Chương 1547: Hư không qua lại (1)
Ám Ma Sư
14/08/2019
Nhưng đột ngột ...
Xèo!
Hư không phía sau Diệp Huyền không một tiếng động nứt ra, một thanh chủy thủ màu đen, mang theo gợn sóng hư vô trong suốt, lấy một loại góc độ cực kỳ xảo quyệt, bỗng dưng đâm vào dưới sườn của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu.
- Không được!
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh nhanh chóng lướt tới thấy cảnh này, liền phát sinh tiếng gào kinh nộ.
Xì xì!
Chủy thủ kia ẩn chứa sát cơ đáng sợ, dễ dàng xé rách Huyền Nguyên hộ thể của Diệp Huyền, lại xuyên thấu quần áo, đột nhiên đâm vào người Diệp Huyền.
Dưới ngàn cân treo sợi tóc, bên ngoài thân Diệp Huyền, một vầng sáng màu vàng đất lướt qua, Đại Địa Võ Hồn mang đến sức phòng ngự, cấp tốc ở trên da của hắn hình thành một áo giáp phòng ngự, chống lại chủy thủ màu đen chém giết.
Nhưng chủ nhân của chủy thủ màu đen hiển nhiên dự liệu được tình cảnh này, Ầm! Tâm ý tử vong mãnh liệt đột nhiên bạo phát, trong chủy thủ đột nhiên tản mát ra một lực lượng phá hoại kinh người, trong nháy mắt xuyên thấu Đại Địa Võ Hồn, đi vào trong thân thể Diệp Huyền, xoắn giết lục phủ ngũ tạngcủa hắn.
- Bồng!
Huyền Nguyên bạo phát, dưới sát ý khủng bố, thân thể Diệp Huyền trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, nổ tung ra.
- Diệp thiếu!
Thời khắc này, vẻ mặt của Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh trong nháy mắt dại ra, kinh sợ.
Mấy triệu võ giả ở đông thành quan sát chiến đấu cũng sửng sốt.
Đám người Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế đang lao tới cứu viện cũng sửng sốt.
Ngay cả đám người Không Thành Vũ Đế vừa đến, cũng sửng sốt
Diệp Huyền từng thu được bách thắng liên tiếp, dám công nhiên cùng Đấu Vũ Hội hò hét, liền chết như thế rồi?
Ngay cả người đánh lén kia cũng sững sờ.
- Sát thủ Sinh Tử Điện sao? Đã sớm chờ ngươi rất lâu.
Lúc này, một thanh âm lạnh như băng, đột nhiên vang lên ở trong hư không.
Diệp Huyền nguyên bản ở dưới chủy thủ tập kích nổ tung, dĩ nhiên quỷ dị xuất hiện ở sau lưng người đánh lén, đồng thời Tài Quyết Chi Kiếm tựa như tia chớp chém ra.
- Diệp thiếu không chết.
Trên mặt Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh đồng thời lộ ra vẻ mừng rỡ như điên:
- Ha ha, ta liền biết Diệp thiếu sao dễ dàng chết như thế.
Trong lòng hai người nhất thời đại hỉ, mà lúc này hắc y nhân đánh lén kia thì trong lòng kinh hãi.
- Cái gì? Vừa nãy ta đánh giết chẳng lẽ chỉ là phân thân của Diệp Huyền kia? Sao có thể có chuyện đó, hắn làm sao biết ta muốn ra tay?
Trong lòng người đánh lén kia kinh hãi, muốn trốn vào hư không cũng đã không kịp, ầm ầm, ánh chớp ngập trời như một vùng biển mênh mông, trong nháy mắt bao phủ lại xung quanh ngàn mét, lực lượng lĩnh vực mạnh mẽ phong tỏa hư không, chấn hắn từ trong hư không bay ra ngoài.
Lôi điện chi lực lít nha lít nhít, hóa thành từng đạo từng đạo xiềng xích, điên cuồng bao vây về phía hắn.
- Hừ, không hổ là cường giả đánh giết ba Đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội, có thể phát hiện lão phu tồn tại.
Người đánh lén kia dù sao tu vi kinh người, sau khi khiếp sợ rất nhanh liền bình tĩnh lại, trên người người này mặc kính phục màu đen, đầu đội khăn che mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt âm lãnh tà ý, chính là Vũ Đế của Sinh Tử Điện lúc trước cùng Diệp Huyền ở Dịch Bảo Đại Hội tranh cướp khoáng thạch thần bí, chỉ thấy chủy thủ trong tay hắn đột nhiên diễn biến thành sợi tơ màu đen đầy trời.
