóc trước mặt con gái, nhưng có thể khóc trước mặt chồng.
Cố Diêu nghiến răng quật cường nói: “Trang tiên sinh nói mạng tuyến của Hứa Nặc đã rối tung lên. Phải làm sao đây, Văn Sơn, Hứa Nặc còn nhỏ như vậy!”
Hạ Văn Sơn: “Sao chuyện này có thể xảy ra?”
Trong những năm qua, ông ấy đã làm việc thiện, tin phong thủy, từ bỏ tính khí hung bạo, chỉ để con gái yêu được bình an vô sự. Dưới sự bảo vệ của Trang tiên sinh, Hứa Nặc đã suôn sẻ qua nhiều năm như vậy. Tại sao năm nay mạng tuyến lại loạn?
Chẳng lẽ năm nay có gì đó thay đổi?
Hạ Văn Sơn đột nhiên nhớ tới lời Cố Diêu vừa nói: “Tại sao anh lại mang Hạ Từ về?”
Ông ấy nhịn không được đẩy Cố Diêu ra: “Đừng bảo là em cho là Hạ Từ đã làm xáo trộn mạng tuyến của Hứa Nắc đấy chứ?”
Cố Diêu nhìn ông ấy chằm chằm, đôi mắt đẫm lệ, không nói lời nào.
Nhưng ý nghĩa được tiết lộ lại rất chắc chắn.
Bà ấy nghĩ như vậy!
Hạ Văn Sơn: “Nói nhảm! Con bé chỉ là một đứa trẻ thôi! Có liên quan gì đến mạng tuyến của Hứa Nặc!”
Cho dù trong lòng Cố Diêu có ngang ngược đến đâu nhưng bà ấy thường tỏ vẻ bề ngoài là người hiểu biết lễ độ. Nhưng đụng tới chuyện con gái, bà ấy thật sự không nhịn được.
Cố Diêu: “Vậy anh nói xem, năm nay còn có thay đổi gì? Để tối cho Hứa Nặc của chúng ta...”
Bà ấy không nói tiếp được nữa, lòng đau như cắt.
Hạ Văn Sơn: “Anh sẽ nghĩ biện pháp khác, cho dù có chết cũng sẽ bảo vệ Hứa Nặc bình an vô sự. Em không cần lo lắng, càng đừng tự mình đưa ra quyết định.” Ông ấy nhìn vào mắt Cố Diêu, giống như có thể nhìn thấu bà ấy.
Tất cả những suy nghĩ trong đầu Cố Diêu đều không thể giấu diếm khỏi Hạ Văn Sơn.
“Đừng đi tìm Hạ Từ.”
Cố Diêu: “Được, tôi không đi tìm nó nữa, anh đưa nó về đi.”
Hạ Văn Sơn: “Anh nói rồi chuyện này không liên quan đến Hạ Từ!”
Cố Diêu: “Tôi hiểu rồi. Trong lòng anh chỉ có Hạ Từ thôi phải không? Trong lòng anh còn có người phụ nữ đó không? Rốt cuộc là Hạ Từ quan trọng hơn, hay Hứa Nặc của chúng ta!?”
Hạ Văn Sơn nhắm mắt lại: “Anh đã nói hết với em rồi, anh chỉ yêu em, anh yêu nhất là em và Hứa Nặc. Tại sao em không tin anh?”
Cố Diêu: “Anh đưa Hạ Từ đi đi!”
Hạ Văn Sơn gọi trợ lý: “Cố Diêu, để Tiểu Trương đưa em về nhà trước đi, buổi tối chúng ta sẽ bàn bạc chuyện này.”
Cố Diêu: “Được được được, anh giỏi lắm, anh xem con gái của anh là thứ tốt đẹp à? Hạ Chu nói cho tôi biết, nó rất xấu xa! Chẳng những làm Hạ Chu bị thương, còn uy hiếp Hứa Nặc của chúng ta phải làm bài tập để nó sao chép. Nó mới tới mấy ngày, nhà chúng ta có yên bình không?”
Hạ Văn Sơn: “Hạ Chu có nói với em là thằng bé đi tìm Hạ Từ trước không? Vết thương trên tay Hạ Từ còn chưa lành, cũng là em gái của nó, sao nó có thể làm thế được?”