Leng keng leng keng.
Tiếng nổ đùng đoàng liên tiếp không ngừng vang lên, Hắc y nhân kia ở dưới xiềng xích vây quanh cấp tốc lùi về sau, mà thân hình đột nhiên loáng một cái, thân thể dĩ nhiên như hư hóa, hòa vào trong hư không, trong nháy mắt xuyên thấu ra phạm vi ánh chớp của Diệp Huyền công kích.
- Hả? Không thể!
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, lúc trước hắn ở thời điểm động thủ với Trác Nhất Phàm, cũng đã nhận ra được hư không xung quanh không đúng, vì lẽ đó trước cố ý làm bộ dốc hết toàn lực, chính là vì dẫn ra người nọ, đồng thời nhốt lại.
Không ngờ người này ở phương diện không gian áo nghĩa mạnh như thế, sau khi rơi vào bẫy rập của mình, lại không loạn chút nào, trái lại bị hắn trong nháy mắt lao ra lĩnh vực phong tỏa, điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền cảm thấy khó có thể tin.
- Tuy tu vi của ta chưa đạt đến Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng ở lĩnh ngộ áo nghĩa không gian, còn siêu việt Vũ Đế phổ thông, lấy tu vi của ta bây giờ, thêm vào thạch châu dị bảo cùng hồn lực bát giai đỉnh phong tạo thành Vũ Đế lĩnh vực, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong căn bản không thể nào chạy trốn, nhưng người này. . .
Trong lòng Diệp Huyền cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi.
- Ám sát thuật thân dung hư không, kỳ thực tuyệt không phải chân chính thân dung hư không, trong thiên hạ, trừ khi là đại năng cửu giai tam trọng, mới có thể dựa vào bản thân lĩnh ngộ áo nghĩa không gian, làm được chân chính qua lại hư không, người này đến tột cùng là làm sao làm được?
Diệp Huyền không khỏi nghiêm nghị lên, thực lực Vũ Đế của Sinh Tử Điện này, so với mình dự liệu còn đáng sợ hơn không ít.
Mà trải qua mấy hô hấp quấy rầy, đám người Trường Chu Vũ Đế của Đấu Vũ Hội rốt cục chạy tới hiện trường.
- Trác Nhất Phàm.
Phách Thương Vũ Đế nhẫn nại không được, ở thời điểm cách Trác Nhất Phàm vẫn còn mấy ngàn mét liền từ trên phi thuyền phóng lên trời, trọng kiếm trong tay hóa thành một Giao Long, điên cuồng đâm về phía Huyết Kiếm Vũ Đế.
Ầm ầm!
Trên bầu trời, Giao Long cùng kiếm hải ầm ầm va chạm, bùng nổ ra tiếng nổ vang kinh thiên động địa.
Lực lượng to lớn tản mát, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế lẫn nhau lui ra.
Vèo!
Trường Chu Vũ Đế ngay lập tức đi tới trước người Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm, trong tay xuất hiện một viên đan dược như long nhãn, cấp tốc rót vào trong miệng Trác Nhất Phàm.
Dược khí nồng nặc tản mát, thương thế trên người Trác Nhất Phàm cấp tốc khôi phục, chỉ là sương mù màu đen trên người hắn cũng không thấy ít đi, khí tức tà ý càng ngày càng mạnh mẽ.
Mà Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền tạo thành thương tổn đối với linh hồn của hắn, càng làm hắn đầu đau như búa bổ.
Nói cách khác, tuy Trác Nhất Phàm từ bên bờ tử vong được cứu trở về, nhưng sức chiến đấu của hắn, chỉ còn dư lại một nửa.
- Mấy người các ngươi cuối cùng cũng coi như đến.
Con ngươi của Trác Nhất Phàm có kinh sợ, trên nét mặt tràn ngập vui mừng, thiếu một chút, vừa nãy chỉ thiếu một chút hắn đã chết rồi.
Giả như không có Vũ Đế của Sinh Tử Điện đột nhiên tập kích, hoặc ba người Phách Thương Vũ Đế lại muộn mấy tức đến, như vậy Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng như hắn, tất nhiên sẽ vẫn lạc ở đây.
Xèo!
Hư không phía sau Diệp Huyền không một tiếng động nứt ra, một thanh chủy thủ màu đen, mang theo gợn sóng hư vô trong suốt, lấy một loại góc độ cực kỳ xảo quyệt, bỗng dưng đâm vào dưới sườn của Diệp Huyền.