Không thể khóc trước mặt con gái, nhưng có thể khóc trước mặt chồng.
Cố Diêu nghiến răng quật cường nói: “Trang tiên sinh nói mạng tuyến của Hứa Nặc đã rối tung lên. Phải làm sao đây, Văn Sơn, Hứa Nặc còn nhỏ như vậy!”
Hạ Văn Sơn: “Sao chuyện này có thể xảy ra?”
Trong những năm qua, ông ấy đã làm việc thiện, tin phong thủy, từ bỏ tính khí hung bạo, chỉ để con gái yêu được bình an vô sự. Dưới sự bảo vệ của Trang tiên sinh, Hứa Nặc đã suôn sẻ qua nhiều năm như vậy. Tại sao năm nay mạng tuyến lại loạn?
Chẳng lẽ năm nay có gì đó thay đổi?
Hạ Văn Sơn đột nhiên nhớ tới lời Cố Diêu vừa nói: “Tại sao anh lại mang Hạ Từ về?”
Ông ấy nhịn không được đẩy Cố Diêu ra: “Đừng bảo là em cho là Hạ Từ đã làm xáo trộn mạng tuyến của Hứa Nắc đấy chứ?”
Cố Diêu nhìn ông ấy chằm chằm, đôi mắt đẫm lệ, không nói lời nào.
Nhưng ý nghĩa được tiết lộ lại rất chắc chắn.
Bà ấy nghĩ như vậy!
Hạ Văn Sơn: “Nói nhảm! Con bé chỉ là một đứa trẻ thôi! Có liên quan gì đến mạng tuyến của Hứa Nặc!”
Cho dù trong lòng Cố Diêu có ngang ngược đến đâu nhưng bà ấy thường tỏ vẻ bề ngoài là người hiểu biết lễ độ. Nhưng đụng tới chuyện con gái, bà ấy thật sự không nhịn được.
Cố Diêu: “Vậy anh nói xem, năm nay còn có thay đổi gì? Để tối cho Hứa Nặc của chúng ta...”
Bà ấy không nói tiếp được nữa, lòng đau như cắt.
Hạ Văn Sơn: “Anh sẽ nghĩ biện pháp khác, cho dù có chết cũng sẽ bảo vệ Hứa Nặc bình an vô sự. Em không cần lo lắng, càng đừng tự mình đưa ra quyết định.” Ông ấy nhìn vào mắt Cố Diêu, giống như có thể nhìn thấu bà ấy.
Tất cả những suy nghĩ trong đầu Cố Diêu đều không thể giấu diếm khỏi Hạ Văn Sơn.
“Đừng đi tìm Hạ Từ.”
Cố Diêu: “Được, tôi không đi tìm nó nữa, anh đưa nó về đi.”
Hạ Văn Sơn: “Anh nói rồi chuyện này không liên quan đến Hạ Từ!”
Cố Diêu: “Tôi hiểu rồi. Trong lòng anh chỉ có Hạ Từ thôi phải không? Trong lòng anh còn có người phụ nữ đó không? Rốt cuộc là Hạ Từ quan trọng hơn, hay Hứa Nặc của chúng ta!?”
Hạ Văn Sơn nhắm mắt lại: “Anh đã nói hết với em rồi, anh chỉ yêu em, anh yêu nhất là em và Hứa Nặc. Tại sao em không tin anh?”
Cố Diêu: “Anh đưa Hạ Từ đi đi!”
Hạ Văn Sơn gọi trợ lý: “Cố Diêu, để Tiểu Trương đưa em về nhà trước đi, buổi tối chúng ta sẽ bàn bạc chuyện này.”
Cố Diêu: “Được được được, anh giỏi lắm, anh xem con gái của anh là thứ tốt đẹp à? Hạ Chu nói cho tôi biết, nó rất xấu xa! Chẳng những làm Hạ Chu bị thương, còn uy hiếp Hứa Nặc của chúng ta phải làm bài tập để nó sao chép. Nó mới tới mấy ngày, nhà chúng ta có yên bình không?”
Hạ Văn Sơn: “Hạ Chu có nói với em là thằng bé đi tìm Hạ Từ trước không? Vết thương trên tay Hạ Từ còn chưa lành, cũng là em gái của nó, sao nó có thể làm thế được?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.