- Diệp thiếu.
- Không được!
Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh nhanh chóng lướt tới thấy cảnh này, liền phát sinh tiếng gào kinh nộ.
Xì xì!
Chủy thủ kia ẩn chứa sát cơ đáng sợ, dễ dàng xé rách Huyền Nguyên hộ thể của Diệp Huyền, lại xuyên thấu quần áo, đột nhiên đâm vào người Diệp Huyền.
Dưới ngàn cân treo sợi tóc, bên ngoài thân Diệp Huyền, một vầng sáng màu vàng đất lướt qua, Đại Địa Võ Hồn mang đến sức phòng ngự, cấp tốc ở trên da của hắn hình thành một áo giáp phòng ngự, chống lại chủy thủ màu đen chém giết.
Nhưng chủ nhân của chủy thủ màu đen hiển nhiên dự liệu được tình cảnh này, Ầm! Tâm ý tử vong mãnh liệt đột nhiên bạo phát, trong chủy thủ đột nhiên tản mát ra một lực lượng phá hoại kinh người, trong nháy mắt xuyên thấu Đại Địa Võ Hồn, đi vào trong thân thể Diệp Huyền, xoắn giết lục phủ ngũ tạngcủa hắn.
- Bồng!
Huyền Nguyên bạo phát, dưới sát ý khủng bố, thân thể Diệp Huyền trong nháy mắt chia năm xẻ bảy, nổ tung ra.
- Diệp thiếu!
Thời khắc này, vẻ mặt của Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh trong nháy mắt dại ra, kinh sợ.
Mấy triệu võ giả ở đông thành quan sát chiến đấu cũng sửng sốt.
Đám người Trường Chu Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế đang lao tới cứu viện cũng sửng sốt.
Ngay cả đám người Không Thành Vũ Đế vừa đến, cũng sửng sốt
Diệp Huyền từng thu được bách thắng liên tiếp, dám công nhiên cùng Đấu Vũ Hội hò hét, liền chết như thế rồi?
Ngay cả người đánh lén kia cũng sững sờ.
- Sát thủ Sinh Tử Điện sao? Đã sớm chờ ngươi rất lâu.
Lúc này, một thanh âm lạnh như băng, đột nhiên vang lên ở trong hư không.
Diệp Huyền nguyên bản ở dưới chủy thủ tập kích nổ tung, dĩ nhiên quỷ dị xuất hiện ở sau lưng người đánh lén, đồng thời Tài Quyết Chi Kiếm tựa như tia chớp chém ra.
- Diệp thiếu không chết.
Trên mặt Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Hoàng Phủ Tú Minh đồng thời lộ ra vẻ mừng rỡ như điên:
- Ha ha, ta liền biết Diệp thiếu sao dễ dàng chết như thế.
Trong lòng hai người nhất thời đại hỉ, mà lúc này hắc y nhân đánh lén kia thì trong lòng kinh hãi.
- Cái gì? Vừa nãy ta đánh giết chẳng lẽ chỉ là phân thân của Diệp Huyền kia? Sao có thể có chuyện đó, hắn làm sao biết ta muốn ra tay?
Trong lòng người đánh lén kia kinh hãi, muốn trốn vào hư không cũng đã không kịp, ầm ầm, ánh chớp ngập trời như một vùng biển mênh mông, trong nháy mắt bao phủ lại xung quanh ngàn mét, lực lượng lĩnh vực mạnh mẽ phong tỏa hư không, chấn hắn từ trong hư không bay ra ngoài.
Lôi điện chi lực lít nha lít nhít, hóa thành từng đạo từng đạo xiềng xích, điên cuồng bao vây về phía hắn.
- Hừ, không hổ là cường giả đánh giết ba Đại hộ pháp của Đấu Vũ Hội, có thể phát hiện lão phu tồn tại.
Người đánh lén kia dù sao tu vi kinh người, sau khi khiếp sợ rất nhanh liền bình tĩnh lại, trên người người này mặc kính phục màu đen, đầu đội khăn che mặt, chỉ lộ ra một đôi mắt âm lãnh tà ý, chính là Vũ Đế của Sinh Tử Điện lúc trước cùng Diệp Huyền ở Dịch Bảo Đại Hội tranh cướp khoáng thạch thần bí, chỉ thấy chủy thủ trong tay hắn đột nhiên diễn biến thành sợi tơ màu đen đầy trời.
Leng keng leng keng.
Tiếng nổ đùng đoàng liên tiếp không ngừng vang lên, Hắc y nhân kia ở dưới xiềng xích vây quanh cấp tốc lùi về sau, mà thân hình đột nhiên loáng một cái, thân thể dĩ nhiên như hư hóa, hòa vào trong hư không, trong nháy mắt xuyên thấu ra phạm vi ánh chớp của Diệp Huyền công kích.
- Hả? Không thể!
Ánh mắt của Diệp Huyền ngưng lại, lúc trước hắn ở thời điểm động thủ với Trác Nhất Phàm, cũng đã nhận ra được hư không xung quanh không đúng, vì lẽ đó trước cố ý làm bộ dốc hết toàn lực, chính là vì dẫn ra người nọ, đồng thời nhốt lại.
Không ngờ người này ở phương diện không gian áo nghĩa mạnh như thế, sau khi rơi vào bẫy rập của mình, lại không loạn chút nào, trái lại bị hắn trong nháy mắt lao ra lĩnh vực phong tỏa, điều này làm cho trong lòng Diệp Huyền cảm thấy khó có thể tin.
- Tuy tu vi của ta chưa đạt đến Cửu Thiên Vũ Đế, nhưng ở lĩnh ngộ áo nghĩa không gian, còn siêu việt Vũ Đế phổ thông, lấy tu vi của ta bây giờ, thêm vào thạch châu dị bảo cùng hồn lực bát giai đỉnh phong tạo thành Vũ Đế lĩnh vực, Vũ Đế nhất trọng đỉnh phong căn bản không thể nào chạy trốn, nhưng người này. . .
Trong lòng Diệp Huyền cảm thấy khiếp sợ không gì sánh nổi.
- Ám sát thuật thân dung hư không, kỳ thực tuyệt không phải chân chính thân dung hư không, trong thiên hạ, trừ khi là đại năng cửu giai tam trọng, mới có thể dựa vào bản thân lĩnh ngộ áo nghĩa không gian, làm được chân chính qua lại hư không, người này đến tột cùng là làm sao làm được?
Diệp Huyền không khỏi nghiêm nghị lên, thực lực Vũ Đế của Sinh Tử Điện này, so với mình dự liệu còn đáng sợ hơn không ít.
Mà trải qua mấy hô hấp quấy rầy, đám người Trường Chu Vũ Đế của Đấu Vũ Hội rốt cục chạy tới hiện trường.
- Trác Nhất Phàm.
Phách Thương Vũ Đế nhẫn nại không được, ở thời điểm cách Trác Nhất Phàm vẫn còn mấy ngàn mét liền từ trên phi thuyền phóng lên trời, trọng kiếm trong tay hóa thành một Giao Long, điên cuồng đâm về phía Huyết Kiếm Vũ Đế.
Ầm ầm!
Trên bầu trời, Giao Long cùng kiếm hải ầm ầm va chạm, bùng nổ ra tiếng nổ vang kinh thiên động địa.
Lực lượng to lớn tản mát, Huyết Kiếm Vũ Đế cùng Phách Thương Vũ Đế lẫn nhau lui ra.
Vèo!
Trường Chu Vũ Đế ngay lập tức đi tới trước người Phá Quân Vũ Đế Trác Nhất Phàm, trong tay xuất hiện một viên đan dược như long nhãn, cấp tốc rót vào trong miệng Trác Nhất Phàm.
Dược khí nồng nặc tản mát, thương thế trên người Trác Nhất Phàm cấp tốc khôi phục, chỉ là sương mù màu đen trên người hắn cũng không thấy ít đi, khí tức tà ý càng ngày càng mạnh mẽ.
Mà Băng Hỏa Song Bạo của Diệp Huyền tạo thành thương tổn đối với linh hồn của hắn, càng làm hắn đầu đau như búa bổ.
Nói cách khác, tuy Trác Nhất Phàm từ bên bờ tử vong được cứu trở về, nhưng sức chiến đấu của hắn, chỉ còn dư lại một nửa.
- Mấy người các ngươi cuối cùng cũng coi như đến.
Con ngươi của Trác Nhất Phàm có kinh sợ, trên nét mặt tràn ngập vui mừng, thiếu một chút, vừa nãy chỉ thiếu một chút hắn đã chết rồi.
Giả như không có Vũ Đế của Sinh Tử Điện đột nhiên tập kích, hoặc ba người Phách Thương Vũ Đế lại muộn mấy tức đến, như vậy Đấu Vũ Hội Phó hội trưởng như hắn, tất nhiên sẽ vẫn lạc ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.